Khi nó đang muốn nhào tới xé xác con mồi thì bỗng bị người mặc áo choàng ngăn lại: “Đợi chút, bảo bối nhỏ, không cần gấp gáp mấy giây này… Tao vẫn còn có vài lời muốn hỏi hai cô gái xinh đẹp kia.”
Sư tử hùng dũng rất nghe lời, quay đầu nhìn người mặc áo choàng một cái, duy trì tư thế muốn tấn công, không động đậy nữa.
Nước miếng trong suốt chạy dọc theo khoé miệng chảy xuống.
Thích Mê nhìn chằm chằm người mặc áo choàng.
Có thể làm cho quái thú ngoan ngoãn thuần phục như vậy, lẽ nào là ngự thú sư? Là người chơi ngày tận thế? Hay là người tiến hoá của thế giới này?
Cô đang muốn nhìn xem đã nhìn thấy người đó không hoảng không loạn thay đổi tư thế ngồi thoải mái hơn, một bộ dáng ung dung bình thản, giống như căn bản không để cô cùng với Eva vào trong mắt, hắn nói: “Trên người các ngươi có ánh sáng, là người của [Ảnh] sao?”
Thích Mê cùng Eva nhìn chằm chằm vào hắn, không nói gì.
Nhưng rất nhanh, người mặc áo choàng lắc lắc đầu, phủ định suy đoán này của mình: “Không đúng, người của Ảnh mặc dù trên người có ánh sáng, nhưng không chiếu sáng dựa vào nó —” Lời của hắn vừa dứt, hắn đã cười khẽ nói thêm: “Không phải “người gốm sứ”, không phải người tiến hoá… Nếu như tôi không đoán sai thì, các cô không phải người của thế giới này nhỉ?
“Nói lời vô dụng làm gì, đánh luôn đi!”
Eva không có kiên nhẫn, nhanh chóng gọi gió nổi lên, kéo theo đất cát xung quanh cũng bay lên, oành một tiếng đánh về phía trước.
Mấy con mãnh thú biến dị phản ứng mạnh mẽ, nhảy lên về phía hai bên toà nhà, nhẹ nhàng thoát khỏi đòn tấn công này.
Người mặc áo choàng chậc chậc lưỡi: “Không ngờ tới lại là một cô nàng có tính tình nóng nảy, tôi thích lắm… Bảo bối nhỏ, bắt lấy bọn chúng đừng có để chết, còn để
tao lợi dụng, dù sao thì đã rất lâu rồi tao chưa từng được nhìn thấy phụ nữ trông xinh đẹp như vậy.” Hắn cười ha ha ha, giọng điệu càng thêm hạ lưu buồn nôn.
Hắn vung tay lên một cái, con hổ mở đường phía trước liền vọt lên nhào về phía Eva.
Eva vội vàng dùng trường đao ngăn chặn.
Người mặc áo choàng khẽ xì một tiếng, vừa muốn thao túng hai con hổ đối phó với Thích Mê, vừa quay đầu, thân hình gầy gò kia đã không còn ở trong tầm mắt nữa.
Hắn tìm kiếm xung quanh, chỉ nghe thấy một tiếng xích sắt thanh thuý va chạm với nhau vang lên bên tai, nhanh đến mức chỉ còn lại một tàn ảnh màu trắng.
Một con hổ bên cạnh người mặc áo choàng phản ứng nhanh nhẹn, xông lên che trước người hắn, há miệng ngậm lấy thanh loan đao kia. Nếu không thì, cái đầu này của hắn nhất định là bị cắt xuống một nửa khi vẫn còn sống sờ sờ.
Thích Mê rơi xuống nóc nhà, nhanh chóng quay người thu lại loan đao, chặt đứt một cái răng của con sưt tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Trong lòng người áo choàng còn sợ hãi, lập tức ra lệnh cho con hổ g.i.ế.c c.h.ế.t Thích Mê: “Xem ra cô rất nguy hiểm, có đẹp đến mấy cũng không thể giữ lại.”
Tiếp nhận được mệnh lệnh, hai con hổ phát ra một tiếng gầm chấn động, trực tiếp nhào về phía Thích Mê.
Thích Mê lui lại, ngón tay chạm nhẹ lên mắt trái. Trong chớp mắt, trên người hai con hổ nổi lên các đường hoa văn. Vị trí trên đầu một con hổ tập hợp các đường cong lại thành một cuộn tròn, trên n.g.ự.c một con khác cũng tập hợp các đường cong thành một cuộn tròn.
Quả nhiên, sau khi những sinh vật biến dị này khi c.h.ế.t đều sẽ tuỳ ý biến đổi.
[Vật nhìn thấy: Hổ biến dị.
Loại hình: Động vật.
Nguyệt
Cấp độ cánh cửa tử thần: Trung (lực sát thương 1203)
Vũ khí trong tay: Loan đao tự chế (Lực sát thương: 82%, thứ bình thường sẽ không thể thoát khỏi cây đao này)
Trình độ thích hợp: Bình thường.
Đề nghị: Người sử dụng cây đao này không thể hạ gục bằng một đòn tấn công, đề nghị lặp lại nhiều lần, hoặc là đổi một vũ khí khác]
Thích Mê nắm chặt loan đao.
Không kịp đổi một vũ khí khác, chỉ có thể thử tấn công nhiều thêm mấy lần.
Chỉ nhìn thấy cô ném thanh loan đao ra, nhắm chuẩn cắm thẳng vào đầu một con hổ, con hổ kêu thảm một tiếng, hành động chậm lại. Nhân cơ hội này, trong thời điểm một con hổ khác xông đến, cô thuận thế nhảy lên lưng con hổ đó, một tay ghìm chặt lấy cổ nó, thu loan đao lại rạch một đường vào n.g.ự.c con hổ.
Lông mày cô cau chặt, không dám có nửa phần lười biếng, lấy hết sức mạnh lớn nhất của mình ra hung hăng đ.â.m vào trong [Cánh Cửa Tử Thần] của con hổ, đến khi toàn bộ loan đao và tay của cô không tiến vào được nữa.
Máu tươi b.ắ.n ra, vương vãi đầy đất.
Con hổ đau đến kêu gào, toàn thân đều phát run, nhưng bị Thích Mê gắt gao siết chặt lấy cổ, tiếng kêu ré phát ra rồi nhỏ lại.
[Cấp độ cánh cửa tử thần: Thấp (Lực sát thương yêu cầu 258)
Vũ khí trong tay: Loan đao tự chế (Lực sát thương: 82%, thứ bình thường sẽ không thể thoát khỏi cây đao này)
Trình độ thích hợp: Cao
Đề nghị: Dùng cây đao này trong tay, một kích trúng tim đi!]
Sư tử hùng dũng rất nghe lời, quay đầu nhìn người mặc áo choàng một cái, duy trì tư thế muốn tấn công, không động đậy nữa.
Nước miếng trong suốt chạy dọc theo khoé miệng chảy xuống.
Thích Mê nhìn chằm chằm người mặc áo choàng.
Có thể làm cho quái thú ngoan ngoãn thuần phục như vậy, lẽ nào là ngự thú sư? Là người chơi ngày tận thế? Hay là người tiến hoá của thế giới này?
Cô đang muốn nhìn xem đã nhìn thấy người đó không hoảng không loạn thay đổi tư thế ngồi thoải mái hơn, một bộ dáng ung dung bình thản, giống như căn bản không để cô cùng với Eva vào trong mắt, hắn nói: “Trên người các ngươi có ánh sáng, là người của [Ảnh] sao?”
Thích Mê cùng Eva nhìn chằm chằm vào hắn, không nói gì.
Nhưng rất nhanh, người mặc áo choàng lắc lắc đầu, phủ định suy đoán này của mình: “Không đúng, người của Ảnh mặc dù trên người có ánh sáng, nhưng không chiếu sáng dựa vào nó —” Lời của hắn vừa dứt, hắn đã cười khẽ nói thêm: “Không phải “người gốm sứ”, không phải người tiến hoá… Nếu như tôi không đoán sai thì, các cô không phải người của thế giới này nhỉ?
“Nói lời vô dụng làm gì, đánh luôn đi!”
Eva không có kiên nhẫn, nhanh chóng gọi gió nổi lên, kéo theo đất cát xung quanh cũng bay lên, oành một tiếng đánh về phía trước.
Mấy con mãnh thú biến dị phản ứng mạnh mẽ, nhảy lên về phía hai bên toà nhà, nhẹ nhàng thoát khỏi đòn tấn công này.
Người mặc áo choàng chậc chậc lưỡi: “Không ngờ tới lại là một cô nàng có tính tình nóng nảy, tôi thích lắm… Bảo bối nhỏ, bắt lấy bọn chúng đừng có để chết, còn để
tao lợi dụng, dù sao thì đã rất lâu rồi tao chưa từng được nhìn thấy phụ nữ trông xinh đẹp như vậy.” Hắn cười ha ha ha, giọng điệu càng thêm hạ lưu buồn nôn.
Hắn vung tay lên một cái, con hổ mở đường phía trước liền vọt lên nhào về phía Eva.
Eva vội vàng dùng trường đao ngăn chặn.
Người mặc áo choàng khẽ xì một tiếng, vừa muốn thao túng hai con hổ đối phó với Thích Mê, vừa quay đầu, thân hình gầy gò kia đã không còn ở trong tầm mắt nữa.
Hắn tìm kiếm xung quanh, chỉ nghe thấy một tiếng xích sắt thanh thuý va chạm với nhau vang lên bên tai, nhanh đến mức chỉ còn lại một tàn ảnh màu trắng.
Một con hổ bên cạnh người mặc áo choàng phản ứng nhanh nhẹn, xông lên che trước người hắn, há miệng ngậm lấy thanh loan đao kia. Nếu không thì, cái đầu này của hắn nhất định là bị cắt xuống một nửa khi vẫn còn sống sờ sờ.
Thích Mê rơi xuống nóc nhà, nhanh chóng quay người thu lại loan đao, chặt đứt một cái răng của con sưt tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Trong lòng người áo choàng còn sợ hãi, lập tức ra lệnh cho con hổ g.i.ế.c c.h.ế.t Thích Mê: “Xem ra cô rất nguy hiểm, có đẹp đến mấy cũng không thể giữ lại.”
Tiếp nhận được mệnh lệnh, hai con hổ phát ra một tiếng gầm chấn động, trực tiếp nhào về phía Thích Mê.
Thích Mê lui lại, ngón tay chạm nhẹ lên mắt trái. Trong chớp mắt, trên người hai con hổ nổi lên các đường hoa văn. Vị trí trên đầu một con hổ tập hợp các đường cong lại thành một cuộn tròn, trên n.g.ự.c một con khác cũng tập hợp các đường cong thành một cuộn tròn.
Quả nhiên, sau khi những sinh vật biến dị này khi c.h.ế.t đều sẽ tuỳ ý biến đổi.
[Vật nhìn thấy: Hổ biến dị.
Loại hình: Động vật.
Nguyệt
Cấp độ cánh cửa tử thần: Trung (lực sát thương 1203)
Vũ khí trong tay: Loan đao tự chế (Lực sát thương: 82%, thứ bình thường sẽ không thể thoát khỏi cây đao này)
Trình độ thích hợp: Bình thường.
Đề nghị: Người sử dụng cây đao này không thể hạ gục bằng một đòn tấn công, đề nghị lặp lại nhiều lần, hoặc là đổi một vũ khí khác]
Thích Mê nắm chặt loan đao.
Không kịp đổi một vũ khí khác, chỉ có thể thử tấn công nhiều thêm mấy lần.
Chỉ nhìn thấy cô ném thanh loan đao ra, nhắm chuẩn cắm thẳng vào đầu một con hổ, con hổ kêu thảm một tiếng, hành động chậm lại. Nhân cơ hội này, trong thời điểm một con hổ khác xông đến, cô thuận thế nhảy lên lưng con hổ đó, một tay ghìm chặt lấy cổ nó, thu loan đao lại rạch một đường vào n.g.ự.c con hổ.
Lông mày cô cau chặt, không dám có nửa phần lười biếng, lấy hết sức mạnh lớn nhất của mình ra hung hăng đ.â.m vào trong [Cánh Cửa Tử Thần] của con hổ, đến khi toàn bộ loan đao và tay của cô không tiến vào được nữa.
Máu tươi b.ắ.n ra, vương vãi đầy đất.
Con hổ đau đến kêu gào, toàn thân đều phát run, nhưng bị Thích Mê gắt gao siết chặt lấy cổ, tiếng kêu ré phát ra rồi nhỏ lại.
[Cấp độ cánh cửa tử thần: Thấp (Lực sát thương yêu cầu 258)
Vũ khí trong tay: Loan đao tự chế (Lực sát thương: 82%, thứ bình thường sẽ không thể thoát khỏi cây đao này)
Trình độ thích hợp: Cao
Đề nghị: Dùng cây đao này trong tay, một kích trúng tim đi!]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương