Tôi HE Với Nam Chính Trong Truyện Kinh Dị
Bạn đang đọc bộ truyện full Tôi HE Với Nam Chính Trong Truyện Kinh Dị của tác giả Thôn Ngư tại Wikidich.com.vn - Nền tảng đọc truyện chữ dịch miễn phí.
Giới thiệu nội dung:
Câu chuyện 1: Lệ Quỷ Lệ Quỷ Mấy Giờ Rồi?
Vì bị lừa tiền, gánh trên vai khoản nợ khổng lồ, cùng đường bí lối, cô nhận đơn giao đồ ăn đến khu nhà hoang bị bỏ hoang ở ngoại ô, nơi được đồn là có ma ám.
Trong tòa nhà hoang sống một bóng ma cao gầy. Người ta nói hắn là một con ma rất mạnh, vô số đạo sĩ, pháp sư đều không thể làm gì được hắn, một mình hắn đã khiến vùng ngoại ô hoàn toàn hoang vắng, trở thành câu chuyện kỳ bí của khu vực này.
Lúc đầu, cô tưởng hắn muốn lấy mạng mình.
Sau đó…
“Tinh Tinh, tôi mua bánh kem cho em.”
“... Anh lấy đâu ra tiền?”
“Tiền âm phủ.”
“...”
“Tinh Tinh, tôi có tiền giúp em trả nợ rồi, em đừng chết.”
“Cảm ơn anh, nhưng tiền âm phủ không trả được đâu.”
“Tôi đi làm thêm ở nhà ma ban đêm. Lương một tháng 70 tệ, tất cả đều cho em.”
“Anh còn có thể phân thân đi làm thêm ban ngày. Như vậy chỉ cần làm một trăm hai mươi năm là có thể giúp em trả hết nợ rồi.”
“...”
“Anh có bị ông chủ lừa không vậy?”
“Đồ ngốc này, đi đi đi, chúng ta đi đòi nợ thôi.”
Câu chuyện 2: Đêm Kinh Hoàng Của Bộ Xương
Chu Chúc Chúc mở một homestay ở một thung lũng nhỏ hoang vu, khách khứa thưa thớt.
Mỗi đêm đều có một vị quý ông cầm ô đến nghỉ trại.
Điều kỳ lạ là, dù trời nắng hay trời âm u, trên ô của quý ông đều có những giọt nước rơi tí tách. Hắn mặc trang phục của thế kỷ trước, ăn mặc chỉnh tề, không chỉ đẹp trai, mà còn nói được tám thứ tiếng, rất hài hước và dí dỏm.
Nhưng mà…
“Tiểu thư, cô có thể dạy tôi cách sử dụng chiếc hộp nhỏ phát sáng đáng sợ này không?”
Cô cúi đầu nhìn điện thoại di động.
“Tiểu thư, chiếc hộp kỳ diệu chứa người này rất thú vị, nhưng hơi đáng sợ, cô có thể tắt nó đi được không?”
Cô ngẩng đầu nhìn ti vi.
“...”
Cô phát hiện ra vị khách không có bóng.
Cô phát hiện ra thân nhiệt của vị khách là âm tám độ.
Nhưng vì ham tiền thuê phòng một nghìn tệ mỗi ngày, cô giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
...Nói sao nhỉ, nghèo còn đáng sợ hơn ma quỷ nhiều.
Cho đến một đêm nọ, sấm chớp đùng đùng, gió mưa bão bùng.
Cô nhìn thấy vô số bộ xương đáng sợ bò ra khỏi nghĩa địa, tràn về một hướng.
Gió thổi tung cửa sổ, cửa lớn bật mở.
Vị quý ông đứng ở cửa, lấy ra một bông hồng.
Lễ phép hỏi:
“Tiểu thư, em có thể hẹn hò với tôi không?”
- Chương 1: Lạc vào truyện ma
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4: Đối mặt với nỗi sợ hãi và trà sữa không đá, ba phần đường
- Chương 5
- Chương 6: Quỷ bị người bắt nạt
- Chương 7
- Chương 8: Tặng ngài một đóa hoa hồng trắng
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100