Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Đường Tiểu Mạt ngồi chồm hỗm ở trên sàn nhà ngơ ngác nhìn vài túi củ cải trước mắt, trong mắt trống rỗng, đột nhiên, nàng bò lên từ trên sàn nhà, "Đăng đăng đăng" vội vội vàng vàng chạy xuống lâu, sau đó chạy một hơi ra bên ngoài biệt thự, nhìn chung quanh một vòng bốn phía đều là sương trắng lượn lờ, nàng càng nghĩ càng giận, tức tới nỗi quên đi lúc nay đang ở tình cảnh nào, trực tiếp hô to.
"Đi a, đi được càng xa càng tốt, Lăng lạnh lùng, ngươi chính là tên khốn kiếp, lặng lẽ rơi đi là có ý gì, là sợ ta dây dưa theo ngươi sao? Ngươi sai rồi, Đường Tiểu Mạt ta cho dù muốn, cũng tuyệt đối sẽ không quỳ xuống cầu người!"
Thuần túy là phát tiết ủy khuất trong nội tâm, Đường Tiểu Mạt cảm giác mình bị người ghét bỏ, tôn nghiêm bị đả kích, điều này làm cho nàng rất tức giận, nếu lúc này Lăng Tu xuất hiện ở trước mặt nàng, nàng phát thệ nhất định sẽ dùng đánh cho Lăng Tu đẹp mặt.
"Ngao..."
Một tiếng gầm rú xé rách linh hồn từ bên cạnh truyền đến.
Đường Tiểu Mạt ngẩn ra, chạm rãi quay đầu nhìn lại, một cái đầu tang thi cao hơn hai thước đi ra từ sau biệt thự, da dẻ hơi đen lộ ra màu kim loại, cơ thể cả người rất săn trắc. Ở khi Đường Tiểu Mạt nhìn sang, con tang thi biến dị này cũng nhìn sang, ánh mắt màu vàng sẫm, tản ra quang mang tham lam.
"Là... Quái vật..."
Trong chớp nhoáng này, Đường Tiểu Mạt chỉ cảm thấy một cổ cảm giác băng lãnh như đóng bang cả linh hồn quán thâu từ đỉnh đầu xuống tới bàn chân, làm cho thân thể nàng không ngừng run rẩy, mồ hôi tuôn ra, răng thì đang va chạm kịch liệt.
Rống!
Con tang thi biến dị khi nhìn thấy người sống, lập tức liền gầm rú nhào tới hướng Đường Tiểu Mạt, hàng rao bằng gỗ màu trắng chắn ở trước con tang thi biến dị không khác gì tờ giấy, biến thành vô số mảnh nhỏ trong sát na.
Đường Tiểu Mạt sợ đến hai mắt trợn to, con tang thi biến dị hai thước như một ngọn núi di động, nàng "A" thét ra, sau đó xoay người chạy hướng vào trong biệt thự. Đang sợ hãi cùng kinh hoảng, tốc độ của nàng cũng không phải chậm, trước khi bị con tang thi biến dị bắt được thì đã chạy vào trong nhà.
Đi vào trong biệt thự, trong lòng thoáng sinh ra chút cảm giác an toàn, lại nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng nổ tung. Đường Tiểu Mạt quay đầu nhìn lại, con kia con tang thi biến dị đã đụng vỡ cửa kiếng xông vào, lắc đầu làm rơi xuống các mảnh vụn thủy tinh, ánh mắt màu vàng sẫm tìm tòi hai bên, cuối cùng phong tỏa ở trên người nàng, lại điên cuồng hét lên một tiếng lao tới.
Con tang thi biến dị có tốc độ nhanh hơn nhiều so với tang thi bình thường, vọt lên như một đầu trâu rừng phát cuồng, chỉ trong chốc lát liền đi tới phía sau Đường Tiểu Mạt. Đường Tiểu Mạt sợ hãi tới cực điểm, dư quang thoáng nhìn thấy móng vuốt con tang thi biến dị đang chộp tới, thân thể run lên một cái, dưới chân vừa trợt, cả người té lăn trên đất, cánh tay nhất thời bị miểng thủy tinh cắt ra vài vết thương.
Nhưng chính vì ngã sấp xuống, nên vừa mới tránh được một kích của con tang thi biến dị này, con tang thi biến dị phanh lại vội, "Oành" một tiếng hung hăng đánh vào một cái cột nhà, đụng đến đầu óc choáng váng, nằm trên mặt đất liên tục tru lên thống khổ, trong chốc lát là không có cách nào công kích được nữa.
Đường Tiểu Mạt không để ý cánh tay bị thương, bò dậy từ dưới đất chật vật chạy ra khỏi biệt thự, sau đó liều lĩnh đi vào phòng trên cây. Biệt thự đã không còn an toàn, giờ này khắc này, phòng trên cây là bến cảng an toàn duy nhất của nàng, nàng tin tưởng chỉ cần trở lại đây, nàng sẽ an toàn.
Đi tới dưới tàng cây, không có làm chút do dự nào mà leo lên, quá trình leo lên phảng phất như một thế kỷ vậy. Nàng lo lắng, nàng sợ hãi, nàng thấy hình ảnh mình bị ăn đến chết.
"Ta không muốn bị ăn thịt, ta không muốn bị ăn!"
Đường Tiểu Mạt không ngừng nói như vậy, lấy ra tất cả thủ đoạn, bằng tốc độ mau nhất mà leo lên trên cây. Tay phải của nàng chộp về phía trước một trảo, chộp vào một cây ngang, khi dùng lực thì từ bàn tay đột nhiên truyền đến một cảm giác đau nhức vô cùng.
"A "
Thống khổ kêu một tiếng, Đường Tiểu Mạt bởi vì đau nhức mà thả tay ra, cả người ngã xuống, đặt mông ngồi trên mặt đất.
"Đau quá!"
Cái mông bị nở hoa rất đau rát, Đường Tiểu Mạt chưa lúc nào bị như vậy, lúc này nước mắt trào ra. Lại vừa nhìn, một mảnh vụn thủy tinh khảm vào trong da thịt bàn tay, vừa rồi thời điểm nắm vào cành cây, mảnh vụn thủy tinh đã bị đè ép đâm vào thêm vài phần, cho nên nàng mới ngã xuống từ trên cây.
Cắn môi một cái, chịu đựng đau nhức rút mảnh vụn thủy tinh ra ném xuống đất, thế nhưng, vết thương lại tuôn ra máu, rất nhanh toàn bộ bàn tay đều là một màu đỏ tươi. Nếu là nữ nhân bình thường khi nhìn thấy nhiều máu như vậy thì sợ rằng sẽ ngất đi rồi, nhưng Đường Tiểu Mạt là hộ sĩ, thường xuyên giao tiếp cùng máu, cho nên ngoại trừ đau nàng chỉ nhíu mày, cũng không có cảm giác hôn mê.
Bò dậy từ dưới đất, ngẩng đầu nhìn lên, Đường Tiểu Mạt khóc không ra nước mắt, cao tới ba bốn thước, phảng phất như là khoảng cách Thiên Đường đến Địa Ngục.
"Ngao..."
Một tiếng gào thét vang ở bên tai, Đường Tiểu Mạt quay đầu nhìn lại, con tang thi biến dị đáng sợ kia vọt ra từ trong biệt thự, mắt màu vàng sẫm mắt nhìn quanh, lộ ra quang mang hung tàn, ngay sau đó liền lao đến.
Đường Tiểu Mạt sợ đến giật mình, vội vàng bò lên trên cây. Thế nhưng, nàng bị sợ hãi chi phối, nàng mà có thể leo lên mới lạ, tay chân không nghe sai sử, cảm giác thân cây đột nhiên trở nên trơn tuột vô cùng, không thể nào bò lên nổi. Cuối cùng, Đường Tiểu Mạt đã bỏ qua giãy dụa, dựa lưng vào thân cây tuyệt vọng ngồi xuống, nhãn thần hoảng sợ nhìn con tang thi biến dị đang không ngừng tới gần.
Con tang thi biến dị tới, nó cũng không có vội vã làm thịt Đường Tiểu Mạt, mà mở miệng gầm rú về phía Đường Tiểu Mạt. nước dãi sềnh sệch chẩy xuống, nhìn cái miệng to như chậu máu đầy răng nanh, Đường Tiểu Mạt sợ đến như sắp ngất đi, thân thể run lên, nàng cảm giác mình đang rơi xuống cái vực sâu không đáy, băng lãnh, hắc ám cùng với tuyệt vọng dần dần thôn phệ nàng, nàng biết mình sắp bị ăn thịt.
"Sưu sưu sưu "
Nhưng vào lúc này, một tảng đá dùng tốc độ cực nhanh bay tới, tinh chuẩn đập vào ót con tang thi biến dị. Con tang thi biến dị phát sinh một đạo thanh âm kinh dị, ánh mắt dời khỏi người Đường Tiểu Mạt, quét về phía phương hướng tảng đá bay tới, kết quả mới vừa vừa chuyển quá..., lại bị một tảng đá đập trúng mặt. Tuy rằng không đau nhức, nhưng con tang thi biến dị có tính khí dị thường táo bạo, bị khiêu khích làm sao có thể không tức giận.
"Ngao..."
Khóe miệng co rúm, rống to làm rung động cả đất trời, biểu thị công khai sự tức giận của nó.
Đường Tiểu Mạt ở nhìn thấy người cứu nàng thì, đầu tiên là ngẩn người, tiếp theo liền ủy khuất khóc lên, nước mắt ào ào chảy xuôi, nghẹn ngào kêu lên: "Lăng lạnh lùng, ô ô ô..."
Dịch giả: Quyen.lv
Đường Tiểu Mạt ngồi chồm hỗm ở trên sàn nhà ngơ ngác nhìn vài túi củ cải trước mắt, trong mắt trống rỗng, đột nhiên, nàng bò lên từ trên sàn nhà, "Đăng đăng đăng" vội vội vàng vàng chạy xuống lâu, sau đó chạy một hơi ra bên ngoài biệt thự, nhìn chung quanh một vòng bốn phía đều là sương trắng lượn lờ, nàng càng nghĩ càng giận, tức tới nỗi quên đi lúc nay đang ở tình cảnh nào, trực tiếp hô to.
"Đi a, đi được càng xa càng tốt, Lăng lạnh lùng, ngươi chính là tên khốn kiếp, lặng lẽ rơi đi là có ý gì, là sợ ta dây dưa theo ngươi sao? Ngươi sai rồi, Đường Tiểu Mạt ta cho dù muốn, cũng tuyệt đối sẽ không quỳ xuống cầu người!"
Thuần túy là phát tiết ủy khuất trong nội tâm, Đường Tiểu Mạt cảm giác mình bị người ghét bỏ, tôn nghiêm bị đả kích, điều này làm cho nàng rất tức giận, nếu lúc này Lăng Tu xuất hiện ở trước mặt nàng, nàng phát thệ nhất định sẽ dùng đánh cho Lăng Tu đẹp mặt.
"Ngao..."
Một tiếng gầm rú xé rách linh hồn từ bên cạnh truyền đến.
Đường Tiểu Mạt ngẩn ra, chạm rãi quay đầu nhìn lại, một cái đầu tang thi cao hơn hai thước đi ra từ sau biệt thự, da dẻ hơi đen lộ ra màu kim loại, cơ thể cả người rất săn trắc. Ở khi Đường Tiểu Mạt nhìn sang, con tang thi biến dị này cũng nhìn sang, ánh mắt màu vàng sẫm, tản ra quang mang tham lam.
"Là... Quái vật..."
Trong chớp nhoáng này, Đường Tiểu Mạt chỉ cảm thấy một cổ cảm giác băng lãnh như đóng bang cả linh hồn quán thâu từ đỉnh đầu xuống tới bàn chân, làm cho thân thể nàng không ngừng run rẩy, mồ hôi tuôn ra, răng thì đang va chạm kịch liệt.
Rống!
Con tang thi biến dị khi nhìn thấy người sống, lập tức liền gầm rú nhào tới hướng Đường Tiểu Mạt, hàng rao bằng gỗ màu trắng chắn ở trước con tang thi biến dị không khác gì tờ giấy, biến thành vô số mảnh nhỏ trong sát na.
Đường Tiểu Mạt sợ đến hai mắt trợn to, con tang thi biến dị hai thước như một ngọn núi di động, nàng "A" thét ra, sau đó xoay người chạy hướng vào trong biệt thự. Đang sợ hãi cùng kinh hoảng, tốc độ của nàng cũng không phải chậm, trước khi bị con tang thi biến dị bắt được thì đã chạy vào trong nhà.
Đi vào trong biệt thự, trong lòng thoáng sinh ra chút cảm giác an toàn, lại nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng nổ tung. Đường Tiểu Mạt quay đầu nhìn lại, con kia con tang thi biến dị đã đụng vỡ cửa kiếng xông vào, lắc đầu làm rơi xuống các mảnh vụn thủy tinh, ánh mắt màu vàng sẫm tìm tòi hai bên, cuối cùng phong tỏa ở trên người nàng, lại điên cuồng hét lên một tiếng lao tới.
Con tang thi biến dị có tốc độ nhanh hơn nhiều so với tang thi bình thường, vọt lên như một đầu trâu rừng phát cuồng, chỉ trong chốc lát liền đi tới phía sau Đường Tiểu Mạt. Đường Tiểu Mạt sợ hãi tới cực điểm, dư quang thoáng nhìn thấy móng vuốt con tang thi biến dị đang chộp tới, thân thể run lên một cái, dưới chân vừa trợt, cả người té lăn trên đất, cánh tay nhất thời bị miểng thủy tinh cắt ra vài vết thương.
Nhưng chính vì ngã sấp xuống, nên vừa mới tránh được một kích của con tang thi biến dị này, con tang thi biến dị phanh lại vội, "Oành" một tiếng hung hăng đánh vào một cái cột nhà, đụng đến đầu óc choáng váng, nằm trên mặt đất liên tục tru lên thống khổ, trong chốc lát là không có cách nào công kích được nữa.
Đường Tiểu Mạt không để ý cánh tay bị thương, bò dậy từ dưới đất chật vật chạy ra khỏi biệt thự, sau đó liều lĩnh đi vào phòng trên cây. Biệt thự đã không còn an toàn, giờ này khắc này, phòng trên cây là bến cảng an toàn duy nhất của nàng, nàng tin tưởng chỉ cần trở lại đây, nàng sẽ an toàn.
Đi tới dưới tàng cây, không có làm chút do dự nào mà leo lên, quá trình leo lên phảng phất như một thế kỷ vậy. Nàng lo lắng, nàng sợ hãi, nàng thấy hình ảnh mình bị ăn đến chết.
"Ta không muốn bị ăn thịt, ta không muốn bị ăn!"
Đường Tiểu Mạt không ngừng nói như vậy, lấy ra tất cả thủ đoạn, bằng tốc độ mau nhất mà leo lên trên cây. Tay phải của nàng chộp về phía trước một trảo, chộp vào một cây ngang, khi dùng lực thì từ bàn tay đột nhiên truyền đến một cảm giác đau nhức vô cùng.
"A "
Thống khổ kêu một tiếng, Đường Tiểu Mạt bởi vì đau nhức mà thả tay ra, cả người ngã xuống, đặt mông ngồi trên mặt đất.
"Đau quá!"
Cái mông bị nở hoa rất đau rát, Đường Tiểu Mạt chưa lúc nào bị như vậy, lúc này nước mắt trào ra. Lại vừa nhìn, một mảnh vụn thủy tinh khảm vào trong da thịt bàn tay, vừa rồi thời điểm nắm vào cành cây, mảnh vụn thủy tinh đã bị đè ép đâm vào thêm vài phần, cho nên nàng mới ngã xuống từ trên cây.
Cắn môi một cái, chịu đựng đau nhức rút mảnh vụn thủy tinh ra ném xuống đất, thế nhưng, vết thương lại tuôn ra máu, rất nhanh toàn bộ bàn tay đều là một màu đỏ tươi. Nếu là nữ nhân bình thường khi nhìn thấy nhiều máu như vậy thì sợ rằng sẽ ngất đi rồi, nhưng Đường Tiểu Mạt là hộ sĩ, thường xuyên giao tiếp cùng máu, cho nên ngoại trừ đau nàng chỉ nhíu mày, cũng không có cảm giác hôn mê.
Bò dậy từ dưới đất, ngẩng đầu nhìn lên, Đường Tiểu Mạt khóc không ra nước mắt, cao tới ba bốn thước, phảng phất như là khoảng cách Thiên Đường đến Địa Ngục.
"Ngao..."
Một tiếng gào thét vang ở bên tai, Đường Tiểu Mạt quay đầu nhìn lại, con tang thi biến dị đáng sợ kia vọt ra từ trong biệt thự, mắt màu vàng sẫm mắt nhìn quanh, lộ ra quang mang hung tàn, ngay sau đó liền lao đến.
Đường Tiểu Mạt sợ đến giật mình, vội vàng bò lên trên cây. Thế nhưng, nàng bị sợ hãi chi phối, nàng mà có thể leo lên mới lạ, tay chân không nghe sai sử, cảm giác thân cây đột nhiên trở nên trơn tuột vô cùng, không thể nào bò lên nổi. Cuối cùng, Đường Tiểu Mạt đã bỏ qua giãy dụa, dựa lưng vào thân cây tuyệt vọng ngồi xuống, nhãn thần hoảng sợ nhìn con tang thi biến dị đang không ngừng tới gần.
Con tang thi biến dị tới, nó cũng không có vội vã làm thịt Đường Tiểu Mạt, mà mở miệng gầm rú về phía Đường Tiểu Mạt. nước dãi sềnh sệch chẩy xuống, nhìn cái miệng to như chậu máu đầy răng nanh, Đường Tiểu Mạt sợ đến như sắp ngất đi, thân thể run lên, nàng cảm giác mình đang rơi xuống cái vực sâu không đáy, băng lãnh, hắc ám cùng với tuyệt vọng dần dần thôn phệ nàng, nàng biết mình sắp bị ăn thịt.
"Sưu sưu sưu "
Nhưng vào lúc này, một tảng đá dùng tốc độ cực nhanh bay tới, tinh chuẩn đập vào ót con tang thi biến dị. Con tang thi biến dị phát sinh một đạo thanh âm kinh dị, ánh mắt dời khỏi người Đường Tiểu Mạt, quét về phía phương hướng tảng đá bay tới, kết quả mới vừa vừa chuyển quá..., lại bị một tảng đá đập trúng mặt. Tuy rằng không đau nhức, nhưng con tang thi biến dị có tính khí dị thường táo bạo, bị khiêu khích làm sao có thể không tức giận.
"Ngao..."
Khóe miệng co rúm, rống to làm rung động cả đất trời, biểu thị công khai sự tức giận của nó.
Đường Tiểu Mạt ở nhìn thấy người cứu nàng thì, đầu tiên là ngẩn người, tiếp theo liền ủy khuất khóc lên, nước mắt ào ào chảy xuôi, nghẹn ngào kêu lên: "Lăng lạnh lùng, ô ô ô..."
Danh sách chương