Trận đấu nhanh chóng bắt đầu, trận này Long Ngâm chọn bản đồ, quả nhiên vừa mở giao diện chỉ huy lên, Lưu Xuyên đã không do dự lựa chọn tấm bản đồ mê cung có độ khó tám sao – Mê tiên độ. (bến thần tiên)
Trong kho bản đồ đánh giải, Mê tiên độ là bản đồ mê cung hiếm gặp, nửa lục chiến nửa thủy chiến. Trên ba đường có rất nhiều thủy vực nối tiếp nhau tại các ngã rẽ, thường thường có khi đang đi trên đường thì rẽ một cái lại rơi xuống nước. Tại Mê tiên độ, một khi rơi xuống nước thì sẽ bị giảm 80% tốc độ, hành động trong nước chậm chạp như sên, giữa khoảng không chiến đấu ngập trong sương mù thì các tuyển thủ bắt buộc phải di chuyển cẩn thận tại những thời điểm quan trọng, địa hình thay đổi dưới chân cũng như rất dễ mai phục trong góc rẽ khiến cho tấm bản đồ này đầy rẫy hiểm nguy.
Đấu với một đội ngũ thuần cận chiến như Đồng Tước, việc đội tuyển Long Ngâm lựa chọn bản đồ chướng ngại vật cũng là điều mọi người đã đoán trước. Chẳng qua Lưu Xuyên lại lựa chọn tấm bản đồ khó nhất trong số các bản đồ mê cung, điều này khiến cho khán giả cực kỳ hưng phấn.
Mười hai tuyển thủ đã xuất hiện trong bản đồ, màn hình lớn đếm ngược chuẩn bị bắt đầu.
Điểm hồi sinh của Long Ngâm nằm ở góc dưới bên trái bản đồ, Lưu Xuyên nhân thời gian đếm ngược nhanh chóng ra chỉ thị: “Trạch Văn và Ngốc Tưởng đi đường giữa với tôi, những người khác đi đường trên!”
Trận này tốt nhất Long Ngâm phải giành được cả ba lá cờ, nếu không kéo dài tới ván thứ năm thì Long Ngâm chắc chắn sẽ bất lợi, vì thế Lưu Xuyên quyết đoán chơi chiến thuật chia đường, muốn dựa vào ưu thế địa hình để bám trụ đội hình Đồng Tước cùng với Trạch Văn và Lý Tưởng, đồng thời cướp được cả hai lá cờ đỏ và xanh.
Nhưng Đồng Tước lại hiểu rất rõ điều này, Thiệu Trạch Hàng ra lệnh cực kỳ quyết đoán: “Cả đội xuống đường dưới!”
Đồng Tước rất ít chia đường khi đánh đoàn chiến, đặc biệt khi gặp phải loại bản đồ có chướng ngại vật thì việc tách ra chắc chắn sẽ bị đối phương bắt lẻ. Nếu để Lộc Tường hành động độc lập thì không chừng cậu sẽ lạc đường trong mê cung mười phút, chờ đến lúc cậu tìm được đường ra thì chắc trận đấu đã kết thúc rồi.
Đi cả đoàn với nhau là lựa chọn tối ưu nhất của Thiệu Trạch Hàng, chỉ cần lấy được thêm một lá cờ trận này nữa thì điểm của Đồng Tước và Long Ngâm sẽ cân bằng, sau đó kéo tới ván đấu thứ năm. Trận quyết đấu này sẽ do hệ thống random bản đồ, xác suất ra Quảng trường Thái Cực hay Lạc Hà pha đều rất lớn, loại địa hình rộng rãi cực kỳ có lợi cho Đồng Tước. Hiện tại dù đang dẫn trước 7:5, nếu may mắn mà lấy được hai lá cờ trong vòng này thì Đồng Tước sẽ thắng luôn.
Vòng đấu thứ tư, đội tuyển Long Ngâm sẽ mang áp lực lớn do kém điểm, Đồng Tước hơn điểm nên đánh sẽ thoải mái hơn. Dù là Lộc Tường khi nhìn thấy tấm bản đồ này cũng không lo lắng, cậu chỉ sợ mê cung lúc đánh solo một mình trên lôi đài vì rất dễ lạc đường, khi đoàn chiến cả đội sẽ cùng đi với nhau, dù cậu không biết phương hướng cũng chẳng sao, cứ đi theo Thiệu đội là được.
Nhưng thực tế không đơn giản như Lộc Tường nghĩ…
Sau khi sáu người Đồng Tước đi tới giữa đường, La Tiệp và Quách Dịch An hàng trước đi quanh bố trí tầm nhìn cũng như điều tra, vẫn không hề phát hiện ra tung tích của bất cứ tuyển thủ Long Ngâm nào.
Lộc Tường cũng dạo một vòng xung quanh, nói: “Lần này chắc chắn sẽ có mai phục nhỉ? Làm gì có chuyện sư phụ em chịu bỏ cờ lần này!”
“Ừ, cẩn thận chút.” Thiệu Trạch Hàng mở miệng nhắc nhở, “La Tiệp đứng phòng thủ ở ngã rẽ đề phòng bọn họ mai phục từ đường giữa tới. Tiểu Lộc lại đây đứng cùng với tôi tránh bị Ngô Trạch Văn kéo qua rồi lợi dụng mê cung gây rối em.”
“Dạ!” Nhớ lại trận đấu bị học bá quấy nhiễu trong mê cung kia, lưng Lộc Tường bỗng phát lạnh, lập tức ngoan ngoãn trở về đứng cạnh đội trưởng.
Thiệu Trạch Hàng nói: “Tôi nghi bọn họ sẽ vòng qua từ bên cạnh, nhớ cẩn thận Lưu Xuyên ẩn thân.”
Trên thực tế, lúc này Lưu Xuyên đang cùng với Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng trốn ở lối rẽ thông từ đường giữa xuống đường dưới, cách điểm cắm cờ khoảng 25 mét. Đèn Khổng Minh chỉ có thể chiếu sáng được khoảng năm mét xung quanh, ba người ở vị trí quá xa, Đồng Tước sẽ không thể thấy bọn họ.
Sở dĩ hắn làm vậy là vì sau khi Tứ Lam đưa cả đội lên đường trên thì Từ Sách lập tức mở ẩn thân điều tra xung quanh một vòng, không phát hiện Đồng Tước, Tứ Lam bắn tín hiệu thông báo không có ai. Lưu Xuyên xác định được toàn bộ thành viên Đồng Tước đều ở đường dưới nên mới dám to gan mai phục ở đây.
Còn tại sao bọn họ núp mãi mà chưa ra tay? Đương nhiên là vì Lưu Xuyên đang chờ thời cơ.
“Có nhớ hồi ba chúng ta đi giết quái ở trại thổ phỉ không?” Lưu Xuyên đột nhiên hỏi.
“Nhớ.” Ngô Trạch Văn nói.
“Nhớ, sao thế?” Lý Tưởng hỏi.
Khi đó Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn đều là gà mờ, trong game gặp được một cao thủ Đường Môn ID là “Lưu Danh Bách Thế”, ba người đánh quái ở sơn trại thổ phỉ. Đại Sư Có Lý Tưởng kéo một đám quái nhỏ tới, Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn đứng trên cây đợi quái đến liền dùng skill đa mục tiêu đánh.
Lưu Xuyên nói: “Giờ chơi theo cách đánh quái lần đó, Trạch Văn tìm vị trí đứng, đợi đến khi Lý Tưởng và tôi kéo đám Đồng Tước lại đây.”
Nếu Đồng Tước nghe thấy câu này chắc sẽ tức đến hộc máu – anh coi bọn tui là quái để kéo hả?!
Lý Tưởng cũng nghi hoặc: “Bọn họ sẽ mắc bẫy sao?”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Thì đánh cược một phen.”
Tuy mang danh là chỉ huy mạnh nhất liên minh chuyên nghiệp, nhưng Lưu Xuyên cũng không thể tính chính xác từng đường đi nước bước như thầy bói. Vào trận tình huống biến đổi khôn lường, rất nhiều thời điểm cần phải cược vào vận may. Tốt nhất là Đồng Tước bị lừa, còn nếu không mắc mưu thì… cùng lắm là Lưu Xuyên và Lý Tưởng ôm nhau lên bảng, kéo được chút thời gian âu cũng là chuyện tốt.
“Đường trên trực tiếp lấy cờ.” Lưu Xuyên nói, “Tứ Lam có thời gian thì nhớ báo máu của cờ lệnh vào kênh đội ngũ.”
“Đã rõ.” Lúc này Lam Vị Nhiên đã tỉnh táo hoàn toàn, đôi mắt chăm chú nhìn màn hình máy tính, không như lúc nãy chưa tỉnh ngủ ngáp ngắn ngáp dài.
Một phút một giây trôi qua, thấy lá cờ chuẩn bị xuất hiện, Lộc Tường dần sốt ruột: “Sao mấy người mai phục còn chưa xuất hiện?” Ngón tay cậu không thể giữ nguyên quá lâu, bắt cậu im lặng chờ bên cạnh Thiệu đội một hồi thì sao mà chịu nổi, nhịn không được nhanh chóng ấn phím, cầm gậy chạy quanh Thiệu đội, vừa chạy vừa nói, “Đội trưởng, mười giây nữa là cờ xuất hiện rồi, chúng ta đánh hay không đánh?”
“…” Thiệu Trạch Hàng nhíu mày.
Đây chính là điểm đáng ghét nhất của Lưu Xuyên, dù hắn không xuất hiện ngay trước mặt thì cũng khiến người ta phải đề phòng hắn mai phục đánh lén. Chỉ cần người chỉ huy thi đấu là Lưu Xuyên, rất ít đối thủ dám lơ là mà đi đánh cờ. Trước đây khi hắn còn là đội trưởng Hoa Hạ, trong vòng bảng thường xuyên xuất hiện tình huống hài hước kiểu này – sáu người Lưu Xuyên ôm nhau đánh cờ ở đường dưới, đường trên thì đối thủ chậm chạp không dám hành động, vẫn đứng yên tại chỗ chờ đợi đề phòng Lưu Xuyên đánh lén. Ai dè đợi suốt ba phút, cờ đường dưới sắp đánh xong mà đường trên vẫn không thấy bóng Lưu Xuyên đâu. Khán giả thì cười sắp điên, Xuyên thần dù không đứng trước mặt đối thủ vẫn có thể vây quanh đối thủ, tấn công tinh thần mọi lúc mọi nơi chẳng khác nào âm hồn không tan.
Lúc này Đồng Tước cũng lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan như vậy.
Đánh? Hay không đánh? Đây là câu hỏi cực kỳ hóc búa, có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc tranh đoạt lá cờ thứ ba hoặc thậm chí là kết quả của cả ván đấu.
Nhỡ đánh được một nửa thì Lưu Xuyên đột nhiên xông ra, dưới tình trạng cờ lệnh tạo ảnh hưởng debuff, Lưu Xuyên sẽ thoải mái bùng nổ Thất sát trận giết người trong nháy mắt, dễ dàng giúp Long Ngâm giành được lợi thế. Nhưng nếu không đánh thì sao? Nhỡ đâu Lưu Xuyên thật sự không mai phục thì chẳng phải sẽ lãng phí thời gian ư?
Thiệu Trạch Hàng nghĩ nghĩ, nhanh chóng ra quyết định: “Án binh bất động.”
Đây là kinh nghiệm và trực giác của Thiệu Trạch Hàng, đồng thời cũng xuất phát từ sự hiểu biết của hắn về đối thủ Lưu Xuyên này.
Dưới tình huống điểm số bị dẫn trước 5:7, Lưu Xuyên không thể thản nhiên bỏ cờ đỏ để kéo đến ván đấu thứ năm. Vì thế chắc chắn hắn đang mai phục ở gần đó, có lẽ là cách khá xa hoặc đứng trong góc chết nên tạm thời bọn họ không thấy vị trí của Lưu Xuyên. Nhưng Thiệu Trạch Hàng tin – Lưu Xuyên sẽ nhanh chóng lộ mặt!
Có điều Thiệu Trạch Hàng lại không thể ngờ, khi cờ lệnh xuất hiện, người đi tới không phải Lưu Xuyên, mà là đại sư của Long Ngâm.
Ngay một khắc ID “Lý Tưởng Đại Sư” lóe lên trước mắt, Thiệu Trạch Hàng và Lộc Tường ra tay gần như cùng một lúc!
Hợp tác và phối hợp nhiều năm, hai người đã tạo được sự ăn ý khi hành động mà không cần mở miệng nói.
Chiêu khai vị của Thiệu Trạch Hàng chính là “Tước vũ khí”, muốn trực tiếp phế bỏ bộ kỹ năng của Lý Tưởng. Nhưng vừa rồi Lý Tưởng đã trúng một chiêu này trong ván đấu thứ ba, lần này cậu đã có phòng bị, lập tức mở “Phật quang hộ thể”, đây là một trong những skill bảo mệnh của Thiếu Lâm, hai giây miễn khống chế cũng như gấp đôi khả năng chống chịu, cực dễ dùng, nhược điểm duy nhất là chỉ có thể dùng cho bản thân và thời gian hiệu quả rất ngắn. Khi dùng chiêu phải nắm thật chắc yếu tố thời điểm, nếu không coi như công toi.
Chiêu này của Lý Tưởng phóng ra cực kỳ đúng lúc, vừa vặn phế đi khống chế của Thiệu đội, ngay đến cả Tần Dạ ngồi dưới theo dõi trận đấu cũng không nhịn được mà vui mừng: Năng lực thích nghi của Ngốc Tưởng lại mạnh hơn rồi, cậu ta sẽ không bao giờ đi vào vết xe đổ, đây cũng là tố chất thiết yếu của một tuyển thủ chuyên nghiệp ưu tú.
Thiệu Trạch Hàng thất bại trong chiêu khống chế Lý Tưởng đầu tiên, Lộc Tường thấy Lý Tưởng dùng “Phật quang hộ thể” liền lập tức dừng tấn công, đợi sau hai giây, ánh sáng vàng kim trên người đại sư biến mất, trường côn xanh biếc trong tay Lộc Tường lập tức vung lên – Hoành tảo thiên quân!
Mà đúng lúc này, Lý Tưởng lại dùng khinh công “Phi hạc xung thiên” nhảy lên, trốn khỏi khống chế của Lộc Tường!
Lộc Tường phóng hụt một chiêu liền dùng khinh công nhảy lên đuổi theo, nhồi tiếp một chiêu “Bổng đả song khuyển” trên không nhằm làm choáng Lý Tưởng, nhưng đúng lúc đó Lý Tưởng lại mở Kim chung tráo của Thiếu Lâm Phật – khi mở Kim chung tráo cho người khác thì cậu sẽ hấp thu toàn bộ thương tổn của đồng đội lên người mình, còn khi mở kỹ năng cho bản thân thì sẽ giống như có thêm một lớp giáp, gia tăng khả năng chống chịu trên diện rộng, cũng có thể triệt tiêu các trạng thái debuff ở một mức độ nhất định.
Hôm nay Lý Tưởng khá may mắn, kỹ năng vừa mở ra, các đòn đánh của Lộc Tường đều bị giảm sát thương, hiệu quả làm choáng cũng bị triệt tiêu.
Rõ ràng đã có chuẩn bị sẵn, vọt tới phía sau đội hình của Đồng Tước nhưng lại không hề tấn công, chỉ dùng các loại skill phòng ngự để ép đi các skill khống chế của tổ hợp Thiệu Lộc, nhờ vậy mà mọi người mới được chứng kiến thế nào là khả năng chống chịu mạnh nhất của Thiếu Lâm Phật.
Nhưng không ai ngờ tới, vậy mà Lý Tưởng còn vọt tới bên cạnh cờ lệnh, mở chiêu cuối “Vạn Phật triều tông” của Thiếu Lâm Phật!
Một bức tượng Phật khổng lồ giáng xuống từ trên trời, chiêu “Vạn Phật triều tông” có thể chiếu ra ánh sáng vàng kim chói mắt quanh một vùng lớn!
Hiện tại cờ đỏ đã xuất hiện, thành viên Đồng Tước vì không muốn bị ảnh hưởng debuff của cờ lệnh nên vẫn duy trì cự ly an toàn nhất định. Lý Tưởng thì hay rồi, không sợ chết vọt tới bên cạnh cờ lệnh, mở Vạn Phật triều tông tấn công đa mục tiêu kéo toàn bộ các thành viên Đồng Tước tới bên cạnh mình!
Vì thế cả đội tuyển Đồng Tước đều rơi vào vòng ảnh hưởng của lá cờ, cái trò “có chết thì cùng chết” này của Lý Tưởng thực sự khiến người ta cạn lời.
“Đê tiện!” Khán giả xem livestream nhịn không được mà đánh chữ.
“Có thằng cha nào bên khu Bảy Điện tín nói lộ ra rằng đại sư này là đồ đệ của Xuyên thần đấy, không biết có thật không?”
“Hóa ra là đồ đệ của Xuyên thần sao? Eo ơi kế thừa tác phong của sư phụ giỏi ghê cơ! Chết cũng kéo theo người làm đệm lưng, thà tự sát chứ không biếu điểm hạ gục, phục rồi phục rồi….”
“Đúng là đồ đệ Xuyên thần đó!” Một người có ID Hàm Tu Thảo nói, “Năm đó còn cùng đi đánh quái mà! Newbie gà mờ, có kéo nổi con quái nào đâu!”
Vậy mà hôm nay, chính cái tên đại sư newbie kéo không nổi quái ấy đã có thể dùng một chiêu kéo hết cả sáu tuyển thủ chuyên nghiệp của Đồng Tước về cạnh cờ lệnh!
Mà ở dưới chân lá cờ, sư phụ Hải Nạp Bách Xuyên của cậu đã bày sẵn – Khôi lỗi Thất sát trận!
Trên thực tế, khán giả xem từ góc nhìn thứ ba có thể phát hiện, vừa rồi Lý Tưởng và Lưu Xuyên một trước một sau cùng đi về hướng đường dưới. Nhưng vì Lưu Xuyên ẩn thân nên Đồng Tước không phát hiện ra sự tồn tại của hắn, Lý Tưởng thì nghênh ngang đi tới, lực chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn bởi vị đại sư tự đại này. Vì thế Lưu Xuyên nhân cơ hội ẩn thân đi từ bên cạnh Lý Tưởng sang một lối rẽ bí mật. Ngay trong lúc Lý Tưởng bị tổ hợp Thiệu Lộc liên thủ tấn công, Lưu Xuyên đã nhẹ nhàng bố trí trận con rối của hắn ngay trên mặt đất.
Hai thầy trò phối hợp với nhau rất ăn ý, Lý Tưởng mở chiêu cuối kéo toàn bộ thành viên Đồng Tước tới bên cạnh cờ lệnh, khiến cho tập thể Đồng Tước đều bị ảnh hưởng mất máu. Sau đó lại rơi vào giữa Thất sát trận của Lưu Xuyên, sáu người của Đồng Tước giờ đều rơi vào trạng thái thấp máu.
Càng họa vô đơn chí hơn, phụ trợ Cái Bang Túy quyền của Đồng Tước lại không thể giải trừ trạng thái mất máu này. Buff Nga Mi Cầm chỉ có thể giải khống chế đơn mục tiêu, nếu muốn kéo máu của cả sáu người còn phải tính đến thời gian hồi chiêu quá lâu của chiêu thức này. Hơn nữa Lưu Xuyên cũng không có chuyện bỏ qua buff, ngay một khắc cho nổ Thất sát trận, hắn đã móc Chu Tân Truyền qua rồi ném xuống nước.
Sự phức tạp của Mê tiên độ lại tạo lợi thế cho Lưu Xuyên, sau khi Chu Tân Truyền bị ném xuống nước, tốc độ di chuyển bị giảm đi 80%, Lưu Xuyên thuận tay gọi một con rối cố định cậu dưới nước, tách rời buff khỏi đoàn đội. Chu Tân Truyền khóc không ra nước mắt, Xuyên thần kéo cậu đi mất, cự ly quá xa không thể buff nổi cho ai, chỉ trơ mắt ngụp lặn nhìn đồng đội mình mất máu.
Hiệu quả xuất huyết gia tăng, cứ thế thì toàn bộ Đồng Tước và Lý Tưởng đều sẽ mất máu mà chết.
Ban đầu Thiệu Trạch Hàng tưởng rằng Lý Tưởng xông tới là muốn khống chế thành viên Đồng Tước để phối hợp với Lưu Xuyên cùng giết người. Ai ngờ Lý Tưởng đã ôm sẵn tâm lý tự sát, quyết tâm kéo toàn bộ thành viên Đồng Tước vào vòng ảnh hưởng của cờ lệnh. Hành động này khiến Thiệu Trạch Hàng có chút bất ngờ. Có điều Thiệu đội cũng nhanh chóng tìm ra đối sách: “Tập trung nhồi sát thương vào Lưu Xuyên!”
Lộc Tường cũng có suy nghĩ này, vừa rồi Lý Tưởng đã dùng Kim chung tráo trên người mình, vì thế không thể bảo vệ Lưu Xuyên được nữa. Lưu Xuyên lại mất chiêu cuối Thất sát trận, vậy nên hiện tại chuyển qua giết Lưu Xuyên mới là cách tốt nhất. Lưu Xuyên đứng ở xa không chịu ảnh hưởng của lá cờ, các thành viên Đồng Tước cũng bắt buộc phải tránh xa khỏi cờ lệnh, nếu không thì hiệu quả xuất huyết sẽ còn chồng thêm.
Chẳng qua Vạn Phật triều tông của Lý Tưởng là skill kéo người cưỡng chế, bọn họ bị Lý Tưởng kéo qua nhất thời không đi đâu được.
Thường Thịnh nghe thấy chỉ thị tập trung đánh Lưu Xuyên thì lập tức tung Túy sinh mộng tử lên người Lý Tưởng, khiến Lý Tưởng trúng hiệu ứng trầm mặc.
Lúc này những người khác mới ăn ý di chuyển, Lộc Tường mở Long đằng hổ dược, Thiệu Trạch Hàng mở Huyễn quang bộ, cùng nhau xông tới trước mặt Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên gọi con rối ra cấm túc Lộc Tường, ai dè Lộc Tường nhanh trí lướt vòng qua, ngay khi gậy của Lộc Tường nện xuống đầu của Hải Nạp Bách Xuyên, hai thanh đao trong tay Thiệu Trạch Hàng cũng cắt ngang người Lưu Xuyên. La Tiệp và Quách Dịch An phối hợp xông tới nhồi sát thương lên người Lưu Xuyên cùng với Thiệu đội và Tiểu Lộc – Thiếu Lâm Phục ma quyền pháp, Cái Bang Chưởng Long khiếu cửu thiên, Cái Bang Côn Bổng đả song khuyển, Minh Giáo Tuyết hải trầm sa, hiệu ứng hình ảnh khi một đống chiêu thức tung ra chiếu sáng cả màn hình, Lưu Xuyên hứng trọn toàn bộ sát thương từ các chiêu tấn công của cả bốn tuyển thủ, trong nháy mắt đã bị đánh cho thấp máu.
“Bi kịch…” Khán giả theo dõi trận đấu nhịn không được đánh chữ, “Xuyên thần bị úp sọt thảm quá, sắp lên bảng rồi.”
“Chắc chắn không chết được đâu, Xuyên thần sống dai như gián ấy mà:)” Người gửi dòng này là fan của Xuyên thần.
Lưu Xuyên quả thực không chết, sau khi bị bốn thành viên Đồng Tước đánh hội đồng chỉ còn một chấm máu, Lưu Xuyên gọi ra một con rối, dùng “Di hình đổi ảnh” xoay người chạy trốn!
Nhìn thấy Xuyên thần chỉ còn một tí máu ngay trước mắt, liệu ai sẽ muốn bỏ qua? Chắc chắn, vào thời khắc này, dù là bất cứ tuyển thủ nào trong liên minh thì cũng đều muốn giết Xuyên thần cho sướng tay!
Toàn bộ thành viên Đồng Tước không do dự đuổi theo!
***
Tại kênh đội ngũ của Long Ngâm, Tứ Lam đánh chữ nói: “50%”
Màn hình lớn đang tập trung vào tình hình giao tranh tại đường dưới, hình ảnh ba thành viên Long Ngâm đánh cờ tại đường trên chỉ được phát qua một cửa sổ nhỏ, vì chỉ có một dmg là Từ Sách, Tứ Lam dùng trận pháp hỗ trợ, tốc độ đánh cờ không nhanh, mãi đến giờ cũng mới đánh được một nửa.
Thấy dòng chữ hiện ra trong kênh đội ngũ của Long Ngâm, rất nhiều người đều cảm thấy kỳ lạ, nhưng Diệp Thần Hi liếc qua liền hiểu được cách bố trí chiến thuật của Long Ngâm.
Có điều giao tranh đường dưới đang rất căng thẳng, hắn cũng không rảnh mà giải thích. Trương Thư Bình nhanh chóng thuật lại diễn biến đường dưới: “Xuyên thần chạy trốn rất nhanh, máu của cậu ta còn có 100 điểm, giờ chỉ cần trúng một đòn đánh thường là có thể lên bảng – Mê ảnh tung! Cậu ta dùng khinh công của Đường Môn, vì chạy trốn mà dùng hết cả hai skill dịch chuyển! Những thành viên Đồng Tước cũng đuổi theo sát nút, Tiểu Lộc mở Giao long xuất thủy đuổi theo, chỉ còn cách hai mét là bắt được rồi!”
“Xuyên thần chuyển hướng, đúng vậy, chúng ta đều thấy cậu ta vừa rẽ vào một lối đi có thủy vực!”
“… Ngô Trạch Văn ở đó!”
“Xem ra bọn họ chơi theo chiến thuật dụ rắn ra khỏi hang! Xuyên thần… thực sự diễn quá sâu!”
Đúng vậy, kỹ thuật diễn của Lưu Xuyên như thật.
Khán giả ở ngoài cuộc tỉnh táo nhìn từ góc nhìn thứ ba từ trên xuống thấy trước được vị trí của Trạch Văn, nếu là tuyển thủ trên sân đấu trong cuộc u mê, mọi người sẽ không thể ngờ được hắn đang dẫn quân vào bẫy.
Hắn tổ đội với Lý Tưởng đánh Đồng Tước, kết quả vì mải đánh mà suýt chết, sau đó Lưu Xuyên không đánh lại thì xoay người chạy, đây là tình huống thường gặp nếu chia đường 4/2 thất bại, ai mà ngờ được cách đó không xa, ngay lối rẽ có thủy vực còn một Ngô Trạch Văn mai phục đứng chờ?
Ngay khi Lưu Xuyên dẫn cả đám tới góc rẽ, Ngô Trạch Văn rất ăn ý mở chiêu cuối “Minh điệp chi tế” của Ngũ Độc! Đàn bướm độc màu tím tràn tới, màn hình toàn bộ thành viên Đồng Tước đang đuổi theo Lưu Xuyên đều tối đen, nhất thời mất đi tầm nhìn!
– cứu viện ngay trong thời khắc nguy hiểm nhất! Xuyên thần chỉ còn lại 100 máu mà thôi!
Hắn kéo toàn bộ Đồng Tước từ đường dưới di chuyển tới thủy vực này, Ngô Trạch Văn đợi ở đó lập tức khiến Đồng Tước bị mù tập thể. Phối hợp ăn ý 100%, thậm chí có thể lọt vào top 10 những pha highlight kinh điển trong playoffs!
Hình ảnh này khiến rất nhiều người rung động trong lòng, đặc biệt là nhóm tuyển thủ trên khán đài VIP – Lưu Xuyên nguyện ý giao phía sau mình cho Ngô Trạch Văn, nguyện ý để Ngô Trạch Văn gồng gánh phần trách nhiệm quan trọng nhất trong chiến thuật, đó là vì hắn tin tưởng Ngô Trạch Văn. Rõ ràng giữa hắn và Ngô Trạch Văn đã ăn ý như có thần giao cách cảm.
Đây mới là cộng sự chân chính.
Khi bạn giao sau lưng mình cho một người, người đó sẽ mãi mãi không để bạn thất vọng.
Liên minh có nhiều đôi cộng sự tốt như vậy, nhưng đến giờ mọi người mới ý thức được, Xuyên thần và Trạch Văn, một tổ hợp mới xuất hiện trong mùa giải này có thể tạo ra uy lực không hề thua kém những tổ hợp dày dạn kinh nghiệm trong những đội tuyển khác.
“Không ổn rồi!” Ngay khi nhìn thấy đàn bướm độc màu tím bay tới, Thiệu Trạch Hàng mới nhận ra mình đã trúng quỷ kế của Lưu Xuyên, nhưng đã quá muộn! Ngô Trạch Văn chờ rất lâu ở đây, giữ lại toàn bộ chiêu thức bùng nổ, vừa triệu hồi bướm tới khiến đối thủ bị mù, lại gọi rắn ra cắn Lộc Tường, bản thân thì sử dụng Thiên chu vạn độc thủ đánh Thiệu Trạch Hàng, đánh hai cái lại chuyển mục tiêu sang Cái Bang Chưởng Quách Dịch An.
Tại sao không dồn sát thương lên một người? Khán giả cực kỳ nghi hoặc. Trương Thư Bình giải thích: “Trạch Văn làm như vậy là có lý do, hiện tại toàn bộ Đồng Tước đã mất đi tầm nhìn, hơn nữa tất cả đều không còn lại bao nhiêu máu, Ngô Trạch Văn muốn nhanh chóng chồng trúng độc lên người Thiệu đội và Lộc thần, sau đó có thể lợi dụng mê cung thả diều mài chết bọn họ!”
Lời Trương Thư Bình nói cũng chính là ý đồ hiện tại của Ngô Trạch Văn, cậu không định bạo tốc độ tay giết một người trong số đó mà muốn khiến toàn bộ Đồng Tước đều dính trạng thái trúng độc, áp máu của bọn họ xuống thấp nhất có thể rồi phối hợp với Lưu Xuyên chậm rãi mài chết bọn họ.
Ngô Trạch Văn bạo tốc độ tay chồng ba tầng trúng độc lên ba người của Đồng Tước. Hiệu quả gây mù sắp kết thúc, Lam Vị Nhiên đánh chữ trong kênh đội ngũ: “40%”
Lưu Xuyên nói: “Trạch Văn, đi!”
Hai người xoay người rời khỏi vị trí, một người đi sang bên trái của mê cung, người còn lại thì rẽ phải. Hiệu quả gây mù trên Đồng Tước vừa kết thúc, Lộc Tường còn chưa kịp dùng bất cứ chiêu thức nào đã thấy một dải tơ nhện trong suốt bay tới chỗ mình!
Tơ nhện kéo dắt! Tử mẫu phi trảo!
Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn đồng thời ra tay, Lưu Xuyên dùng xích sắt câu Thiệu Trạch Hàng, Ngô Trạch Văn dùng tơ nhện kéo Lộc Tường, một trái một phải, tách rời tổ hợp Thiệu Lộc!
Tổ hợp Thiệu Lộc mạnh nhất là khi bọn họ kề vai chiến đấu, khi bị tách ra uy lực sẽ hạ thấp triệt để. Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn lợi dụng mê cung kéo hai người vào hai lối rẽ khác nhau, hình thành cục diện đánh solo 1 vs 1, lúc này Lưu Xuyên quá thấp máu, tuy Thiệu Trạch Hàng không khá hơn là bao nhưng vẫn còn dư nhiều máu hơn hắn, hắn kéo Thiệu đội đi chỉ vì để tiện cho Trạch Văn giết Tiểu Lộc mà thôi.
Lộc Tường thấp máu gặp học bá trong mê cung, chưa dùng được mấy chiêu đã bị Ngô Trạch Văn thả diều mài chết bằng hiệu ứng trúng độc.
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Lộc Đại Hiệp Phi Tường], thủ sát!
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Cư An Tư Nguy], song sát!
Ngô Trạch Văn giết được cả Lộc thần và Cái Bang Chưởng Quách Dịch An bên cạnh cậu.
Dù Lưu Xuyên solo 1 vs 1 với Thiệu đội, nhưng Lưu Xuyên vẫn còn con rối bảo kê, giữa lối rẽ nhỏ hẹp, hắn gọi một con rối ngăn bước Thiệu Trạch Hàng, sau đó nháy mắt đã không thấy bóng dáng nữa.
Thiệu Trạch Hàng không biết phải làm sao. Từ khi phát hiện bị trúng kế hắn đã có dự cảm không lành. Cái gì gọi là “Giặc tới đường cùng thì chớ nên đuổi theo” (*), thực ra vừa rồi nếu lý trí thì không nên đuổi theo Lưu Xuyên. Nhưng kỹ thuật diễn của Xuyên thần quá tốt, nhìn thấy Hải Nạp Bách Xuyên chỉ còn 100 máu, cả liên minh mấy ai nhịn được mà không đuổi cùng giết tận.
Giá trị cừu hận của Xuyên thần quá lớn, thấy Xuyên thần thấp máu ai cũng muốn giết, huống hồ là Tiểu Lộc, nhìn sư phụ thấp máu kích động hồ đồ, nhào tới muốn lấy điểm hạ gục từ sư phụ.
Kết quả lại từng bước rơi vào bẫy của Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên chỉ còn 100 máu lợi dụng con rối di chuyển khắp nơi trong mê cung, Ngô Trạch Văn thì đầy máu và mana, dựa vào địa hình lấy điểm hạ gục từ Đồng Tước thấp máu, tạo được thế chủ động.
Ngô Trạch Văn giết được hai người thì Lưu Xuyên ẩn thân chạy trốn, Thiệu Trạch Hàng tỉnh táo lại lập tức hạ lệnh: “Rút lui!”
Đáng tiếc, bọn họ muốn chạy đã không còn kịp nữa.
Lý Tưởng khi nãy bị cố định gần lá cờ giờ cũng thoát khỏi khống chế gia nhập giao tranh, dùng Long trảo thủ kéo được đại sư đang muốn lùi về trở lại!
Lưu Xuyên chạy một vòng trong mê cung lại trở về bên cạnh Ngô Trạch Văn. Tuy hắn thấp máu nhưng mana lại dư rất nhiều, triệu hồi con rối, cho nổ con rối, vài chiêu liên tục đánh đến khi Thiếu Lâm chỉ còn một chấm máu thì Ngô Trạch Văn ăn ý tung Vạn độc phệ tâm qua, thành công lấy điểm hạ gục!
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Thập Bát La Hán], tam sát!
Thiệu Trạch Hàng lập tức tìm góc chạy về, giờ hắn đã quá thấp máu, đi ra ngoài chẳng khác nào biếu không điểm hạ gục, không thể dâng mạng nuôi Ngô Trạch Văn nữa.
Chu Tân Truyền bị Lưu Xuyên kéo xuống nước lúc nãy cũng nhanh trí ấn phím về thành.
Thế nhưng tuyển thủ Thường Thịnh đánh phụ trợ lại không chạy được, vừa rồi nhiệm vụ của anh là khống chế Lý Tưởng, Lý Tưởng thoát khỏi khống chế thì anh cũng đuổi tới đây, kết quả lại rơi vào vòng vây của ba người Xuyên, Văn, Tưởng. Lưu Xuyên tiếp tục cho nổ mấy con rối như lúc nãy để áp máu Thường Thịnh, sau đó nhường điểm hạ gục cho Ngô Trạch Văn.
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Thiên Bôi Bất Đảo], tứ sát!
Tại kênh đội ngũ, Lam Vị Nhiên đánh chữ: “20%”
Rõ ràng Từ Sách cũng đang liều mạng đánh, Lưu Xuyên tính toán thời gian đại khái, nói: “Trạch Văn xuống đường dưới đánh cờ, Ngốc Tưởng bảo vệ!”
Vì máu của Lưu Xuyên chỉ còn 100, không thể lại gần cờ lệnh nữa, nếu không hắn sẽ mất sạch máu mà chết. Nhưng Lý Tưởng Đại Sư da dày máu nhiều, hiện tại Trạch Văn cũng gần như đầy máu, bọn họ có thể chịu được áp lực cấu máu của lá cờ.
“Làm như vậy có phải quá mạo hiểm rồi không?” Trương Thư Bình nói, “Khi Đồng Tước sống lại chạy tới, chỉ có mình Trạch Văn đánh cờ thì không thể kịp được.”
Diệp Thần Hi cười nói: “Anh coi thường sư phụ tôi quá.”
Trương Thư Bình chợt hiểu ra: “À đúng rồi, suýt nữa thì quên, hôm nay phụ trợ của Long Ngâm là Tứ Lam nhỉ!”
Thực ra Trương Thư Bình không hề coi thường, chỉ là chán quá tìm chủ đề nói chuyện, tiện thể tạo hiệu ứng bất ngờ cho khán giả mà thôi.
Hai người vừa nói vậy, rất nhiều người xem cũng nhận ra điểm mấu chốt – ừ nhỉ, hôm nay Tứ Lam đánh phụ trợ cho Long Ngâm, Tiêu Dao phụ trợ có Truyền tống trận mà!
Thực ra Lam Vị Nhiên rất nhàn rỗi, Lưu Xuyên bố trí anh đi hỗ trợ Từ Sách, anh chỉ nhàn nhã giúp Từ Sách giải debuff, tiện thể quăng vài ba cái trận pháp tăng lực đánh cho Từ Sách. Ở đường dưới giao tranh kịch liệt, đường trên thì nhàn nhã thoải mái. Tứ Lam vừa bày trận vừa thảnh thơi thông báo lượng máu còn lại của cờ lệnh vào kênh đội ngũ.
“10%”
Kênh chat của đội lại xuất hiện dòng chữ nhỏ màu xanh của Lam Vị Nhiên.
Lúc này Ngô Trạch Văn cũng bắt đầu đánh cờ ở đường dưới, bốn điểm hạ gục khiến lực đánh của Ngô Trạch Văn tăng 20%, chồng vài tầng trúng độc lên cờ lệnh khiến máu của cờ cũng giảm rất nhanh. Mà Kim chung tráo của Lý Tưởng đã hồi lại, ánh sáng vàng kim bao phủ Ngô Trạch Văn, khiến toàn bộ thương tổn đẩy qua hết trên người Lý Tưởng.
“5%”
Lam Vị Nhiên đánh xong chữ này, lập tức bắt đầu niệm.
– Thiên hương trận!
Luồng sáng màu xanh nhu hòa chậm rãi dâng lên dưới chân, ngay sau khi Từ Sách dùng combo khiến máu của cờ lệnh tụt về 0%, thành công giành được cờ xanh đường trên, Truyền tống trận của Tứ Lam cũng mở ra. Không hề lãng phí dù chỉ một giây, Lam Vị Nhiên, Tiểu Ngư và Từ Sách tại đường trên đã truyền tống xuống đường dưới tụ lại với Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng trong nháy mắt. Lưu Xuyên còn 100 máu đứng ở xa cũng được truyền tống tới.
– Nguyệt hoa lưu chiếu!
Dư Hướng Dương mở luôn chiêu cuối của Nga Mi Cầm giúp toàn bộ thành viên Long Ngâm hồi đầy máu!
Sự phối hợp thần kỳ này khiến khán giả sợ ngây người.
Từ lúc chia đường ban đầu, một mình Xuyên thần kéo toàn bộ Đồng Tước tới địa điểm Trạch Văn mai phục, sau đó Trạch Văn lợi dụng khoảng thời gian khống chế tầm nhìn để đánh cho toàn bộ đội bạn tàn phế, tách rời tổ hợp Thiệu Lộc, lấy từng điểm hạ gục một…
Có thể lấy được cả cờ đường trên lẫn cờ đường dưới, đây có thể nói là tư duy chiến thuật hoàn mỹ!
Đội tuyển Đồng Tước sống lại muốn đi tới đường dưới đã không còn kịp nữa. Sát thương của sáu thành viên Long Ngâm quá nhiều, Lưu Xuyên và Từ Sách đều đang điên cuồng bùng nổ, Ngô Trạch Văn thì vì có quadra kill mà lực đánh cũng gia tăng trên diện rộng, có thêm trận pháp của Lam Vị Nhiên hỗ trợ, cờ đường dưới tụt máu như rong huyết, đảo mắt đã bị Long Ngâm thành công chiếm lấy.
“9:7, lật kèo rồi!” Trương Thư Bình kích động nói, “Đội tuyển Long Ngâm giành được cả cờ đỏ và cờ xanh trong vòng đấu thứ tư, hiện tại điểm số cực kỳ có lợi cho Long Ngâm. Nếu có thể giành được nốt cờ đen đường giữa thì Long Ngâm sẽ chiến thắng. Nếu không được thì tỉ số hòa 9:9, chúng ta sẽ có ván đấu thứ năm để phân thắng bại!”
Thiệu Trạch Hàng cũng hiểu điều đó, vì thế vừa hồi sinh xong hắn quyết đoán bảo mọi người cùng nhau đi đường giữa, tranh thủ cướp lấy lá cờ đen quan trọng này.
Đội tuyển Long Ngâm sau khi về thành hồi máu và mana, dựa vào trận gia tốc của Lam Vị Nhiên chạy tới đường giữa nhanh nhất có thể.
Bản đồ quảng trường có lợi cho Đồng Tước thế nào thì bản đồ mê cung có lợi cho đội hình nhiều đánh xa của Long Ngâm như thế. Lúc này Lam Vị Nhiên lại mở trận pháp có thể khiến cục diện nghịch chuyển – Dương xuân hồi tuyết trận!
Trận hỗn loạn vừa buông xuống, toàn bộ hàng trước của Đồng Tước lập tức sụp đổ.
Đây chính là điều khiến bản đồ mê cung trở thành khắc tinh của Đồng Tước, vì đường đi trong mê cung rất nhỏ, Đồng Tước là cận chiến lại không thể nhảy xuống nước, chỉ có thể đứng co cụm một chỗ đề phòng. Thế nhưng chính vì vậy mà trận pháp của Lam Vị Nhiên có thể bao trùm cả đội, tuy Tiểu Lộc và Thiệu đội ý thức mạnh có thể khinh công tránh né đúng lúc, nhưng ba tuyển thủ hàng trước của Đồng Tước đều trúng phải trận hỗn loạn của đội bạn.
Thiệu Trạch Hàng và Lộc Tường kết hợp xông tới định giết Từ Sách, trong khi đó Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn bài cũ soạn lại, một trái một phải mai phục ở hai bên lối rẽ, tơ nhện và xích sắt đồng thời tung ra, Ngô Trạch Văn kéo được Tiểu Lộc, Lưu Xuyên câu trúng Thiệu Trạch Hàng, một lần nữa tách rời tổ hợp Thiệu Lộc.
Tổ hợp Thiệu Lộc ra mắt nhiều năm như vậy, rất ít khi bị tách rời đến hai lần liên tục như hôm nay. Mà đáng ghét hơn là Ngô Trạch Văn lại xảo diệu kéo Lộc Tường xuống nước, sau đó dùng rết cố định cậu… Lộc Tường chỉ muốn hộc máu!
Sư phụ quá vô đạo đức khi chọn cái bản đồ mê cung Mê tiên độ này, cậu còn không có cơ hội phá tường. Vì đây là bản đồ mê cung trên mặt nước, thủy vực giăng mắc khắp các con đường, lấy đâu ra vách đá vách tường cho cậu đập…
Cứ thế Lộc Tường buồn bực bị cố định dưới nước, bị học bá có 20% sức mạnh công kích cộng thêm chồng trúng độc chậm rãi mài chết, lấy được năm điểm hạ gục!
Trong khi đó Thiệu Trạch Hàng bị Lưu Xuyên lôi đi cũng gặp phải Lưu Xuyên và Từ Sách liên thủ nhồi sát thương, nhanh chóng chết trong tay Lưu Xuyên.
Mấu chốt của pha giao tranh tổng này vẫn là trận pháp của Lam Vị Nhiên. Hôm nay Đồng Tước không sử dụng Võ Đang Thái cực, vì vậy không thể ngăn được trận hỗn loạn của Tiêu Dao. Đây cũng là lý do mà Lưu Xuyên để Tứ Lam đánh phụ trợ. Ván đầu tiên anh lên sân còn đang ngủ mơ, đừng nói là trận hỗn loạn, anh vẫn chưa mở nổi bất cứ trận pháp nào đã bị Thiệu Trạch Hàng khống chế rồi. Trận này Tứ Lam cuối cùng cũng tỉnh ngủ, Tứ Lam khi lên tinh thần thì tuyệt đối là cao thủ đứng đầu hệ phụ trợ, trận pháp mở ra chính xác, trực tiếp phế bỏ ba người trong Đồng Tước.
Nếu so với pha phối hợp kinh tâm động phách khi Lưu Xuyên chạy trốn, Ngô Trạch Văn cứu viện trong lần giao tranh tổng đầu tiên, đợt giao tranh tổng thứ hai thuận lợi hơn rất nhiều!
Sau khi Thiệu đội và Tiểu Lộc lên bảng, Đồng Tước hoàn toàn mất đi cơ hội phản công.
Lưu Xuyên lại cho nổ một đợt rối trên diện rộng, áp máu của đối thủ xuống thấp nhất có thể, cố tình nhường điểm hạ gục cho Ngô Trạch Văn. Ngô Trạch Văn biết được ý đồ của Lưu Xuyên, không khách khí gọi rắn ra cắn chết người đang thấp máu nhất.
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Thiên Bôi Bất Đảo], lục sát!
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] đã siêu thần!
Nhìn thông báo hiện ra trên màn hình, rất nhiều fan của học bá xúc động phát khóc.
Đây chính là người mới Ngô Trạch Văn của mùa giải này, là một người mới luôn giữ bình tĩnh, ổn định, chưa bao giờ bước chệch khỏi quỹ đạo của mình!
Thực ra tuy hôm nay Lưu Xuyên là người bố trí chiến thuật, nhưng nếu Ngô Trạch Văn hành động chậm nửa giây thôi thì kế hoạch dụ địch xâm nhập trong đợt giao tranh tổng đầu tiên sẽ có thể thất bại.
Nếu ra chiêu quá sớm, Đồng Tước sẽ nhận ra, còn nếu dùng chiêu chậm, Lưu Xuyên sẽ chết. Ngô Trạch Văn có thể ngay trong thời khắc mấu chốt cứu được Lưu Xuyên, hơn nữa còn dùng trạng thái mù tập thể đó để tạo ảnh hưởng lên toàn bộ Đồng Tước, khiến kế hoạch của Long Ngâm thành công rực rỡ.
Ngô Trạch Văn là người như thế nào? Mọi người đều biết cậu là người mới ra mắt trong mùa giải này.
Nhưng một người mới như cậu lại có thể khiến Xuyên thần nguyện ý giao lại phía sau của hắn, cũng như đặt toàn bộ nhiệm vụ quan trọng trong kế hoạch lên vai của cậu.
Mãi đến giờ khắc này, mọi người mới hiểu được, những câu mà Tiêu Tư Kính nói trong trận đấu trước hoàn toàn không phải khách sáo – Ngô Trạch Văn tuyệt đối xứng đáng với danh hiệu người mới tốt nhất của mùa giải này!
Ngô Trạch Văn thành thần với sáu điểm hạ gục, lực đánh tăng lên 30%, chồng vài tầng trúng độc lên cờ lệnh cũng khiến lượng máu mất đi trên cờ tăng gấp bội!
Trương Thư Bình nhìn hình ảnh này cũng cực kỳ vui mừng, anh là sư phụ của Ngô Trạch Văn, là người tận mắt chứng kiến Trạch Văn từ khi còn là con gà từng bước trưởng thành đến ngày hôm nay. Nhìn biểu hiện xuất sắc của cậu, thân là sư phụ, anh cũng cảm thấy tự hào.
Dưới sự phối hợp ăn ý của các thành viên, đội tuyển Long Ngâm quyết đoán giành được cờ đen đường giữa với tốc độ khiến người ta trợn mắt há mồm!
– 11:7!
Khi điểm số hiện ra trên màn hình lớn, hiện trường cũng vang lên tiếng vỗ tay nhức óc đinh tai!
Từ 5:7 lật kèo thành 11:7!
Sau màn tuột dốc ở vòng thứ ba, toàn bộ đội ngũ đã điều chỉnh lại, dùng diện mạo hoàn toàn mới nghênh chiến ván đấu thứ tư, dù là Từ Sách thay người lâm thời, Tứ Lam khi nãy còn ngái ngủ, Lý Tưởng, Trạch Văn, Tiểu Dư và quan trọng nhất là Xuyên thần, ai cũng phát huy thực sự xuất sắc, năng lực điều chỉnh khiến người ta kinh khiếp.
Trương Thư Bình kích động nói: “Chúc mừng đội tuyển Long Ngâm lật kèo thành công, giành chiến thắng chung cuộc trong trận đấu này! Trận thắng này cũng có ý nghĩa rằng, sau Thất Tinh Thảo, Long Ngâm chính là đội tuyển đầu tiên của bảng B tiến vào top 4 với thành tích toàn thắng!”
Lưu Xuyên nhìn điểm số trên màn hình lớn, hốc mắt cũng không kìm được mà nóng lên.
Bọn họ thắng rồi, bọn họ đã vào được top 4!
Thực ra sau thất bại ở ván đấu thứ ba, trận tiếp theo hắn chỉ đánh được ăn cả ngã về không. Nếu trận này không lấy được ba lá cờ, kéo dài đến ván quyết định thì bản đồ ngẫu nhiên thắng bại khó nói. Vì thế hắn mới cả gan đánh cược một lần, hắn cược rằng Lý Tưởng có thể đứng vững trước áp lực, kéo được Đồng Tước vào dưới lá cờ, hắn cược rằng Từ Lam có thể điều chỉnh tinh thần đúng lúc, cũng hi vọng Từ Sách thay vào lâm thời có thể phát huy ổn định.
Kết quả là hắn đã cược thắng rồi.
Không có bất cứ thành viên nào khiến hắn thất vọng. Làm đội trưởng, còn điều gì đáng để vui mừng hơn đây?
Hết chương 367.
(*) Giặc tới đường cùng thì chớ nên đuổi theo: Xuất phát từ Tam Quốc Diễn Nghĩa, binh pháp có nói “Quy sư vật yểm, cùng khấu mạc truy”, có nghĩa là Địch quân thua chạy thì đừng chặn đánh, giặc tới đường cùng thì chớ nên đuổi theo. Đề phòng việc chúng bị bức bách quá thành liều mạng, rất nguy hiểm.
Muốn biết cái Thiên hương trận kinh dị như nào thì có thể xem qua 7 giây trong clip này, nó y hệt luôn đấy:))
Trong kho bản đồ đánh giải, Mê tiên độ là bản đồ mê cung hiếm gặp, nửa lục chiến nửa thủy chiến. Trên ba đường có rất nhiều thủy vực nối tiếp nhau tại các ngã rẽ, thường thường có khi đang đi trên đường thì rẽ một cái lại rơi xuống nước. Tại Mê tiên độ, một khi rơi xuống nước thì sẽ bị giảm 80% tốc độ, hành động trong nước chậm chạp như sên, giữa khoảng không chiến đấu ngập trong sương mù thì các tuyển thủ bắt buộc phải di chuyển cẩn thận tại những thời điểm quan trọng, địa hình thay đổi dưới chân cũng như rất dễ mai phục trong góc rẽ khiến cho tấm bản đồ này đầy rẫy hiểm nguy.
Đấu với một đội ngũ thuần cận chiến như Đồng Tước, việc đội tuyển Long Ngâm lựa chọn bản đồ chướng ngại vật cũng là điều mọi người đã đoán trước. Chẳng qua Lưu Xuyên lại lựa chọn tấm bản đồ khó nhất trong số các bản đồ mê cung, điều này khiến cho khán giả cực kỳ hưng phấn.
Mười hai tuyển thủ đã xuất hiện trong bản đồ, màn hình lớn đếm ngược chuẩn bị bắt đầu.
Điểm hồi sinh của Long Ngâm nằm ở góc dưới bên trái bản đồ, Lưu Xuyên nhân thời gian đếm ngược nhanh chóng ra chỉ thị: “Trạch Văn và Ngốc Tưởng đi đường giữa với tôi, những người khác đi đường trên!”
Trận này tốt nhất Long Ngâm phải giành được cả ba lá cờ, nếu không kéo dài tới ván thứ năm thì Long Ngâm chắc chắn sẽ bất lợi, vì thế Lưu Xuyên quyết đoán chơi chiến thuật chia đường, muốn dựa vào ưu thế địa hình để bám trụ đội hình Đồng Tước cùng với Trạch Văn và Lý Tưởng, đồng thời cướp được cả hai lá cờ đỏ và xanh.
Nhưng Đồng Tước lại hiểu rất rõ điều này, Thiệu Trạch Hàng ra lệnh cực kỳ quyết đoán: “Cả đội xuống đường dưới!”
Đồng Tước rất ít chia đường khi đánh đoàn chiến, đặc biệt khi gặp phải loại bản đồ có chướng ngại vật thì việc tách ra chắc chắn sẽ bị đối phương bắt lẻ. Nếu để Lộc Tường hành động độc lập thì không chừng cậu sẽ lạc đường trong mê cung mười phút, chờ đến lúc cậu tìm được đường ra thì chắc trận đấu đã kết thúc rồi.
Đi cả đoàn với nhau là lựa chọn tối ưu nhất của Thiệu Trạch Hàng, chỉ cần lấy được thêm một lá cờ trận này nữa thì điểm của Đồng Tước và Long Ngâm sẽ cân bằng, sau đó kéo tới ván đấu thứ năm. Trận quyết đấu này sẽ do hệ thống random bản đồ, xác suất ra Quảng trường Thái Cực hay Lạc Hà pha đều rất lớn, loại địa hình rộng rãi cực kỳ có lợi cho Đồng Tước. Hiện tại dù đang dẫn trước 7:5, nếu may mắn mà lấy được hai lá cờ trong vòng này thì Đồng Tước sẽ thắng luôn.
Vòng đấu thứ tư, đội tuyển Long Ngâm sẽ mang áp lực lớn do kém điểm, Đồng Tước hơn điểm nên đánh sẽ thoải mái hơn. Dù là Lộc Tường khi nhìn thấy tấm bản đồ này cũng không lo lắng, cậu chỉ sợ mê cung lúc đánh solo một mình trên lôi đài vì rất dễ lạc đường, khi đoàn chiến cả đội sẽ cùng đi với nhau, dù cậu không biết phương hướng cũng chẳng sao, cứ đi theo Thiệu đội là được.
Nhưng thực tế không đơn giản như Lộc Tường nghĩ…
Sau khi sáu người Đồng Tước đi tới giữa đường, La Tiệp và Quách Dịch An hàng trước đi quanh bố trí tầm nhìn cũng như điều tra, vẫn không hề phát hiện ra tung tích của bất cứ tuyển thủ Long Ngâm nào.
Lộc Tường cũng dạo một vòng xung quanh, nói: “Lần này chắc chắn sẽ có mai phục nhỉ? Làm gì có chuyện sư phụ em chịu bỏ cờ lần này!”
“Ừ, cẩn thận chút.” Thiệu Trạch Hàng mở miệng nhắc nhở, “La Tiệp đứng phòng thủ ở ngã rẽ đề phòng bọn họ mai phục từ đường giữa tới. Tiểu Lộc lại đây đứng cùng với tôi tránh bị Ngô Trạch Văn kéo qua rồi lợi dụng mê cung gây rối em.”
“Dạ!” Nhớ lại trận đấu bị học bá quấy nhiễu trong mê cung kia, lưng Lộc Tường bỗng phát lạnh, lập tức ngoan ngoãn trở về đứng cạnh đội trưởng.
Thiệu Trạch Hàng nói: “Tôi nghi bọn họ sẽ vòng qua từ bên cạnh, nhớ cẩn thận Lưu Xuyên ẩn thân.”
Trên thực tế, lúc này Lưu Xuyên đang cùng với Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng trốn ở lối rẽ thông từ đường giữa xuống đường dưới, cách điểm cắm cờ khoảng 25 mét. Đèn Khổng Minh chỉ có thể chiếu sáng được khoảng năm mét xung quanh, ba người ở vị trí quá xa, Đồng Tước sẽ không thể thấy bọn họ.
Sở dĩ hắn làm vậy là vì sau khi Tứ Lam đưa cả đội lên đường trên thì Từ Sách lập tức mở ẩn thân điều tra xung quanh một vòng, không phát hiện Đồng Tước, Tứ Lam bắn tín hiệu thông báo không có ai. Lưu Xuyên xác định được toàn bộ thành viên Đồng Tước đều ở đường dưới nên mới dám to gan mai phục ở đây.
Còn tại sao bọn họ núp mãi mà chưa ra tay? Đương nhiên là vì Lưu Xuyên đang chờ thời cơ.
“Có nhớ hồi ba chúng ta đi giết quái ở trại thổ phỉ không?” Lưu Xuyên đột nhiên hỏi.
“Nhớ.” Ngô Trạch Văn nói.
“Nhớ, sao thế?” Lý Tưởng hỏi.
Khi đó Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn đều là gà mờ, trong game gặp được một cao thủ Đường Môn ID là “Lưu Danh Bách Thế”, ba người đánh quái ở sơn trại thổ phỉ. Đại Sư Có Lý Tưởng kéo một đám quái nhỏ tới, Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn đứng trên cây đợi quái đến liền dùng skill đa mục tiêu đánh.
Lưu Xuyên nói: “Giờ chơi theo cách đánh quái lần đó, Trạch Văn tìm vị trí đứng, đợi đến khi Lý Tưởng và tôi kéo đám Đồng Tước lại đây.”
Nếu Đồng Tước nghe thấy câu này chắc sẽ tức đến hộc máu – anh coi bọn tui là quái để kéo hả?!
Lý Tưởng cũng nghi hoặc: “Bọn họ sẽ mắc bẫy sao?”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Thì đánh cược một phen.”
Tuy mang danh là chỉ huy mạnh nhất liên minh chuyên nghiệp, nhưng Lưu Xuyên cũng không thể tính chính xác từng đường đi nước bước như thầy bói. Vào trận tình huống biến đổi khôn lường, rất nhiều thời điểm cần phải cược vào vận may. Tốt nhất là Đồng Tước bị lừa, còn nếu không mắc mưu thì… cùng lắm là Lưu Xuyên và Lý Tưởng ôm nhau lên bảng, kéo được chút thời gian âu cũng là chuyện tốt.
“Đường trên trực tiếp lấy cờ.” Lưu Xuyên nói, “Tứ Lam có thời gian thì nhớ báo máu của cờ lệnh vào kênh đội ngũ.”
“Đã rõ.” Lúc này Lam Vị Nhiên đã tỉnh táo hoàn toàn, đôi mắt chăm chú nhìn màn hình máy tính, không như lúc nãy chưa tỉnh ngủ ngáp ngắn ngáp dài.
Một phút một giây trôi qua, thấy lá cờ chuẩn bị xuất hiện, Lộc Tường dần sốt ruột: “Sao mấy người mai phục còn chưa xuất hiện?” Ngón tay cậu không thể giữ nguyên quá lâu, bắt cậu im lặng chờ bên cạnh Thiệu đội một hồi thì sao mà chịu nổi, nhịn không được nhanh chóng ấn phím, cầm gậy chạy quanh Thiệu đội, vừa chạy vừa nói, “Đội trưởng, mười giây nữa là cờ xuất hiện rồi, chúng ta đánh hay không đánh?”
“…” Thiệu Trạch Hàng nhíu mày.
Đây chính là điểm đáng ghét nhất của Lưu Xuyên, dù hắn không xuất hiện ngay trước mặt thì cũng khiến người ta phải đề phòng hắn mai phục đánh lén. Chỉ cần người chỉ huy thi đấu là Lưu Xuyên, rất ít đối thủ dám lơ là mà đi đánh cờ. Trước đây khi hắn còn là đội trưởng Hoa Hạ, trong vòng bảng thường xuyên xuất hiện tình huống hài hước kiểu này – sáu người Lưu Xuyên ôm nhau đánh cờ ở đường dưới, đường trên thì đối thủ chậm chạp không dám hành động, vẫn đứng yên tại chỗ chờ đợi đề phòng Lưu Xuyên đánh lén. Ai dè đợi suốt ba phút, cờ đường dưới sắp đánh xong mà đường trên vẫn không thấy bóng Lưu Xuyên đâu. Khán giả thì cười sắp điên, Xuyên thần dù không đứng trước mặt đối thủ vẫn có thể vây quanh đối thủ, tấn công tinh thần mọi lúc mọi nơi chẳng khác nào âm hồn không tan.
Lúc này Đồng Tước cũng lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan như vậy.
Đánh? Hay không đánh? Đây là câu hỏi cực kỳ hóc búa, có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc tranh đoạt lá cờ thứ ba hoặc thậm chí là kết quả của cả ván đấu.
Nhỡ đánh được một nửa thì Lưu Xuyên đột nhiên xông ra, dưới tình trạng cờ lệnh tạo ảnh hưởng debuff, Lưu Xuyên sẽ thoải mái bùng nổ Thất sát trận giết người trong nháy mắt, dễ dàng giúp Long Ngâm giành được lợi thế. Nhưng nếu không đánh thì sao? Nhỡ đâu Lưu Xuyên thật sự không mai phục thì chẳng phải sẽ lãng phí thời gian ư?
Thiệu Trạch Hàng nghĩ nghĩ, nhanh chóng ra quyết định: “Án binh bất động.”
Đây là kinh nghiệm và trực giác của Thiệu Trạch Hàng, đồng thời cũng xuất phát từ sự hiểu biết của hắn về đối thủ Lưu Xuyên này.
Dưới tình huống điểm số bị dẫn trước 5:7, Lưu Xuyên không thể thản nhiên bỏ cờ đỏ để kéo đến ván đấu thứ năm. Vì thế chắc chắn hắn đang mai phục ở gần đó, có lẽ là cách khá xa hoặc đứng trong góc chết nên tạm thời bọn họ không thấy vị trí của Lưu Xuyên. Nhưng Thiệu Trạch Hàng tin – Lưu Xuyên sẽ nhanh chóng lộ mặt!
Có điều Thiệu Trạch Hàng lại không thể ngờ, khi cờ lệnh xuất hiện, người đi tới không phải Lưu Xuyên, mà là đại sư của Long Ngâm.
Ngay một khắc ID “Lý Tưởng Đại Sư” lóe lên trước mắt, Thiệu Trạch Hàng và Lộc Tường ra tay gần như cùng một lúc!
Hợp tác và phối hợp nhiều năm, hai người đã tạo được sự ăn ý khi hành động mà không cần mở miệng nói.
Chiêu khai vị của Thiệu Trạch Hàng chính là “Tước vũ khí”, muốn trực tiếp phế bỏ bộ kỹ năng của Lý Tưởng. Nhưng vừa rồi Lý Tưởng đã trúng một chiêu này trong ván đấu thứ ba, lần này cậu đã có phòng bị, lập tức mở “Phật quang hộ thể”, đây là một trong những skill bảo mệnh của Thiếu Lâm, hai giây miễn khống chế cũng như gấp đôi khả năng chống chịu, cực dễ dùng, nhược điểm duy nhất là chỉ có thể dùng cho bản thân và thời gian hiệu quả rất ngắn. Khi dùng chiêu phải nắm thật chắc yếu tố thời điểm, nếu không coi như công toi.
Chiêu này của Lý Tưởng phóng ra cực kỳ đúng lúc, vừa vặn phế đi khống chế của Thiệu đội, ngay đến cả Tần Dạ ngồi dưới theo dõi trận đấu cũng không nhịn được mà vui mừng: Năng lực thích nghi của Ngốc Tưởng lại mạnh hơn rồi, cậu ta sẽ không bao giờ đi vào vết xe đổ, đây cũng là tố chất thiết yếu của một tuyển thủ chuyên nghiệp ưu tú.
Thiệu Trạch Hàng thất bại trong chiêu khống chế Lý Tưởng đầu tiên, Lộc Tường thấy Lý Tưởng dùng “Phật quang hộ thể” liền lập tức dừng tấn công, đợi sau hai giây, ánh sáng vàng kim trên người đại sư biến mất, trường côn xanh biếc trong tay Lộc Tường lập tức vung lên – Hoành tảo thiên quân!
Mà đúng lúc này, Lý Tưởng lại dùng khinh công “Phi hạc xung thiên” nhảy lên, trốn khỏi khống chế của Lộc Tường!
Lộc Tường phóng hụt một chiêu liền dùng khinh công nhảy lên đuổi theo, nhồi tiếp một chiêu “Bổng đả song khuyển” trên không nhằm làm choáng Lý Tưởng, nhưng đúng lúc đó Lý Tưởng lại mở Kim chung tráo của Thiếu Lâm Phật – khi mở Kim chung tráo cho người khác thì cậu sẽ hấp thu toàn bộ thương tổn của đồng đội lên người mình, còn khi mở kỹ năng cho bản thân thì sẽ giống như có thêm một lớp giáp, gia tăng khả năng chống chịu trên diện rộng, cũng có thể triệt tiêu các trạng thái debuff ở một mức độ nhất định.
Hôm nay Lý Tưởng khá may mắn, kỹ năng vừa mở ra, các đòn đánh của Lộc Tường đều bị giảm sát thương, hiệu quả làm choáng cũng bị triệt tiêu.
Rõ ràng đã có chuẩn bị sẵn, vọt tới phía sau đội hình của Đồng Tước nhưng lại không hề tấn công, chỉ dùng các loại skill phòng ngự để ép đi các skill khống chế của tổ hợp Thiệu Lộc, nhờ vậy mà mọi người mới được chứng kiến thế nào là khả năng chống chịu mạnh nhất của Thiếu Lâm Phật.
Nhưng không ai ngờ tới, vậy mà Lý Tưởng còn vọt tới bên cạnh cờ lệnh, mở chiêu cuối “Vạn Phật triều tông” của Thiếu Lâm Phật!
Một bức tượng Phật khổng lồ giáng xuống từ trên trời, chiêu “Vạn Phật triều tông” có thể chiếu ra ánh sáng vàng kim chói mắt quanh một vùng lớn!
Hiện tại cờ đỏ đã xuất hiện, thành viên Đồng Tước vì không muốn bị ảnh hưởng debuff của cờ lệnh nên vẫn duy trì cự ly an toàn nhất định. Lý Tưởng thì hay rồi, không sợ chết vọt tới bên cạnh cờ lệnh, mở Vạn Phật triều tông tấn công đa mục tiêu kéo toàn bộ các thành viên Đồng Tước tới bên cạnh mình!
Vì thế cả đội tuyển Đồng Tước đều rơi vào vòng ảnh hưởng của lá cờ, cái trò “có chết thì cùng chết” này của Lý Tưởng thực sự khiến người ta cạn lời.
“Đê tiện!” Khán giả xem livestream nhịn không được mà đánh chữ.
“Có thằng cha nào bên khu Bảy Điện tín nói lộ ra rằng đại sư này là đồ đệ của Xuyên thần đấy, không biết có thật không?”
“Hóa ra là đồ đệ của Xuyên thần sao? Eo ơi kế thừa tác phong của sư phụ giỏi ghê cơ! Chết cũng kéo theo người làm đệm lưng, thà tự sát chứ không biếu điểm hạ gục, phục rồi phục rồi….”
“Đúng là đồ đệ Xuyên thần đó!” Một người có ID Hàm Tu Thảo nói, “Năm đó còn cùng đi đánh quái mà! Newbie gà mờ, có kéo nổi con quái nào đâu!”
Vậy mà hôm nay, chính cái tên đại sư newbie kéo không nổi quái ấy đã có thể dùng một chiêu kéo hết cả sáu tuyển thủ chuyên nghiệp của Đồng Tước về cạnh cờ lệnh!
Mà ở dưới chân lá cờ, sư phụ Hải Nạp Bách Xuyên của cậu đã bày sẵn – Khôi lỗi Thất sát trận!
Trên thực tế, khán giả xem từ góc nhìn thứ ba có thể phát hiện, vừa rồi Lý Tưởng và Lưu Xuyên một trước một sau cùng đi về hướng đường dưới. Nhưng vì Lưu Xuyên ẩn thân nên Đồng Tước không phát hiện ra sự tồn tại của hắn, Lý Tưởng thì nghênh ngang đi tới, lực chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn bởi vị đại sư tự đại này. Vì thế Lưu Xuyên nhân cơ hội ẩn thân đi từ bên cạnh Lý Tưởng sang một lối rẽ bí mật. Ngay trong lúc Lý Tưởng bị tổ hợp Thiệu Lộc liên thủ tấn công, Lưu Xuyên đã nhẹ nhàng bố trí trận con rối của hắn ngay trên mặt đất.
Hai thầy trò phối hợp với nhau rất ăn ý, Lý Tưởng mở chiêu cuối kéo toàn bộ thành viên Đồng Tước tới bên cạnh cờ lệnh, khiến cho tập thể Đồng Tước đều bị ảnh hưởng mất máu. Sau đó lại rơi vào giữa Thất sát trận của Lưu Xuyên, sáu người của Đồng Tước giờ đều rơi vào trạng thái thấp máu.
Càng họa vô đơn chí hơn, phụ trợ Cái Bang Túy quyền của Đồng Tước lại không thể giải trừ trạng thái mất máu này. Buff Nga Mi Cầm chỉ có thể giải khống chế đơn mục tiêu, nếu muốn kéo máu của cả sáu người còn phải tính đến thời gian hồi chiêu quá lâu của chiêu thức này. Hơn nữa Lưu Xuyên cũng không có chuyện bỏ qua buff, ngay một khắc cho nổ Thất sát trận, hắn đã móc Chu Tân Truyền qua rồi ném xuống nước.
Sự phức tạp của Mê tiên độ lại tạo lợi thế cho Lưu Xuyên, sau khi Chu Tân Truyền bị ném xuống nước, tốc độ di chuyển bị giảm đi 80%, Lưu Xuyên thuận tay gọi một con rối cố định cậu dưới nước, tách rời buff khỏi đoàn đội. Chu Tân Truyền khóc không ra nước mắt, Xuyên thần kéo cậu đi mất, cự ly quá xa không thể buff nổi cho ai, chỉ trơ mắt ngụp lặn nhìn đồng đội mình mất máu.
Hiệu quả xuất huyết gia tăng, cứ thế thì toàn bộ Đồng Tước và Lý Tưởng đều sẽ mất máu mà chết.
Ban đầu Thiệu Trạch Hàng tưởng rằng Lý Tưởng xông tới là muốn khống chế thành viên Đồng Tước để phối hợp với Lưu Xuyên cùng giết người. Ai ngờ Lý Tưởng đã ôm sẵn tâm lý tự sát, quyết tâm kéo toàn bộ thành viên Đồng Tước vào vòng ảnh hưởng của cờ lệnh. Hành động này khiến Thiệu Trạch Hàng có chút bất ngờ. Có điều Thiệu đội cũng nhanh chóng tìm ra đối sách: “Tập trung nhồi sát thương vào Lưu Xuyên!”
Lộc Tường cũng có suy nghĩ này, vừa rồi Lý Tưởng đã dùng Kim chung tráo trên người mình, vì thế không thể bảo vệ Lưu Xuyên được nữa. Lưu Xuyên lại mất chiêu cuối Thất sát trận, vậy nên hiện tại chuyển qua giết Lưu Xuyên mới là cách tốt nhất. Lưu Xuyên đứng ở xa không chịu ảnh hưởng của lá cờ, các thành viên Đồng Tước cũng bắt buộc phải tránh xa khỏi cờ lệnh, nếu không thì hiệu quả xuất huyết sẽ còn chồng thêm.
Chẳng qua Vạn Phật triều tông của Lý Tưởng là skill kéo người cưỡng chế, bọn họ bị Lý Tưởng kéo qua nhất thời không đi đâu được.
Thường Thịnh nghe thấy chỉ thị tập trung đánh Lưu Xuyên thì lập tức tung Túy sinh mộng tử lên người Lý Tưởng, khiến Lý Tưởng trúng hiệu ứng trầm mặc.
Lúc này những người khác mới ăn ý di chuyển, Lộc Tường mở Long đằng hổ dược, Thiệu Trạch Hàng mở Huyễn quang bộ, cùng nhau xông tới trước mặt Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên gọi con rối ra cấm túc Lộc Tường, ai dè Lộc Tường nhanh trí lướt vòng qua, ngay khi gậy của Lộc Tường nện xuống đầu của Hải Nạp Bách Xuyên, hai thanh đao trong tay Thiệu Trạch Hàng cũng cắt ngang người Lưu Xuyên. La Tiệp và Quách Dịch An phối hợp xông tới nhồi sát thương lên người Lưu Xuyên cùng với Thiệu đội và Tiểu Lộc – Thiếu Lâm Phục ma quyền pháp, Cái Bang Chưởng Long khiếu cửu thiên, Cái Bang Côn Bổng đả song khuyển, Minh Giáo Tuyết hải trầm sa, hiệu ứng hình ảnh khi một đống chiêu thức tung ra chiếu sáng cả màn hình, Lưu Xuyên hứng trọn toàn bộ sát thương từ các chiêu tấn công của cả bốn tuyển thủ, trong nháy mắt đã bị đánh cho thấp máu.
“Bi kịch…” Khán giả theo dõi trận đấu nhịn không được đánh chữ, “Xuyên thần bị úp sọt thảm quá, sắp lên bảng rồi.”
“Chắc chắn không chết được đâu, Xuyên thần sống dai như gián ấy mà:)” Người gửi dòng này là fan của Xuyên thần.
Lưu Xuyên quả thực không chết, sau khi bị bốn thành viên Đồng Tước đánh hội đồng chỉ còn một chấm máu, Lưu Xuyên gọi ra một con rối, dùng “Di hình đổi ảnh” xoay người chạy trốn!
Nhìn thấy Xuyên thần chỉ còn một tí máu ngay trước mắt, liệu ai sẽ muốn bỏ qua? Chắc chắn, vào thời khắc này, dù là bất cứ tuyển thủ nào trong liên minh thì cũng đều muốn giết Xuyên thần cho sướng tay!
Toàn bộ thành viên Đồng Tước không do dự đuổi theo!
***
Tại kênh đội ngũ của Long Ngâm, Tứ Lam đánh chữ nói: “50%”
Màn hình lớn đang tập trung vào tình hình giao tranh tại đường dưới, hình ảnh ba thành viên Long Ngâm đánh cờ tại đường trên chỉ được phát qua một cửa sổ nhỏ, vì chỉ có một dmg là Từ Sách, Tứ Lam dùng trận pháp hỗ trợ, tốc độ đánh cờ không nhanh, mãi đến giờ cũng mới đánh được một nửa.
Thấy dòng chữ hiện ra trong kênh đội ngũ của Long Ngâm, rất nhiều người đều cảm thấy kỳ lạ, nhưng Diệp Thần Hi liếc qua liền hiểu được cách bố trí chiến thuật của Long Ngâm.
Có điều giao tranh đường dưới đang rất căng thẳng, hắn cũng không rảnh mà giải thích. Trương Thư Bình nhanh chóng thuật lại diễn biến đường dưới: “Xuyên thần chạy trốn rất nhanh, máu của cậu ta còn có 100 điểm, giờ chỉ cần trúng một đòn đánh thường là có thể lên bảng – Mê ảnh tung! Cậu ta dùng khinh công của Đường Môn, vì chạy trốn mà dùng hết cả hai skill dịch chuyển! Những thành viên Đồng Tước cũng đuổi theo sát nút, Tiểu Lộc mở Giao long xuất thủy đuổi theo, chỉ còn cách hai mét là bắt được rồi!”
“Xuyên thần chuyển hướng, đúng vậy, chúng ta đều thấy cậu ta vừa rẽ vào một lối đi có thủy vực!”
“… Ngô Trạch Văn ở đó!”
“Xem ra bọn họ chơi theo chiến thuật dụ rắn ra khỏi hang! Xuyên thần… thực sự diễn quá sâu!”
Đúng vậy, kỹ thuật diễn của Lưu Xuyên như thật.
Khán giả ở ngoài cuộc tỉnh táo nhìn từ góc nhìn thứ ba từ trên xuống thấy trước được vị trí của Trạch Văn, nếu là tuyển thủ trên sân đấu trong cuộc u mê, mọi người sẽ không thể ngờ được hắn đang dẫn quân vào bẫy.
Hắn tổ đội với Lý Tưởng đánh Đồng Tước, kết quả vì mải đánh mà suýt chết, sau đó Lưu Xuyên không đánh lại thì xoay người chạy, đây là tình huống thường gặp nếu chia đường 4/2 thất bại, ai mà ngờ được cách đó không xa, ngay lối rẽ có thủy vực còn một Ngô Trạch Văn mai phục đứng chờ?
Ngay khi Lưu Xuyên dẫn cả đám tới góc rẽ, Ngô Trạch Văn rất ăn ý mở chiêu cuối “Minh điệp chi tế” của Ngũ Độc! Đàn bướm độc màu tím tràn tới, màn hình toàn bộ thành viên Đồng Tước đang đuổi theo Lưu Xuyên đều tối đen, nhất thời mất đi tầm nhìn!
– cứu viện ngay trong thời khắc nguy hiểm nhất! Xuyên thần chỉ còn lại 100 máu mà thôi!
Hắn kéo toàn bộ Đồng Tước từ đường dưới di chuyển tới thủy vực này, Ngô Trạch Văn đợi ở đó lập tức khiến Đồng Tước bị mù tập thể. Phối hợp ăn ý 100%, thậm chí có thể lọt vào top 10 những pha highlight kinh điển trong playoffs!
Hình ảnh này khiến rất nhiều người rung động trong lòng, đặc biệt là nhóm tuyển thủ trên khán đài VIP – Lưu Xuyên nguyện ý giao phía sau mình cho Ngô Trạch Văn, nguyện ý để Ngô Trạch Văn gồng gánh phần trách nhiệm quan trọng nhất trong chiến thuật, đó là vì hắn tin tưởng Ngô Trạch Văn. Rõ ràng giữa hắn và Ngô Trạch Văn đã ăn ý như có thần giao cách cảm.
Đây mới là cộng sự chân chính.
Khi bạn giao sau lưng mình cho một người, người đó sẽ mãi mãi không để bạn thất vọng.
Liên minh có nhiều đôi cộng sự tốt như vậy, nhưng đến giờ mọi người mới ý thức được, Xuyên thần và Trạch Văn, một tổ hợp mới xuất hiện trong mùa giải này có thể tạo ra uy lực không hề thua kém những tổ hợp dày dạn kinh nghiệm trong những đội tuyển khác.
“Không ổn rồi!” Ngay khi nhìn thấy đàn bướm độc màu tím bay tới, Thiệu Trạch Hàng mới nhận ra mình đã trúng quỷ kế của Lưu Xuyên, nhưng đã quá muộn! Ngô Trạch Văn chờ rất lâu ở đây, giữ lại toàn bộ chiêu thức bùng nổ, vừa triệu hồi bướm tới khiến đối thủ bị mù, lại gọi rắn ra cắn Lộc Tường, bản thân thì sử dụng Thiên chu vạn độc thủ đánh Thiệu Trạch Hàng, đánh hai cái lại chuyển mục tiêu sang Cái Bang Chưởng Quách Dịch An.
Tại sao không dồn sát thương lên một người? Khán giả cực kỳ nghi hoặc. Trương Thư Bình giải thích: “Trạch Văn làm như vậy là có lý do, hiện tại toàn bộ Đồng Tước đã mất đi tầm nhìn, hơn nữa tất cả đều không còn lại bao nhiêu máu, Ngô Trạch Văn muốn nhanh chóng chồng trúng độc lên người Thiệu đội và Lộc thần, sau đó có thể lợi dụng mê cung thả diều mài chết bọn họ!”
Lời Trương Thư Bình nói cũng chính là ý đồ hiện tại của Ngô Trạch Văn, cậu không định bạo tốc độ tay giết một người trong số đó mà muốn khiến toàn bộ Đồng Tước đều dính trạng thái trúng độc, áp máu của bọn họ xuống thấp nhất có thể rồi phối hợp với Lưu Xuyên chậm rãi mài chết bọn họ.
Ngô Trạch Văn bạo tốc độ tay chồng ba tầng trúng độc lên ba người của Đồng Tước. Hiệu quả gây mù sắp kết thúc, Lam Vị Nhiên đánh chữ trong kênh đội ngũ: “40%”
Lưu Xuyên nói: “Trạch Văn, đi!”
Hai người xoay người rời khỏi vị trí, một người đi sang bên trái của mê cung, người còn lại thì rẽ phải. Hiệu quả gây mù trên Đồng Tước vừa kết thúc, Lộc Tường còn chưa kịp dùng bất cứ chiêu thức nào đã thấy một dải tơ nhện trong suốt bay tới chỗ mình!
Tơ nhện kéo dắt! Tử mẫu phi trảo!
Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn đồng thời ra tay, Lưu Xuyên dùng xích sắt câu Thiệu Trạch Hàng, Ngô Trạch Văn dùng tơ nhện kéo Lộc Tường, một trái một phải, tách rời tổ hợp Thiệu Lộc!
Tổ hợp Thiệu Lộc mạnh nhất là khi bọn họ kề vai chiến đấu, khi bị tách ra uy lực sẽ hạ thấp triệt để. Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn lợi dụng mê cung kéo hai người vào hai lối rẽ khác nhau, hình thành cục diện đánh solo 1 vs 1, lúc này Lưu Xuyên quá thấp máu, tuy Thiệu Trạch Hàng không khá hơn là bao nhưng vẫn còn dư nhiều máu hơn hắn, hắn kéo Thiệu đội đi chỉ vì để tiện cho Trạch Văn giết Tiểu Lộc mà thôi.
Lộc Tường thấp máu gặp học bá trong mê cung, chưa dùng được mấy chiêu đã bị Ngô Trạch Văn thả diều mài chết bằng hiệu ứng trúng độc.
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Lộc Đại Hiệp Phi Tường], thủ sát!
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Cư An Tư Nguy], song sát!
Ngô Trạch Văn giết được cả Lộc thần và Cái Bang Chưởng Quách Dịch An bên cạnh cậu.
Dù Lưu Xuyên solo 1 vs 1 với Thiệu đội, nhưng Lưu Xuyên vẫn còn con rối bảo kê, giữa lối rẽ nhỏ hẹp, hắn gọi một con rối ngăn bước Thiệu Trạch Hàng, sau đó nháy mắt đã không thấy bóng dáng nữa.
Thiệu Trạch Hàng không biết phải làm sao. Từ khi phát hiện bị trúng kế hắn đã có dự cảm không lành. Cái gì gọi là “Giặc tới đường cùng thì chớ nên đuổi theo” (*), thực ra vừa rồi nếu lý trí thì không nên đuổi theo Lưu Xuyên. Nhưng kỹ thuật diễn của Xuyên thần quá tốt, nhìn thấy Hải Nạp Bách Xuyên chỉ còn 100 máu, cả liên minh mấy ai nhịn được mà không đuổi cùng giết tận.
Giá trị cừu hận của Xuyên thần quá lớn, thấy Xuyên thần thấp máu ai cũng muốn giết, huống hồ là Tiểu Lộc, nhìn sư phụ thấp máu kích động hồ đồ, nhào tới muốn lấy điểm hạ gục từ sư phụ.
Kết quả lại từng bước rơi vào bẫy của Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên chỉ còn 100 máu lợi dụng con rối di chuyển khắp nơi trong mê cung, Ngô Trạch Văn thì đầy máu và mana, dựa vào địa hình lấy điểm hạ gục từ Đồng Tước thấp máu, tạo được thế chủ động.
Ngô Trạch Văn giết được hai người thì Lưu Xuyên ẩn thân chạy trốn, Thiệu Trạch Hàng tỉnh táo lại lập tức hạ lệnh: “Rút lui!”
Đáng tiếc, bọn họ muốn chạy đã không còn kịp nữa.
Lý Tưởng khi nãy bị cố định gần lá cờ giờ cũng thoát khỏi khống chế gia nhập giao tranh, dùng Long trảo thủ kéo được đại sư đang muốn lùi về trở lại!
Lưu Xuyên chạy một vòng trong mê cung lại trở về bên cạnh Ngô Trạch Văn. Tuy hắn thấp máu nhưng mana lại dư rất nhiều, triệu hồi con rối, cho nổ con rối, vài chiêu liên tục đánh đến khi Thiếu Lâm chỉ còn một chấm máu thì Ngô Trạch Văn ăn ý tung Vạn độc phệ tâm qua, thành công lấy điểm hạ gục!
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Thập Bát La Hán], tam sát!
Thiệu Trạch Hàng lập tức tìm góc chạy về, giờ hắn đã quá thấp máu, đi ra ngoài chẳng khác nào biếu không điểm hạ gục, không thể dâng mạng nuôi Ngô Trạch Văn nữa.
Chu Tân Truyền bị Lưu Xuyên kéo xuống nước lúc nãy cũng nhanh trí ấn phím về thành.
Thế nhưng tuyển thủ Thường Thịnh đánh phụ trợ lại không chạy được, vừa rồi nhiệm vụ của anh là khống chế Lý Tưởng, Lý Tưởng thoát khỏi khống chế thì anh cũng đuổi tới đây, kết quả lại rơi vào vòng vây của ba người Xuyên, Văn, Tưởng. Lưu Xuyên tiếp tục cho nổ mấy con rối như lúc nãy để áp máu Thường Thịnh, sau đó nhường điểm hạ gục cho Ngô Trạch Văn.
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Thiên Bôi Bất Đảo], tứ sát!
Tại kênh đội ngũ, Lam Vị Nhiên đánh chữ: “20%”
Rõ ràng Từ Sách cũng đang liều mạng đánh, Lưu Xuyên tính toán thời gian đại khái, nói: “Trạch Văn xuống đường dưới đánh cờ, Ngốc Tưởng bảo vệ!”
Vì máu của Lưu Xuyên chỉ còn 100, không thể lại gần cờ lệnh nữa, nếu không hắn sẽ mất sạch máu mà chết. Nhưng Lý Tưởng Đại Sư da dày máu nhiều, hiện tại Trạch Văn cũng gần như đầy máu, bọn họ có thể chịu được áp lực cấu máu của lá cờ.
“Làm như vậy có phải quá mạo hiểm rồi không?” Trương Thư Bình nói, “Khi Đồng Tước sống lại chạy tới, chỉ có mình Trạch Văn đánh cờ thì không thể kịp được.”
Diệp Thần Hi cười nói: “Anh coi thường sư phụ tôi quá.”
Trương Thư Bình chợt hiểu ra: “À đúng rồi, suýt nữa thì quên, hôm nay phụ trợ của Long Ngâm là Tứ Lam nhỉ!”
Thực ra Trương Thư Bình không hề coi thường, chỉ là chán quá tìm chủ đề nói chuyện, tiện thể tạo hiệu ứng bất ngờ cho khán giả mà thôi.
Hai người vừa nói vậy, rất nhiều người xem cũng nhận ra điểm mấu chốt – ừ nhỉ, hôm nay Tứ Lam đánh phụ trợ cho Long Ngâm, Tiêu Dao phụ trợ có Truyền tống trận mà!
Thực ra Lam Vị Nhiên rất nhàn rỗi, Lưu Xuyên bố trí anh đi hỗ trợ Từ Sách, anh chỉ nhàn nhã giúp Từ Sách giải debuff, tiện thể quăng vài ba cái trận pháp tăng lực đánh cho Từ Sách. Ở đường dưới giao tranh kịch liệt, đường trên thì nhàn nhã thoải mái. Tứ Lam vừa bày trận vừa thảnh thơi thông báo lượng máu còn lại của cờ lệnh vào kênh đội ngũ.
“10%”
Kênh chat của đội lại xuất hiện dòng chữ nhỏ màu xanh của Lam Vị Nhiên.
Lúc này Ngô Trạch Văn cũng bắt đầu đánh cờ ở đường dưới, bốn điểm hạ gục khiến lực đánh của Ngô Trạch Văn tăng 20%, chồng vài tầng trúng độc lên cờ lệnh khiến máu của cờ cũng giảm rất nhanh. Mà Kim chung tráo của Lý Tưởng đã hồi lại, ánh sáng vàng kim bao phủ Ngô Trạch Văn, khiến toàn bộ thương tổn đẩy qua hết trên người Lý Tưởng.
“5%”
Lam Vị Nhiên đánh xong chữ này, lập tức bắt đầu niệm.
– Thiên hương trận!
Luồng sáng màu xanh nhu hòa chậm rãi dâng lên dưới chân, ngay sau khi Từ Sách dùng combo khiến máu của cờ lệnh tụt về 0%, thành công giành được cờ xanh đường trên, Truyền tống trận của Tứ Lam cũng mở ra. Không hề lãng phí dù chỉ một giây, Lam Vị Nhiên, Tiểu Ngư và Từ Sách tại đường trên đã truyền tống xuống đường dưới tụ lại với Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng trong nháy mắt. Lưu Xuyên còn 100 máu đứng ở xa cũng được truyền tống tới.
– Nguyệt hoa lưu chiếu!
Dư Hướng Dương mở luôn chiêu cuối của Nga Mi Cầm giúp toàn bộ thành viên Long Ngâm hồi đầy máu!
Sự phối hợp thần kỳ này khiến khán giả sợ ngây người.
Từ lúc chia đường ban đầu, một mình Xuyên thần kéo toàn bộ Đồng Tước tới địa điểm Trạch Văn mai phục, sau đó Trạch Văn lợi dụng khoảng thời gian khống chế tầm nhìn để đánh cho toàn bộ đội bạn tàn phế, tách rời tổ hợp Thiệu Lộc, lấy từng điểm hạ gục một…
Có thể lấy được cả cờ đường trên lẫn cờ đường dưới, đây có thể nói là tư duy chiến thuật hoàn mỹ!
Đội tuyển Đồng Tước sống lại muốn đi tới đường dưới đã không còn kịp nữa. Sát thương của sáu thành viên Long Ngâm quá nhiều, Lưu Xuyên và Từ Sách đều đang điên cuồng bùng nổ, Ngô Trạch Văn thì vì có quadra kill mà lực đánh cũng gia tăng trên diện rộng, có thêm trận pháp của Lam Vị Nhiên hỗ trợ, cờ đường dưới tụt máu như rong huyết, đảo mắt đã bị Long Ngâm thành công chiếm lấy.
“9:7, lật kèo rồi!” Trương Thư Bình kích động nói, “Đội tuyển Long Ngâm giành được cả cờ đỏ và cờ xanh trong vòng đấu thứ tư, hiện tại điểm số cực kỳ có lợi cho Long Ngâm. Nếu có thể giành được nốt cờ đen đường giữa thì Long Ngâm sẽ chiến thắng. Nếu không được thì tỉ số hòa 9:9, chúng ta sẽ có ván đấu thứ năm để phân thắng bại!”
Thiệu Trạch Hàng cũng hiểu điều đó, vì thế vừa hồi sinh xong hắn quyết đoán bảo mọi người cùng nhau đi đường giữa, tranh thủ cướp lấy lá cờ đen quan trọng này.
Đội tuyển Long Ngâm sau khi về thành hồi máu và mana, dựa vào trận gia tốc của Lam Vị Nhiên chạy tới đường giữa nhanh nhất có thể.
Bản đồ quảng trường có lợi cho Đồng Tước thế nào thì bản đồ mê cung có lợi cho đội hình nhiều đánh xa của Long Ngâm như thế. Lúc này Lam Vị Nhiên lại mở trận pháp có thể khiến cục diện nghịch chuyển – Dương xuân hồi tuyết trận!
Trận hỗn loạn vừa buông xuống, toàn bộ hàng trước của Đồng Tước lập tức sụp đổ.
Đây chính là điều khiến bản đồ mê cung trở thành khắc tinh của Đồng Tước, vì đường đi trong mê cung rất nhỏ, Đồng Tước là cận chiến lại không thể nhảy xuống nước, chỉ có thể đứng co cụm một chỗ đề phòng. Thế nhưng chính vì vậy mà trận pháp của Lam Vị Nhiên có thể bao trùm cả đội, tuy Tiểu Lộc và Thiệu đội ý thức mạnh có thể khinh công tránh né đúng lúc, nhưng ba tuyển thủ hàng trước của Đồng Tước đều trúng phải trận hỗn loạn của đội bạn.
Thiệu Trạch Hàng và Lộc Tường kết hợp xông tới định giết Từ Sách, trong khi đó Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn bài cũ soạn lại, một trái một phải mai phục ở hai bên lối rẽ, tơ nhện và xích sắt đồng thời tung ra, Ngô Trạch Văn kéo được Tiểu Lộc, Lưu Xuyên câu trúng Thiệu Trạch Hàng, một lần nữa tách rời tổ hợp Thiệu Lộc.
Tổ hợp Thiệu Lộc ra mắt nhiều năm như vậy, rất ít khi bị tách rời đến hai lần liên tục như hôm nay. Mà đáng ghét hơn là Ngô Trạch Văn lại xảo diệu kéo Lộc Tường xuống nước, sau đó dùng rết cố định cậu… Lộc Tường chỉ muốn hộc máu!
Sư phụ quá vô đạo đức khi chọn cái bản đồ mê cung Mê tiên độ này, cậu còn không có cơ hội phá tường. Vì đây là bản đồ mê cung trên mặt nước, thủy vực giăng mắc khắp các con đường, lấy đâu ra vách đá vách tường cho cậu đập…
Cứ thế Lộc Tường buồn bực bị cố định dưới nước, bị học bá có 20% sức mạnh công kích cộng thêm chồng trúng độc chậm rãi mài chết, lấy được năm điểm hạ gục!
Trong khi đó Thiệu Trạch Hàng bị Lưu Xuyên lôi đi cũng gặp phải Lưu Xuyên và Từ Sách liên thủ nhồi sát thương, nhanh chóng chết trong tay Lưu Xuyên.
Mấu chốt của pha giao tranh tổng này vẫn là trận pháp của Lam Vị Nhiên. Hôm nay Đồng Tước không sử dụng Võ Đang Thái cực, vì vậy không thể ngăn được trận hỗn loạn của Tiêu Dao. Đây cũng là lý do mà Lưu Xuyên để Tứ Lam đánh phụ trợ. Ván đầu tiên anh lên sân còn đang ngủ mơ, đừng nói là trận hỗn loạn, anh vẫn chưa mở nổi bất cứ trận pháp nào đã bị Thiệu Trạch Hàng khống chế rồi. Trận này Tứ Lam cuối cùng cũng tỉnh ngủ, Tứ Lam khi lên tinh thần thì tuyệt đối là cao thủ đứng đầu hệ phụ trợ, trận pháp mở ra chính xác, trực tiếp phế bỏ ba người trong Đồng Tước.
Nếu so với pha phối hợp kinh tâm động phách khi Lưu Xuyên chạy trốn, Ngô Trạch Văn cứu viện trong lần giao tranh tổng đầu tiên, đợt giao tranh tổng thứ hai thuận lợi hơn rất nhiều!
Sau khi Thiệu đội và Tiểu Lộc lên bảng, Đồng Tước hoàn toàn mất đi cơ hội phản công.
Lưu Xuyên lại cho nổ một đợt rối trên diện rộng, áp máu của đối thủ xuống thấp nhất có thể, cố tình nhường điểm hạ gục cho Ngô Trạch Văn. Ngô Trạch Văn biết được ý đồ của Lưu Xuyên, không khách khí gọi rắn ra cắn chết người đang thấp máu nhất.
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Thiên Bôi Bất Đảo], lục sát!
– [Mê Vụ Chiểu Trạch] đã siêu thần!
Nhìn thông báo hiện ra trên màn hình, rất nhiều fan của học bá xúc động phát khóc.
Đây chính là người mới Ngô Trạch Văn của mùa giải này, là một người mới luôn giữ bình tĩnh, ổn định, chưa bao giờ bước chệch khỏi quỹ đạo của mình!
Thực ra tuy hôm nay Lưu Xuyên là người bố trí chiến thuật, nhưng nếu Ngô Trạch Văn hành động chậm nửa giây thôi thì kế hoạch dụ địch xâm nhập trong đợt giao tranh tổng đầu tiên sẽ có thể thất bại.
Nếu ra chiêu quá sớm, Đồng Tước sẽ nhận ra, còn nếu dùng chiêu chậm, Lưu Xuyên sẽ chết. Ngô Trạch Văn có thể ngay trong thời khắc mấu chốt cứu được Lưu Xuyên, hơn nữa còn dùng trạng thái mù tập thể đó để tạo ảnh hưởng lên toàn bộ Đồng Tước, khiến kế hoạch của Long Ngâm thành công rực rỡ.
Ngô Trạch Văn là người như thế nào? Mọi người đều biết cậu là người mới ra mắt trong mùa giải này.
Nhưng một người mới như cậu lại có thể khiến Xuyên thần nguyện ý giao lại phía sau của hắn, cũng như đặt toàn bộ nhiệm vụ quan trọng trong kế hoạch lên vai của cậu.
Mãi đến giờ khắc này, mọi người mới hiểu được, những câu mà Tiêu Tư Kính nói trong trận đấu trước hoàn toàn không phải khách sáo – Ngô Trạch Văn tuyệt đối xứng đáng với danh hiệu người mới tốt nhất của mùa giải này!
Ngô Trạch Văn thành thần với sáu điểm hạ gục, lực đánh tăng lên 30%, chồng vài tầng trúng độc lên cờ lệnh cũng khiến lượng máu mất đi trên cờ tăng gấp bội!
Trương Thư Bình nhìn hình ảnh này cũng cực kỳ vui mừng, anh là sư phụ của Ngô Trạch Văn, là người tận mắt chứng kiến Trạch Văn từ khi còn là con gà từng bước trưởng thành đến ngày hôm nay. Nhìn biểu hiện xuất sắc của cậu, thân là sư phụ, anh cũng cảm thấy tự hào.
Dưới sự phối hợp ăn ý của các thành viên, đội tuyển Long Ngâm quyết đoán giành được cờ đen đường giữa với tốc độ khiến người ta trợn mắt há mồm!
– 11:7!
Khi điểm số hiện ra trên màn hình lớn, hiện trường cũng vang lên tiếng vỗ tay nhức óc đinh tai!
Từ 5:7 lật kèo thành 11:7!
Sau màn tuột dốc ở vòng thứ ba, toàn bộ đội ngũ đã điều chỉnh lại, dùng diện mạo hoàn toàn mới nghênh chiến ván đấu thứ tư, dù là Từ Sách thay người lâm thời, Tứ Lam khi nãy còn ngái ngủ, Lý Tưởng, Trạch Văn, Tiểu Dư và quan trọng nhất là Xuyên thần, ai cũng phát huy thực sự xuất sắc, năng lực điều chỉnh khiến người ta kinh khiếp.
Trương Thư Bình kích động nói: “Chúc mừng đội tuyển Long Ngâm lật kèo thành công, giành chiến thắng chung cuộc trong trận đấu này! Trận thắng này cũng có ý nghĩa rằng, sau Thất Tinh Thảo, Long Ngâm chính là đội tuyển đầu tiên của bảng B tiến vào top 4 với thành tích toàn thắng!”
Lưu Xuyên nhìn điểm số trên màn hình lớn, hốc mắt cũng không kìm được mà nóng lên.
Bọn họ thắng rồi, bọn họ đã vào được top 4!
Thực ra sau thất bại ở ván đấu thứ ba, trận tiếp theo hắn chỉ đánh được ăn cả ngã về không. Nếu trận này không lấy được ba lá cờ, kéo dài đến ván quyết định thì bản đồ ngẫu nhiên thắng bại khó nói. Vì thế hắn mới cả gan đánh cược một lần, hắn cược rằng Lý Tưởng có thể đứng vững trước áp lực, kéo được Đồng Tước vào dưới lá cờ, hắn cược rằng Từ Lam có thể điều chỉnh tinh thần đúng lúc, cũng hi vọng Từ Sách thay vào lâm thời có thể phát huy ổn định.
Kết quả là hắn đã cược thắng rồi.
Không có bất cứ thành viên nào khiến hắn thất vọng. Làm đội trưởng, còn điều gì đáng để vui mừng hơn đây?
Hết chương 367.
(*) Giặc tới đường cùng thì chớ nên đuổi theo: Xuất phát từ Tam Quốc Diễn Nghĩa, binh pháp có nói “Quy sư vật yểm, cùng khấu mạc truy”, có nghĩa là Địch quân thua chạy thì đừng chặn đánh, giặc tới đường cùng thì chớ nên đuổi theo. Đề phòng việc chúng bị bức bách quá thành liều mạng, rất nguy hiểm.
Muốn biết cái Thiên hương trận kinh dị như nào thì có thể xem qua 7 giây trong clip này, nó y hệt luôn đấy:))
Danh sách chương