Oan gia ngõ hẹp, một kiếm gây thù.

Có lẽ do tiếng kêu oanh vàng của cậu ta quá khêu gợi, tổ Chuyên-xử-lý-kẻ-nhàn-rỗi số 1 nhanh chóng đáp lại lời mời, xuất hiện trước mặt bọn họ.

“Tội Lỗi Quá Xá và Tinh Phi Ngân!” Vong linh kỵ sĩ thét lên, những người khác xắn quần xắn áo xông qua.

Lại một trận chém giết kịch liệt.

Thi độc, thuật định thân, cầu lửa, băng tiễn, gai xương độc từ tổ Chuyên-xử-lý-kẻ-nhàn-rỗi số 1 mãnh liệt phóng vào Tội Lỗi Quá Xá.

Tội Lỗi Quá Xá không dám lơ là, sử dụng Thánh Quang Hộ Thể (Ánh Sáng Bảo Vệ) và Thần Chi Sủng Ái (Sủng Ái Của Thần) bằng tốc độ kinh người để bảo vệ bản thân cùng Tinh Phi Ngân, sau đó xoay lưng bỏ chạy.

Tinh Phi Ngân cưỡi thú một sừng sà xuống, thánh kiếm bao phủ ánh sáng vàng rực chém vào vong linh pháp sư không chút nương tay.

Hệ vong linh và hệ quang minh là kẻ thù không đội trời chung.

Vong linh pháp sư vừa trúng kiếm thì mặt đã trắng như tờ giấy.

Vong linh kỵ sĩ tặng thêm một cước, đá gã ra khỏi chiến trường, “Vú em (hệ nhân vật có kỹ năng tiếp máu cho đồng đội) đứng qua kia mà mớm sữa!”

Vong linh pháp sư ngồi bệt xuống đất, cố gắng uống HP.

Từ khi khói lửa bắt đầu, Quan Miên biết thân biết phận tìm một nơi xa xem kịch.

Công hội Tinh Nguyệt tuy thua về nhân số nhưng vẫn chiếm thế thượng phong. Tinh Phi Ngân hoàn thành xuất sắc vai diễn “Một anh canh cửa, vạn thằng chịu thua”. Tội Lỗi Quá Xá thong dong trốn sau lưng tiếp máu cho cậu ta, ngộ nhỡ bản thân bất cẩn dính đòn sẽ lập tức uống HP.

“Hừ, bố mày sẽ quay lại!” Tranh thủ khi chưa hoàn toàn tan thành ánh sáng trắng, vong linh kỵ sĩ oai hùng nói nốt câu thoại kinh điển.

Đến lúc này thì kẻ ngốc cũng thấy rõ tiền đồ trước mắt vô cùng đen tối.

Vong linh pháp sư vừa liều mạng triệu tập xương khô vừa nháy mắt ra hiệu cho đồng đội.

Sau một chiêu Trừng Giới Chi Quang (Ánh Sáng Trừng Phạt), vong linh pháp sư cùng đám đồng đội hấp hối triệu tập thú cưỡi, cắm đầu chuồn thẳng.

Tinh Phi Ngân chễm chệ trên lưng thú một sừng, lạnh lùng thu kiếm, để mặc bọn kia chạy thục mạng.

Tội Lỗi Quá Xá duỗi thắt lưng, “Mệt gần chết, chẳng vui chút nào.” Cậu ta quay sang Quan Miên, híp mắt cười, “Anh thật nghĩa khí, không đụng chuyện bỏ trốn.”

Quan Miên nói: “Tôi chỉ muốn xem náo nhiệt.”

Tội Lỗi Quá Xá vẻ mặt thôi anh đừng giải thích, giải thích chỉ là che đậy, “Anh buồn lắm à?”

Quan Miên đáp: “Ừ, buồn lắm.”

Tội Lỗi Quá Xá nháy mắt, “Muốn em dắt anh đi luyện cấp không? Anh vào chế độ trò chơi đi.”

Quan Miên nói: “Tôi không thể.”

“Tại sao?” Tội Lỗi Quá Xá tò mò, “Em nhớ hình như mỗi người cung cấp năng lượng online có một trăm tiếng chơi game miễn phí mà.”

Quan Miên vờ như không nghe, đứng dậy bỏ đi.

Tinh Phi Ngân hờ hững nói: “Nhân phẩm âm rồi.”

Tội Lỗi Quá Xá sặc nước miếng: “Không phải chứ?”

Quan Miên tiếp tục mắt điếc tai ngơ tiến về phía trước.

Tội Lỗi Quá Xá từ sau nhào tới, hạ cánh vào vai cậu mà thì thầm: “Em thấy anh cực đáng yêu í, anh chỉnh đốn nhân phẩm xong xuôi thì đến chơi với em nhé. Em ở thủ đô Baute của Chamanreal. Có lẽ bây giờ khái niệm của anh về ID Tội Lỗi Quá Xá chưa rõ ràng, song em cần phải nói cho anh biết, đây là một ID vô cùng vô cùng vĩ đại!”

Quan Miên đột nhiên dừng bước.

Tội Lỗi Quá Xá hắng giọng: “Anh chuẩn bị bái lạy em sao? Thôi được, tuy em không thích mấy loại thể hiện trực tiếp cho lắm, nhưng vì anh rất thuận mắt, thế nên em đành dễ dãi một lần.” Cậu ta chìa mu bàn tay vào mặt Quan Miên, mấp máy đôi môi, “Nào, thơm em đi!”

Quan Miên xoay sang Tinh Phi Ngân vẫn đứng tại chỗ, “Thủy Lam Mộc Ngẫu đang đợi cậu ở khu mỏ.”

Thú một sừng ngúng nguẩy đuôi. Tinh Phi Ngân đáp: “Cô ấy biết cách logout.”

Quan Miên nhún vai. Cậu chỉ là người đưa tin, hiệu quả của lời nhắn không nằm trong phạm vi suy xét của cậu.

“À phải, thứ này cho anh.” Tội Lỗi Quá Xá giao trứng dơi vào tay Quan Miên.

Quan Miên cau mày.

“Đây là phương tiện đi lại thông dụng nhất trong Mộng Đại Lục, trứng dơi. Chờ anh bắt đầu chơi sẽ dùng đến.” Tội Lỗi Quá Xá vỗ vai cậu, “Nhớ đấy, anh lên cấp ba mươi thì phải cưỡi dơi đến tìm em, em mời anh ăn vịt quay.”

Quan Miên đẩy trứng về, “Không cần, cảm ơn.”

“Sao thế? Anh không biết trứng dơi rất đắt ư? Nó đáng giá năm mươi kim tệ, chính là năm trăm nhân dân tệ lận!” Tội Lỗi Quá Xá cầm trứng dơi, đau lòng không nhìn Quan Miên.

“Bởi vì,” Quan Miên nhìn cậu ta, phát âm rõ từng chữ, “tôi không quen cậu.”

“…” Tội Lỗi Quá Xá đứng hình.

Tuy Quan Miên đã đi được một đoạn khá xa nhưng tiếng khóc lóc ỉ ôi của Tội Lỗi Quá Xá với Tinh Phi Ngân vẫn văng vẳng bên tai.

“Anh í dám nói không quen người ta. Người ta trò chuyện với anh í lâu như vậy mà anh í nỡ bảo không quen người ta… Rõ ràng người ta còn mời anh í ăn vịt quay! Anh í lại dám không chảy nước miếng! Anh í còn khó hầu hơn cả anh!”

Sau đó dường như Tinh Phi Ngân trả lời gì đó nhưng âm lượng quá nhỏ, Quan Miên không nghe thấy.

Nhưng Tội Lỗi Quá Xá lại nghe rất rõ.

Tinh Phi Ngân nói: “Câm miệng, ấp trứng, lên đường.”

Lúc Quan Miên trở về Loca Scarlett, Thủy Lam Mộc Ngẫu quả nhiên đã đăng xuất, bè lũ truy sát của Công hội Đế Diệu cũng chẳng còn ma nào, cả ngọn núi hoàn toàn vắng vẻ. Quan Miên lên núi. Chính vào lúc cậu sắp logout, Bản Chất Minh Mẫn đột nhiên xuất hiện.

“Cậu đến rồi.” Bản Chất Minh Mẫn rất vui mừng, “Tôi tưởng cậu đã logout đi chơi.”

Quan Miên nói: “Tôi không có nơi để đi.”

Bản Chất Minh Mẫn sửng sốt, nhưng lập tức thở dài, nói: “Cậu ở thành phố nào? Nếu gần thì ghé chỗ tôi chơi.”

Ban nãy Quan Miên chỉ nói đại, nào ngờ anh ta lại đưa ra lời mời. Nghĩ đến những việc trải qua trước đây, cậu khéo léo từ chối: “Tôi không thích ra ngoài cho lắm.”

“Thế à.” Bản Chất Minh Mẩn rất biết điều mà chuyển đề tài, “Sao trên núi không có ai nhỉ?”

Quan Miên cân nhắc lời lẽ, dùng dăm ba câu tóm tắt chuyện vừa xảy ra.

Bản Chất Minh Mẫn nhíu mày, “Cậu đưa tin giúp Công hội Tinh Nguyệt?”

Quan Miên trả lời, “Ừm. Người chơi không thể làm tôi bị thương.”

Bản Chất Minh Mẫn nói: “Nói thì nói vậy nhưng thế lực của Công hội Đế Diệu trong Mộng Đại Lục rất lớn, bọn họ lại thù dai, sau này khi cậu chơi game phải cẩn thận dè chừng. Hay là hôm nào rảnh cậu mua lọ thuốc nhuộm đi, đổi màu tóc ít ra cũng dễ lừa đối phương hơn.”

Quan Miên nhớ vừa nãy tìm mãi không thấy Mộng Đại Lục bèn mở lời hỏi: “Mộng Đại Lục là thể loại tổng hợp à?”

Bản Chất Minh Mẫn đáp: “Phải. Thể loại tổng hợp, Mộng Đại Lục dễ tìm lắm.”

Quan Miên ghi nhớ.

Hai người nói chuyện phiếm được một lát thì Bản Chất Minh Mẫn bắt đầu thu thập khoáng sản.

Quan Miên vừa tính toán suốt bốn tiếng lại phải chạy tới chạy lui, cảm thấy hơi mệt nên đăng xuất trước.

Ba ngày tiếp theo tương đối yên ổn.

Thủy Lam Mộc Ngẫu cùng người của Công hội Đế Diệu đều không xuất hiện thêm lần nào.

Bản Chất Minh Mẫn âm thầm phê phán hành vi qua cầu rút ván của Thủy Lam Mộc Ngẫu, nhưng Quan Miên lại không bận tâm. Suy nghĩ duy nhất hiện tại của cậu chính là cuối cùng ngày mai cũng có thể vào game.

Đến ngày thứ tư, Quan Miên thuần thục hoàn thành bốn tiếng công tác, sau đó logout, đăng nhập vào chế độ trò chơi, chọn thể loại tổng hợp.

[Hệ thống] Hoan nghênh Mộng Xuân Không Tỉnh bước vào thế giới tổng hợp. Mời bạn lựa chọn bối cảnh trò chơi:

1. Hy Nháo Giang Hồ.

2. Cửu Giới Truyền Thuyết.

3. Mộng Đại Lục.

4. Tinh Quang.

Không chút do dự, Quan Miên lựa chọn mục số 3.

Hình ảnh xoay vần, Quan Miên xuất hiện tại một gian phòng bình thường. Trong phòng có cửa sổ rất lớn, nhìn ra có thể thấy toàn cảnh cung điện nguy nga nơi đối diện.

“Mộng Xuân Không Tỉnh.” Cửa phòng hé mở, một người đàn bà xinh đẹp bước vào, “Con tỉnh rồi.”

Quan Miên gật gật.

Người đàn bà nói: “Từ hôm nay trở đi, con đã trưởng thành, phải học cách gánh vác trách nhiệm của tiểu trấn Dora. Trấn trưởng đang đợi con, hãy đến gặp ông đi.”

Quan Miên biết đây là nhiệm vụ bèn mở bản đồ ra xem, quả nhiên nhìn thấy một điểm sáng màu đỏ nhấp nháy cách đó không xa.

Cậu chia tay người đàn bà nọ, từ khu dân cư đi tới điểm đỏ.

Để giúp người chơi nhanh chóng thích ứng với không khí trong game, tránh bị đường xá xa xôi rút cạn hứng thú, nhà trấn trưởng chỉ cách mé trái khu dân cư khoảng năm mươi mét.

Trấn trưởng đứng trước cửa, nhìn thấy Quan Miên bèn thân thiết vẫy gọi.

[Hệ thống] Nhiệm vụ Tìm Kiếm Trấn Trưởng hoàn thành, bạn được 100 điểm kinh nghiệm, lòng trung thành với tiểu trấn Dora: +0.1.”

Lòng trung thành là thứ gì? Đang miên man suy ngẫm, Quan Miên chợt nghe trấn trưởng mở miệng: “Chàng trai trẻ Mộng Xuân Không Tỉnh, đầu óc cậu tỉnh táo thật đấy!”

Vì lời khen của trấn trưởng sang sảng, vang vọng bốn bề, những game thủ lân cận đều quay sang nhìn cậu.

“…”

Quan Miên bỗng dưng nhận ra một điều, cái ID đã đồng hành với mình suốt ba năm trên mọi diễn đàn này dường như không hề thích hợp sử dụng trong game.

Chú thích của biên tập:

Nhiệm vụ trong game phân thành rất nhiều loại, thường gặp nhất bao gồm:

– Nhiệm vụ tân thủ: Thiết kế chuyên cho người chơi mới vào trò chơi, tình tiết đơn giản, rất dễ nắm bắt.

– Nhiệm vụ chính tuyến: Lấy nguyên tác (Mộng Đại Lục hệ liệt) làm bối cảnh, nội dung xoay quanh bối cảnh trò chơi.

– Nhiệm vụ phụ tuyến: Thực hiện dựa trên những tình tiết phụ bên cạnh cốt truyện chính trong Game.

– Nhiệm vụ hằng ngày: Mỗi ngày chỉ có thể làm được một số lần nhất định, sau khi qua ngày mới có thể tiếp tục nhận.

– Nhiệm vụ bang phái/công hội: Dành riêng cho người chơi đã tham gia vào bang phái/công hội.

– Nhiệm vụ tuần hoàn: Không có giới hạn số lần nhận, chỉ phụ thuộc vào đẳng cấp nhân vật.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện