Thứ như sòng bạc rất thần kỳ, nó có thể phá vỡ ranh giới giữa con người và sinh vật ma pháp, luôn được chào đón ở mọi phe.
Tuy sau khi biết những người trong liên minh Tự Do còn sống, Sigourney rất muốn đi gặp họ, nhưng họ bị giam cầm ở lãnh địa của rồng, một hòn đảo rất nhiều rồng, dù là Sigourney thì cũng không có cách nào xông vào đó.
Nên anh chỉ có thể đặt hết sự chú ý vào vé vô cửa Thánh Địa mà thôi, thế là anh dẫn Ash đi đến sòng bạc gần nhất.
Bụi Gai Đêm là một sòng bạc thuộc về quỷ hút máu.
Dù sao Sigourney bây giờ cũng là quỷ hút máu, nếu như có thể lấy được vé vào cửa Thánh Địa từ bên quỷ hút máu thì tốt hơn.
Bằng không, nếu một quỷ hút máu như anh đại diện cho phe thú nhân tiến vào Thánh Địa, cảnh tượng ấy không tốt đẹp chút nào.
Trước khi bước vào sòng bạc, Sigourney phủ thêm một lớp áo choàng, che khuất khuôn mặt đồng thời có hai đặc điểm của tinh linh và quỷ hút máu, anh nắm tay Ash, tùy ý nói: "Cậu phát huy cho tốt vào."
Ash không mặc áo choàng mà đổi sang một bộ áo dài quần dài ôm sát cơ thể, phô bày dáng người xinh đẹp, chiếc vòng cổ đen nổi bật trên da thịt trắng trẻo thể hiện quyền sở hữu tuyệt đối.
Cậu đứng thẳng ở đấy, cách ăn mặc cấm dục và khí chất nhã nhặn ôn hòa khiến người ta khi nghĩ đến thân phận huyết nô của cậu thì càng thêm kích thích và hưng phấn.
"Cứ giao cho tôi." Cậu cong môi, hai lúm đồng tiền nhạt xuất hiện trên mặt, sự ranh ma ánh lên trong mắt: "Thưa chủ nhân."
"..." Sigourney cứng người trong một cái chớp mắt: "...Đi."
"Vâng, thưa chủ nhân." Đôi mắt Ash sáng lấp lánh.
Sigourney: "..." Cái thằng nhóc này chơi nghiện rồi.
Nhưng họ đúng là đang đóng vai quỷ hút máu và huyết nô được yêu thương, Ash làm như vậy không chỉ không đáng trách, trái lại còn phải khen cậu diễn rất thật.
Sigourney ôm lấy huyết nô bé bỏng nhà mình đi vào sòng bạc, thứ đập vào mắt họ là đại sảnh lầu một xa hoa tráng lệ, mùi máu tươi nhạt không dễ phát hiện lan ra trong đại sảnh, hoa cỏ thơm trang trí trong góc hoàn toàn không thể áp đảo mùi máu.
Phần lớn khách hàng ở đây là quỷ hút máu, cũng có số ít thú nhân và các chủng tộc bí ẩn khoác áo choàng khác... Nhưng những người qua lại trong đại sảnh để phục vụ họ đều là con người.
Đàn ông cường tráng rắn rỏi, phụ nữ trắng trẻo đẹp đẽ, cả hai đều ăn mặc hở hang tỏa mùi da thịt tươi sống.
Ash đoán mùi hương của con người được tuyển chọn phục vụ ở chỗ này chắc chắn rất thơm, vị máu cũng được quỷ hút máu ưa thích.
Bởi vì từ sau khi đi vào đây một lát, cậu đã trông thấy những con người này bị kéo vào ngực quỷ hút máu, họ ngoan ngoãn ngẩng cổ như là hiến tế, mặc cho quỷ hút máu tùy ý cắn.
Cũng không hoàn toàn là vì muốn ăn, chỉ vì họ muốn làm thế mà thôi.
"Cậu có thể thắng hết răng nanh của họ." Sigourney chậm rãi nói, trong lời nói mang theo ý cười kỳ lạ: "Tôi có thể đảm bảo họ không thể giành lại đồ đã đặt cược."
Ash bẻ ngón tay, trong đôi mắt màu xanh lam nhạt đầy vẻ nóng lòng muốn thử: "Tôi muốn thử quá."
Ngày hôm ấy, một cái bóng to lớn tên Ash Erwin bao phủ Bụi Gai Đêm.
"Lại thắng hả?"
"Trời ơi, cái tên huyết nô kia đã vét sạch túi của bao nhiêu khách rồi?"
"Tám mươi bảy khách. Hơn nữa không chỉ là túi tiền không đâu. Nhìn thấy mấy quỷ hút máu kia chưa? Cuối cùng họ cược răng nanh luôn đó, nhưng mà vẫn thua."
"Sao hắn làm được? Gian lận hả?"
"Nghĩ sao vậy? Ngươi nghĩ người trong Bụi Gai Đêm mù hết à?"
"Vậy thì là may mắn..."
"May mắn? Ừ, chắc vậy, nhìn đống của cải bên cạnh hắn kìa. Đúng là một tên may mắn!"
"Là chủ nhân của hắn may mắn mới đúng chứ? Đống của cải đó rồi cũng thuộc về tên quỷ hút máu đó thôi."
"Ngươi nói đúng... Ầy, ngươi nói xem ta phải bỏ ra bao nhiêu mới có thể mua lại tên huyết nô đó?"
"Ha ha, mơ đi. Ngươi không thấy quỷ hút máu kia cưng tên huyết nô đó cỡ nào à? Để mặc cho thú cưng của hắn chơi vui vẻ, chẳng sợ đắc tội Bụi Gai Đêm."
"Nhắc mới nhớ, hình như huyết thống tên đó cao cấp lắm thì phải? Ta thấy hình như đám quỷ hút máu kiếm họ để gây sự đều bị áp chế hết đúng không?"
"Theo ta thấy... E là ở đây không có một quỷ hút máu nào có huyết thống cao hơn hắn cả."
"Ồ! Ghê gớm vậy à?"
"Vừa rồi ta tới gần quan sát một chút, tóm lại uy thế này còn đáng sợ hơn trưởng lão quỷ hút máu mà ta từng gặp nữa."
Ash đứng trước bàn, hai bên trái phải của cậu cậu là một đống của cải chất thành ngọn núi nhỏ bao gồm vô số đồng vàng, đá quý, giấy sở hữu đất, nguyên liệu ma pháp, khế ước nô lệ con người...
Quả thật là một đêm chợt giàu.
"Còn ai nữa không?" Sigourney lười nhác kéo dài giọng, anh như cười như không nói: "Chỉ cần thắng tên nhóc nhà ta một lần, những thứ này sẽ thuộc về ngươi."
Ý anh rất rõ ràng, anh đặt cược tất cả đống của cải đó.
Mà đống của cải này qua nhiều lần tích lũy đã đạt đến một con số đáng sợ.
Đủ để kích thích thần kinh, khiêu khích trái tim người ta khiến họ không để ý đến tỷ số thắng như kỳ tích của Ash, họ dồn dập lao đến, dùng hết vốn liếng suốt đời của mình để rồi góp thêm một khoản to vào con số đáng sợ ấy.
Họ đều cho là mình có thể trở thành người may mắn cuối cùng.
Nhưng sự thật chứng minh họ chỉ là hòn đá kê chân làm nền cho sự may mắn của Ash.
Ash đưa tay dụi mắt, cậu cảm thấy mình sắp bị đống báu vật ở hai bên làm lóa mắt, trong lỗ mũi như tràn đầy mùi kim loại lạnh lẽo của đồng tiền khiến cậu có chút khó chịu.
Cậu nghiêng đầu nhìn Sigourney, cậu cảm thấy có người đang âm thầm quan sát họ, nhưng lúc nào người này mới lộ diện? Sigourney đưa tay vuốt tóc cậu, chờ thêm một lát nữa.
Ash bất đắc dĩ, vậy thì lại kiếm thêm mấy khoản nữa?
Khi cậu đang vực dậy tinh thần, dự định tiếp tục thì thấy có gì đó chuyển động bên hông cậu.
Là cái gì vậy?
Ash kinh ngạc cúi đầu nhìn cái túi nhỏ bằng da treo ở bên hông. Cái túi và cả đồ bên trong đều là Sigourney đưa cho cậu, bởi vậy cậu vẫn luôn mang theo bên người.
Hiện giờ cái túi vẫn luôn yên lặng đột nhiên bắt đầu chuyển động, giật giật bên hông cậu trông vô cùng hoạt bát.
Ash chớp mắt mấy cái, để cậu nghĩ lại đã...
Cậu nhớ trong túi nhỏ có một viên đá thủy tinh hình ngôi sao tên "Sẽ có tinh tú thay tôi yêu em" và còn chứa một quả trứng xám không ấp được từ chú Mon thì phải?
Ngôi sao thủy tinh không thể nào chuyển động.
Cho nên thứ đang giật giật trong túi... chính là quả trứng xám?
Cuối cùng nó cũng sắp ra đời rồi ư?
Ash đưa tay sờ cái túi nhỏ để an ủi nó, chờ một chút, anh sẽ mang nhóc đến chỗ an toàn để ra đời.
Ngay khi cậu định nói rõ tình hình với Sigourney trong thế giới tinh thần để tạm thời rời khỏi đây một lát, quả trứng xám trong túi không tiếp thu sự an ủi của cậu, nó kích động dùng sức nhảy nhót, sau đó xé đứt dây buộc túi trên hông cậu và bay vút ra ngoài, va vào đống báu vật bên cạnh cậu...
Sau đó nó lăn qua lăn lại.
Chỉ thấy một cái túi lăn từ trên núi báu vật đến dưới núi báu vật và ngược lại, sau đó cái túi lại lăn lóc vòng quanh núi báu vật giống như đang tuần tra lãnh địa.
Không biết tại sao, rõ ràng là cách một cái túi, Ash lại như thấy được quả trứng xám đang vô cùng hạnh phúc và thỏa mãn?
Sigourney sửng sốt một chút, sau đó anh phản ứng rất nhanh, giơ tay ra túm lấy cái túi hoạt bát.
Quả trứng xám trong túi không vui giãy giụa, khó chịu, muốn lăn tiếp!
Sigourney híp mắt, năm ngón tay nắm chặt lấy quả trứng nhỏ bé trong túi một cách chính xác và hơi bóp dẹp nó, còn lăn nổi nữa không?
Sự uy hiếp trong im lặng này được truyền tải rất tốt tới quả trứng xám.
Quả trứng xám ỉu xìu yên tĩnh lại, còn chưa thật sự ra đời đã biết cái gì gọi là sức mạnh cường quyền rồi.
Siêu đáng sợ!
Nhưng mà... Nó không nhịn được lại cọ cọ trong lòng bàn tay Sigourney, nó sắp phá xác rồi, có thể để nó ra khỏi túi trước được không?
Cùng lúc đó, người nãy giờ luôn bí mật quan sát họ cuối cùng cũng xuất hiện.
"Xin chào. Tôi là Sinhill của gia tộc Ventrue, cũng là người quản lý Bụi Gai Đêm." Quỷ hút máu tóc vàng mắt xanh đi tới, tao nhã làm tư thế mời: "Xin hỏi ngài có rảnh tham gia một cuộc trò chuyện nhỏ không?"
Sigourney không nhanh không chậm nói: "Đương nhiên."
Chiêu mà Ash nghĩ ra hoàn toàn thành công.
Được dẫn đến phòng tiếp khách, Sigourney nhận được lời mời liên quan tới ngày Huy Hoàng đúng như trong dự liệu.
Ngày Huy Hoàng đã cử hành mười một lần, trong mười một năm này, các tộc đã thử hết mọi cách mà họ có thể nghĩ ra.
Nhưng mà vô dụng.
Họ không thể không thừa nhận chìa khóa khống chế thế giới vượt qua hiểu biết của họ, bởi vậy họ hoàn toàn không thể dùng thủ đoạn họ đã từng dùng để tìm nó.
Còn không bằng tìm một kẻ may mắn đi vào Thánh Địa nhặt bừa một món đồ cho rồi.
Kẻ may mắn luôn luôn được thế giới thiên vị.
Đương nhiên thế giới cũng muốn giao chìa khóa cho kẻ đó.
Sigourney và Ash với màn biểu diễn xuất sắc ở sòng bạc nhận được suất dự bị của bên quỷ hút máu.
Về phần suất chính thức hình như là phải chọn kẻ may mắn nhất trong số những kẻ may mắn thì phải?
Sau khi cất kỹ tín vật của gia tộc Ventrue, Sigourney và Ash không chút lo lắng đi ra sòng bạc, chờ đợi lần liên lạc tiếp theo của bên quỷ hút máu.
Suất chính thức đương nhiên chỉ có thể là của họ.
Tuy sau khi biết những người trong liên minh Tự Do còn sống, Sigourney rất muốn đi gặp họ, nhưng họ bị giam cầm ở lãnh địa của rồng, một hòn đảo rất nhiều rồng, dù là Sigourney thì cũng không có cách nào xông vào đó.
Nên anh chỉ có thể đặt hết sự chú ý vào vé vô cửa Thánh Địa mà thôi, thế là anh dẫn Ash đi đến sòng bạc gần nhất.
Bụi Gai Đêm là một sòng bạc thuộc về quỷ hút máu.
Dù sao Sigourney bây giờ cũng là quỷ hút máu, nếu như có thể lấy được vé vào cửa Thánh Địa từ bên quỷ hút máu thì tốt hơn.
Bằng không, nếu một quỷ hút máu như anh đại diện cho phe thú nhân tiến vào Thánh Địa, cảnh tượng ấy không tốt đẹp chút nào.
Trước khi bước vào sòng bạc, Sigourney phủ thêm một lớp áo choàng, che khuất khuôn mặt đồng thời có hai đặc điểm của tinh linh và quỷ hút máu, anh nắm tay Ash, tùy ý nói: "Cậu phát huy cho tốt vào."
Ash không mặc áo choàng mà đổi sang một bộ áo dài quần dài ôm sát cơ thể, phô bày dáng người xinh đẹp, chiếc vòng cổ đen nổi bật trên da thịt trắng trẻo thể hiện quyền sở hữu tuyệt đối.
Cậu đứng thẳng ở đấy, cách ăn mặc cấm dục và khí chất nhã nhặn ôn hòa khiến người ta khi nghĩ đến thân phận huyết nô của cậu thì càng thêm kích thích và hưng phấn.
"Cứ giao cho tôi." Cậu cong môi, hai lúm đồng tiền nhạt xuất hiện trên mặt, sự ranh ma ánh lên trong mắt: "Thưa chủ nhân."
"..." Sigourney cứng người trong một cái chớp mắt: "...Đi."
"Vâng, thưa chủ nhân." Đôi mắt Ash sáng lấp lánh.
Sigourney: "..." Cái thằng nhóc này chơi nghiện rồi.
Nhưng họ đúng là đang đóng vai quỷ hút máu và huyết nô được yêu thương, Ash làm như vậy không chỉ không đáng trách, trái lại còn phải khen cậu diễn rất thật.
Sigourney ôm lấy huyết nô bé bỏng nhà mình đi vào sòng bạc, thứ đập vào mắt họ là đại sảnh lầu một xa hoa tráng lệ, mùi máu tươi nhạt không dễ phát hiện lan ra trong đại sảnh, hoa cỏ thơm trang trí trong góc hoàn toàn không thể áp đảo mùi máu.
Phần lớn khách hàng ở đây là quỷ hút máu, cũng có số ít thú nhân và các chủng tộc bí ẩn khoác áo choàng khác... Nhưng những người qua lại trong đại sảnh để phục vụ họ đều là con người.
Đàn ông cường tráng rắn rỏi, phụ nữ trắng trẻo đẹp đẽ, cả hai đều ăn mặc hở hang tỏa mùi da thịt tươi sống.
Ash đoán mùi hương của con người được tuyển chọn phục vụ ở chỗ này chắc chắn rất thơm, vị máu cũng được quỷ hút máu ưa thích.
Bởi vì từ sau khi đi vào đây một lát, cậu đã trông thấy những con người này bị kéo vào ngực quỷ hút máu, họ ngoan ngoãn ngẩng cổ như là hiến tế, mặc cho quỷ hút máu tùy ý cắn.
Cũng không hoàn toàn là vì muốn ăn, chỉ vì họ muốn làm thế mà thôi.
"Cậu có thể thắng hết răng nanh của họ." Sigourney chậm rãi nói, trong lời nói mang theo ý cười kỳ lạ: "Tôi có thể đảm bảo họ không thể giành lại đồ đã đặt cược."
Ash bẻ ngón tay, trong đôi mắt màu xanh lam nhạt đầy vẻ nóng lòng muốn thử: "Tôi muốn thử quá."
Ngày hôm ấy, một cái bóng to lớn tên Ash Erwin bao phủ Bụi Gai Đêm.
"Lại thắng hả?"
"Trời ơi, cái tên huyết nô kia đã vét sạch túi của bao nhiêu khách rồi?"
"Tám mươi bảy khách. Hơn nữa không chỉ là túi tiền không đâu. Nhìn thấy mấy quỷ hút máu kia chưa? Cuối cùng họ cược răng nanh luôn đó, nhưng mà vẫn thua."
"Sao hắn làm được? Gian lận hả?"
"Nghĩ sao vậy? Ngươi nghĩ người trong Bụi Gai Đêm mù hết à?"
"Vậy thì là may mắn..."
"May mắn? Ừ, chắc vậy, nhìn đống của cải bên cạnh hắn kìa. Đúng là một tên may mắn!"
"Là chủ nhân của hắn may mắn mới đúng chứ? Đống của cải đó rồi cũng thuộc về tên quỷ hút máu đó thôi."
"Ngươi nói đúng... Ầy, ngươi nói xem ta phải bỏ ra bao nhiêu mới có thể mua lại tên huyết nô đó?"
"Ha ha, mơ đi. Ngươi không thấy quỷ hút máu kia cưng tên huyết nô đó cỡ nào à? Để mặc cho thú cưng của hắn chơi vui vẻ, chẳng sợ đắc tội Bụi Gai Đêm."
"Nhắc mới nhớ, hình như huyết thống tên đó cao cấp lắm thì phải? Ta thấy hình như đám quỷ hút máu kiếm họ để gây sự đều bị áp chế hết đúng không?"
"Theo ta thấy... E là ở đây không có một quỷ hút máu nào có huyết thống cao hơn hắn cả."
"Ồ! Ghê gớm vậy à?"
"Vừa rồi ta tới gần quan sát một chút, tóm lại uy thế này còn đáng sợ hơn trưởng lão quỷ hút máu mà ta từng gặp nữa."
Ash đứng trước bàn, hai bên trái phải của cậu cậu là một đống của cải chất thành ngọn núi nhỏ bao gồm vô số đồng vàng, đá quý, giấy sở hữu đất, nguyên liệu ma pháp, khế ước nô lệ con người...
Quả thật là một đêm chợt giàu.
"Còn ai nữa không?" Sigourney lười nhác kéo dài giọng, anh như cười như không nói: "Chỉ cần thắng tên nhóc nhà ta một lần, những thứ này sẽ thuộc về ngươi."
Ý anh rất rõ ràng, anh đặt cược tất cả đống của cải đó.
Mà đống của cải này qua nhiều lần tích lũy đã đạt đến một con số đáng sợ.
Đủ để kích thích thần kinh, khiêu khích trái tim người ta khiến họ không để ý đến tỷ số thắng như kỳ tích của Ash, họ dồn dập lao đến, dùng hết vốn liếng suốt đời của mình để rồi góp thêm một khoản to vào con số đáng sợ ấy.
Họ đều cho là mình có thể trở thành người may mắn cuối cùng.
Nhưng sự thật chứng minh họ chỉ là hòn đá kê chân làm nền cho sự may mắn của Ash.
Ash đưa tay dụi mắt, cậu cảm thấy mình sắp bị đống báu vật ở hai bên làm lóa mắt, trong lỗ mũi như tràn đầy mùi kim loại lạnh lẽo của đồng tiền khiến cậu có chút khó chịu.
Cậu nghiêng đầu nhìn Sigourney, cậu cảm thấy có người đang âm thầm quan sát họ, nhưng lúc nào người này mới lộ diện? Sigourney đưa tay vuốt tóc cậu, chờ thêm một lát nữa.
Ash bất đắc dĩ, vậy thì lại kiếm thêm mấy khoản nữa?
Khi cậu đang vực dậy tinh thần, dự định tiếp tục thì thấy có gì đó chuyển động bên hông cậu.
Là cái gì vậy?
Ash kinh ngạc cúi đầu nhìn cái túi nhỏ bằng da treo ở bên hông. Cái túi và cả đồ bên trong đều là Sigourney đưa cho cậu, bởi vậy cậu vẫn luôn mang theo bên người.
Hiện giờ cái túi vẫn luôn yên lặng đột nhiên bắt đầu chuyển động, giật giật bên hông cậu trông vô cùng hoạt bát.
Ash chớp mắt mấy cái, để cậu nghĩ lại đã...
Cậu nhớ trong túi nhỏ có một viên đá thủy tinh hình ngôi sao tên "Sẽ có tinh tú thay tôi yêu em" và còn chứa một quả trứng xám không ấp được từ chú Mon thì phải?
Ngôi sao thủy tinh không thể nào chuyển động.
Cho nên thứ đang giật giật trong túi... chính là quả trứng xám?
Cuối cùng nó cũng sắp ra đời rồi ư?
Ash đưa tay sờ cái túi nhỏ để an ủi nó, chờ một chút, anh sẽ mang nhóc đến chỗ an toàn để ra đời.
Ngay khi cậu định nói rõ tình hình với Sigourney trong thế giới tinh thần để tạm thời rời khỏi đây một lát, quả trứng xám trong túi không tiếp thu sự an ủi của cậu, nó kích động dùng sức nhảy nhót, sau đó xé đứt dây buộc túi trên hông cậu và bay vút ra ngoài, va vào đống báu vật bên cạnh cậu...
Sau đó nó lăn qua lăn lại.
Chỉ thấy một cái túi lăn từ trên núi báu vật đến dưới núi báu vật và ngược lại, sau đó cái túi lại lăn lóc vòng quanh núi báu vật giống như đang tuần tra lãnh địa.
Không biết tại sao, rõ ràng là cách một cái túi, Ash lại như thấy được quả trứng xám đang vô cùng hạnh phúc và thỏa mãn?
Sigourney sửng sốt một chút, sau đó anh phản ứng rất nhanh, giơ tay ra túm lấy cái túi hoạt bát.
Quả trứng xám trong túi không vui giãy giụa, khó chịu, muốn lăn tiếp!
Sigourney híp mắt, năm ngón tay nắm chặt lấy quả trứng nhỏ bé trong túi một cách chính xác và hơi bóp dẹp nó, còn lăn nổi nữa không?
Sự uy hiếp trong im lặng này được truyền tải rất tốt tới quả trứng xám.
Quả trứng xám ỉu xìu yên tĩnh lại, còn chưa thật sự ra đời đã biết cái gì gọi là sức mạnh cường quyền rồi.
Siêu đáng sợ!
Nhưng mà... Nó không nhịn được lại cọ cọ trong lòng bàn tay Sigourney, nó sắp phá xác rồi, có thể để nó ra khỏi túi trước được không?
Cùng lúc đó, người nãy giờ luôn bí mật quan sát họ cuối cùng cũng xuất hiện.
"Xin chào. Tôi là Sinhill của gia tộc Ventrue, cũng là người quản lý Bụi Gai Đêm." Quỷ hút máu tóc vàng mắt xanh đi tới, tao nhã làm tư thế mời: "Xin hỏi ngài có rảnh tham gia một cuộc trò chuyện nhỏ không?"
Sigourney không nhanh không chậm nói: "Đương nhiên."
Chiêu mà Ash nghĩ ra hoàn toàn thành công.
Được dẫn đến phòng tiếp khách, Sigourney nhận được lời mời liên quan tới ngày Huy Hoàng đúng như trong dự liệu.
Ngày Huy Hoàng đã cử hành mười một lần, trong mười một năm này, các tộc đã thử hết mọi cách mà họ có thể nghĩ ra.
Nhưng mà vô dụng.
Họ không thể không thừa nhận chìa khóa khống chế thế giới vượt qua hiểu biết của họ, bởi vậy họ hoàn toàn không thể dùng thủ đoạn họ đã từng dùng để tìm nó.
Còn không bằng tìm một kẻ may mắn đi vào Thánh Địa nhặt bừa một món đồ cho rồi.
Kẻ may mắn luôn luôn được thế giới thiên vị.
Đương nhiên thế giới cũng muốn giao chìa khóa cho kẻ đó.
Sigourney và Ash với màn biểu diễn xuất sắc ở sòng bạc nhận được suất dự bị của bên quỷ hút máu.
Về phần suất chính thức hình như là phải chọn kẻ may mắn nhất trong số những kẻ may mắn thì phải?
Sau khi cất kỹ tín vật của gia tộc Ventrue, Sigourney và Ash không chút lo lắng đi ra sòng bạc, chờ đợi lần liên lạc tiếp theo của bên quỷ hút máu.
Suất chính thức đương nhiên chỉ có thể là của họ.
Danh sách chương