Editor: Aminta.
Chương 169: Vạch trần lịch sử.
***
Trong tháp phù thủy của Nance.
Ash và những người khác đang đứng nhìn phù thủy thây ma ngồi đối diện.
Vị phù thủy thây ma duy nhất ở Ilov hiện tại.
Ông khoác áo choàng đen, người tái nhợt, gầy gò, mái tóc hơi dài đen tuyền, hai đôi mắt đen nhánh, không có tròng trắng, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Bỏ qua những điểm kỳ lạ khác với người thường này, thật ra ông có một ngoại hình nhã nhặn, có vẻ giống một học giả ôn hòa vô hại, khí chất điềm tĩnh, uyên bác, rất dễ khiến người ta có thiện cảm.
Lúc này ông ngồi thẳng, cẩn thận đặt Lan trên đầu gối, ông cúi đầu, ngón tay mảnh mai khẽ vuốt ve mái tóc dài của Lan, tạo nên một bầu không khí ấm áp yên tĩnh khiến người ta không đành lòng mở miệng quấy rầy.
Lan ngoan ngoãn ngồi trên đùi Mercator, hơi ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt của ông, cô đối chiếu với khuôn mặt trong trí nhớ, rồi cô ngẩn người.
Bọn họ đã chia cách mấy ngàn năm.
Nhưng phần lớn thời gian họ đều chìm trong giấc ngủ say.
Đối với Lan, Mercator lúc này có hơi xa lạ, trong đôi mắt tối tăm ấy đọng lại sự nặng nề và mài mòn của thời gian.
Bởi vì cô đã bị tách khỏi linh hồn của Dylan và ngủ say từ rất sớm. Cô đã bỏ qua cơn bão nguyên tố, bỏ qua thời khắc chia tay của Dylan và Mercator, bỏ qua quãng thời gian Mercator đau khổ tìm kiếm Dylan.
Mercator trong mắt cô là một người vô cùng đơn giản, say mê tìm kiếm chân lý của thế giới, có thể vui vẻ trầm mình cả ngày trong thư viện và phòng thí nghiệm, dù tuổi tác lớn dần nhưng lúc nào cũng có nét ngây ngô của thiếu niên.
Nhưng bây giờ khi gặp lại, Mercator đã "trưởng thành" rồi.
Sự cô đơn và bi thương trong thời gian đó đã gọt giũa ông khiến ông trở nên điềm tĩnh và chín chắn, không sợ tất cả sóng gió.
Từ trong ra ngoài đều là sự mạnh mẽ cứng cáp.
Cô không khỏi đau lòng vì sự mạnh mẽ này.
"Mercator." Cô nhón chân lên, hôn lên cái cằm tái nhợt của Mercator: "Ta ở đây."
Phù thủy thây ma nãy giờ vẫn im lặng cuối cùng khẽ "Ừ" một tiếng: "Ta biết, xưa nay nàng chưa từng nuốt lời."
Giọng ông hơi khàn: ""Hãy ngủ một giấc đi, khi có người đánh thức chàng từ trong giấc mộng, chúng ta sẽ có thể gặp nhau lần nữa", lời tiên đoán của nàng bao giờ cũng đúng."
Ông cúi người, khẽ đặt trán lên đỉnh đầu Lan.
...Xem ra không thể nán lại đây nữa.
Mon lặng lẽ đứng dậy, đi ra ngoài hành lang.
Anh ta cảm thấy nên chừa không gian cho cặp vợ chồng trùng phùng sau mấy ngàn năm xa cách. Sẵn tiện để bản thân mình khỏi ngột ngạt trong bầu không khí lãng mạn này.
Khi đi trên hàng lang trống rỗng, Mon mới phát hiện Ash và Sigourney đã ra đây từ lâu, hai người đang đứng trước cửa sổ, yên lặng nhìn thành phố phố đèn đuốc sáng rực.
Vậy mà hai người này lại lén đi trước. Chẳng buồn gọi anh ta đi theo luôn cơ à?
Mon: "..." Sao anh ta không hề cảm thấy bất ngờ chút nào vậy.
Anh ta đi đến, hỏi Sigourney: "Cậu có cảm nhận được không? Sức mạnh của ông ấy như thế nào?"
Khi Sigourney đi theo Nance tham gia cuộc chiến đoạt tháp, anh đã gặp Vương Tọa Rực Rỡ ở Biển Sao trong tháp phù thủy. Thế là anh khẳng định: "Trên Vương Tọa."
Mon kinh ngạc: "Thật hả?"
Sigourney lạnh nhạt liếc anh ta một cái, không trả lời lại.
"Không phải tôi không tin cậu." Mon vẫn còn đang bất ngờ, "Ý tôi là... Trên Vương Tọa, chẳng lẽ là Huyền Thoại trong truyền thuyết?"
Khóe môi Sigourney giật giật, ai mà biết chứ, đã bao nhiêu năm rồi trên Ilov không có ai đạt đến mức Huyền Thoại?
Mon ngẩn người hồi lâu, sau đó anh ta mới tán thưởng: "Quả là phù thủy thây ma cổ đại, thảo nào mạnh như vậy!"
Hoàn cảnh pháp thuật thời cổ đại vô cùng tốt, nguyên tố dồi dào, quy tắc rõ ràng, phù thủy và sinh vật ma pháp thời đó vượt xa bây giờ, có người đạt đến Huyền Thoại cũng bình thường.
Nhưng bây giờ lại có phù thủy thây ma Huyền Thoại tỉnh lại, chắc chắn chuyện này sẽ thay đổi cục diện trên Ilov.
Mon suy đoán: "Hèn gì lời tiên đoán lại nói Mercator là hi vọng hiện nay. Nếu như ông ấy đứng về phe bình nguyên Đoạn Hà, hiệp hội phù thủy chắc chắn phải cân nhắc ý kiến của một phù thủy thây ma Huyền Thoại đúng không?"
Ash nhỏ giọng "Ừ" một tiếng, lòng cậu nhẹ nhõm.
Hi vọng là vậy...
Bọn họ mới nói chuyện một chút trên hành lang, giọng Mercator đã vang lên từ trong phòng.
Ông mời bọn họ đi vào.
Ba người lại về chỗ cũ.
Chỉ trong chốc lát, khí chất của phù thủy thây ma dường như trở nên mềm mỏng rất nhiều.
Mon khẽ chậc một tiếng ở trong lòng, ầy, đúng là tình yêu...
"Xin chào. Ta là chồng của Dylan, Mercator." Mercator hẳn đã nghe nói về ba người từ Lan, ông lần lượt nhìn và gọi tên từng người một cách chính xác: "Mon, Ash, Sigourney, cảm ơn ba người đã làm nhiều chuyện vì ta và Dylan."
Phù thủy Huyền Thoại thế mà lại lịch sự vậy sao?
Mon cười nói: "Không có gì, phần lớn cũng là vì muốn thỏa mãn mục đích riêng và hứng thú của chúng tôi thôi."
Mercator lắc đầu: "Ba người không biết ba người đã làm một chuyện vĩ đại thế nào đâu. Vận mệnh của thế giới đã bị ba người thay đổi."
Ba người: "..." Khoan, khoan đã, nói vậy có phóng đại quá không?
Mercator cũng không để ý đến vẻ mặt khó tin của ba người, ánh mắt ông dừng trên người Ash và Sigourney, ông quyết đoán nói: "Hai người chính là người trong lời tiên đoán của Dylan?" Mặc dù là câu hỏi nhưng lại mang theo sự chắc chắn.
Chính là hai người trong lời tiên đoán yêu nhau là có thể cứu thế giới đó ư?
Hai người gật đầu trong tâm trạng phức tạp.
Mercator không tự giác siết chặt tay, cẩn thận đưa ra yêu cầu: "Vậy ta xin nhờ hai người giúp Dylan tìm một nửa linh hồn còn lại được chứ?"
Ash kinh ngạc: "Chúng tôi?"
Ý trong lời Mercator là trông cậy hoàn toàn vào cậu và Sigourney.
Chẳng lẽ Mercator không tìm chung sao?
Mercator hiểu sự hoang mang của Ash, ông nói một cách cay đắng bất lực: "Chỉ có hai người mới có thể làm được."
Bằng không tại sao ông phải ngủ say mấy ngàn năm để đợi họ?
Dù chỉ có một khả năng nhỏ nhoi có thể làm được, ông cũng sẽ không lựa chọn ngủ say.
"Vì sao chỉ chúng tôi là làm được?" Sigourney tỉnh táo hỏi: "Chúng tôi phải làm gì?"
"Ba người đã gặp Tiểu Kim rồi, đúng chứ? Nếu không thì cũng chẳng tìm được nơi này." Mercator hỏi: "Chắc nó đã nói cho ba người biết chuyện xảy ra sau khi Dylan ngủ say phải không?"
Sigourney, Ash và Mon đều im lặng gật đầu.
Tiểu Kim nói, trên bình nguyên mà sinh vật ma pháp chiếm giữ đã xảy ra một cơn bão nguyên tố kinh khủng kéo dài suốt mười năm, sau đó tạo thành dòng sông Nguyên Tố vây kín bình nguyên Đoạn Hà.
Mà khế ước giữa Mercator và Dylan cũng gián đoạn vào lúc ấy.
Mercator tìm kiếm tất cả manh mối trong tuyệt vọng, cuối cùng ông bất lực, lựa chọn ngủ say, chờ đợi ngày lời tiên đoán của Dylan được thực hiện.
"Nó vẫn luôn bên cạnh Vincent, có rất nhiều chuyện nó cũng không biết rõ." Mercator ôm Lan, dường như tâm trạng của ông đã bình tĩnh hơn nhiều: "Chuyện còn lại hãy để ta kể."
Đôi mắt của Mon lập tức phát sáng, tới lúc vạch trần lịch sử rồi! Anh ta chịu đựng môi trường làm việc cực kỳ không tốt với người độc thân như anh ta cũng là vì giờ khắc này!
Nguồn gốc tạo thành cơn bão nguyên tố trên bình nguyên năm đó là gì?
Sinh vật ma pháp trên đó đã biến đi đâu hết?
Lịch sử cổ đại mơ hồ cuối cùng được tiết lộ ngay tại thời khắc này trước mặt mọi người...
Trong khoảnh khắc cơn bão nguyên tố xuất hiện, khế ước giữa Mercator và Dylan bỗng nhiên gián đoạn.
Từ lúc ấy, ông bắt đầu tìm kiếm nguồn gốc của cơn bão nguyên tố, muốn biết Dylan đã gặp chuyện gì trên bình nguyên.
Đầu tiên ông nghi ngờ là do sinh vật ma pháp gây ra cơn bão.
Lúc đó, gần như tất cả sinh vật ma pháp trên Ilov đều hội tụ trên bình nguyên. Khi ấy có rất nhiều người cho rằng quân đội sinh vật ma pháp không địch lại con người, liên tục tháo chạy, sau cùng tụ lại trên bình nguyên, chờ đợi trận chiến cuối cùng kéo đến.
Nhưng Mercator không nghĩ như vậy.
Ông cảm thấy quân đội sinh vật ma pháp hoàn toàn không đến mức không địch nổi con người, hành vi rút quân đến bình nguyên vô cùng khả nghi.
Hơn nữa ông cũng là sinh vật ma pháp.
Còn là chúa tể của sinh vật bất tử, là phù thủy thây ma vô cùng mạnh mẽ.
Trước khi tất cả sự cố phát sinh, các lãnh đạo trong quân đội sinh vật ma pháp từng có ý đồ tiếp cận ông, muốn lôi kéo ông đứng về phía sinh vật ma pháp. Tuy họ không nói rõ ràng, nhưng họ đã tiết lộ rằng trong tay sinh vật ma pháp nắm giữ một con át chủ bài đạt được thắng lợi tuyệt đối.
Điều này khiến Mercator không khỏi nghĩ đến lời tiên đoán của Dylan dành cho con người: Sinh vật ma pháp không hề thất bại, thế giới rơi vào tay họ.
Thế là khi cơn bão nguyên tố hoành hành, Mercator đã nghĩ rằng rất có khả năng là sinh vật ma pháp tạo ra cơn bão nguyên tố. Không chừng nó là con át chủ bài đạt được thắng lợi tuyệt đối mà họ nhắc đến trước đó.
Đương nhiên, kết hợp với chuyện xảy ra sau này, chỉ có thể nói là lá bài này không dễ khống chế cho lắm, sinh vật ma pháp làm quá trớn khiến bản thân cũng gặp rắc rối.
Mercator bắt đầu tìm kiếm manh mối từ sinh vật ma pháp.
Khi tất cả sự cố xảy ra, e là sinh vật ma pháp cũng không ngờ rằng họ sẽ thất thủ, nhờ không ít manh mối và tài liệu sót lại ở bên ngoài, Mercator đã tìm được chân tướng sau mấy chục năm.
"Thế giới hiện tại không hoàn chỉnh." Mercator tiếp tục nói ra sự thật động trời: "Từ lúc cơn bão nguyên tố xuất hiện, thế giới đã chia thành hai, giống nhau nhưng tồn tại độc lập với nhau."
"Thế giới chia tách khiến quy tắc rối loạn dẫn đến cơn bão nguyên tố kinh khủng đó."
—
Giải thích một chút về phù thủy thây ma, phù thủy thây ma (Lich, hay thường gặp với cái tên khác là vu yêu) thật ra là phù thủy gọi hồn (Necromancer) đã chết nhưng sau đó được triệu hồi bằng một nghi thức đặc biệt. Về bản chất Lich thuộc sinh vật bất tử và có sức mạnh vượt trội, kiến thức uyên thâm và được coi là vua của các loại sinh vật bất tử bởi quyền năng khủng khiếp, khả năng tạo ra và điều khiển hàng loạt các sinh vật bất tử cấp thấp hơn.
Chương 169: Vạch trần lịch sử.
***
Trong tháp phù thủy của Nance.
Ash và những người khác đang đứng nhìn phù thủy thây ma ngồi đối diện.
Vị phù thủy thây ma duy nhất ở Ilov hiện tại.
Ông khoác áo choàng đen, người tái nhợt, gầy gò, mái tóc hơi dài đen tuyền, hai đôi mắt đen nhánh, không có tròng trắng, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Bỏ qua những điểm kỳ lạ khác với người thường này, thật ra ông có một ngoại hình nhã nhặn, có vẻ giống một học giả ôn hòa vô hại, khí chất điềm tĩnh, uyên bác, rất dễ khiến người ta có thiện cảm.
Lúc này ông ngồi thẳng, cẩn thận đặt Lan trên đầu gối, ông cúi đầu, ngón tay mảnh mai khẽ vuốt ve mái tóc dài của Lan, tạo nên một bầu không khí ấm áp yên tĩnh khiến người ta không đành lòng mở miệng quấy rầy.
Lan ngoan ngoãn ngồi trên đùi Mercator, hơi ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt của ông, cô đối chiếu với khuôn mặt trong trí nhớ, rồi cô ngẩn người.
Bọn họ đã chia cách mấy ngàn năm.
Nhưng phần lớn thời gian họ đều chìm trong giấc ngủ say.
Đối với Lan, Mercator lúc này có hơi xa lạ, trong đôi mắt tối tăm ấy đọng lại sự nặng nề và mài mòn của thời gian.
Bởi vì cô đã bị tách khỏi linh hồn của Dylan và ngủ say từ rất sớm. Cô đã bỏ qua cơn bão nguyên tố, bỏ qua thời khắc chia tay của Dylan và Mercator, bỏ qua quãng thời gian Mercator đau khổ tìm kiếm Dylan.
Mercator trong mắt cô là một người vô cùng đơn giản, say mê tìm kiếm chân lý của thế giới, có thể vui vẻ trầm mình cả ngày trong thư viện và phòng thí nghiệm, dù tuổi tác lớn dần nhưng lúc nào cũng có nét ngây ngô của thiếu niên.
Nhưng bây giờ khi gặp lại, Mercator đã "trưởng thành" rồi.
Sự cô đơn và bi thương trong thời gian đó đã gọt giũa ông khiến ông trở nên điềm tĩnh và chín chắn, không sợ tất cả sóng gió.
Từ trong ra ngoài đều là sự mạnh mẽ cứng cáp.
Cô không khỏi đau lòng vì sự mạnh mẽ này.
"Mercator." Cô nhón chân lên, hôn lên cái cằm tái nhợt của Mercator: "Ta ở đây."
Phù thủy thây ma nãy giờ vẫn im lặng cuối cùng khẽ "Ừ" một tiếng: "Ta biết, xưa nay nàng chưa từng nuốt lời."
Giọng ông hơi khàn: ""Hãy ngủ một giấc đi, khi có người đánh thức chàng từ trong giấc mộng, chúng ta sẽ có thể gặp nhau lần nữa", lời tiên đoán của nàng bao giờ cũng đúng."
Ông cúi người, khẽ đặt trán lên đỉnh đầu Lan.
...Xem ra không thể nán lại đây nữa.
Mon lặng lẽ đứng dậy, đi ra ngoài hành lang.
Anh ta cảm thấy nên chừa không gian cho cặp vợ chồng trùng phùng sau mấy ngàn năm xa cách. Sẵn tiện để bản thân mình khỏi ngột ngạt trong bầu không khí lãng mạn này.
Khi đi trên hàng lang trống rỗng, Mon mới phát hiện Ash và Sigourney đã ra đây từ lâu, hai người đang đứng trước cửa sổ, yên lặng nhìn thành phố phố đèn đuốc sáng rực.
Vậy mà hai người này lại lén đi trước. Chẳng buồn gọi anh ta đi theo luôn cơ à?
Mon: "..." Sao anh ta không hề cảm thấy bất ngờ chút nào vậy.
Anh ta đi đến, hỏi Sigourney: "Cậu có cảm nhận được không? Sức mạnh của ông ấy như thế nào?"
Khi Sigourney đi theo Nance tham gia cuộc chiến đoạt tháp, anh đã gặp Vương Tọa Rực Rỡ ở Biển Sao trong tháp phù thủy. Thế là anh khẳng định: "Trên Vương Tọa."
Mon kinh ngạc: "Thật hả?"
Sigourney lạnh nhạt liếc anh ta một cái, không trả lời lại.
"Không phải tôi không tin cậu." Mon vẫn còn đang bất ngờ, "Ý tôi là... Trên Vương Tọa, chẳng lẽ là Huyền Thoại trong truyền thuyết?"
Khóe môi Sigourney giật giật, ai mà biết chứ, đã bao nhiêu năm rồi trên Ilov không có ai đạt đến mức Huyền Thoại?
Mon ngẩn người hồi lâu, sau đó anh ta mới tán thưởng: "Quả là phù thủy thây ma cổ đại, thảo nào mạnh như vậy!"
Hoàn cảnh pháp thuật thời cổ đại vô cùng tốt, nguyên tố dồi dào, quy tắc rõ ràng, phù thủy và sinh vật ma pháp thời đó vượt xa bây giờ, có người đạt đến Huyền Thoại cũng bình thường.
Nhưng bây giờ lại có phù thủy thây ma Huyền Thoại tỉnh lại, chắc chắn chuyện này sẽ thay đổi cục diện trên Ilov.
Mon suy đoán: "Hèn gì lời tiên đoán lại nói Mercator là hi vọng hiện nay. Nếu như ông ấy đứng về phe bình nguyên Đoạn Hà, hiệp hội phù thủy chắc chắn phải cân nhắc ý kiến của một phù thủy thây ma Huyền Thoại đúng không?"
Ash nhỏ giọng "Ừ" một tiếng, lòng cậu nhẹ nhõm.
Hi vọng là vậy...
Bọn họ mới nói chuyện một chút trên hành lang, giọng Mercator đã vang lên từ trong phòng.
Ông mời bọn họ đi vào.
Ba người lại về chỗ cũ.
Chỉ trong chốc lát, khí chất của phù thủy thây ma dường như trở nên mềm mỏng rất nhiều.
Mon khẽ chậc một tiếng ở trong lòng, ầy, đúng là tình yêu...
"Xin chào. Ta là chồng của Dylan, Mercator." Mercator hẳn đã nghe nói về ba người từ Lan, ông lần lượt nhìn và gọi tên từng người một cách chính xác: "Mon, Ash, Sigourney, cảm ơn ba người đã làm nhiều chuyện vì ta và Dylan."
Phù thủy Huyền Thoại thế mà lại lịch sự vậy sao?
Mon cười nói: "Không có gì, phần lớn cũng là vì muốn thỏa mãn mục đích riêng và hứng thú của chúng tôi thôi."
Mercator lắc đầu: "Ba người không biết ba người đã làm một chuyện vĩ đại thế nào đâu. Vận mệnh của thế giới đã bị ba người thay đổi."
Ba người: "..." Khoan, khoan đã, nói vậy có phóng đại quá không?
Mercator cũng không để ý đến vẻ mặt khó tin của ba người, ánh mắt ông dừng trên người Ash và Sigourney, ông quyết đoán nói: "Hai người chính là người trong lời tiên đoán của Dylan?" Mặc dù là câu hỏi nhưng lại mang theo sự chắc chắn.
Chính là hai người trong lời tiên đoán yêu nhau là có thể cứu thế giới đó ư?
Hai người gật đầu trong tâm trạng phức tạp.
Mercator không tự giác siết chặt tay, cẩn thận đưa ra yêu cầu: "Vậy ta xin nhờ hai người giúp Dylan tìm một nửa linh hồn còn lại được chứ?"
Ash kinh ngạc: "Chúng tôi?"
Ý trong lời Mercator là trông cậy hoàn toàn vào cậu và Sigourney.
Chẳng lẽ Mercator không tìm chung sao?
Mercator hiểu sự hoang mang của Ash, ông nói một cách cay đắng bất lực: "Chỉ có hai người mới có thể làm được."
Bằng không tại sao ông phải ngủ say mấy ngàn năm để đợi họ?
Dù chỉ có một khả năng nhỏ nhoi có thể làm được, ông cũng sẽ không lựa chọn ngủ say.
"Vì sao chỉ chúng tôi là làm được?" Sigourney tỉnh táo hỏi: "Chúng tôi phải làm gì?"
"Ba người đã gặp Tiểu Kim rồi, đúng chứ? Nếu không thì cũng chẳng tìm được nơi này." Mercator hỏi: "Chắc nó đã nói cho ba người biết chuyện xảy ra sau khi Dylan ngủ say phải không?"
Sigourney, Ash và Mon đều im lặng gật đầu.
Tiểu Kim nói, trên bình nguyên mà sinh vật ma pháp chiếm giữ đã xảy ra một cơn bão nguyên tố kinh khủng kéo dài suốt mười năm, sau đó tạo thành dòng sông Nguyên Tố vây kín bình nguyên Đoạn Hà.
Mà khế ước giữa Mercator và Dylan cũng gián đoạn vào lúc ấy.
Mercator tìm kiếm tất cả manh mối trong tuyệt vọng, cuối cùng ông bất lực, lựa chọn ngủ say, chờ đợi ngày lời tiên đoán của Dylan được thực hiện.
"Nó vẫn luôn bên cạnh Vincent, có rất nhiều chuyện nó cũng không biết rõ." Mercator ôm Lan, dường như tâm trạng của ông đã bình tĩnh hơn nhiều: "Chuyện còn lại hãy để ta kể."
Đôi mắt của Mon lập tức phát sáng, tới lúc vạch trần lịch sử rồi! Anh ta chịu đựng môi trường làm việc cực kỳ không tốt với người độc thân như anh ta cũng là vì giờ khắc này!
Nguồn gốc tạo thành cơn bão nguyên tố trên bình nguyên năm đó là gì?
Sinh vật ma pháp trên đó đã biến đi đâu hết?
Lịch sử cổ đại mơ hồ cuối cùng được tiết lộ ngay tại thời khắc này trước mặt mọi người...
Trong khoảnh khắc cơn bão nguyên tố xuất hiện, khế ước giữa Mercator và Dylan bỗng nhiên gián đoạn.
Từ lúc ấy, ông bắt đầu tìm kiếm nguồn gốc của cơn bão nguyên tố, muốn biết Dylan đã gặp chuyện gì trên bình nguyên.
Đầu tiên ông nghi ngờ là do sinh vật ma pháp gây ra cơn bão.
Lúc đó, gần như tất cả sinh vật ma pháp trên Ilov đều hội tụ trên bình nguyên. Khi ấy có rất nhiều người cho rằng quân đội sinh vật ma pháp không địch lại con người, liên tục tháo chạy, sau cùng tụ lại trên bình nguyên, chờ đợi trận chiến cuối cùng kéo đến.
Nhưng Mercator không nghĩ như vậy.
Ông cảm thấy quân đội sinh vật ma pháp hoàn toàn không đến mức không địch nổi con người, hành vi rút quân đến bình nguyên vô cùng khả nghi.
Hơn nữa ông cũng là sinh vật ma pháp.
Còn là chúa tể của sinh vật bất tử, là phù thủy thây ma vô cùng mạnh mẽ.
Trước khi tất cả sự cố phát sinh, các lãnh đạo trong quân đội sinh vật ma pháp từng có ý đồ tiếp cận ông, muốn lôi kéo ông đứng về phía sinh vật ma pháp. Tuy họ không nói rõ ràng, nhưng họ đã tiết lộ rằng trong tay sinh vật ma pháp nắm giữ một con át chủ bài đạt được thắng lợi tuyệt đối.
Điều này khiến Mercator không khỏi nghĩ đến lời tiên đoán của Dylan dành cho con người: Sinh vật ma pháp không hề thất bại, thế giới rơi vào tay họ.
Thế là khi cơn bão nguyên tố hoành hành, Mercator đã nghĩ rằng rất có khả năng là sinh vật ma pháp tạo ra cơn bão nguyên tố. Không chừng nó là con át chủ bài đạt được thắng lợi tuyệt đối mà họ nhắc đến trước đó.
Đương nhiên, kết hợp với chuyện xảy ra sau này, chỉ có thể nói là lá bài này không dễ khống chế cho lắm, sinh vật ma pháp làm quá trớn khiến bản thân cũng gặp rắc rối.
Mercator bắt đầu tìm kiếm manh mối từ sinh vật ma pháp.
Khi tất cả sự cố xảy ra, e là sinh vật ma pháp cũng không ngờ rằng họ sẽ thất thủ, nhờ không ít manh mối và tài liệu sót lại ở bên ngoài, Mercator đã tìm được chân tướng sau mấy chục năm.
"Thế giới hiện tại không hoàn chỉnh." Mercator tiếp tục nói ra sự thật động trời: "Từ lúc cơn bão nguyên tố xuất hiện, thế giới đã chia thành hai, giống nhau nhưng tồn tại độc lập với nhau."
"Thế giới chia tách khiến quy tắc rối loạn dẫn đến cơn bão nguyên tố kinh khủng đó."
—
Giải thích một chút về phù thủy thây ma, phù thủy thây ma (Lich, hay thường gặp với cái tên khác là vu yêu) thật ra là phù thủy gọi hồn (Necromancer) đã chết nhưng sau đó được triệu hồi bằng một nghi thức đặc biệt. Về bản chất Lich thuộc sinh vật bất tử và có sức mạnh vượt trội, kiến thức uyên thâm và được coi là vua của các loại sinh vật bất tử bởi quyền năng khủng khiếp, khả năng tạo ra và điều khiển hàng loạt các sinh vật bất tử cấp thấp hơn.
Danh sách chương