"Ánh sáng?" Tống Nam ngẩn người, rồi mỉm cười khi nhìn thấy avatar mà Ninh Lạc chỉ. "Cô ấy bảo rất thích Ultraman."

Lúc nói đến 'cô ấy', giọng hắn trở nên dịu dàng.

Tô Vạn Đồng đưa tay quạt quạt: "Không khí tự dưng có mùi chua lòm của tình yêu thế?"

"Đừng... đừng nói vậy." Tống Nam đỏ mặt.

Ninh Lạc nhìn Tống Nam rõ rành rành là đang yêu say đắm, thấy hơi không nỡ hỏi tiếp: "Vậy Valentine này, cậu tặng đối phương quà gì?"

Tống Nam đáp: "Em tặng một mô hình cô ấy rất thích. Tuy không hiểu lắm đó là ai nhưng trông cô ấy mê dữ lắm."

Tay Ninh Lạc run run, kéo tên hôm qua ra khỏi danh sách chặn, không quan tâm đến đống tin nhắn chưa đọc đột nhiên trào ra, tìm bức ảnh cho Tống Nam xem: "Có phải trông giống thế này không?"

Tống Nam gật đầu: "Đúng rồi. Anh cũng có một cái à? Nó đắt lắm, em dùng toàn bộ tiền thưởng dự án trước để mua đấy."

Tô Vạn Đồng khiếp sợ: "Toàn bộ tiền để mua nó?"

Môi Ninh Lạc run rẩy, ánh mắt dại ra.

【 Không ngờ chủ topic ngay bên cạnh mình! Quá ảo ma, còn ảo hơn cả việc sáng sớm đi trang trại lợn phát hiện nó đang cầm tranh trừu tượng của Picasso nghiên cứu kỹ triết học cổ điển Đức để trồng lúa ở vùng đất Hyrule, nhằm có được sóng điện từ và máy móc vĩnh cửu để tổ chức Đại chiến Bách quỷ Giang hồ Cyber lần thứ 27! 】

"Keng."

Thìa trong tay Tô Vạn Đồng rơi xuống.

Loại ngôn ngữ kỳ lạ đầy ký tự Hán này rốt cuộc ra đời từ niên đại nào vậy? Tại sao cô nghe hiểu được phát âm từng chữ, nhưng ghép lại thì mù ngang?

Bây giờ Tống Nam không rảnh ghi lại những lời của Ninh Lạc vào sổ tay, trong lòng dâng lên linh cảm chẳng lành: "Lạc... Anh có phải muốn nói gì với em không?"

Ninh Lạc bi tráng như gió đìu hiu thổi trên sông Dịch lạnh, vỗ vai hắn: "Anh nói ra cậu phải hứa chịu đựng được nhen!"

【 Nam à, cuộc đời không có chông gai nào không vượt qua được. Các cụ ta từng nói, trai tài phải tự cường, soi gương dán hoa vàng; lại có câu, người khôn chẳng sa bể tình, ba ba chẳng dại nuốt cả quả cân......】*

Tô Vạn Đồng nóng tính không chịu nổi: "Đủ rồi, nói nhanh đi!"

"Bạn gái cậu là đàn ông giả gái lừa đảo qua mạng đấy!"

Lời của Ninh Lạc như quả mìn khiến hai người kia nổ tung thành đầu bù tóc rối.

Tống Nam thấy trước mắt toàn sao, CPU trong não quá tải suýt cháy khét, mãi sau mới hiểu được lượng thông tin khổng lồ trong câu nói súc tích của Ninh Lạc.

Mặt hắn tái nhợt, mắt tràn ngập hoang mang và khó hiểu: "Không... không thể nào! Không thể nào! Anh Lạc đừng đùa kiểu thế, rõ ràng cô ấy là con gái mà."

Tống Nam vội vàng nắm tay Ninh Lạc cho cậu nghe đoạn ghi âm: "Anh xem, cô ấy còn gửi tin nhắn thoại cho anh, rõ ràng là giọng con gái mà!"

Ninh Lạc bị hắn túm lắc hoa mắt chóng mặt, gian nan nói từng chữ: "Biết đến giả giọng không?"

Tô Vạn Đồng may mắn còn giữ được chút tỉnh táo, bảo Tống Nam bình tĩnh lại đã, rồi hỏi Ninh Lạc: "Sao em lại nghi ngờ vậy?"

Nếu giống như những lần trước thì lời Ninh Lạc nói chắc chắn đáng tin trăm phần trăm

Rõ ràng Tống Nam cũng đồng suy nghĩ, tay nắm chặt góc bàn, cả người như sợi dây căng đến cực điểm, chờ đợi Ninh Lạc tuyên án.

【 Còn có thể vì gì nữa, đương nhiên là vì em đã nhìn thấy! Em dùng hai mắt nhìn, em núp dưới gầm giường nhìn, em thò đầu thò cổ ra nhìn cho kỹ! 】

Ninh Lạc bô bô kể cho họ nghe chuyện tối qua, cuối cùng kết luận: "Sự việc là vầy đó, em thấy thế giới này quá nhỏ bé."

Nào đâu vừa dứt lời, cậu thấy Tống Nam lại thở phào nhẹ nhõm.

Hả? Thở phào?

Ninh Lạc dụi dụi mắt, cậu không nhìn nhầm chứ?

Tâm trạng Tống Nam như ngồi tàu lượn siêu tốc, lên lên xuống xuống rồi về đích: "Em nghĩ chắc đều là trùng hợp thôi, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp đến thế, cô ấy chắc chắn sẽ không lừa em đâu."

Vừa nói vừa gật đầu dường như đang tự tẩy não bản thân.

???

【 Đây là tuyên ngôn yêu đương mây mù giăng lối đỉnh cao gì vậy? Tống Nam, chú em tỉnh táo lại đi! 】

【 Chú em không phải là kiểu người mà người mình thích chửi một câu 'cút đi' mà vẫn nghĩ đối phương là đang xót xa mình đi đường mệt đấy chứ? 】

Ninh Lạc không dám tin, quay sang hỏi Tô Vạn Đồng: "Chị cũng nghĩ thế à?"

Tô Vạn Đồng ngập ngừng: "Chị nghĩ, vẫn nên kiểm chứng đã. Chúng ta không vu oan người tốt, cũng đừng bỏ qua kẻ xấu."

Ninh Lạc hỏi: "Tống Nam, nêu cảm nghĩ đi?"

Tống Nam đắn đo mãi.

Tất nhiên hắn biết Ninh Lạc sẽ không lừa mình, nhưng một bên lại là bạn mạng đã qua lại mập mờ hơn một năm...

Dưới ánh mắt của hai người, hắn nghiến răng gật đầu: "Được. Kiểm chứng kiểu gì giờ?"

Ninh Lạc nhìn bài đăng của tên kia, phát hiện người nọ là một kẻ thích phô trương, có tí đồ hay ho là đăng bài khoe ngay: "Theo anh, cậu ta rất thích khoe khoang, bây giờ cậu nói mình sẽ tặng cậu ta thêm một mô hình phiên bản giới hạn nữa, xem cậu ta có đem khoe không."

Tống Nam làm theo lời Ninh Lạc, còn gửi cả ảnh tiền đặt cọc, chăm chú nhìn màn hình, lại bắt đầu thở không ra hơi.

Ninh Lạc cố gắng an ủi: "Tuy lần này cậu có thể mất tình yêu, nhưng cậu sẽ khôn ra đấy. Biết đây gọi là gì không? Là đoạn tình tuyệt ái, kéo dài tuổi thọ; xi măng phong tâm, sống lâu trăm tuổi."

【 Đàn ông chỉ làm chậm tốc độ rút kiếm của chú em thôi, sai không phải là chú em mà là thế giới này, từ giờ hãy mạnh mẽ lên, Nam-kun! 】

Tống Nam muốn nói lại thôi, thôi rồi lại muốn nói.

Tô Vạn Đồng hít một hơi: "An ủi hay lắm, giờ im đi."

Đối tượng hẹn hò qua mạng của Tống Nam là Kẹo Dẻo Gấu nhanh chóng trả lời.

【 Kẹo Dẻo Gấu: Thật sao anh! Trời ơi yêu anh quá! 】

【 Kẹo Dẻo Gấu: Moah moah moah , yêu Nam Nam nhất ~ 】

Phía sau còn kèm theo tin nhắn thoại cảm ơn dài hơn mười giây.

Ninh Lạc tặc lưỡi kinh ngạc:【 Hóa ra Tiểu Nam thích kiểu này, không ngờ, biến thái ghê. 】

Tống Nam không còn tâm trí phản bác, nhìn đăm đăm điện thoại Ninh Lạc chờ phản hồi.

Ninh Lạc liên tục làm mới trang.

Mười phút sau, làm mới ra bài đăng mới nhất của Tư Thần 2009 dưới phần quà Valentine ngày 14/2.

【 Tư Thần 2009: Bọn bay có bump bài cũng vô ích, đã bảo anh ta không xem diễn đàn rồi, tốn công làm gì. À phải rồi, thằng ngốc vừa bảo quà Valentine chưa đủ thể hiện tình yêu với tao, định tặng tao thêm một mô hình phiên bản giới hạn nữa [hình ảnh]. 】

【 Tư Thần 2009: Ai chửi tao đều là do đố kỵ cả, trong lòng cay đỏ dái chứ gì, có ghen thì bọn bay cũng không có bản lĩnh câu được kẻ ngốc như thế. 】

Tống Nam đập bàn, hét lên bằng giọng to chưa từng có: "Đồ lừa đảo!!!"

Mọi người xung quanh đều nhìn qua, nhưng Tống Nam chẳng rảnh quan tâm.

"Vậy giờ phải làm sao?" Hắn đỏ mắt nhìn Ninh Lạc, vừa khó chịu vừa tức giận.

Tô Vạn Đồng hỏi: "Mô hình chỉ là một phần thôi phải không, cậu đã chi bao nhiêu tiền cho cậu ta?"

Tống Nam sụt sịt mũi: "Đếm không xuể... Gần như toàn bộ tiền sau khi đi làm em đều cho cậu ta hết, cậu ta cứ nói mình vừa học vừa làm rất vất vả, lại còn muốn vươn lên nên đi đầu tư gì đó, nên em..."

Tuy Tống Nam tuổi còn trẻ nhưng tài cao, lại được sư phụ dẫn dắt, những năm làm việc toàn là dự án lớn, tiền trong tay không đến cả trăm vạn thì cũng gần đến.

Ninh Lạc tặc lưỡi.

【 Chuyện béo bở thế sao không nói với anh em một tiếng? Biết sớm kêu vài câu anh ơi mà kiếm được bộn tiền, anh đã đẻ trứng cho chú nghe mỗi ngày rồi! 】

Nỗi bi thương của Tống Nam nghẹn ứ, bắt đầu hiểu tại sao Phương Lộc Dã ngày nào cũng cáu kỉnh như cái kèn xô na.

Tô Vạn Đồng quyết định: "Phải đòi lại tiền!"

Tống Nam: "Nhưng em không có thông tin danh tính của cậu ta, ngay cả tên thật cũng không biết, chỉ có mỗi tài khoản Wechat..."

【 Hẹn gặp trực tiếp không phải xong phim sao? Lúc đấy đóng cửa bắt chó tẩn cho một trận, nhất định phải cho tên đó biết thế nào là tay trái dắt chó vàng tay phải xách chim ưng, giang hồ hiểm ác đừng có ngông. 】

Mắt Tô Vạn Đồng sáng lên.

Ý kiến hay!

Cô nói với Tống Nam: "Cậu hẹn cậu ta ra ngoài, bảo là muốn tự tay tặng quà."

Tống Nam do dự: "Cậu ta sẽ không đồng ý đâu..."

【 Sao không đồng ý cho được! Chú em không hiểu mấy thanh niên mê 2D rồi, mô hình giới hạn đâu chỉ là mô hình giới hạn? Đó là mạng sống của bọn họ đấy! Chỉ cần là một otaku bình thường cũng sẽ quỳ xuống gọi chú em là ba, cho chú em sinh con không đau còn nhận thêm cháu nữa. 】

Thật sự có sức mạnh lớn đến thế sao? Tống Nam không hiểu nổi.

Tô Vạn Đồng suy nghĩ một lúc rồi nói: "Thế này đi, cậu cứ bảo con gái ra ngoài gặp bạn trên mạng rất nguy hiểm, bảo cậu ta dẫn theo một người anh trai đi cùng. Tư Thần muốn mô hình đó đến vậy, chắc chắn sẽ thuê người giả mạo, còn mình thì giả làm anh trai đến hẹn."

Tô Vạn Đồng hỏi: "Nhưng nếu đối phương nhất quyết không thừa nhận thì sao?"

Ninh Lạc chỉ vào hơn chục tin nhắn trả lời trong hộp thư của mình: "Em sẽ hẹn cậu ta ra ngoài nữa, vạch trần thân phận lừa đảo qua mạng của cậu ta, lúc đó có đầy đủ bằng chứng, xem cậu ta biện minh thế nào."

Tô Vạn Đồng hoàn toàn tán thành: "Chị thấy khả thi đấy."

Tống Nam bèn làm theo lời họ nói, nhắn tin cho Kẹo Dẻo Gấu yêu cầu gặp mặt.

Đối phương y sì như dự đoán, ban đầu tìm đủ lý do từ chối, khi nhận thấy Tống Nam có ý kiên quyết thì hơi do dự, bắt đầu nghĩ cách đối phó.

Tống Nam nhân cơ hội đề xuất vì an toàn có thể dẫn theo anh trai, đối phương lập tức đồng ý.

Còn bên phía Ninh Lạc, cậu mở hộp thư với Tư Thần 2009, lướt qua những bình luận bị che thành dấu sao của đối phương, tự tin vui vẻ chào một câu.

"Ohayou đàn em, từ cống ngầm hồi sinh về đấu với anh ba trăm hiệp chứ?"

Tư Thần 2009 lập tức nổi điên: "Mày bị thần kinh à! Cút đi! ****** đồ ngu!"

Ninh Lạc: "Chửi nữa anh chúc chú sinh thuận lợi 108 đứa."

Tư Thần 2009 nhảy dựng: "Có gan thì gặp mặt đấu tay đôi, trên mạng ba hoa tính cái chó gì!"

Ninh Lạc kinh ngạc, lẩm bẩm: "Con cá gì mà dễ mắc câu thế, móc trơn mà vẫn cắn?"

Cậu gửi đi tin nhắn đã chuẩn bị sẵn: "Thích thì chiều, số 213 ngã rẽ phía tây đại lộ Bách Hội, cấm rén."

Tư Thần 2009: "Ai rén? Mày chờ đấy!"

Tư Thần 2009 nhìn địa chỉ, vừa hay không xa chỗ hẹn với đối tượng lừa đảo, sau khi lấy được mô hình yêu thích không mất xu nào thì đi xử lý thằng khốn ngu ngốc trên mạng kia luôn.

Nói là làm, hắn ta lập tức liên hệ với một cô gái trong nhóm cùng nghề, bảo cô ta giả làm em gái mình đến chỗ hẹn. Hôm sau cả hai tới nơi.

Đến rồi mới phát hiện là nhà hàng hội viên, vào trong cần xuất trình giấy tờ tùy thân.

Cô gái không muốn, định đổi nhà hàng khác thì bị Tư Thần trừng mắt: "Cô biết cái gì, càng là nhà hàng kiểu này càng cao cấp, chứng tỏ đối phương càng giàu."

Cậu ta tránh nhân viên phục vụ, hạ giọng nói: "Nhanh lên, xong việc sẽ chia thêm tiền cho cô."

Cô gái miễn cưỡng đưa ra chứng minh thư: "Không hiểu một cái mô hình có gì hay."

Sau khi cả hai xuất trình giấy tờ xong, nhân viên phục vụ dẫn bọn họ đến chỗ ngồi.

Tư Thần thấy đối diện có đến ba người thì ngớ người: "Ai trong các người là Súp Bí Ngô?"

Ninh Lạc nhìn thấy đối diện là một gã đàn ông to như núi nặng hơn trăm cân cũng ngớ người luôn.

【 Mèn đét ơi, chính gã này hàng ngày bóp giọng the thé nũng nịu với Tống Nam hả? Nói mấy câu anh ơi em yêu anh, anh ơi anh giỏi quá sao? 】

Ninh Lạc hít một hơi lạnh, tam quan nát bấy:

【 Đạo đức ở đâu? Ranh giới ở đâu? Tâm trạng tôi từ 0 đến sin như hàm hợp của parabol, với tốc độ bạch tuộc xoay vòng tát người để chứng minh bánh xèo cuốn hành lá thực sự nên thêm xăng 95 để tăng hương vị, từ đó ném lát dưa chua của Double Cheeseburger lên bàn Hắc Miêu Cảnh Trưởng thành vật chứng, hét lên một tiếng Thanh Liêm đại nhân mau đòi lại công đạo cho Tống Nam! 】

Trong lòng Tống Nam phẫn uất không biết diễn tả thế nào, nghe tâm tình của Ninh Lạc xong muốn nhận ngay làm tri kỷ.

Chuẩn, phải nói như thế! Đây chính là tâm trạng của hắn lúc này!

Ninh Lạc chính là người xướng ngôn thay hắn!

Tống Nam giơ tay: "Tôi đây."

"Vậy mấy người này là ai?" Tư Thần cảnh giác, nhìn trái nhìn phải thấy Ninh Lạc và Tô Vạn Đồng được trang bị đầy đủ mũ lưỡi trai với khẩu trang, trông không giống người tốt lành gì.

Tống Nam nói: "Chị và anh tôi, mấy ngày nay bị cảm nên phải đeo khẩu trang."

Tô Vạn Đồng nói: "Tiểu Nam rất ít bạn bè, hiếm khi nó thích ai. Nếu mấy đứa nói chuyện hợp nhau, đừng nói là mô hình giới hạn, muốn gì cũng sẽ có."

Sau câu nói hào phóng đó, Tư Thần buông bỏ truy cứu, ngay cả cô gái đi cùng cũng cười tươi rói, liên tục gọi Tống Nam là anh.

"Nhưng mà" Tô Vạn Đồng đổi giọng, "cô thật sự là bạn qua mạng của Tiểu Nam à? Sao tôi nghe giọng không giống vậy?"

Tim Tư Thần giật thót: "Nào có chuyện không phải, đương nhiên là em ấy rồi!"

Tô Vạn Đồng: "Ồ? Thật vậy sao?"

Thấy cô không tin, Tư Thần sốt ruột, đẩy đẩy cô gái kia: "Em gái tôi đương nhiên là bạn qua mạng của Tiểu Nam, trong điện thoại còn có lịch sử trò chuyện đây." Thấy Tô Vạn Đồng vẫn không lay động, Tư Thần nghiến răng, "Nếu tôi nói dối, em gái tôi sẽ không lấy được chồng, kết hôn gặp phải kẻ phản bội, mang thai gặp kẻ chen chân."

Cô gái kia quay phắt đầu nhìn Tư Thần, vẻ mặt như đang chửi thề.

【 Cậu em lừa đảo qua mạng: Lời thề độc đã giáng xuống cô ta rồi thì không thể ép tôi được nữa. 】

【 Oẹ oẹ oẹ, cậu em toàn mấy lời thề độc, tôi bị chứng sợ lỗ, nhìn thấy người có nhiều tâm địa là buồn nôn. 】

Tô Vạn Đồng tán đồng.

Cô hắng giọng đổi sắc mặt, lời lẽ gay gắt: "Cậu nói vậy nghĩa là sao? Tiểu Nam muốn tiến tới hôn nhân với em gái cậu, cậu nói vậy khác gì đang bêu rếu thằng bé?"

Cô chỉ vào Tư Thần, mắng té tát trút giận thay Tống Nam: "Được được được! Tôi hiểu rồi! Thằng mập chết tiệt đúng là cái loại vừa vô duyên vừa ác ý, cứ ngồi đó mà châm chọc người ta! Sao không nói thẳng ra là không tin tưởng nhân phẩm của Tiểu Nam từ đầu đi! Đã vậy thì chúng ta không có gì để nói nữa, đi thôi!"

Ninh Lạc và Tống Nam lập tức đứng dậy theo chân Tô Vạn Đồng, vù một cái chạy nhanh như tên bắn trăm mét lao ra ngoài.

【 Đừng hỏi anh đi đâu, anh là ngọn gió không thể nắm bắt trong lòng bàn tay em~~~】

Chuyện gì đang diễn ra vậy? Tư Thần và cô gái kia đều ngơ ngác, nhìn ba người đồng loạt bỏ đi, định chạy ra đuổi theo thì bị nhân viên phục vụ chặn lại.

"Hai vị, các vị chưa thanh toán."

Tư Thần không cam tâm để con vịt đã nấu chín bay mất nên gấp gáp đuổi theo, đưa thẳng mã thanh toán ra: "Nhanh lên, tôi có việc gấp!"

Nhân viên phục vụ mỉm cười điềm tĩnh: "Vâng, tổng hóa đơn là 17.896 tệ."

"Bao nhiêu?!" Tư Thần tưởng mình nghe nhầm, cất cao giọng như con mèo bị đạp phải đuôi.

Nhân viên phục vụ nhắc lại: "17.896 tệ, không sai đâu thưa ngài, ba vị kia đã ăn từ sáng đến giờ rồi."

Tư Thần: ???

Không phải họ vừa mới đến sao?!

Tư Thần đương nhiên không muốn trả khoản tiền này, giằng co với nhân viên phục vụ một hồi lâu, thấy đối phương định báo cảnh sát mới miễn cưỡng thanh toán, nhìn gần hai vạn tệ bay đi mà lòng đau như cắt.

Cô gái đi cùng nói: "Chúng ta không phải gặp lừa đảo đấy chứ?"

"Không thể nào, bọn họ giàu thế mà!" Tư Thần lập tức phủ nhận, tức đến mê man, "Tại con ả kia nhiều chuyện, tối nay tôi sẽ nói chuyện kỹ với Súp Bí Ngô, ngày mai gặp lại lần nữa, không được để cô ta đến."

"Được rồi, đừng quên tiền của tôi."

Tư Thần đuổi cô gái đi, đứng tại chỗ càng nghĩ càng cáu, nghĩ đến việc mất không một vạn bảy mà đau đớn như bị rút máu.

Khoản tiền này nhất định phải đòi lại từ Súp Bí Ngô!

Việc cấp bách là đi tìm tên khốn ngu ngốc trên mạng đã khiêu khích mình để trút giận.

Tư Thần vừa đến địa chỉ hẹn liền hung hăng đạp cửa phòng riêng.

Đối diện với ba người quen thuộc và một người đàn ông mặc vest.

Ninh Lạc mỉm cười chào: "Ồ, lâu không gặp, có khỏe không cậu em lừa đảo qua mạng."

Nói xong còn khẽ ợ một cái, che miệng nói: "Xin lỗi, vừa nãy ở nhà hàng ăn no quá, nói gì thì nói, khổ ai cũng được trừ cái miệng tôi ra", cậu ân cần hỏi thăm, "không để cậu trả nhiều tiền quá đấy chứ?"

Tư Thần chết não: "Các... các người! Sao lại là các người?!"

Ninh Lạc thương hại.

【 Hẹn cái là đến thật á hả, ông anh làm tôi cảm động biến thành phiên bản plus của Từ Tuấn* luôn nè, nhìn thấy mặt ông anh là muốn oà khóc rồi. 】

*là một nhân vật nổi tiếng trên mạng xã hội Trung Quốc với những màn "diễn sâu" giả vờ cảm động

Hai người: "......"

Đáng ghét, trong đầu đột nhiên bắt đầu phát âm thanh có ai hiểu không hả!

Tô Vạn Đồng mỉm cười: "Bất ngờ không?"

Tư Thần hoàn hồn lại hét lớn: "Tụi mày dám đùa cợt tao!"

Người đàn ông mặc vest nhìn sắc mặt cực kỳ khó coi của Tư Thần, mỉm cười: "Việc cậu đến đây đã chứng minh hành vi lừa đảo tiền bạc của anh Tống Nam thông qua thông tin giả mạo. Vậy thì tiếp theo, anh có hai lựa chọn."

"Là trả lại khoản nợ mấy chục vạn và bồi thường tổn thất tinh thần, hay là báo cảnh sát lập án?"

【 Lớp học của ba Hướng Dương đã bắt đầu. Gặp kẻ lừa đảo mạng khốn nạn thì phải làm sao? Lột da nhổ lông nhúng xuống nước luộc năm phút, nấu chín vớt ra thêm chút nước tương thịt kho tàu, đứa trẻ hàng xóm thèm đến phát khóc. 】_____

250 vote up tiếp nha~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện