Quý Phong vỗ vỗ bả vaiTrương Lỗi tự nhiên cười nói.
- Không có chuyện gì nữa, tên Từ ấy nghĩ rằng mình là một tên không quyền không thế, nghèo mạt, đây chính là sự thật, nói sau, mình cũng không có bị thua thiệt, chuyện này coi như xong!
Trương Lỗi nhìn một cái Quý Phong, lắc đầu nói.
- Tên này, cậu là anh em tốt của mình, cho dù là cậu không đúng tý nào, mình cũng tuyệt đối không thể nhìn cậu bị người khác khi dễ mà không nói không rằng. Yên tâm đi, chuyện này giao cho mình, nếu như ngay cả chút chuyện này cũng làm không tốt, mình không còn mặt mũi nào gặp cậu!
Trong lòng xúc động không thể nào diễn tả,, Quý Phong vỗ một cái thật mạnh vào bả vai Trương Lỗi, khẽ cười nói.
- Trương Lỗi, ý tốt của cậu mình xin nhận. Nhưng chuyện này tạm thời cứ quên đi!
- Tại sao có thể coi là không có gì rồi bỏ qua được!
Trương Lỗi phẫn nộ cất tiếng hỏi.
- Bởi vì mình còn có người nhà!
Quý Phong thản nhiên nói.
- Nếu như chỉ có một thân một mình, mình nhất định sẽ cùng tên Từ sống chết một trận, cùng lắm thì chỉ có một cái mạng. Nhưng nếu như tên Từ hại mẹ mình, thì mình biết phải làm sao? Trương Lỗi dừng lại, há miệng thở dốc, không biết nên nói gì.
Quý Phong lắc đầu nhoẻn miệng cười, nói.
- Chúng ta còn rất trẻ, tính hiếu thắng rất lớn. Nhưng mà, mình không thể không tính đến hậu quả!
- Tên này, làm như hiểu mình lắm!
Hồi lâu sau đó, Trương Lỗi mới thở dài một cái.
- Mình hơi kích động, không kịp suy nghĩ nhiều, không nghĩ đến tình huống xấu, cậu này, xin lỗi nhé!
Quý Phong lắc đầu cười nói.
- Nếu là anh em, thì không cần nói những câu khách sáo này, chỉ cần tôi cẩn thận một chút, chắc cũng không có vấn đề gì, với lại khi thi lên đại học, mình sẽ đi cùng mẹ, đến lúc đó, tên Từ,dù là muốn đụng đến mình, cũng không có gì phải sợ nữa rồi!
- Đi theo cậu!
Trương Lỗi khẽ thở dài một tiếng, ngay sau đó lại có chút ít không cam lòng nói.
- Không được, không thể cứ như vậy không nói tiếng nào. Cho dù chúng ta không làm gì hắn, cũng phải cho hắn biết, không phải là người nào cũng có thể mặc hắn gây sự, cậu đi theo mình!
Nói tới đây, không đợi Quý Phong nói thêm gì, Trương Lỗi liền kéo hắn một cái đi về phía trước.
Quý Phong dở khóc dở cười tránh tay hắn, cười nói.
- Được rồi, mình tự đi được mà!
Trương Lỗi hầm hừ nói.
- Nhìn cậu bị ức hiếp, trong lòng mình rất khó chịu!
Sau hi nói chuyện xong, hai người mới tiến đến phía trước tên Từ, Trương Lỗi vỗ vào vai hắn một cái thật mạnh, nhìn đối phương có chút vẻ kinh ngạc, Trương Lỗi lạnh lùng nhoẻn miệng cười.
- Đi ra đây một chút, tôi có điều muốn nói với cậu!
Từ thấy Quý Phong đứng ở bên cạnh, lập tức hiểu rõ là chuyện gì đang xảy ra. Trong lòng hắn lập tức cảm thấy rất lo lắng, biết được hôm nay sẽ gặp điều không lành.
Nhưng trên mặt tên Từ cũng không lộ ra chút nào khác thường, cười nói.
- Tốt!
Trương Lỗi hừ lạnh một tiếng, cùng Quý Phong hai người sánh vai đi ra khỏi phòng học, tên Từ đi ở phía sau, sắc mặt trầm ngâm vô cùng, ánh mắt lóe ra, không hề biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Lúc đang thu dọn sách vở, Đồng Lôi thấy được bóng lưng ba người, đôi mi thanh tú không khỏi cau lại, lộ ra vẻ như đang suy nghĩ điều gì.
Lúc này đã là giờ tan học, phần lớn học sinh đã rời khỏi trường học, trong sân trường cũng chính vì trở nên rất yên tĩnh.
Nhìn xuống sân trường, sắc mặt Trương Lỗi trầm ngâm nhìn tên Từ, ánh mắt lộ ra vẻ dữ tợn.
Tên Từ bị dọa, trong lòng đầy lo sợ, có chút bối rối nói.
- Trương Lỗi, cậu, cậu muốn làm gì? Tôi cho cậu biết, cậu cũng không nên làm loạn!
- Làm cái gì?
Trương Lỗi toét miệng cười, lạnh lùng nói.
- Cậu đã gây sự với anh em tốt của tôi trước, tôi dĩ nhiên có thể gây sự lại với cậu?
Quả nhiên là vì chuyện này!
Trong lòng Từ âm thầm kêu khổ, luống cuống vội vàng nói.
- Trương Lỗi, cậu đang nói gì tôi nghe không hiểu, có thể có gì đó hiểu lầm cũng không chừng.
Quý Phong ở bên cạnh lạnh lùng nhoẻn miệng cười, nhắc tới hiểu lầm, đó là tên Từ hiểu lầm về quan hệ giữa Quý Phong và Đồng Lôi, chứ về những chuyện hắn đã làm, tuyệt đối không có!
“Hiểu lầm sao?”. Ánh mắt Quý Phong híp lại, nhớ lại đêm qua, nếu như không phải kịp thời ứng biến, hơn nữa gặp tình thế đội trưởng Nghiêm và Từ Phúc đang bất hòa, chỉ sợ ngày hôm nay bản thân mình không thể sống sót nổi, thậm chí ngay cả cơ hội đi học sợ rằng cũng không có.
Nghĩ đến những điều này, trong lòng Quý Phong tức giận đến mức không thể kiềm chế, để lộ ra ánh mắt sắc lạnh.
- À, Quý Phong, đây thật sự là hiểu lầm, bạn của cậu đang nói gì, tôi căn bản nghe không hiểu, nếu như không còn chuyện gì, tôi đi về trước đây!
Tên Từ thấy sắc mặt của Quý Phong và Trương Lỗi, trong lòng bồn chồn lo lắng. Nếu như bây giờ bọn họ đánh mình, bản thân mình cũng chỉ có thể chịu đựng.
Người khác không hề biết thân phận Trương Lỗi, nhưng tên Từ thì biêt rất rõ ràng, Trương Lỗi nhìn giống như tên lưu manh, côn đồ, nhưng trên thực tế lại là công tử thư ký Huyện ủy, chính là con trai trưởng của người đứng đầu huyện Mang Thạch!
Nếu như hắn đánh mình, mặc dù là cha Từ Phúc đến, cũng chỉ sẽ tự trách mình, mà còn không nói được bất cứ điều gì.
Anh hùng không để bụng chuyện thua thiệt trước mắt, tên Từ hiểu rất rõ đạo lý này.
- Nói láo!
Trương Lỗi đột nhiên quát lên một tiếng lớn.
- Từ à, cậu còn dám nói là hiểu lầm? Người khác không hề biết thủ đoạn đê hèn của cậu, nhưng mà tôi biết rõ mồn một, hôm nay tôi trịnh trọng cảnh cáo cậu, trong vòng một năm tới, nếu như anh em của tôi Quý Phong dù có gặp bất kỳ vấn đề gì, cho dù là đạp phải vỏ dưa hấu trượt ngã, tôi đều sẽ cho rằng vỏ dưa hấu kia là cậu ném đấy! Nhớ kỹ, anh em tôi cho dù là thiếu đi một cọng tóc gáy, cậu chết chắc đấy, tôi nói được thì làm được!
- Trương Lỗi, cậu đang nói gì đó, tại sao tôi lại đi trêu chọc anh em của cậu chứ, đây nhất định là hiểu lầm!
Tuy tên Từ không hiểu tính tình Trương Lỗi, nhưng với thân phận cao quý của Trương Lỗi ở huyện Mang Thạch, tên Từ chỉ có thể quyết định tạm thời không gây sự với Quý Phong.
“ Khốn kiếp, cho mày đắc ý một phen đi, để tao theo đuổi được Đồng Lôi, dù có tới mười thằng như mày tao cũng chấp hết!” Tên Từ nghĩ thầm, nhưng ngoài miệng lại nói.
- Trương Lỗi yên tâm, tôi với Quý Phong vốn cũng không có mâu thuẫn gì, sau này khẳng định sẽ giống như anh em vậy!
- Như vậy thì tốt!
Trương Lỗi hừ lạnh một tiếng.
Từ im lặng cười theo nói.
- Trương Lỗi, Quý Phong, nếu không có chuyện gì khác, vậy tôi đi trước, ngày mai gặp!
Nhìn bóng lưng tên Từ, Quý Phong cười lạnh một tiếng, không nói gì. Mặc dù hắn không biết tên Từ tại sao lại kiêng nể Trương Lỗi, nhưng khẳng định tên Từ biết gì đó về thân phận Trương Lỗi.
Lúc này, Quý Phong đã có khát vọng mãnh liệt, hi vọng mình có thể trở nên mạnh mẽ, trở thành nhân vật có quyền thế, cũng chỉ có như vậy, lời nói của hắn mới có trọng lượng, mới có thể không cho người khác khi dễ.
----------oOo----------
- Không có chuyện gì nữa, tên Từ ấy nghĩ rằng mình là một tên không quyền không thế, nghèo mạt, đây chính là sự thật, nói sau, mình cũng không có bị thua thiệt, chuyện này coi như xong!
Trương Lỗi nhìn một cái Quý Phong, lắc đầu nói.
- Tên này, cậu là anh em tốt của mình, cho dù là cậu không đúng tý nào, mình cũng tuyệt đối không thể nhìn cậu bị người khác khi dễ mà không nói không rằng. Yên tâm đi, chuyện này giao cho mình, nếu như ngay cả chút chuyện này cũng làm không tốt, mình không còn mặt mũi nào gặp cậu!
Trong lòng xúc động không thể nào diễn tả,, Quý Phong vỗ một cái thật mạnh vào bả vai Trương Lỗi, khẽ cười nói.
- Trương Lỗi, ý tốt của cậu mình xin nhận. Nhưng chuyện này tạm thời cứ quên đi!
- Tại sao có thể coi là không có gì rồi bỏ qua được!
Trương Lỗi phẫn nộ cất tiếng hỏi.
- Bởi vì mình còn có người nhà!
Quý Phong thản nhiên nói.
- Nếu như chỉ có một thân một mình, mình nhất định sẽ cùng tên Từ sống chết một trận, cùng lắm thì chỉ có một cái mạng. Nhưng nếu như tên Từ hại mẹ mình, thì mình biết phải làm sao? Trương Lỗi dừng lại, há miệng thở dốc, không biết nên nói gì.
Quý Phong lắc đầu nhoẻn miệng cười, nói.
- Chúng ta còn rất trẻ, tính hiếu thắng rất lớn. Nhưng mà, mình không thể không tính đến hậu quả!
- Tên này, làm như hiểu mình lắm!
Hồi lâu sau đó, Trương Lỗi mới thở dài một cái.
- Mình hơi kích động, không kịp suy nghĩ nhiều, không nghĩ đến tình huống xấu, cậu này, xin lỗi nhé!
Quý Phong lắc đầu cười nói.
- Nếu là anh em, thì không cần nói những câu khách sáo này, chỉ cần tôi cẩn thận một chút, chắc cũng không có vấn đề gì, với lại khi thi lên đại học, mình sẽ đi cùng mẹ, đến lúc đó, tên Từ,dù là muốn đụng đến mình, cũng không có gì phải sợ nữa rồi!
- Đi theo cậu!
Trương Lỗi khẽ thở dài một tiếng, ngay sau đó lại có chút ít không cam lòng nói.
- Không được, không thể cứ như vậy không nói tiếng nào. Cho dù chúng ta không làm gì hắn, cũng phải cho hắn biết, không phải là người nào cũng có thể mặc hắn gây sự, cậu đi theo mình!
Nói tới đây, không đợi Quý Phong nói thêm gì, Trương Lỗi liền kéo hắn một cái đi về phía trước.
Quý Phong dở khóc dở cười tránh tay hắn, cười nói.
- Được rồi, mình tự đi được mà!
Trương Lỗi hầm hừ nói.
- Nhìn cậu bị ức hiếp, trong lòng mình rất khó chịu!
Sau hi nói chuyện xong, hai người mới tiến đến phía trước tên Từ, Trương Lỗi vỗ vào vai hắn một cái thật mạnh, nhìn đối phương có chút vẻ kinh ngạc, Trương Lỗi lạnh lùng nhoẻn miệng cười.
- Đi ra đây một chút, tôi có điều muốn nói với cậu!
Từ thấy Quý Phong đứng ở bên cạnh, lập tức hiểu rõ là chuyện gì đang xảy ra. Trong lòng hắn lập tức cảm thấy rất lo lắng, biết được hôm nay sẽ gặp điều không lành.
Nhưng trên mặt tên Từ cũng không lộ ra chút nào khác thường, cười nói.
- Tốt!
Trương Lỗi hừ lạnh một tiếng, cùng Quý Phong hai người sánh vai đi ra khỏi phòng học, tên Từ đi ở phía sau, sắc mặt trầm ngâm vô cùng, ánh mắt lóe ra, không hề biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Lúc đang thu dọn sách vở, Đồng Lôi thấy được bóng lưng ba người, đôi mi thanh tú không khỏi cau lại, lộ ra vẻ như đang suy nghĩ điều gì.
Lúc này đã là giờ tan học, phần lớn học sinh đã rời khỏi trường học, trong sân trường cũng chính vì trở nên rất yên tĩnh.
Nhìn xuống sân trường, sắc mặt Trương Lỗi trầm ngâm nhìn tên Từ, ánh mắt lộ ra vẻ dữ tợn.
Tên Từ bị dọa, trong lòng đầy lo sợ, có chút bối rối nói.
- Trương Lỗi, cậu, cậu muốn làm gì? Tôi cho cậu biết, cậu cũng không nên làm loạn!
- Làm cái gì?
Trương Lỗi toét miệng cười, lạnh lùng nói.
- Cậu đã gây sự với anh em tốt của tôi trước, tôi dĩ nhiên có thể gây sự lại với cậu?
Quả nhiên là vì chuyện này!
Trong lòng Từ âm thầm kêu khổ, luống cuống vội vàng nói.
- Trương Lỗi, cậu đang nói gì tôi nghe không hiểu, có thể có gì đó hiểu lầm cũng không chừng.
Quý Phong ở bên cạnh lạnh lùng nhoẻn miệng cười, nhắc tới hiểu lầm, đó là tên Từ hiểu lầm về quan hệ giữa Quý Phong và Đồng Lôi, chứ về những chuyện hắn đã làm, tuyệt đối không có!
“Hiểu lầm sao?”. Ánh mắt Quý Phong híp lại, nhớ lại đêm qua, nếu như không phải kịp thời ứng biến, hơn nữa gặp tình thế đội trưởng Nghiêm và Từ Phúc đang bất hòa, chỉ sợ ngày hôm nay bản thân mình không thể sống sót nổi, thậm chí ngay cả cơ hội đi học sợ rằng cũng không có.
Nghĩ đến những điều này, trong lòng Quý Phong tức giận đến mức không thể kiềm chế, để lộ ra ánh mắt sắc lạnh.
- À, Quý Phong, đây thật sự là hiểu lầm, bạn của cậu đang nói gì, tôi căn bản nghe không hiểu, nếu như không còn chuyện gì, tôi đi về trước đây!
Tên Từ thấy sắc mặt của Quý Phong và Trương Lỗi, trong lòng bồn chồn lo lắng. Nếu như bây giờ bọn họ đánh mình, bản thân mình cũng chỉ có thể chịu đựng.
Người khác không hề biết thân phận Trương Lỗi, nhưng tên Từ thì biêt rất rõ ràng, Trương Lỗi nhìn giống như tên lưu manh, côn đồ, nhưng trên thực tế lại là công tử thư ký Huyện ủy, chính là con trai trưởng của người đứng đầu huyện Mang Thạch!
Nếu như hắn đánh mình, mặc dù là cha Từ Phúc đến, cũng chỉ sẽ tự trách mình, mà còn không nói được bất cứ điều gì.
Anh hùng không để bụng chuyện thua thiệt trước mắt, tên Từ hiểu rất rõ đạo lý này.
- Nói láo!
Trương Lỗi đột nhiên quát lên một tiếng lớn.
- Từ à, cậu còn dám nói là hiểu lầm? Người khác không hề biết thủ đoạn đê hèn của cậu, nhưng mà tôi biết rõ mồn một, hôm nay tôi trịnh trọng cảnh cáo cậu, trong vòng một năm tới, nếu như anh em của tôi Quý Phong dù có gặp bất kỳ vấn đề gì, cho dù là đạp phải vỏ dưa hấu trượt ngã, tôi đều sẽ cho rằng vỏ dưa hấu kia là cậu ném đấy! Nhớ kỹ, anh em tôi cho dù là thiếu đi một cọng tóc gáy, cậu chết chắc đấy, tôi nói được thì làm được!
- Trương Lỗi, cậu đang nói gì đó, tại sao tôi lại đi trêu chọc anh em của cậu chứ, đây nhất định là hiểu lầm!
Tuy tên Từ không hiểu tính tình Trương Lỗi, nhưng với thân phận cao quý của Trương Lỗi ở huyện Mang Thạch, tên Từ chỉ có thể quyết định tạm thời không gây sự với Quý Phong.
“ Khốn kiếp, cho mày đắc ý một phen đi, để tao theo đuổi được Đồng Lôi, dù có tới mười thằng như mày tao cũng chấp hết!” Tên Từ nghĩ thầm, nhưng ngoài miệng lại nói.
- Trương Lỗi yên tâm, tôi với Quý Phong vốn cũng không có mâu thuẫn gì, sau này khẳng định sẽ giống như anh em vậy!
- Như vậy thì tốt!
Trương Lỗi hừ lạnh một tiếng.
Từ im lặng cười theo nói.
- Trương Lỗi, Quý Phong, nếu không có chuyện gì khác, vậy tôi đi trước, ngày mai gặp!
Nhìn bóng lưng tên Từ, Quý Phong cười lạnh một tiếng, không nói gì. Mặc dù hắn không biết tên Từ tại sao lại kiêng nể Trương Lỗi, nhưng khẳng định tên Từ biết gì đó về thân phận Trương Lỗi.
Lúc này, Quý Phong đã có khát vọng mãnh liệt, hi vọng mình có thể trở nên mạnh mẽ, trở thành nhân vật có quyền thế, cũng chỉ có như vậy, lời nói của hắn mới có trọng lượng, mới có thể không cho người khác khi dễ.
----------oOo----------
Danh sách chương