Lận Châu bị Hồng Nguyệt nói tức giận đến mặt đen như đáy nồi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cái thứ đó của ta vẫn rất ngoan ngoãn."

Hồng Nguyệt liếc nhìn anh ta có chút không tin, nhưng đối với vẻ mặt chết lặng của Lận Châu, cô chỉ có thể "a" một tiếng tỏ rằng mình hiểu rõ ràng: "Thôi, giao chứng minh thư ra đây, tôi sẽ lấy giấy đăng ký kết hôn cho hai người."

Lận Châu mặt không cảm xúc lấy chứng minh thư từ trong ví ra.

Hồng Nguyệt hài lòng đến mức suýt ném tấm thẻ nhỏ trong tay xuống, nhìn về phía Diệp Phù Dư, đối với sự miễn cưỡng trên mặt cô gái nhỏ, cô ấy thậm chí còn làm như không nhìn ra.

Diệp Phù Dư phồng má, trong lòng thở dài, cuối cùng đưa chứng minh thư ra.

Hồng Nguyệt lấy máy ảnh ra chụp ảnh chung cho hai người, dán ảnh lên cuốn sổ nhỏ, in con dấu đặc biệt của Cục quản lý yêu tinh, sau mới đưa hai cuốn sổ đỏ cho hai bên.

Giấy đăng ký kết hôn mà Cục quản lí yêu tinh không khác gì giấy đăng kí kết hôn của nhân gian, hai bên có liên kết. Điều này chính là sau khi cuộc hôn nhân được xử lý tại Cục quản lí yêu tinh, ngày mai Cục dân chính cũng sẽ có hồ sơ ở đó.

Hồng Nguyệt thuận lợi hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà giám đốc giao cho, đóng cửa văn phòng hôn nhân, đứng ở cửa cẩn thận giải thích cho hai người đang có biểu hiện không tốt--

"Đừng tưởng rằng hai người giả vờ như không quen biết nhau rồi ly thân, hai năm hòa thuận sẽ ly hôn. Phải biết rằng văn phòng hôn nhân của chúng tôi sẽ thuyết phục hai người hòa giải chứ không thuyết phục hai người ly thân, đến lúc đó không chừng sẽ không có ai nguyện ý xử lý việc ly hôn cho các người."

Lận Châu nghe xong, "chậc" một tiếng không rõ hàm ý.

Hồng Nguyệt lập tức trừng mắt nhìn anh, "Chậc chậc cái gì? Đây là sự thật. Với tư cách là người từng trải, tôi khuyên hai người nên sống chung với nhau. Văn phòng Hôn nhân khẳng định có trách nhiệm với mọi cặp vợ chồng và thỉnh thoảng sẽ tiến hành kiểm tra tạm thời hai người. Nếu chúng tôi biết rằng các người đang làm loạn.. hãy tin tôi, cái kết sẽ không làm cho các người hài lòng."

"Còn nữa, câu cuối cùng, vì Văn phòng hôn nhân cho phép cô kết hôn, chứng tỏ huyết mạch và sở thích đều hợp nhau.'Sau khi đi qua thôn này, sẽ không có cửa hàng như vậy', biết không."

"Nói như vậy, trước kia đều là yêu tinh cùng ta xứng đôi? Nhiều như vậy?" Lận Châu cười nhạo một tiếng, thấp giọng hỏi, trong lời nói cũng không cho nhân viên công tác Hồng Nguyệt một chút mặt mũi.

Hồng Nguyệt sững sờ trước những gì anh nói, khi phản ứng lại thì đã qua một lúc lâu, cô ấy lập tức vẫy tay ra hiệu hai người họ nhanh đi đi.

Vài phút sau, khi thấy hai kẻ phiền lòng đã đi, cô dựa vào cửa và nhếch môi nhìn về hướng họ rời đi. Nếu như trước kia phù hợp thì đã sớm tóm đầu kết hôn, còn đâu phải khiến cô đợi suốt một ngày hôm nay phí nhiều nước bọt như vậy?

Hai con người không vừa ý lấy nhau. (1)

*

Sau khi Diệp Phù Dư rời khỏi Cục quản lý yêu tinh, nhìn người đàn ông thanh tú mảnh mai bên cạnh, không khỏi nhíu mày.

Dọc theo đường đi, Lận Châu dường như không để ý đến cô, vẻ mặt anh tuấn như thể cô nợ anh tám trăm vạn. (2)

Rất tức giận?

Cô vẫn còn chưa tức giận đâu.

Diệp Phù Dư đảo mắt khinh bỉ định bước vào xe của mình, nhưng chợt nhận ra người đàn ông bên cạnh đột nhiên dừng lại, quay sang nhìn cô. Cô sững người một lúc, đứng bên xe nhìn lại.

"Làm sao vậy?" Diệp Phù Dư hỏi.

Lận Châu sắc mặt không đổi, giọng điệu nhẹ nhàng: "Không có chuyện gì. Chỉ là muốn hỏi, cô có nhận ra tôi không?"

Diệp Phù Dư: "..."

Đại khái cô có thể đoán được suy nghĩ của Lận Châu, dịch chuyển con ngươi một chút và nở một nụ cười rạng rỡ: "Nhận ra, Lận Châu, hai lần ảnh đế. Có chuyện gì vậy, anh muốn dạy tôi diễn làm sao để tránh sự kiểm tra tạm thời của văn phòng hôn nhân?".

(1) : Đoạn này mình cũng không hiểu rõ ý của câu lắm, mình xin lỗi nhiều, mong các bạn thông cảm và góp ý giúp mình với!

(2) : Đại lượng tiền tệ Trung Quốc
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện