Những cơ hội này rõ ràng đều là của Trương Khang Soái mà!
Có liên quan gì đến Trịnh Cao Viễn là anh chứ? Đây cũng là suy nghĩ của những người khác lúc này.
Cho dù Trương Khang Soái và Trịnh Cao Viễn từng là bạn cùng phòng thì có thể đại diện cho điều gì chứ? Dựa vào đâu mà nói những cơ hội Trương Khang Soái có được vốn dĩ nên thuộc về Trịnh Cao Viễn?
Thẩm Ưu không biết mọi người đang ngơ ngác chờ hóng chuyện, cô ta lật xem "Bách khoa tra khảo chuyện xấu thiếu đạo đức", càng xem càng tức giận——
【Tôi thật không hiểu nổi, cơ hội tốt như trùng sinh tại sao lại giáng xuống đầu cái loại tiểu nhân vô sỉ tham lam như Trương Khang Soái chứ??? Cái loại cặn bã xã hội này c.h.ế.t đi còn lãng phí đất đai! Hơn nữa, sau khi hắn ta say rượu trộm xe người khác, lái xe không bằng lái đ.â.m c.h.ế.t người rồi bỏ trốn, lại sợ tội nhảy lầu tự sát từ tầng mười chín xuống, còn đè một người đi đường vô tội thành tàn phế nặng, cả đời này chỉ có thể nằm trên giường làm người thực vật!】
Phản ứng đầu tiên của mọi người: Hả? Trùng sinh? Là trùng sinh theo nghĩa đen sao? Họ không nghe nhầm chứ?
Phản ứng thứ hai: Cái gì? Say rượu lái xe? Trộm xe? Lái xe không bằng lái? Gây tai nạn bỏ trốn? Nhảy lầu đè người khác tàn phế?
Ôi trời ơi, thế này đúng là buff chồng buff luôn rồi!
Trịnh Cao Viễn nghe mà ngơ ngác, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh Trương Khang Soái hào nhoáng lộng lẫy mà anh từng thấy trên các màn hình lớn, thực sự không thể tưởng tượng được dáng vẻ hắn ta làm ra những hành vi mà Thẩm Ưu nói.
【Gia cảnh của Trương Khang Soái cũng gần giống Trịnh Cao Viễn, thậm chí hắn còn may mắn hơn Trịnh Cao Viễn, ít nhất bố mẹ hắn đều khỏe mạnh, không mắc bệnh. Kiếp trước hắn sở dĩ không phất lên được hoàn toàn là do hắn đáng đời! Không có bản lĩnh còn quen thói gian xảo muốn đi đường tắt, còn chưa tốt nghiệp đại học đã không muốn cố gắng, chạy đi trà trộn vào những nơi có thể câu được đại gia, tìm cho mình một kim chủ, làm tiểu bảo bối l.i.ế.m giày cho người ta còn dương dương tự đắc, bị vứt bỏ rồi thì sống c.h.ế.t vật vã, còn không chịu nhận những vai phụ, quay đầu lại phát hiện mình chẳng ra gì, thế là đ.â.m ra ghen tị với người bạn cùng phòng đã trở thành ngôi sao lớn, oán hận trời đất bất công, trách trời trách đất trách bố mẹ trách vận may không tốt, tuyệt nhiên không nghĩ đến là do chính bản thân hắn!】
Nghe đến đây, Hạ Sách Minh không khỏi gật đầu.
Nếu nói như vậy thì cái kết cục Trương Khang Soái cuối cùng phải đi trộm xe người khác gì đó, đúng là hắn tự chuốc lấy! Hơn nữa hắn tự tìm c.h.ế.t thì thôi đi, còn liên lụy đến hai mạng người!
Người thực sự được trùng sinh không phải nên là người vô tội bị Trương Khang Soái đ.â.m c.h.ế.t sao? Chẳng lẽ người bị hắn nhảy lầu đè thành người thực vật không đáng có được một cơ hội tỉnh lại à?
Thật sự quá bất công!
Nhưng anh vẫn không hiểu lắm, việc Trương Khang Soái trùng sinh thì có liên quan gì đến Trịnh Cao Viễn?
Bây giờ xem ra, kiếp trước Trương Khang Soái sau khi sa cơ lỡ vận, phát hiện Trịnh Cao Viễn trở thành ngôi sao lớn nên ghen tị với anh, rồi sao nữa? Hắn ta đã làm gì? Chẳng lẽ…
Một suy đoán kinh ngạc dần hiện lên trong đầu.
Giây tiếp theo liền nghe thấy Thẩm Ưu nói——
【Sau khi được trùng sinh, Trương Khang Soái cũng không nghĩ đến việc sống đàng hoàng, vẫn muốn tìm cách đi đường tắt! Hừ, có câu ‘giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời’ đúng là chả sai tý nào!】
【Biết mình trùng sinh rồi, hắn nhắm vào Trịnh Cao Viễn, thế là thông qua những con đường tà đạo tìm được một đạo sĩ, từ chỗ đạo sĩ biết được phương pháp cướp đoạt vận khí của người khác, từ đó đổi vận mệnh cho nhau, rồi lấy cớ luyện tập xem bói gì đó lừa được bát tự của Trịnh Cao Viễn, vậy mà thật sự cướp đi vận khí của anh ấy!】
Mọi người: Hả?? Trùng sinh đã đủ ly kỳ rồi, vậy mà thật sự có cách cướp đoạt vận khí của người khác sao? Chuyện này đáng sợ quá đi!
Trịnh Cao Viễn mím môi, vẻ mặt nghiêm túc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Mặc dù lý trí mách bảo anh rằng những nội dung mà Thẩm Ưu tiết lộ trong lòng là chuyện quái dị hoang đường, rất có thể là xem tiểu thuyết nhiều quá nên nói lung tung, nhưng một giọng nói khác sâu trong lòng lại không ngừng nói với anh, là thật, những gì Thẩm Ưu nói đều là thật.
Nếu không thì làm sao giải thích được việc cô biết rõ những chi tiết đã xảy ra giữa anh và Trương Khang Soái như vậy chứ?
Nếu không phải cô nhắc đến, ngay cả Trịnh Cao Viễn suýt chút nữa cũng quên mất.
Trương Khang Soái quả thật đã có một khoảng thời gian tỏ ra vô cùng mê mẩn những thứ liên quan đến bói toán, lấy lý do muốn luyện tay đã xem bói cho tất cả mọi người trong ký túc xá.
Hơn nữa những thông tin hắn ta nói ra có đến bảy tám phần trăm là đúng với tình hình thực tế của mỗi người, lúc đó bọn họ còn khoa trương khen Trương Khang Soái giỏi, nói hắn có thiên phú xem bói, chúc mừng hắn mở mang thêm một nghề tay trái, sau này cho dù không đi theo con đường diễn xuất chắc chắn cũng không c.h.ế.t đói được.
Nhưng nếu lý do Trương Khang Soái có thể nói ra thông tin của bọn họ không phải là xem bó mà là vì hắn trùng sinh thì sao?
Trong lòng Trịnh Cao Viễn giật thót một cái.
【Thí nghiệm đầu tiên của hắn là cố tình điều Trịnh Cao Viễn đi, rồi thay thế Trịnh Cao Viễn đến gặp gỡ hoa khôi khoa múa lúc đó. Quả nhiên, một màn vô tình đụng độ anh hùng cứu mỹ nhân đã khiến cô hoa khôi xinh đẹp như bị mỡ heo bôi vào mắt, yêu cái tên khốn nạn Trương Khang Soái kia c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt, lặng lẽ cướp đi mối tình đầu trong đời của Trịnh Cao Viễn.】
Trịnh Cao Viễn: “…”
Hoa khôi khoa múa?
Nói ra thì lần đầu tiên anh gặp cô ấy hình như là lần Trương Khang Soái dẫn bạn gái đến gặp mọi người trong ký túc xá.
Chỉ là một ánh mắt chạm nhau thoáng qua nhưng anh đã cảm nhận được cảm giác rung động lần đầu tiên trong đời.
Sau khi ý thức được mình nảy sinh loại suy nghĩ này, lòng Trịnh Cao Viễn tràn ngập cảm giác áy náy và tội lỗi với bạn cùng phòng.
Trong mấy đêm khuya sau đó đã tự mắng mình thậm tệ vì sự vô đạo đức, sau này liền cố ý không tham gia những bữa tiệc mà Trương Khang Soái dẫn bạn gái đi cùng nữa.
Hóa ra cô ấy lại là mối tình đầu của anh sao?
Bây giờ nghĩ lại, Trương Khang Soái ôm cô ấy, trước mặt mấy người bạn cùng phòng không để ý đến ý nguyện của cô ấy mà hôn cô ấy, phớt lờ vẻ mặt lúng túng khó xử của cô ấy.
Biểu cảm trên mặt hắn ta có lẽ không phải là sự ngọt ngào đắm chìm trong tình yêu, mà là sự vui sướng chiến thắng không kìm nén được sau khi chiếm đoạt được cơ hội không thuộc về mình.
Cùng với đó sự chế nhạo, khiêu khích đối với anh, cái kẻ ngốc bị hắn ta lừa gạt này sao?
Bàn tay Trịnh Cao Viễn đang cầm cây lau nhà hơi siết lại.
【Nhưng mà chỉ một lần thí nghiệm thành công vẫn chưa thể khiến Trương Khang Soái hoàn toàn yên tâm, thế là hắn ta rất nhanh đã tiến hành thí nghiệm thứ hai.】
【Thí nghiệm thứ hai chính là vào ngày đoàn làm phim 《Tuyết Trung Ảnh》 tuyển chọn diễn viên! Hắn ta biết rõ đoàn làm phim ngày hôm sau sẽ đột ngột đến trường tuyển chọn, lại cố tình mời Trịnh Cao Viễn đi ăn cơm. Thừa lúc Trịnh Cao Viễn đi vệ sinh đã bỏ thuốc xổ quá liều vào đồ ăn và đồ uống, hại anh ấy tiêu chảy mấy ngày trời, vì thế mà bỏ lỡ buổi tuyển chọn, còn hắn ta thì dựa vào vận khí đã bị đánh tráo, thành công từ một kẻ tầm thường vươn lên, được đạo diễn chọn làm nam chính!】
Lời nói của Thẩm Ưu gợi lại ký ức không mấy tốt đẹp của Trịnh Cao Viễn.
Dù sao thì việc bị tiêu chảy liên tục mấy ngày cũng rất khó chịu, anh gần như kiệt sức, lúc đó không chịu nổi nữa đã phải đến bệnh viện truyền nước.
Có liên quan gì đến Trịnh Cao Viễn là anh chứ? Đây cũng là suy nghĩ của những người khác lúc này.
Cho dù Trương Khang Soái và Trịnh Cao Viễn từng là bạn cùng phòng thì có thể đại diện cho điều gì chứ? Dựa vào đâu mà nói những cơ hội Trương Khang Soái có được vốn dĩ nên thuộc về Trịnh Cao Viễn?
Thẩm Ưu không biết mọi người đang ngơ ngác chờ hóng chuyện, cô ta lật xem "Bách khoa tra khảo chuyện xấu thiếu đạo đức", càng xem càng tức giận——
【Tôi thật không hiểu nổi, cơ hội tốt như trùng sinh tại sao lại giáng xuống đầu cái loại tiểu nhân vô sỉ tham lam như Trương Khang Soái chứ??? Cái loại cặn bã xã hội này c.h.ế.t đi còn lãng phí đất đai! Hơn nữa, sau khi hắn ta say rượu trộm xe người khác, lái xe không bằng lái đ.â.m c.h.ế.t người rồi bỏ trốn, lại sợ tội nhảy lầu tự sát từ tầng mười chín xuống, còn đè một người đi đường vô tội thành tàn phế nặng, cả đời này chỉ có thể nằm trên giường làm người thực vật!】
Phản ứng đầu tiên của mọi người: Hả? Trùng sinh? Là trùng sinh theo nghĩa đen sao? Họ không nghe nhầm chứ?
Phản ứng thứ hai: Cái gì? Say rượu lái xe? Trộm xe? Lái xe không bằng lái? Gây tai nạn bỏ trốn? Nhảy lầu đè người khác tàn phế?
Ôi trời ơi, thế này đúng là buff chồng buff luôn rồi!
Trịnh Cao Viễn nghe mà ngơ ngác, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh Trương Khang Soái hào nhoáng lộng lẫy mà anh từng thấy trên các màn hình lớn, thực sự không thể tưởng tượng được dáng vẻ hắn ta làm ra những hành vi mà Thẩm Ưu nói.
【Gia cảnh của Trương Khang Soái cũng gần giống Trịnh Cao Viễn, thậm chí hắn còn may mắn hơn Trịnh Cao Viễn, ít nhất bố mẹ hắn đều khỏe mạnh, không mắc bệnh. Kiếp trước hắn sở dĩ không phất lên được hoàn toàn là do hắn đáng đời! Không có bản lĩnh còn quen thói gian xảo muốn đi đường tắt, còn chưa tốt nghiệp đại học đã không muốn cố gắng, chạy đi trà trộn vào những nơi có thể câu được đại gia, tìm cho mình một kim chủ, làm tiểu bảo bối l.i.ế.m giày cho người ta còn dương dương tự đắc, bị vứt bỏ rồi thì sống c.h.ế.t vật vã, còn không chịu nhận những vai phụ, quay đầu lại phát hiện mình chẳng ra gì, thế là đ.â.m ra ghen tị với người bạn cùng phòng đã trở thành ngôi sao lớn, oán hận trời đất bất công, trách trời trách đất trách bố mẹ trách vận may không tốt, tuyệt nhiên không nghĩ đến là do chính bản thân hắn!】
Nghe đến đây, Hạ Sách Minh không khỏi gật đầu.
Nếu nói như vậy thì cái kết cục Trương Khang Soái cuối cùng phải đi trộm xe người khác gì đó, đúng là hắn tự chuốc lấy! Hơn nữa hắn tự tìm c.h.ế.t thì thôi đi, còn liên lụy đến hai mạng người!
Người thực sự được trùng sinh không phải nên là người vô tội bị Trương Khang Soái đ.â.m c.h.ế.t sao? Chẳng lẽ người bị hắn nhảy lầu đè thành người thực vật không đáng có được một cơ hội tỉnh lại à?
Thật sự quá bất công!
Nhưng anh vẫn không hiểu lắm, việc Trương Khang Soái trùng sinh thì có liên quan gì đến Trịnh Cao Viễn?
Bây giờ xem ra, kiếp trước Trương Khang Soái sau khi sa cơ lỡ vận, phát hiện Trịnh Cao Viễn trở thành ngôi sao lớn nên ghen tị với anh, rồi sao nữa? Hắn ta đã làm gì? Chẳng lẽ…
Một suy đoán kinh ngạc dần hiện lên trong đầu.
Giây tiếp theo liền nghe thấy Thẩm Ưu nói——
【Sau khi được trùng sinh, Trương Khang Soái cũng không nghĩ đến việc sống đàng hoàng, vẫn muốn tìm cách đi đường tắt! Hừ, có câu ‘giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời’ đúng là chả sai tý nào!】
【Biết mình trùng sinh rồi, hắn nhắm vào Trịnh Cao Viễn, thế là thông qua những con đường tà đạo tìm được một đạo sĩ, từ chỗ đạo sĩ biết được phương pháp cướp đoạt vận khí của người khác, từ đó đổi vận mệnh cho nhau, rồi lấy cớ luyện tập xem bói gì đó lừa được bát tự của Trịnh Cao Viễn, vậy mà thật sự cướp đi vận khí của anh ấy!】
Mọi người: Hả?? Trùng sinh đã đủ ly kỳ rồi, vậy mà thật sự có cách cướp đoạt vận khí của người khác sao? Chuyện này đáng sợ quá đi!
Trịnh Cao Viễn mím môi, vẻ mặt nghiêm túc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Mặc dù lý trí mách bảo anh rằng những nội dung mà Thẩm Ưu tiết lộ trong lòng là chuyện quái dị hoang đường, rất có thể là xem tiểu thuyết nhiều quá nên nói lung tung, nhưng một giọng nói khác sâu trong lòng lại không ngừng nói với anh, là thật, những gì Thẩm Ưu nói đều là thật.
Nếu không thì làm sao giải thích được việc cô biết rõ những chi tiết đã xảy ra giữa anh và Trương Khang Soái như vậy chứ?
Nếu không phải cô nhắc đến, ngay cả Trịnh Cao Viễn suýt chút nữa cũng quên mất.
Trương Khang Soái quả thật đã có một khoảng thời gian tỏ ra vô cùng mê mẩn những thứ liên quan đến bói toán, lấy lý do muốn luyện tay đã xem bói cho tất cả mọi người trong ký túc xá.
Hơn nữa những thông tin hắn ta nói ra có đến bảy tám phần trăm là đúng với tình hình thực tế của mỗi người, lúc đó bọn họ còn khoa trương khen Trương Khang Soái giỏi, nói hắn có thiên phú xem bói, chúc mừng hắn mở mang thêm một nghề tay trái, sau này cho dù không đi theo con đường diễn xuất chắc chắn cũng không c.h.ế.t đói được.
Nhưng nếu lý do Trương Khang Soái có thể nói ra thông tin của bọn họ không phải là xem bó mà là vì hắn trùng sinh thì sao?
Trong lòng Trịnh Cao Viễn giật thót một cái.
【Thí nghiệm đầu tiên của hắn là cố tình điều Trịnh Cao Viễn đi, rồi thay thế Trịnh Cao Viễn đến gặp gỡ hoa khôi khoa múa lúc đó. Quả nhiên, một màn vô tình đụng độ anh hùng cứu mỹ nhân đã khiến cô hoa khôi xinh đẹp như bị mỡ heo bôi vào mắt, yêu cái tên khốn nạn Trương Khang Soái kia c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt, lặng lẽ cướp đi mối tình đầu trong đời của Trịnh Cao Viễn.】
Trịnh Cao Viễn: “…”
Hoa khôi khoa múa?
Nói ra thì lần đầu tiên anh gặp cô ấy hình như là lần Trương Khang Soái dẫn bạn gái đến gặp mọi người trong ký túc xá.
Chỉ là một ánh mắt chạm nhau thoáng qua nhưng anh đã cảm nhận được cảm giác rung động lần đầu tiên trong đời.
Sau khi ý thức được mình nảy sinh loại suy nghĩ này, lòng Trịnh Cao Viễn tràn ngập cảm giác áy náy và tội lỗi với bạn cùng phòng.
Trong mấy đêm khuya sau đó đã tự mắng mình thậm tệ vì sự vô đạo đức, sau này liền cố ý không tham gia những bữa tiệc mà Trương Khang Soái dẫn bạn gái đi cùng nữa.
Hóa ra cô ấy lại là mối tình đầu của anh sao?
Bây giờ nghĩ lại, Trương Khang Soái ôm cô ấy, trước mặt mấy người bạn cùng phòng không để ý đến ý nguyện của cô ấy mà hôn cô ấy, phớt lờ vẻ mặt lúng túng khó xử của cô ấy.
Biểu cảm trên mặt hắn ta có lẽ không phải là sự ngọt ngào đắm chìm trong tình yêu, mà là sự vui sướng chiến thắng không kìm nén được sau khi chiếm đoạt được cơ hội không thuộc về mình.
Cùng với đó sự chế nhạo, khiêu khích đối với anh, cái kẻ ngốc bị hắn ta lừa gạt này sao?
Bàn tay Trịnh Cao Viễn đang cầm cây lau nhà hơi siết lại.
【Nhưng mà chỉ một lần thí nghiệm thành công vẫn chưa thể khiến Trương Khang Soái hoàn toàn yên tâm, thế là hắn ta rất nhanh đã tiến hành thí nghiệm thứ hai.】
【Thí nghiệm thứ hai chính là vào ngày đoàn làm phim 《Tuyết Trung Ảnh》 tuyển chọn diễn viên! Hắn ta biết rõ đoàn làm phim ngày hôm sau sẽ đột ngột đến trường tuyển chọn, lại cố tình mời Trịnh Cao Viễn đi ăn cơm. Thừa lúc Trịnh Cao Viễn đi vệ sinh đã bỏ thuốc xổ quá liều vào đồ ăn và đồ uống, hại anh ấy tiêu chảy mấy ngày trời, vì thế mà bỏ lỡ buổi tuyển chọn, còn hắn ta thì dựa vào vận khí đã bị đánh tráo, thành công từ một kẻ tầm thường vươn lên, được đạo diễn chọn làm nam chính!】
Lời nói của Thẩm Ưu gợi lại ký ức không mấy tốt đẹp của Trịnh Cao Viễn.
Dù sao thì việc bị tiêu chảy liên tục mấy ngày cũng rất khó chịu, anh gần như kiệt sức, lúc đó không chịu nổi nữa đã phải đến bệnh viện truyền nước.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương