Tô Bắc đăm chiêu nhìn vào Lộ Nam một lúc, gương mặt mang theo chút châm biếm, mỉa mai, cô không nhanh không chậm mà từ từ nói:
“Tôi quả thực muốn nghe cao kiến của Lộ Tổng xem tôi đã làm tổn hại tới lợi ích của nhà họ Lộ ở chỗ nào, là thay đổi tài sản dưới tên anh hay là do chuyển nhượng cổ phần của Thịnh Thế đây.

Cho dù tôi có muốn làm, vậy thì tôi cũng phải có bản lĩnh mới được chứ!”
Nghe xong lời của Tô Bắc, Lộ Nam nghiến chặt răng lại, ánh mắt anh nhọn sac.

Bờ môi anh hơi động đậy, câu nói tiếp theo đây lạnh buốt như lúc gió mùa ùa về, anh nói:
"Vậy nếu như cô ở sau lưng tôi lên lút đi với người đàn ông khác, thể có được coi là đã làm tổn hại tới danh dự của nhà họ Lộ tôi được chưa?"
Nghe anh nói tổn thương như vậy, lại đường đường chính chính nói thẳng vào mặt cô khiến Tô Bắc không làm chủ được mình nữa, cô tức giận nhìn vào anh nói:
“Thế sao? Vậy thì anh đã đánh giá tôi quá cao rồi, mấy chuyện vụng trộm người bình thường chẳng mấy ai mà làm được đâu!” Tô Bắc nhếch miệng cười một tiếng, cô nói tiếp: "Mà nói gì đi chăng nữa thì Lộ Tổng à, tôi vẫn chưa thèm khát tới mức độ ấy đâu
Dứt lời, Tô Bắc ném phăng chiếc túi trong tay xuống sàn nhà rồi quay người đi vào phòng.

Lộ Nam ngôi trên ghế sắc mặt anh càng nặng nề hơn.

Anh đã tìm khắp các tầng mà thang máy đã dừng, tất cả các hộ cư dân ở bên đó nhưng không hề tìm thấy Tô Bắc, lẽ nào cô còn có thể tàng phép biến mất trong không trung được sao? Đó là lý do tại sao anh nghĩ tới chuyện Tô Bắc đã lén lút đi với người đàn ông khác.

Cách nghĩ này tuy nghe ra thì có chút bẩn thỉu, nhơ nhớp, nhưng đây là cách nghĩ phù hợp nhất trong tình huống lúc này.

Nhưng nói thật ra, khi nhìn thấy thái độ phẫn nộ như vậy của Tô Bắc, trong lòng Lộ Nam vẫn cảm nhận thấy có chút gì đó hối hận.

Có lẽ anh thật sự không nên nói những lời gây tổn thương cô, nhưng chẳng nhẽ anh lại nên thờ ơ với chuyện đó sao? Nghĩ tới đây, Lộ Nam đành thở dài, không biết nên phải làm gì vào lúc này.

Tô Bắc kể từ lúc đi vào phòng thì cũng không thấy cô ra ngoài nữa, Lộ Nam lắc lắc đầu, đứng dậy đi vào phòng của mình.
Ngày hôm sau, Lộ Nam vừa tới công ty thì Vân Phàm đã tới báo cáo với anh về lịch trình của hôm nay, anh nói:
“Giám đốc, từ 9 giờ tới 11 giờ sáng nay sẽ có một cuộc họp, buổi chiều có hẹn với Cổ Tổng của Vân Thành tại Kim Thành hội quán để bàn chuyện, buổi tối tám giờ tại khách sạn Để Tước có một buổi dạ tiệc thương mại mà anh đã đồng ý tham gia rồi!”
Lộ Nam chau mày, anh ngẩng đầu nhìn Vận Phàm một lượt: "Lịch trình sao lại kín như thế?"
Vân Phàm gật đầu:

"Do mấy hôm trước có để lưu lại khả nhiều công việc, do vậy mấy ngày tới đây lịch trình đều khá dày đặc!”
Lộ Nam nghĩ ngợi một lát rồi tiếp tục nói:
“Cậu đi điều tra xem buổi dạ tiệc tối nay ở Đế Tước Cổ Niên Thành có tới tham gia hay không, nếu như anh ta có tham gia thì tôi sẽ hẹn anh ta ở đó để bàn công chuyện, chuyện buổi chiều tới Kim Thành hội quân tạm thời hủy đi
Vân Phám nhận lệnh.

"Tôi sẽ đi tìm
hiểu ngay!
Lộ Nam gật đầu.

Một lát sau Vân Phàm đã quay lại, anh mở miệng nói:
"Giám đốc, Cổ Tổng của tập toàn Vân Thành tối nay cũng sẽ tới tham gia dạ tiệc, tôi sẽ giúp anh từ chối cuộc gặp mặt buổi chiều nay
Lộ Nam “Ừ” một tiếng: "Cậu ra ngoài trước đi!"
Vân Phàm nhìn anh rồi quay người đóng cửa lại đi ra ngoài phòng làm việc.

Tô Bắc cả chiều nay cũng bận rộn ở bên ngoài, Nghiêm Đình Nghệ bây giờ đã bắt đầu diễn phim, nhưng Cổ Thiền Doanh thì vẫn đang tiếp tục tập luyện, do vậy độ khó cao hơn Nghiêm Đình Nghệ rất nhiều.

Bây giờ, tập phim mới của Nghiêm Đình Nghệ trước mắt gần như đã quay xong, chính vì vậy nên thời gian tập luyện của Cổ Doanh lại bị kéo dài hơn.

Tô Bắc ngoài nhẫn nại ra thì chỉ còn biết thở dài, cô có lòng tin rằng chút khó khăn nhỏ này chắc chắn sẽ không thể ngăn cản được Cổ Thiến Doanh.
Buổi chiều, lúc Tô Bắc trở về phòng làm việc, toàn thân đã mệt nhừ.

Cô ngồi lên ghế làm việc của mình, quả nhiên đã thiếp đi.
Tại phòng cao nhất của Thịnh Thế
Lộ Nam sau khi chối từ những việc khác thì đang chăm chú xử lý các loại văn kiện.

Đột nhiên, Văn Phàm hấp tấp đi vào trong, giọng điệu cấp bách nói:
"Giám đốc, hạng mục bất động sản ở ngoại thành xảy ra chuyện rồi!”
Cánh tay đang kí tên của Lộ Nam chợt dừng lại, anh ngẩng đầu lên nhìn Vân Phàm.


“Tôi nhớ rồi, hạng mục đó là do cậu phụ trách đúng không?"
Vân Phàm gật đầu:
"Lúc đó là tôi đi cùng anh tới đó khảo sát, những công việc tiếp theo đều là do tôi tự tay hoàn thành
Lộ Nam nói tiếp: "Được rồi, vậy cậu chuẩn bị đi, lập tức tới đó xử lý chuyện
này!
Vân Phàm gật đầu, anh vừa định quay người rời đi thì đột nhiên dừng bước, anh nhìn Lộ Nam:
"Giám đốc, vậy tôi đi rồi thì buổi tiệc tối nay ai sẽ đi cùng anh? Hay là để tôi gọi thư kí Tổng một câu để cô ấy chuẩn bị trước."
Lộ Nam hơi ngập ngừng một chút, bình thường với những buổi tiệc thương mại đều là do Vân Phàm đi cùng với anh, trừ khi có trường hợp đặc biệt nào đó anh mới để Tổng Linh Ngọc đi cùng anh, nhưng ở bên cạnh có phụ nữ đi cùng, anh vẫn cảm thấy không quen cho lầm.

Lộ Nam nghĩ một chút, rồi nhìn lên Vân Phàm nói:
"Cậu đi xem xem nếu như Tô Bắc có ở thì để cô ấy đi cùng với tôi l Văn Phàm ngạc nhiên:
"Giám đốc, như vậy thật sự được sao? Vẫn còn rất nhiều người khác mà mà hơn nữa liệu cô Tô sẽ đồng ý không?"
Lộ Nam lạnh lùng hằng giọng một
tiếng:
"Những chuyện này anh không cần quan tâm, cứ đi xem trước đi xem cô ấy có ở công ty hay không!
Vân Phàm bất lực, quay người đi ra ngoài.

Anh đi tới phòng giải trí Tinh Không nhưng lại không hề tới phòng làm việc của Tô Bắc, anh nghe ngóng một chút liên biết được Tô Bắc vừa ăn cơm trưa xong đã quay lại.

Nhanh chóng đi lên tầng báo cáo với Lộ Nam chuyện này, Lộ Nam xoa xoa tay
"Cậu mau đi thu dọn đồ đạc để tới ngoại thành đi, việc tiếp theo tôi tự lo được!"
Vân Phàm gật đầu rời đi.

Vân Phàm vừa đi không lâu, Lộ Nam dùng điện thoại của phòng giám đốc gọi thư kí Tổng Linh Ngọc vào trong.
Tổng Linh Ngọc kính cần đứng trước mặt Lộ Nam, trong ánh mắt ẩn chứa một tia mến mộ, cô nói:
“Giám đốc, anh tìm tôi có việc gì

vậy?”
Sắc mặt Lộ Nam không chút biểu cảm nhìn vào cô:
“Cô tới phòng giải trí Tinh Không, thông báo cho Anne tối nay sẽ cùng tới tham gia một buổi tiệc thương mại, tới lúc đó tôi sẽ giới thiệu cho cô ấy một số nhà đầu tư!” Lộ Nam dứt lời liên tiếp tục cúi đầu xem văn kiện.
Tổng Linh Ngọc nhạc nhiên, sắc mặt khó hiểu.

Cái cô Anne đó rốt cuộc có gì xuất chúng mà tại sao mỗi lần đi dự tiệc giám đốc luôn đưa cô ta theo chứ
Lộ Nam sau khi xem xong vài hàng văn kiện, cảm thấy Tổng Linh Ngọc vẫn đứng nguyên tại chỗ chưa di chuyển, anh ngẩng đầu chau mày:
“Thư ký Tổng, sao cô vẫn ở đây thế mau đi thông báo đi
Tổng Linh Ngọc vội vàng gật đầu đi ra ngoài.

Vừa bước ra khỏi phòng, sắc mặt cô đã lập tức đổi sang một biểu cảm khác.

Giám đốc đã một mình lâu như vậy, đột nhiên lại quan tâm tới Anne như thế, không lẽ anh thật sự đang thay lời muốn nói rằng đã động lòng với cô ta rồi sao? Tổng Linh Ngọc càng nghĩ càng buồn.

Năm năm trước có theo Lộ Nam từ nước ngoài trở về, một lòng trung thành.

Nhưng ai ngờ rằng bình thường mỗi khi cần xử lý công việc, Lộ Nam đều quen gọi Vân Phàm, bây giờ Vân Phàm đi rồi thì lại xuất hiện Anne.

Nếu như cô ở văn phòng giám đốc còn tạm, nhưng mấu chốt ở đây cô chỉ là một quản lý mà thôi! Trong lòng Tổng Linh Ngọc vô cùng khó chịu, nhưng cho dù cô có tức giận đến đầu thì vẫn cần phải tới thông
báo cho Tô Bắc một tiếng.

Tô Bắc nghe thấy tiếng gõ cửa liên giật mình tỉnh giấc, cô vội vàng dụi dụi hai mắt, rồi lên tiếng:
“Mời vào!”
Tổng Linh Ngọc đứng ở ngoài cửa nghe thấy giọng điệu mơ ngủ được vọng ra, ngay tức khắc liền nổi giận đùng đùng.

Giám đốc bắt cô tới thông báo cho một người làm việc không nghiêm túc như vậy, thời gian làm việc còn dám ngủ ư, thật không biết điều! Tổng Linh Ngọc đẩy cửa đi vào, thấy Tô Bắc vẫn đang trong bộ dạng chưa tỉnh ngủ, cô phẫn nộ năm chặt hai tay lại.

Cô đi tới trước bàn làm việc của Tô Bắc rồi từ từ nói:
"Anne, xin chào, tôi là Tổng Linh Ngọc thư ký riêng của Lộ Tổng!"
Không chở cô nói xong, Tô Bắc đã
chau mày nhìn:
“Thư ký riêng của Lộ Tổng? Vậy thì có liên quan gì tới tôi, cô tới tìm tôi có chuyện gì không?” Bây giờ chỉ cần nhắc tới tên Lộ Nam, cô sẽ lập tức nổi giận.

Gương mặt Tổng Linh Ngọc xượt qua một chút gì đó không vui, nhưng rất nhanh sau đó đã lại biến mất đi.

Cô nhìn Tô Bắc, sắc mặt không chút biểu cảm mà nói:
"Lộ Tổng bảo tôi thông báo với cô rằng tối nay sẽ cùng anh ấy một buổi tiệc thương mại tham gia
Tổng Linh Ngọc vừa dứt câu, Tô Bắc đã lập tức ngơ ngác ở đó.

Tiếc thương mại sao? Không phải anh có Vân Phạm ư, sao lại còn phải đưa cô theo để làm gì vậy?
Thấy biểu cảm của Tô Bắc lúc này, Tổng Linh Ngọc có chút ngạc nhiên.

Cô đã đi theo Lộ Nam bao nhiêu năm nay, là giấc mộng mà ngủ mê cũng thấy của biết bao cô gái, vậy mà người phụ nữ trước mặt đây lại gạt bỏ đi.

Cô nhìn Tô Bắc nói:
"Nếu như cô Anne không có chuyện gì nữa, vậy tôi xin phép đi trước!”
Tô Bắc đưa tay vẫy chào: “Cô đi đi, tôi biết rồi!”
Tổng Linh Ngọc vừa ra khỏi, Tô Bắc đã lập tức gọi điện thoại cho Lộ Nam.

Nam làm như vậy rốt cuộc là đang có ý gì! Thấy màn hình hiện thị Tô Bắc gọi tới, Lộ Nam không nghĩ nhiều liền nhanh chóng bắt máy.

Ở đầu dây bên kia, giọng nói của Tô Bắc có chút tức giận:
Nam, những buổi tiệc rượu thương mại như này chẳng phải anh đều đi cùng Vân Phàm sao, anh đưa tôi theo có tác dụng gì không?”
Lộ Nam bình tĩnh nói:
“Vân Phàm có việc gấp phải tới ngoại thành công tác rồi, do vậy anh liền nghĩ tới em, sao
Tô Bắc chau mày, Vân Phàm không ở nên anh mới nghĩ tới cô, vậy thì cô phải chúc mừng bản thân một chút vì đã có được vinh hạnh này rồi! Tô Bắc không chút vui vẻ nói:
"Văn phòng giám đốc của anh hết người rồi sao?"
Lộ Nam nghe ra giọng điệu khó chịu của Tô Bắc, anh đột nhiên cũng tức giận theo, lạnh lùng nói:
“Tô Bắc, em đừng có không biết điều như vậy, em phải nghĩ rằng bản thân là quản lý cấp cao của giải trí Tinh Không, nhưng mới chỉ vừa từ nước ngoài trở về không lâu, ở cải thành phố Nam Hi này cũng chẳng hề giao lưu quan hệ với ai cả, em nghĩ anh sẽ đưa em đi vì điều gì ?” Anh kiềm chế lại tức giận, rồi nói tiếp"Em nghe cho rõ đây, anh làm như vậy đều là vì công việc! Tô Bắc dường như cảm nhận được câu nói tối qua của Lộ Nam, mong cô đừng lầm tưởng ai cũng thích mình.

Cô nhếch miệng cười một tiếng, nói như vậy lại là do cô ảo tưởng rồi, thật đáng cười Cô tiếp tục nói:
“Vậy nếu em muốn từ chối thì sao?”
Lộ Nam rõ ràng như đang muốn bóp chết người phụ nữ này, cùng anh đi dự tiệc sẽ chết người sao? Tại sao cô phải kích động như vậy để làm gì? Anh lạnh lùng lên tiếng:
“Anh là giám đốc, em chỉ là một nhân viên bình thường, em cảm thấy bản thân có quyền được từ chối không?".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện