Edit: Đường Lâm

Diêm Danh rút điếu thuốc cuối cùng có trong người, cầm hộp thuốc lá vuốt vuốt, vừa định ném vào trong sọt rác.

Suy nghĩ một chút vẫn là châm lửa hút.

Xoa xoa chà xát cái mông.

Nhìn cái phòng sơn nền trắng trước mặt còn viết chữ Thảo to đùng bằng bút lông, hừ lạnh một tiếng.

Cái hừ lạnh có rất nhiều ý nghĩa, nhưng tuyệt đối không phải xem thường.

Tìm trong áo khoác lấy ra một cái bút, hơi cong đầu gối chậm rãi viết lên.

Viết xong sau quay đầu lại hướng WC.

Mở cửa, sau đó sửa sang lại bộ âu phục, điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra đi ra khỏi WC của khách sạn.

Từ tối hôm nay Diêm Danh sẽ chính thức nghỉ việc, hoàn toàn rời khỏi thế giới xa hoa trụy lạc này.

Bởi vì Diêm Danh biết mình già rồi.

Già không đủ tư cách dung nhập bên trong thế giới này......

Nặng nề mở cửa kính, không biết tại sao mà tay đẩy cửa hôm nay cảm giác thật nặng nề.

Diêm Danh lên lực tay, ngực chống đỡ mới có thể hé ra cánh cửa.

Một trận gió lạnh phả vào mặt khiến Diêm Danh run cầm cập.

Kéo áo khoác lên cổ nắm chặt, nhìn hai bên đường chi chít toàn là quán bar phòng trà.

Trước cửa quán rộn ràng một đám người, những người kia cùng mình giống nhau nhưng đã là chuyện của quá khứ.

Từng khuôn mặt ánh mắt say mê khiến nội tâm Diêm Danh một trận rung động.

Nhớ lại những năm tháng ấy khiến hai chân y phát run, đứng không nổi.

Tận lực tránh gió đi mấy bước, tìm tới xe của mình.

Tuy rằng ngày mai nó sẽ là của người khác, nhưng hôm nay vẫn tính là xe của mình.

Mở cửa xe vừa định chui vào.

Đột nhiên di động vang lên.

Nhạc chuông chấn động réo không ngừng.

Chần chờ một chút, Diêm Danh cầm điện thoại di động lên.

"Alo."......

Đối phương ngay từ đầu đã không nói tiếng nào.

Nói vào điện thoại alo vài tiếng, cảm thấy có chút không hiểu ra sao.

Cho rằng tín hiệu không ổn định, lập tức lắc lắc di động sau đó kề lại bên tai.

"Này...."

Thời điểm Diêm Danh định cúp điện thoại, cuối cùng đối phương cũng lên tiếng.

Âm thanh thô ách, tựa hồ cổ họng không thoải mái.

"Bao nhiêu tiền."

Diêm Danh sững sờ, không nghĩ tới mình ở WC bỏ lại số điện thoại mà nhanh như thế đã có người tìm đến.

Ngay tại nơi mình nghĩ là không có khả năng nhất.

"Tôi hỏi anh bao nhiêu tiền?!" Đối phương hiển nhiên có chút không kiên nhẫn, cũng không cần xác định điện thoại có gọi đúng số hay không."Mặt trên viết bao thoải mái, tôi yêu cầu không cao, chỉ cần làm tôi bắn! Bao nhiêu tiền?!"

"Bắn là được?" Diêm Danh hơi nghi hoặc một chút.

"Đúng! Bắn lên người!" Thanh âm của đối phương tựa hồ có mùi rượu, xuyên qua điện thoại y còn cảm giác như mình ngửi thấy.

"Cậu đi ra đi, tôi ở cửa chờ cậu, tôi mặc áo khoác xám." Diêm Danh nhỏ giọng nói một câu, liền cúp điện thoại.

Có lẽ......

Có lẽ cái gì Diêm Danh cũng không tiếp tục nghĩ nữa, có người đứng cạnh.

Mùi rượu nồng nặc xông vào mũi, Diêm Danh quay đầu mẫn cảm nhíu mày.

Người đàn ông này rất được, mặc dù quần áo có hơi xộc xệch, nhưng nhìn tổng thể có thể đoán người này là nhân viên văn phòng.

Loại người này hơn nửa là có chút danh phận, dựa vào việc mình có chút tiền liền học kẻ có tiền dạo chơi hồng trần.

Diêm Danh kiếm lời chính là dựa vào dạng người như vậy, y trước giờ chưa từng áy náy.

Có điều người đàn ông này hẳn là một người có tiền.

Hắn vươn tay nắm lấy tay Diêm Danh, đi qua con đường vui vẻ.

Diêm Danh cảm thấy có gì đó không đúng, dùng tay chỉnh lại lọn tóc rối bời của nam nhân.

"Cậu vẫn nên vào trong kia chọn thì hơn, bên trong có rất nhiều người trẻ."

Đối phương sững sờ.

Diêm Danh dời ánh mắt, không muốn nhìn vẻ mặt nam nhân lúc này.

"Bọn họ cũng bằng tuổi anh." Âm thanh trầm thấp mê người, có lẽ bởi vì say rượu, nên nói chuyện hơi khó khăn.

Diêm Danh không biểu lộ gì, mặc cho đối phương lôi kéo đi về phía trước.

Đi tới trước một chiếc xe con, Diêm Danh mắt trợn tròn.

Đứng bên cạnh là một người đàn ông hiểu ý mở cửa xe, chính mình không hiểu chuyện gì cũng cứ như vậy mà tiến vào.

"Đi đâu?"

Diêm Danh không thể làm gì khác hơn là dịch thân thể, để nam nhân mua vui đi sau có chỗ ngồi vào.

"Đi chỗ nên đi."

Đóng lại cửa xe, thanh âm trầm thấp vang lên.

Không biết từ đâu lấy ra một bình rượu, nam nhân lại bắt đầu uống.

Tay cầm bình rượu khẽ run.

[Lần đầu] trong đầu Diêm Danh lóe lên hai chữ này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện