Diêu Tư cuối cùng cũng hiểu, vì sao nói lực chiến của cơ giáp không bằng dị năng. Bởi vì tính cơ động của nó thật sự là quá thấp, xác suất hư hại cũng quá cao. Một dị năng giả dù bị thương nặng coi như mất tay thiếu chân cũng vẫn có thể cắn chặt răng tiếp tục dùng dị năng mà chiến đấu, huống chi Huyết tộc còn có năng lực tự lành nghịch thiên.

Nhưng cơ giáp không được a, tuy rằng cơ giáp cũng có thể sửa, nhưng dù sao nó vẫn à một cơ thể cồng kềnh, lại là chip trí năng, dưới tình huống phụ kiện hư hao quá nghiêm trọng, cũng chỉ có thể báo hỏng. Thậm chí có khả năng chỉ vì một cái vấn đề nhỏ dẫn đến hệ thống hỏng toàn bộ, tỷ như: Đâm vào tường, moi không ra, v.v...

Thao tác thực tế vài lần ngay cả đi đường cũng thập phần khó khăn, nhiệt tình đối với cơ giáp của Diêu Tư ‘xèo’ bị dập tắt. Rốt cuộc cũng hiểu vì sao học viện phải dùng cơ giáp mô phỏng để dạy học, bởi vì tay mới quá đốt (hao) cơ giáp.

Cơ giáp đối với tinh tế mà nói, xem như là vũ khí được quản chế, tài liệu chế tạo sang quý vô cùng, hơn nữa cũng không phải tất cả mọi người đều có thể mua. Tuy rằng trêи Tinh Võng công ty chế tạo cơ giáp rất nhiều, nhưng mua sắm cần một loạt thủ tục và yêu cầu, ít nhất một học sinh như cô là không mua được.

Diêu Tư nhìn hài cốt của hơn mười đài cơ giáp bị mình chơi hỏng, ngẫm lại giá bán của mỗi đài cơ giáp, Diêu Tư có chút đau thịt, yên lặng quyết định về học khóa mô phỏng của Học viện. Tuy rằng gia trưởng có tiền, cũng không thể đốt chơi như vậy!

Đệ nhất Học viện có cơ giáp đối chiến mô phỏng hoàn mỹ nhất, cơ hồ là có thể đến trải nghiệm cơ giáp chân chính, nhưng bởi vì liên quan đến cơ giáp thi đấu, người luyện tập ở Học viện đều xếp hàng thật dài, không chờ một buổi sáng thì căn bản không tới lượt.

Diêu Tư tỏ vẻ thực ưu thương.

“Điện hạ có thể tiến vào Tinh Võng huấn luyện bằng ý thức.” Bách Nhất đột nhiên đề nghị nói.

“Huấn luyện bằng ý thức?” Diêu Tư sửng sốt, đó là gì? “Thi đấu bằng ý thức cùng cơ giáp mô phỏng giống nhau, có liên kết với Tinh Võng. Chẳng qua khuôn mẫu của Học viện là rèn luyện trí nhớ cơ bắp, còn huấn luyện bằng ý thức thì nghiêng về tốc độ phản ứng, tích lũy kinh nghiệm.”

“Tinh Võng!” Diêu Tư hai mắt tỏa sáng, “Ý của cậu là nói ta tùy tiện lúc nào, cũng có thể dùng quang não huấn luyện.”

“Đúng a!” Bách Nhất vẻ mặt đương nhiên nói, “Huấn luyện cơ giáp bằng ý thức rất thường thấy, trêи Tinh Võng có rất nhiều trận thi đấu. Điện hạ chưa thấy qua ở quảng trường ý thức của Tinh Võng sao?”

“Ách....” Khóe miện Diêu Tư cứng đờ, cô biết Tinh Võng chia thành quảng trường mặt phẳng và quảng trường ý thức, kỳ thật đó là hai loại hình thức tiến nhập, một loại cô rất thường dùng đến là trực tiếp đứng trước quầng sáng bắn ra, sau đó thao tác. Một loại khác là trực tiếp dùng ý thức tiến vào, cũng tương đương với một cái thế giới mới, tỷ như trò chơi lần trước. Chỉ là cho tới bây giờ cô chưa từng có ý muốn sử dụng ý thức tiến vào, trải qua lần trước bị nhốt trong trò chơi một tháng, một lần bị rắn cắn, cô là sợ lại gặp phải tình huống không ra được đó...

“Cơ bản ta rất ít lên quảng trường ý thức.”

“Tôi đây mang ngài cùng nhau đi xem!” Bách Nhất vỗ ngực bảo đảm, “Điện hạ yên tâm, ta là tài xế cơ giáp mô phỏng chuyên nghiệp, đối với bên trong rất quen thuộc, còn từng lọt vào top 100 của tinh tế đấy.”

Nói rồi hắn trực tiếp click mở quang não, vẻ mặt nóng lòng muốn thử, đã phát một cái xin gia nhập tổ đội đến.

Diêu Tư do dự một chút, dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, cũng không thể trở về đi đốt cơ giáp, trực tiếp nhấn đồng ý. Cơ hồ là trong nháy mắt, cảm giác không trọng lượng lại đến, ngay lập tức cô đã đứng ở một nơi hoàn toàn xa lạ.

Vừa nhìn mới phát hiện bốn phía nơi này hình như là đường phố, chỉ là dưới chân lại không phải đường, mà là từng luồng sáng len lỏi chạy về phía trước. Hai bên đường phố cũng không phải các biển quảng cáo quen thuộc mà là đủ loại nút ấn và ký hiệu xem không hiểu. Chung quanh có không ít bóng người lui tới, số người so với lúc trước nhìn thấy ở Diệu Hằng tinh còn nhiều hơn.

Cô không khỏi đánh giá vài lần, chỉ thấy đối phương trang phục hình thái khác nhau, thân hình dáng người khác nhau, giống loài bên ngoài khác nhau, ngay cả trêи mặt mosaic*……

Chờ đã!

Vì sao trêи mặt người ta có thể có mosiac a?

(*Mosaic là một tác phẩm hoặc hình ảnh được làm từ việc tập hợp những mảnh nhiều màu sắc từ kính, đá hoặc các vật liệu khác. Nó thường được sử dụng trong trang trí cho vật dụng hoặc trang trí nội thất. Trong trường hợp này ta nghĩ nó là những hình dáng, hạt hoặc viên đá lấp lánh được đính lên mặt, quanh mắt, trán để tạo điểm nhấn.)

Cô vừa nhìn lại, không chỉ một người, 80% bóng người chung quanh đều đính mosiac trêи mặt. Ách.... Đây là vật trang sức mặt lưu hành trong tinh tế sao?

“Ồ, Điện hạ ngài thế nào vẫn giữ hình tượng mặc định? Không điều chỉnh sao?” Bên cạnh đột nhiên truyền đến một âm thanh quen thuộc.

Diêu Tư quay đầu lại, chỉ thấy một nam nhân dáng dấp tựa như cầu vòng, có mái tóc ngắn màu vàng kim, đỉnh đầu còn mọc ra hai đôi sừng hươu, mặc một thân trang phục không ngừng biến đổi màu sắc, đang kinh ngạc nhìn cô.

“Cậu là ai?” Đèn ông sao ư?

“Tôi là Bách Nhất a.” Hắn trả lời, chợt nhớ tới cái gì, sờ sờ đầu tóc của mình, vẻ mặt kiêu ngạo nói, “Thế nào Điện hạ, hình tượng hư ảo của tôi đẹp chứ? Kiểu tóc màu da gương mặt này của tôi đều là bản số lượng có hạn nga, làm cho người ta phải chú ý đến ta ngay từ ánh mắt đầu tiên, hiện tai muốn mua cũng không được, có phải bị tôi làm cho kinh diễm rồi không.”

“Ách, có....” Kinh sợ thì có, hơn nữa còn là cái loại cay đôi mắt này, lúc trước sao lại không cảm thấy Bách Nhất ngoại trừ lảm nhảm thì thẩm mỹ cũng có vấn đề đây?

“Điện hạ, hình tượng hư ảo là có thể sửa, ngài chỉ cần nghĩ một chút, hình tượng muốn điều chỉnh. Là có thể sửa đổi.”

Hắn vừa nói xong, Diêu Tư theo bản năng duỗi tay cúi đầu xem xét thân thể của mình, lại chỉ nhìn thấy một thân lông tóc màu tuyết trắng, hai cái tay ngắn xù xù lông. Hình tượng này là___ con thỏ?

Ách…… Vì cái lông gì lại là thỏ? Chẳng lẽ quái cấp thấp của tinh tế là bắt đầu tính từ con thỏ sao?

Cô mặc niệm gọi ra thanh điều chỉnh hình tượng, quả nhiên trước mặt bắn ra một cái giao diện, phía trêи hiện tại đang là hình tượng con thỏ, cửa hàng bên cạnh còn có một đống lựa chọn hình tượng thiết kế,  hình tượng chủng tộc, vẻ ngoài, v.v...

.....

Lười phải lựa chọn, cô trực tiếp nhấn đại một cái, rốt cuộc hình tượng con thỏ biến thành hình người, gương mặt rất bình thường, tướng mạo thuộc dạng ném vào trong đám người cũng không nhận ra ai với ai. Diêu Tư vừa lòng nhấn chọn xác nhận.

Một cái nhắc nhở sửa đổi thành công lạp tức bắn ra: Người sử dụng Tinh Võng số 3838438*, hình tượng mới của ngài lưu trữ thành công!

.......

(*438: Tử tam bát = đồ bà tám; 38: tam bát = bát phụ, ý chỉ người đàn bà chanh chua, lải nhải. )

Đánh số này là cái quỷ gì đây? Cô đây là đang bị mắng sao?

(╯‵□′)╯︵┻━┻

“Điện hạ, nick name cũng có thể sửa.” Bách Nhất đúng lúc nhắc nhở.

Khóe miệng Diêu Tư giật một cái, lập tức điều tra giao diện, đem tên sửa lại.

【 Nick name của ngài đã sửa thành: Tổ tông, chúc tổ tông lên Tinh Võng vui vẻ!】

Ừm, thuận mắt hơn nhiều!

“Điện hạ, cái nick name này... Thật là quá chính xác!” Fan não tàn Bách Nhất lập tức cổ động, vẻ mặt chân thành.

Cô ngẩng đầu nhìn xem đỉnh đầu hắn____ Không nói tiếng nào.

“Ừ, cậu cũng rất thích hợp.” Vận dụng một cách hoàn mỹ thủ pháp tự bán đứng mình, “Đúng rồi, cậu nói huấn luyện cơ giáp ý thức ở đâu?” Cô nhớ tới chính sự.

“Ngay tại giải giáp trận.” Bách Nhất mang theo cô đi đến chỗ một loạt con trỏ, nhấn nhấn vào song đao màu đỏ trêи cùng.

Chỉ nghe thấy một tiếng tích, ngay sau đó mọi thứ trước mắt lập tức xẹt qua, cảnh tượng trước mặt chợt đổi, bốn phía vốn an tĩnh liền trở nên ầm ĩ.

Trước mắt đã không còn là đường cái vừa rồi, mà là tới một nơi tựa như đấu trường thời cổ đại, người xung quanh so với vừa rồi còn nhiều hơn, mỗi người đều mang bộ dạng hưng phấn, hướng về giữa sân hò hét cố lên.

Cô theo bản năng nhìn về phía trung tâm, trước mắt lại bắn ra một loạt quầng sáng, phái trêи truyền phát hình ảnh thi đấu khác nhau, phần lớn là một chọi một, cũng có tổ đội đối chiến, nhưng nhiều nhất sẽ không vượt qua năm người.

Bách Nhất bắt đầu giới thiệu cho cô. Thì ra cái gọi là huấn luyện bằng ý thức, kỳ thật chính là một trò chiến đấu cơ giáp, dùng để tích lũy kinh nghiệm đối chiến, chia làm cao, trung, sơ, ba cấp bậc thi đấu, không chỉ như thế, mỗi năm tinh tế sẽ tổ chức một trận xếp hàng thi đấu, top 10 sẽ có tiền thưởng vô cùng phong phú. Nhưng bởi vì tinh tế có quá nhiều người, thường thường tiến vào Top 100 đều là người thao tác cơ giáp xuất sắc.

“Nghe nói xếp hạng nhất là chiến thần Thâm Uyên. Hắn đã là quán quân năm lần rồi.” Bách Nhất chỉ vào bảng xếp hạng trêи quầng sáng phổ cập khoa học cho cô, mang theo chút khinh thường nói, “Nghe nói ở hiện thực hắn là Tinh Minh quân nhân, vốn chính là cao thủ cơ giáp, thể chất còn là 3S, cho nên là quán quân liên tục cũng không có gì hiếm lạ.”

Diêu Tư gật gật đầu, đích thật nếu hiện thực chính là cao thủ cơ giáp mà nói, loại này gần như chỉ là trò chơi huấn luyện, muốn thắng thì so với người khác đơn giản hơn nhiều.”

“Tôi bội phục nhất chính là người này.” Hắn có chút hưng phấn chỉ chỉ một đài cơ giáp màu đen trêи bảng xếp hạng, “Tia chớp đen, đây chính là hắc mã ( Nghĩa đen: giống ngựa tốt, nghĩa bóng: chỉ người mới có triển vọng ) lớn nhất năm nay. Ngay từ đầu hắn đã ẩn tên, không ai biết hắn là ai. Nghe nói trận thi đấu cơ giáp đầu tiên của hắn, đã trực tiếp khiêu chiến người đứng top 10 lúc ấy, hớn nữa một trận thành danh. Một đường từ top 10 bò lên tới top 3.”

“Rất lợi hại sao?” Diêu Tư hỏi.

“Đó là đương nhiên!” Hắn dùng sức gật đầu, xác suất thắng trận của hắn là 100%, ngay cả Thâm Uyên đứng đầu cũng có 5% thua trận đấy! Đây là người đầu tiên lấy thành tích bất bại, trực tiếp tiến vào bảng xếp hạng thi đấu. Rất có khả năng, năm nay hắn có thể đánh bại Thâm Uyên, trở thành kẻ bất bại đứng đầu bảng.”

Thì ra là một Thường Thắng tướng quân, đây xác thật là rất lợi hại.

Diêu Tư cẩn thận xem xét cơ giáp màu đen trêи màn hình, có thể là bởi vì bốn phía quá mờ, cô không thấy rõ bộ dạng cơ giáp kia lắm, chỉ nhìn thấy một khối đen sì sì, chỉ là bên cạnh cơ giáp nổi lên một cái tam giác đồ, sáng lấp lánh đặc biệt dễ thấy.

“Đây là cái gì?” Cô theo bản năng duỗi tay chọc qua.

Sắc mặt Bách Nhất lập tức trắng nhợt, la lớn, “Cái đó không thể nhấn!”

Đã chậm, Diêu Tư chỉ cảm thấy trước mắt có ánh sáng trắng lóe lên, cô đã bị truyền tống tới một khu đất bằng giống như khu thi đấu.

Cách đó không xa đang đứng một đài cơ giáp màu đen mà vừa rồi làm thế nào cô cũng không nhìn rõ!

【Tích, Tia chớp đen, tiếp nhân lời kiêu chiến của ngài!】

Đậu!

*********************

Đã nửa hành trình rồi a ~

Hết chương 99.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện