Trương Tinh Phong trở lại Thiên Tiệm thành cũng đã được một tháng. Sư tôn Thiên Thần tử của hắn và Vũ Tiển tiên tử cuối cùng cũng chính thức trở thành đạo lữ.

Lúc này bên trong viện lạc phía sau trú địa của Thiên Tâm tông, Trương Tinh Phong đang nhíu mày nhìn vườn hoa trước mặt, hiển nhiên tâm tư của hắn không hề đặt ở nơi này.

“Thần khí của sư tôn cũng đã giao cho người. Hiện giờ sư tôn và sư nương cũng đã ở cùng với nhau, ta cũng bớt được một mối quan tâm. Có điều hiện tại việc đến Ma giới đã rất cấp bách, đệ tử của Thiên Tâm tông muốn phát triển thì cần phải có thêm nhiều tiên tinh, nhưng khí tức của Ngữ Yên thật sự là một vấn đề lớn. Chẳng lẽ lại không mang Ngữ Yên cùng ta đến Ma giới?” Trương Tinh Phong trong lòng rất phiền não.

Hắn không muốn xa cách Ngữ Yên, nhưng hắn cũng không nhẫn tâm để cho nàng một mình cô độc trong Long Linh không gian. Phải làm thế nào cho tốt? - Phong ca!

Ngữ Yên từ phía sau viện lạc đi đến, chậm rãi bước qua cây cầu nhỏ, đi đến bên cạnh vườn hoa. Nàng yên lặng đứng bên cạnh Trương Tinh Phong, một lúc lâu cũng không nói lời nào. Nàng hiểu rõ Trương Tinh Phong đang phiền não điều gì, chính nàng cũng đang phiền não vì điều đó. Trương Tinh Phong muốn đi đến Ma giới, đây là quyết định lúc đầu trước khi đến Thiên Tiệm thành. Nhưng nàng là một tu chân giả, khí tức hoàn toàn không giống với tu ma giả.

Đột nhiên thần sắc Phong Ngữ Yên trở nên kiên định, nàng quay sang nhìn Trương Tinh Phong:

- Phong ca!

Trương Tinh Phong cũng nhìn Phong Ngữ Yên, cố gắng làm ra vẻ tươi cười, chỉ là lại có chút gượng gạo.

Phong Ngữ Yên cười nói:

- Phong ca! Muội đã nghĩ thông rồi. Muội muốn đi cùng huynh, cho dù là phải ở trong Long Linh không gian cũng được. Huống hồ ở trong Long Linh không gian cũng không phải là hoàn toàn cô độc, còn có bọn Long Linh, Thiên Vũ, Phá Không nói chuyện với muội. Hơn nữa chờ khi nào không có người khác, muội cũng có thể xuất hiện trước mặt huynh. Như vậy xem ra cũng không quá tệ, còn tốt hơn là cô độc một mình tại Thiên Tiệm thành này!

Trương Tinh Phong nghe Phong Ngữ Yên nói, trong lòng rất cảm động. Hắn rất muốn được cùng nàng dạo chơi ngao du vũ trụ, nhưng trên người hắn còn mang theo kỳ vọng của Thiên Tâm tông, mang theo gánh nặng của cả tông phái. Hắn không thể vì bản thân mình mà hoàn toàn bỏ mặc lợi ích của tông phái.

“Ai… Trương tiểu tử, ta thật sự là không nhìn nổi nữa rồi. Tiểu tử ngươi cũng thật là, con mẹ nó dứt khoát một chút đi, cứ mang theo Phong nha đầu kia đến Ma giới. Huống hồ không phải ngươi còn có thần thức hay sao? Ma giới có người nào mà ngươi không thể phát hiện được? Hơn nữa chỉ cần ngươi dùng vô cực lực đem lực lượng của Phong nha đầu ngụy trang một chút, phỏng chừng cao thủ không có thực lực Tiên Quân cũng không thể nhìn ra. Ai… Tiểu nha đầu Phá Không kia lại đòi ta kể chuyện xưa rồi…” Thanh âm của Thiên Vũ đột nhiên biến mất.

Trương Tinh Phong thần tình chợt động, lập tức trên mặt lộ ra vẻ cuồng hỉ. Hắn chợt ôm lấy Phong Ngữ Yên, phá lên cười:

- Ha ha… Ha ha ha ha… Thật là quá tốt! Thiên vũ thật sự là quá thông minh! Đơn giản như vậy tại sao ta không nghĩ ra chứ?

Phong Ngữ Yên được Trương Tinh Phong ôm lấy, trong lòng cảm thấy vui sướng, đồng thời cũng có chút nghi hoặc, thầm nghĩ: “Phong ca rốt cuộc làm sao vậy nhỉ? Chẳng lẽ… chẳng lẽ huynh ấy đã nghĩ ra phương pháp?” Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Phong Ngữ Yên cũng bắt đầu kích động. Nàng muốn cùng Trương Tinh Phong ngao du Ma giới biết bao, muốn được ở cùng hắn biết bao.

- Phong ca, huynh đã nghĩ ra biện pháp rồi sao?

Phong Ngữ Yên khẽ run giọng hỏi.

Trương Tinh Phong vẻ mặt tươi cười, gật đầu khẳng định:

- Đúng vậy! Vừa rồi có Thiên Vũ nhắc nhở, ta rốt cuộc đã nghĩ thông rồi. Thần thức của ta có thể phát hiện bất kỳ cao thủ Ma giới nào, cho dù là Ma Tôn cũng không ngoại lệ. Chỉ cần ta chú ý một chút, nếu như phát hiện chung quanh có cao thủ cấp bậc Ma Đế hay Ma Tôn, sẽ để nàng tiến vào bên trong Long Linh không gian. Nếu như không có cao thủ đảng cấp này, chỉ cần ta dùng vô cực lực giúp nàng ngụy trang một chút, tin rằng sẽ không có khả năng bị vạch trần. Như vậy không phải nàng sẽ có rất nhiều thời gian ở cùng với ta sao? Hơn nữa Ma giới tổng cộng cũng chỉ có một số cao thủ đẳng cấp Ma Đế và Ma Tôn, tin rằng lần này đến Ma giới chúng ta cũng sẽ không gặp phải bao nhiêu người, nàng cũng không cần phải ở lâu bên trong Long Linh không gian!

Phong Ngữ Yên lập tức kinh hỉ hô lên:

- A… Phong ca! Như vậy không phải muội có thể ở cùng với huynh một thời gian dài hay sao?

Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu. Phong Ngữ Yên vừa nhìn thấy, lập tức hưng phấn bắt đầu nhảy nhót hoan hô…

o0o

Ba ngày sau, tại hậu viện phía sau trú địa của Thiên Tâm tông tại Thiên Tiệm thành, nhân mã của Thiên Tâm tông tại nơi này đều tập hợp tại đây.

- Tiểu Long! Lần này ngươi sẽ không cùng ta đến Ma giới. Ta có chuyện quan trọng muốn giao cho ngươi!

Trương Tinh Phong nắm tay Phong Ngữ Yên, nhìn Tiểu Long nói.

Tiểu Long há hốc mồm, vò đầu bứt tai nói:

- Không được, không được! Nhị ca, chuyện này tuyệt đối không được! Lần trước huynh đến Cổ Thần cấm vực đã vứt Tiểu Long ta ở đây. Bây giờ huynh đi Ma giới, còn mang cả theo nhị tẩu, vậy mà lại không mang ta theo. Chẳng lẽ thực lực của Tiểu Long ta ngay cả nhị tẩu cũng không bằng hay sao? Ta không phục, ta không phục!

Nói xong, Tiểu Long dường như tỏ ra rất tức giận, trong miệng vẫn còn thở hổn hển.

Tiểu Long trước đây đều tự xưng là “bổn trưởng lão”, lần này lại xưng là “Tiểu Long”, hiển nhiên là muốn tỏ ra mình là “nạn nhân” bị Trương Tinh Phong ức hiếp, muốn đột phá dáng vẻ đáng thương vô tội của bản thân. Nhưng nhìn bộ dạng siêu cấp tráng hán của hắn, thật sự rất khó mà liên tưởng đến bốn chữ “đáng thương vô tội”.

Trương Tinh Phong nhìn nhìn Tiểu Long, thản nhiên nói:

- À… Nếu như vậy, chuyện này cũng khó khăn đây! Lần này là ta muốn có người đi lấy “cổ thạch sơ nhũ” về. Nếu như ngươi không đi lấy, vậy thì cổ thạch sơ nhũ chuẩn bị cho ngươi dùng long tộc mật pháp cũng không có. À… Hình như cái mật pháp kia có thể giúp cho ngươi trong thời gian ngắn từ Thành Anh tiền kỳ đạt đến Luyện Thể hậu kỳ thì phải. Luyện Thể hậu kỳ là nhân vật tương đường với Tiên Quân hậu kỳ, muốn đạt đến cấp bậc này, nếu như từng bước tu luyện, có lẽ phải mất đến mấy trăm vạn năm. À, đúng rồi! Ngươi thân là thần thú, có lẽ sẽ nhanh hơn một chút, nhưng ít nhất cũng phải cần mấy chục vạn năm. Được rồi! Nếu như ngươi đã quyết định, vậy thì ngươi hãy cùng ta đến Ma giới. Cổ thạch sơ nhũ này cứ cấp cho đệ tử của thiên tâm tông ta vậy!

Tiểu Long vừa nghe liền ngẩn người. Chuyện này không thể được! Làm sao có thể bỏ qua cổ thạch sơ nhũ được? Cổ thạch sơ nhũ có thể giúp hắn bớt đi mấy trăm vạn năm khổ tu. Trương Tinh Phong làm sao biết được, một cửa khó khăn nhất của thần thú chính là Luyện Thể kỳ. Thần thú bình thường muốn đạt đến Luyện Thể kỳ đều phải mất hơn ngàn vạn năm, cho dù thiên tư của Tiểu Long có tốt, cũng phải cần hơn trăm vạn năm. Thân thể của thần thú vốn cực kỳ cường hãn, so với nhân loại thì mạnh hơn rất nhiều. Nhưng thân thể quá mức cường hãn cũng không phải hoàn toàn là chuyện tốt. Luyện Thể kỳ chính là đem nguyên anh dung hợp cùng với thân thể, bởi vì thân thể quá cường hãn, cho nên dung hợp cũng khó khăn hơn rất nhiều. Nhưng nếu như có cổ thạch sơ nhũ, thông qua mật pháp, Tiểu Long tin tưởng tuyệt đối có thể đạt đến Luyện Thể kỳ trong vòng nửa năm.

Đến Ma giới, Tiểu Long cũng chỉ là muốn dạo chơi. Nhưng nếu như vì dạo chơi mà phải tu luyện thêm hơn trăm vạn năm, hắn không thể nào chấp nhận được.

Tiểu Long lập tức cười hì hì nhìn Trương Tinh Phong:

- Cái này… Nhị ca, ta không đi thì không đi vậy! Kỳ thật bổn trưởng lão cũng không phải loại người không biết đạo lý. Lần này nhị ca là hy vọng có thể một mình ở cùng với nhị tẩu. Bổn trưởng lão cũng không phải loại người không biết “tình thú”, làm sao lại quấy rầy các người chứ? Nhị ca! Huynh cứ yên tâm, chuyện cổ thạch sơ nhũ cứ giao cho ta!

Tiểu Long bộ dạng rất hùng dũng oai vệ, khi phách hiên ngang.

Trương Tinh Phong nhìn thấy, không khỏi cười cười, nhìn Tiểu Long nói:

- Được rồi! Cổ thạch sơ nhũ này ngươi giúp hãy ta lấy về. Hiệu quả thoát thai hoán cốt của cổ thạch sơ nhũ so với linh huyết của Long Linh còn tốt hơn, còn linh huyết thì lại dùng để tu luyện tốt hơn. Đệ tử Thiên Tâm tông ta căn cơ vững chắc, sau này trở thành tiên nhân sẽ có lợi ích rất lớn, ta cũng không thể phá hoại. Như vậy đi, ngươi trở về hãy thay ta tuyên bố, tất cả đệ tử Thiên Tâm tông một khi trở thành hạch tâm đệ tử, bổn tông sẽ ban cho hắn một giọt cổ thạch sơ nhũ, giúp hắn thoát thai hoán cốt. Cho dù tư chất không cao, sau khi thoát thai hoán cốt cũng sẽ biến thành thượng thừa, tin rằng tu luyện sẽ không lãng phí nhiều thời gian.

Nói đến đây, Trương Tinh Phong cũng không khỏi thở dài một tiếng. Năm đó hắn chính là bởi vì khi bắt đầu tu luyện thì tuổi tác đã quá lớn, gân cốt không được tốt, cho nên tu luyện quá lãng phí thời gian. Nếu như năm đó hắn cũng có được một giọt cổ thạch sơ nhũ, có thể trực tiếp thoát thai hoán cốt, tu luyện sẽ nhanh hơn nhiều.

Trọng Hoành nghe được, cũng gật đầu nói:

- Biện pháp của chân nhân không sai. Thoát thai hoán cốt chỉ là đề cao tư chất của đệ tử, thậm chí có thể làm căn cơ của đệ tử càng thêm vững chắc, tịnh không ảnh hưởng đến việc tu luyện.

Trương Tinh Phong cười thầm: “Ta đã sớm nghĩ đến công hiệu của bảo vật bên người, làm sao có thể lãng phí được chứ?”

Trương Tinh Phong cũng phải suy nghĩ rất lâu mới nghĩ ra phương pháp này, không làm ảnh hưởng đến căn cơ của đệ tử Thiên Tâm tông nhưng vẫn có thể đề cao tốc độ tu luyện.

- Công hiệu của linh huyết thì không cần phải nói. Ha ha! Cái này là Long Linh vô tư dâng tặng, Thiên Tâm tông ta nhất định phải lợi dụng thật tốt!

Trương Tinh Phong mỉm cười, nói chuyện không hề có chút xấu hổ, mặc kệ Long Linh điên cuồng gào lên: “Tên hấp huyết tiểu ma đầu ngươi, linh huyết đều là do ngươi uy hiếp ta mà có, cái gì mà vô tư dâng tặng! Ghê tởm…”

Trương Tinh Phong không hề để ý đến sự bất mãn của Long Linh, trên mặt vẫn mỉm cười như cũ:

- Cho nên ta đã nghĩ ra một phương pháp. Huyễn Tâm điện của Thiên Tâm tông là nơi chỉ có hạch tâm đệ tử mới có thể tiến vào. Tiểu Long! Sau khi ngươi trở về, hãy chuyển lời của ta đến Bích Ngôn, bảo hắn dùng linh huyết làm cơ sở, đem nền tảng của Huyễn Tâm đại trận thay đổi một chút!

Tiểu Long còn chưa hiểu gì, Trọng Hoành đã lập tức vỗ tay mừng rỡ:

- Tuyệt diệu! Phương pháp này của chân nhân quả thật đơn giản mà thực dụng. Nền tảng của Huyễn Tâm đại trận sử dụng linh huyết, vậy thì cả đại trận từ nay về sau sẽ có được linh khí nồng hậu của linh huyết, chẳng khác nào một thế giới mà linh khí còn nồng hậu gấp mười lần bên ngoài. Cái này so với việc Tử Hà cảnh dùng thần khí để tụ tập linh khí về lý thuyết không sai biệt lắm, làm như vậy căn cơ của đệ tử sẽ được bảo đảm. Có điều hiển nhiên hiệu quả của đại trận này so với Tử Hà cảnh còn tốt hơn nhiều. Dù sao thì tông phái ta là dùng linh huyết trân quý trực tiếp phát ra linh khí, còn Tử Hà cảnh lại là hấp thu từ thiên địa, hơn nữa linh khí do linh huyết tán phát ra độ đậm đặc cũng cao hơn nhiều.

Trọng Hoành đã có thể tưởng tượng đến tràng diện của Thiên Tâm tông trong tương lai, so với Tử Hà cảnh còn cường đại hơn.

Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu:

- Đúng vậy! Thần khí của Tử Hà cảnh bao trùm diện tích khá lớn, nồng độ của linh khí chỉ gia tăng gấp ba, tại một số địa phương đặc thù lại dùng tụ linh trận gia tăng hiệu quả gấp ba một lần nữa. Nhưng bất kể nói như thế nào, nồng độ của linh khí cũng không cao. Còn linh huyết là máu của vô số ma thú, linh thú, tiên thú trân quý, thậm chí có cả thần thú, do Huyết Sát môn một trong Ma giới tam môn trải qua ngàn năm, tốn hao vô số tâm lực và tài lực mới tạo ra được. Mức độ đậm đặc của linh khí tuyệt đối vượt quá sự tưởng tượng của ngươi. Ha ha! Huyết Sát môn kia khổ cực trong thời gian dài như vậy, nhưng lại là may áo cưới cho Thiên Tâm tông ta! (1)

Trương Tinh Phong mỉm cười tự đắc.

(1) May áo cưới cho người: Khó khăn vất vả để người khác sử dụng. Hãy đọc Giá Y thần công trong Giang Hồ Thập Ác của Cổ Long tiên sinh ^^.

- Tiểu Long đã hiểu chưa?

Trương Tinh Phong nhìn Tiểu Long hỏi.

Tiểu Long gãi gãi đầu, nghi hoặc nói:

- Không hiểu!

Câu này vừa nói ra, Trương Tinh Phong không khỏi cảm thấy đau đầu. Trọng trách đưa linh huyết và cổ thạch sơ nhũ trở về, hắn lại không dám dễ dàng giao cho người khác. Còn Tiểu Long có Ám Kim thần giáp, tại Tu Chân giới tuyệt đối không người nào có thể uy hiếp đến hắn.

Tiểu Long lập tức nở một nụ cười giảo hoạt:

- Nhưng mà ta cũng biết một điểm. Linh huyết và cổ thạch sơ nhũ phải bảo hộ thật tốt, không được để cho người khác phát hiện. Còn có, linh huyết này là dùng làm cơ sở của Huyễn Tâm đại trận, còn cổ thạch sơ nhũ là để cho hạch tâm đệ tử của Thiên Tâm tông thoát thai hoán cốt. À… Ta chỉ biết mấy chuyện này thôi, còn những chuyện dài dòng mà nhị ca vừa nói lúc nãy ta không hiểu gì hết!

Trương Tinh Phong không khỏi hiếu kỳ trợn mắt nhìn Tiểu Long:

- Được rồi! Tên gia hỏa ngươi, biết vậy là được rồi! Trạm Lam thủ trạc của ngươi không sợ người khác đoạt mất, hãy dùng nó để chứa sơ nhũ và linh huyết. Chờ một chút, để ta bố trí cấm chế chung quanh đã!

Nhiều linh huyết và sơ nhũ xuất ra một lần như vậy, linh khí phỏng chừng lớn đến mức có thể khiến cho toàn bộ Thiên Tiệm thành đều phát hiện ra, đến lúc đó thì không hay. Trương Tinh Phong vận chuyển vô cực lực, thiên địa chung quanh viện lạc lập tức lấp lóe quang mang, hoàn toàn ngăn cách với khí tức bên ngoài.

Trương Tinh Phong vung tay lên, cổ thạch sơ nhũ và linh huyết đều bay ra.

Tiểu Long lập tức thu lấy cổ thạch sơ nhũ và linh huyết, cất vào bên trong Trạm Lam thủ trạc.

- Sư tôn! Con và Ngữ Yên trước tiên sẽ rời khỏi nơi này. Tiểu Long lần này trở về cũng dẫn theo không ít đệ tử. Sư tôn muốn theo Tiểu Long quay về hay ở lại đây thì cứ tùy ý!

Trương Tinh Phong quay người nhìn Thiên Thần tử nói.

Thiên Thần tử và Vũ Tiển tiên tử đều mỉm cười. Thiên Thần tử quay đầu nhìn Trương Tinh Phong nói:

- Tinh Phong (sau khi nghe Trương Tinh Phong khuyên giải, Thiên Thần tử cuối cùng cũng đổi cách xưng hô từ “Toái Vũ” chuyển thành “Tinh Phong”), con không cần lo lắng! Ta và sư nương còn muốn ở lại đây một đoạn thời gian. Sau một thời gian nữa, nếu muốn về ta tự nhiên sẽ về. Hơn nữa không phải con đã cấp cho ta một tinh diệu rồi sao?

Đột nhiên, vẻ mặt Thiên Thần tử trở nên nghiêm túc:

- Tinh Phong! Ma giới đối với tiên nhân mà nói là một địa phương thần bí. Con đến đó phải cẩn thận từng chút một, ngàn vạn lần đừng trêu chọc dẫn đến kẻ thù. Nơi đó con cũng không có một trợ thủ nào, nếu như bị cao thủ Ma giới bao vây, vậy thì gay go rồi!

Trương Tinh Phong gật đầu nói:

- Con biết rồi, sư tôn, người cứ yên tâm đi! Sư tôn! Con và Ngữ Yên phải đi rồi, người hãy tự bảo trọng. Người cũng phải bảo hộ sư nương cho thật tốt đấy! À! Con quên mất, công lực của người đâu có cao bằng sư nương!

Trương Tinh Phong cười đùa, liền nắm lấy tay Phong Ngữ Yên, lập tức phi thân rời đi.

- Các vị, hãy bảo trọng!

Lúc này Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên đã chỉ còn là một chấm nhỏ ở phía xa.

- Tên đồ đệ này!

Thiên thần tử cũng không biết là giận, là vui, hay là cảm động, biểu tình trên mặt cực kỳ phức tạp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện