Thế nhưng cô chỉ cắn môi dưới, mạnh mẽ chịu đựng sự đau đớn mà hắn gây ra cho cô.

Trong lòng tự âm thầm nói với bản thân mình, không liên quan, đau cũng không sao, chỉ cần có một đứa bé, vậy thì tốt.

Đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng! Cô nhắm mắt lại, cảm thụ sự đau đớn mà Dịch Giản mang đến, cuối cùng cô vẫn không nhịn được, muốn một đứa bé, hóa ra phải trải qua sự đau đớn như vậy.

Thân thể cô run rẩy, bắt đầu muốn né tránh.

Cô cảm thấy tất cả những thứ này, đều như đang dày vò cô.

Hắn vẫn ra ra vào vào lặp lại một động tác, về sau, mỗi động tác của hắn đều khiến cho cô có cảm giác đauđớn đến chết đi sống lại!

Thân thể cứ ngày càng co lại, côthì ngày càng cảm thấy đau đớn.

Nụ cười của cô, hoàn toàn biến mất.

Toàn bộ bởi vì đau đớn mà vẻ mặt vặn vẹo.

Khóe mắt, dường như đang chảy ra một vệt ướt át.

Dịch Giản nhìn thấy cô như vậy, rốt cuộc chậm rãi ngừng lại, đưa tay ra, nhẹ nhàng chà xát nước mắt của cô, lúc này mới đem động tác, từ từ trì hoãn lại.

Hiện tại, Chung Tình đãcảm thấy không còn bị dày vò nữa.

Hắn dường như đang ôn nhu hơn.

Cô mím môi, chịu đựng hắn.

Cũng không biết trải qua bao lâu, do côcảm thấyquá lâu, mới kỳ quái mở mắt ra, vừa vặn nhìn thấy Dịch Giản bởi vì tình dục, mà khuôn mặt kinh diễm không ngừng.

Cả người cứ mê hoặc như vậy.

Cô chưa từng gặp người nào đẹp như vậy, bất kể là đàn ông hay phụ nữ, không người nào có thể đẹp giống trong tranh như hắn vậy, khiến người ta thần hồn điên đảo.

Cô nhìn có mấy phần say mê, cảm giác tốc độ của hắn nhanh hơn, giống như đang muốn kết thúc!

Chung Tình cảm thấy xấu hổ muốn chết, cái cảm giác này, lại là do đàn ông mang đến, thật khiến cho cô có ý muốn tan thành mây khói!

Cô khó chịu sắp khóc thành tiếng.

Cô muốn phát tiết ra, nhưng lại không biết làm thế nào để phát tiết.

Chỉ có thể làm một đứa bé bất lực, cầm lấy cánh tay Dịch Giản, phát ra tiếng rên rỉ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện