Chung Tình cả kinh, theo bản năng cô cảm thấy Thiếu Tướng tức giận rồi.

Cô chỉ vô tâm nói ra một câu, lẽ nào hắn đã biết ý nghĩ của mình sao? Chung Tình lập tức quỳ xuống, cô không dám thở mạnh một tiếng, cô sao có thể sơ ý như vậy, để xảy ra chuyện thế này, vừa nhìn thấy hắn, đã làm chuyện không có đầu óc như thế?

Thế nhưng nói tới đây, thật ra cô có chút oan ức.

Cô sở dĩ như vậy, còn không bởi vì hắn sao?

Đều domột câu nói của hắn, bức cô đến như vậy.

Chung Tình cúi đầu, thật ra cô rất muốn tranh luận với Thiếu Tướng, nhưng cô không dám, bởi vì lúc nhỏ, cô từ bên trong nữ giới học được, con gái phải luôn năng ngôn thiện biện*.

*năng ngon thiện biên: chú ý lời nói, cách ứng xử

Hồi nhỏ, cô vì muốn làm cho cha yêu thích mình, chưa bao giờ làm việc gì cho bản thân, từ trước đến giờ đều làm theo ý muốn của cha, muốn con gái cố gắng nhất.

Lâu dần, bản thân cô, cũng không cảm thấy đánh mất chính mình, ngược lại đã tập thành thói quen, trở thành vật hi sinh dưới những tư tưởng phong kiến kia.

Dịch Giản nhìn thấy Chung Tình quỳ xuống, đầu hơi quay qua, cũng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì, qua một hồi lâu, hắn mới đứng dậy, đưa tay ra, chậm rãi nâng côlên.

Chung Tình vốn đang sốt sắng, thế nhưng chỉ có thể dựavào sức lực của hắn mà đứng lên.

Cũng không dám nhìn hắn.

Chỉ có cúi đầu.

Mặt của cô, hồng vô cùng, còn nhiễm một chút vẻ hoang mang.

Ở bên trong dáng vẻ trang nhã kia, còn có một cỗ điềm đạm đáng yêu, khiến cho Dịch Giản không nhịn được mà đau lòng, cũng cùng xuất thần.

Chung Tình đứng lên, theo bản năng muốn rút tay về, không ngờ Dịch Giản lại kéo tay của cô, chậm chạp không chịu thả ra.

Cô không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn về phía Dịch Giản.

Dịch Giản vẫn luôn không nói nhiều, tính tình vô cùng lạnh nhạt, lúc này đứng ở đó, giống như một làn khói xanh, xa cách với thế gian.

Hơn nữa vẻ mặt của hắn, vẫn luôn thanh thản, rất khó đểcho người ta suy nghĩ rằng, hắn bởi vì tình....Mà luôn mất khống chế.

Giống như, những việc làm kia...... Sẽ làm bẩn hắn.

Chung Tình đứng ở trước mặt hắn, nhìn hắn, cảm thấy hắn đẹp vô cùng, thế nhưng lại khiến cho người ta có một loại ảo giác Vụ Lý Khán Hoa*, trăng rằm trong nước.

*Vụ Lý Khán Hoa: “hoa trong sương mù”

Vô cùng không chân thật.

Chung Tình nhíu mày lại, từ bỏcân nhắc tâm tình của hắn, dù sao cũng cảm thấy hắn quá phức tạp, vì thế, liền bỏ qua.

Thấy hắn không buông tay của mình ra, cô cho rằng hắn có chút động lòng 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện