Chương 54: Khác Biệt Quá Lớn
Rất nhanh, cánh tay Lý Hạo đã duỗi thẳng vào trong Băng Tinh Tráo.
Có thể nhìn thấy bằng mắt thường một cỗ năng lượng thần bí nhanh chóng xâm nhập vào lòng bàn tay hắn.
Đây là lần đầu tiên Lý Hạo tiếp xúc với sức mạnh bí ẩn từ nguồn khác, không phải từ ngọc kiếm.
Hắn vận dụng “Dẫn Năng Nhập Thể Pháp”.
Khoảnh khắc tiếp theo, trong lòng Lý Hạo khẽ nhúc nhích.
Má nó!
Cảm giác... thật khó chịu!
Hắn hấp thu sức mạnh bí ẩn của ngọc kiếm luôn rất thoải mái, luồng ấm nóng chảy bình lặng, mặc dù hơi khó tiêu nhưng thực sự rất dễ chịu. b
Nhưng lần này Lý Hạo lại thấy khó chịu khi hấp thu, cảm giác năng lượng thần bí một mực không nghe lời, điên cuồng chạy loạn trên cánh tay hắn, thậm chí lan ra khắp nơi trong cơ thể, lực trùng kích cực mạnh.
Có một cảm giác chối bỏ mơ hồ!
“Đây là cảm giác bài xích khi sử dụng nhiều lần mà Vân Dao nói?"
Lý Hạo phản ứng trong nháy mắt, có chút nghi hoặc và kỳ quái, xem ra sức mạnh thần bí trên ngọc kiếm là nguyên bản, còn ở đây là hàng dùng rồi lần 2, thậm chí là lần 3!
Do đó càng khó tiếp thu và càng dễ xảy ra xung đột? Vì vậy những gì Hắc Báo đã hấp thu thực sự được coi là hàng second-hand, còn thứ hắn hấp thu bây giờ thậm chí có thể không tốt bằng những gì Hắc Báo hút vào trước đó?
Đệt, đúng là người không bằng chó!
Lý Hạo thầm nghĩ nhưng không dám lộ ra ngoài.
Hắn nỗ lực vận chuyển, hấp thu năng lượng bí ẩn.
Trong Băng Tinh Tráo, năng lượng thần bí liên tục tràn vào trong cơ thể hắn, trên cánh tay Lý Hạo lộ ra những đường gân xanh, thậm chí còn bắt đầu nổi lên một ít máu, đó là do lực đẩy quá lớn khiến mao mạch bị vỡ.
“Hàng dùng rồi có chút kém chất lượng!"
Lý Hạo thầm mắng, lúc này hắn mới ý thức được là đồ do ngọc kiếm cung cấp quả nhiên thơm ngon!
Trước đó khi Lưu Long nhắc nhở về vụ năng lượng xung đột, hắn còn không tin lắm, bởi vì Lý Hạo vẫn luôn cảm thấy năng lượng bí ẩn rất ôn hòa, có điều bây giờ hắn đã biết nó khó chịu thế nào, thảo nào lại bảo người tiếp dẫn dễ chết, trước kia hắn không hiểu nhưng hiện tại đã minh bạch.
Xung kích mạnh như vậy, thể chất của hắn khá tốt mà huyết mạch còn vỡ, người bình thường dù bị năng lượng bí ẩn không thuộc tính tác động cũng có thể nổ tung!
“Cái này nếu dùng ba bốn lần, chẳng lẽ ngay cả ta cũng chết sao?"
Lúc bấy giờ, giọng nói của Lưu Long vang lên bên tai: “Không tệ! Lực bài xích không quá mạnh, rất tốt! Xem ra thể chất của ngươi cũng khá lắm, chỉ là đổ máu một chút thôi. Ta còn tưởng rằng mình phải cứu ngươi cơ...”
Đây gọi là không quá mạnh?
Lý Hạo nhất thời cảm thấy có phần đồng tình với người khác, lần đầu tiên những người đó hấp thu năng lượng thần bí, không phải suýt nữa đã chết sao?
Hắn cố gắng không nghĩ về lực bài xích, tiếp tục hấp thu nó.
Một lúc sau, thanh âm của Lưu Long lại truyền đến: “Được rồi, ngươi có thể lấy cánh tay ra, băng bó lại, hai ngày qua hiệu quả luyện tập không tệ, ít nhất giữ lại được 30% năng lượng thần bí! Rất khá!"
Nghe thế, sắc mặt Lý Hạo hơi cứng ngắc.
Xong rồi hả?
Xong rồi!
Hai khối thần bí cứ như vậy xong rồi!
Chết tiệt!
Hắn thử cảm thụ một hồi, phát hiện đại khái nó chỉ bằng phần đồ thừa mà hắn uống lần đầu tiên, sau khi cho Hắc Báo uống trước. Tính ra hàng sencond hand mà Hắc Báo hay hấp thu từ số năng lượng tràn ra khỏi cơ thể hắn cũng chẳng kém hiện tại là bao.
Chỉ như thế này thôi ư?
2 triệu?
Ta...
Lúc bấy giờ, Lý Hạo không nói nên lời, chỉ cảm thấy thất vọng nặng nề.
Mọe nó!
Quá ít, cái này còn không bằng số lượng ta đã hấp thu tối qua, không, nói cho chính xác là tệ hơn nhiều!
Thế mà hết lần này tới lần khác Lưu Long còn lộ ra vẻ tiếc nuối.
Nay thấy Lý Hạo sững sờ đứng đó thì không khỏi tự đắc nói: “Ngươi đã thấy năng lượng thần bí cường đại và quý giá như thế nào chưa? Làm việc chăm chỉ đi, đừng để ta thất vọng! Trong vụ án sắp tới, nếu thành công giết đối phương thì sau trận chiến, ta sẽ lại thưởng cho ngươi hai phần!”
“..."
Nụ cười trên mặt Lý Hạo cứng đờ, nói cách khác, ta phải kiệt sức liều mạng giết huyết ảnh, xong xuôi thì lão đại ngài sẽ thưởng cho ta cả hai phần giống ban nãy?
Đệt, tính ra ta còn không sống thoải mái bằng một con chó hoang?
Hắc Báo, con chó con kia đã ăn của ta bao nhiêu năng lượng thần bí rồi?
Lúc này Lý Hạo mới hoàn toàn hiểu tại sao huyết ảnh lại để mắt tới binh khí của tám đại gia độc, nếu là ta, ta cũng nhìn chằm chằm!
Đối diện, Lưu Long quan tâm hỏi thăm: “Hiện tại trong cơ thể tích tụ nhiều năng lượng thần bí, khó chịu lắm phải không?"
Lý Hạo gật đầu.
Đây vẫn là sự thật.
Năng lượng thần bí lần này có cảm giác khó tiêu hóa hơn một chút, so với sức mạnh bí ẩn trong ngọc kiếm thì sức mạnh bí ẩn trong Băng Tinh Tráo có phần khác biệt, cụ thể là nó tiêu tan chậm hơn.
Phải biết rằng khi rút năng lượng thần bí ra từ ngọc kiếm thì Lý Hạo phải nhanh chóng hấp thu càng nhiều càng tốt, bởi vì nếu chưa tiêu hóa hết, rất nhanh nó sẽ lan ra ngoài cơ thể rồi tiêu tán.
Có điều có Hắc Báo ở đó thì hầu hết năng lượng tràn ra ngoài đều bị nó độc hưởng.
Vì lẽ đó, đừng thấy tối qua Lý Hạo hút nhiều, kỳ thật phân nửa là lãng phí, đều bị Hắc Báo hút đi, so với Lý Hạo thì oắt con kia còn có thể hút được nhiều hơn.
Lý Hạo không dám vận hành “Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật" của lão sư ở đây, nên thật ra thì hút vào cũng không nhiều. Nếu là hút năng lượng từ trong ngọc kiếm thì đã sớm nhiều tới nỗi tràn ra khỏi cơ thể, tuy nhiên ở đây lại không bị tình trạng như vậy.
Lý Hạo có thể cảm nhận được phần lớn năng lượng vẫn còn tồn tại trong cơ thể mình, chỉ là chưa thể hấp thu sạch sẽ mà thôi.
“Quái lạ!"
Bấy giờ, Lý Hạo cũng cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ hai phương thần bí này khác nhau sao?
Sản phẩm thứ cấp lại dễ dàng lưu trữ hơn hàng nguyên bản à?
Không thể hiểu nổi!
Hắn còn đang miên man suy nghĩ, Lưu Long đột nhiên quát to: “Nếu còn chưa hấp thu thì ngươi đứng đây làm gì? Lăn đi luyện võ ngay, chẳng lẽ lại chờ số năng lượng quý giá ấy tiêu tán hết?"
“..."
Lý Hạo không nói lời nào, lập tức chạy ra ngoài.
Lưu Long bạo phát có chút đáng sợ, không nên chọc giận ông ta thì tốt hơn.
. . .
Khu tập thể lực.
Trang thiết bị ở đây phong phú hơn nhiều so với ở nhà.
Mặc dù Lý Hạo cảm thấy hai phần năng lượng thứ cấp này không quá tốt, số lượng ít, khó tiêu hóa nhưng hắn vẫn mau chóng bắt tay vào luyện Ngũ cầm thuật để tránh lãng phí, tuy rằng hắn cảm thấy lãng phí một chút cũng không sao, nhưng hễ nghĩ đến việc không biết còn có thể hút năng lượng thần bí trên ngọc kiếm được thêm bao nhiêu lần thì Lý Hạo liền nhanh chóng từ bỏ ý định.
Theo lão sư, sức mạnh bí ẩn trên các vật siêu năng đều có hạn.
Chẳng mấy chốc sẽ sớm bị hấp thu hết.
Tại thời điểm này, nên quý trọng thì hơn.
Hắn triển khai Vượn thuật: bay, nhảy, vượn quyền, kéo vòng và đu đưa trên không, mượn lực nhảy khắp mọi ngóc ngách xung quanh.
Dần dần, sắc mặt của Lý Hạo bỗng trở nên kỳ quái.
Năng lượng bí ẩn vừa mới hấp thu ban nãy, dường như bây giờ mới được kích hoạt!
“A!"
Lý Hạo khẽ rên rỉ, gân xanh nổi lên trên mặt, vô cùng thống khổ, có chút co giật.
Lý Hạo tưởng mình xảy ra vấn đề, năng lượng thần bí vừa rồi đang điên cuồng hủy diệt thân thể hắn, đang định cầu cứu thì nghe thấy tiếng Lưu Long từ bên cạnh hét lên: “Đừng dừng lại, tiếp tục! Hiện tại năng lượng thần bí đang phát huy tác dụng của nó."
“Vai trò lớn nhất của năng lượng bí ẩn là hủy diệt!"
“Tái sinh trong hủy diệt! Nó đang rèn đúc nhục thể của ngươi, huyết dịch của ngươi, xương cốt của ngươi... để ngươi chịu đựng gian khổ, sinh ra từ trong cái chết!"
“..."
Lý Hạo đau đớn kinh khủng!
“Không đúng!"
Ý nghĩ này xẹt qua đầu hắn, có gì đó không ổn, tuyệt đối là có gì đó không ổn.
Tái sinh từ sự hủy diệt?
Không, không phải như thế.
Năng lượng bí ẩn trong ngọc kiếm mà hắn hấp thu không phá hủy như thứ này, nó sẽ tiêu tan nếu hấp thu quá nhiều, nó sẽ không phá hủy cơ thể ngươi, mà là uẩn dưỡng.
Đúng, theo cảm nhận của Lý Hạo thì bản chất của hai thứ này hoàn toàn khác nhau!
Năng lượng thần bí trong ngọc kiếm ôn hòa, tinh khiết. Còn thứ hắn vừa hấp thu lại quá bạo lực!
Rất nhanh, cánh tay Lý Hạo đã duỗi thẳng vào trong Băng Tinh Tráo.
Có thể nhìn thấy bằng mắt thường một cỗ năng lượng thần bí nhanh chóng xâm nhập vào lòng bàn tay hắn.
Đây là lần đầu tiên Lý Hạo tiếp xúc với sức mạnh bí ẩn từ nguồn khác, không phải từ ngọc kiếm.
Hắn vận dụng “Dẫn Năng Nhập Thể Pháp”.
Khoảnh khắc tiếp theo, trong lòng Lý Hạo khẽ nhúc nhích.
Má nó!
Cảm giác... thật khó chịu!
Hắn hấp thu sức mạnh bí ẩn của ngọc kiếm luôn rất thoải mái, luồng ấm nóng chảy bình lặng, mặc dù hơi khó tiêu nhưng thực sự rất dễ chịu. b
Nhưng lần này Lý Hạo lại thấy khó chịu khi hấp thu, cảm giác năng lượng thần bí một mực không nghe lời, điên cuồng chạy loạn trên cánh tay hắn, thậm chí lan ra khắp nơi trong cơ thể, lực trùng kích cực mạnh.
Có một cảm giác chối bỏ mơ hồ!
“Đây là cảm giác bài xích khi sử dụng nhiều lần mà Vân Dao nói?"
Lý Hạo phản ứng trong nháy mắt, có chút nghi hoặc và kỳ quái, xem ra sức mạnh thần bí trên ngọc kiếm là nguyên bản, còn ở đây là hàng dùng rồi lần 2, thậm chí là lần 3!
Do đó càng khó tiếp thu và càng dễ xảy ra xung đột? Vì vậy những gì Hắc Báo đã hấp thu thực sự được coi là hàng second-hand, còn thứ hắn hấp thu bây giờ thậm chí có thể không tốt bằng những gì Hắc Báo hút vào trước đó?
Đệt, đúng là người không bằng chó!
Lý Hạo thầm nghĩ nhưng không dám lộ ra ngoài.
Hắn nỗ lực vận chuyển, hấp thu năng lượng bí ẩn.
Trong Băng Tinh Tráo, năng lượng thần bí liên tục tràn vào trong cơ thể hắn, trên cánh tay Lý Hạo lộ ra những đường gân xanh, thậm chí còn bắt đầu nổi lên một ít máu, đó là do lực đẩy quá lớn khiến mao mạch bị vỡ.
“Hàng dùng rồi có chút kém chất lượng!"
Lý Hạo thầm mắng, lúc này hắn mới ý thức được là đồ do ngọc kiếm cung cấp quả nhiên thơm ngon!
Trước đó khi Lưu Long nhắc nhở về vụ năng lượng xung đột, hắn còn không tin lắm, bởi vì Lý Hạo vẫn luôn cảm thấy năng lượng bí ẩn rất ôn hòa, có điều bây giờ hắn đã biết nó khó chịu thế nào, thảo nào lại bảo người tiếp dẫn dễ chết, trước kia hắn không hiểu nhưng hiện tại đã minh bạch.
Xung kích mạnh như vậy, thể chất của hắn khá tốt mà huyết mạch còn vỡ, người bình thường dù bị năng lượng bí ẩn không thuộc tính tác động cũng có thể nổ tung!
“Cái này nếu dùng ba bốn lần, chẳng lẽ ngay cả ta cũng chết sao?"
Lúc bấy giờ, giọng nói của Lưu Long vang lên bên tai: “Không tệ! Lực bài xích không quá mạnh, rất tốt! Xem ra thể chất của ngươi cũng khá lắm, chỉ là đổ máu một chút thôi. Ta còn tưởng rằng mình phải cứu ngươi cơ...”
Đây gọi là không quá mạnh?
Lý Hạo nhất thời cảm thấy có phần đồng tình với người khác, lần đầu tiên những người đó hấp thu năng lượng thần bí, không phải suýt nữa đã chết sao?
Hắn cố gắng không nghĩ về lực bài xích, tiếp tục hấp thu nó.
Một lúc sau, thanh âm của Lưu Long lại truyền đến: “Được rồi, ngươi có thể lấy cánh tay ra, băng bó lại, hai ngày qua hiệu quả luyện tập không tệ, ít nhất giữ lại được 30% năng lượng thần bí! Rất khá!"
Nghe thế, sắc mặt Lý Hạo hơi cứng ngắc.
Xong rồi hả?
Xong rồi!
Hai khối thần bí cứ như vậy xong rồi!
Chết tiệt!
Hắn thử cảm thụ một hồi, phát hiện đại khái nó chỉ bằng phần đồ thừa mà hắn uống lần đầu tiên, sau khi cho Hắc Báo uống trước. Tính ra hàng sencond hand mà Hắc Báo hay hấp thu từ số năng lượng tràn ra khỏi cơ thể hắn cũng chẳng kém hiện tại là bao.
Chỉ như thế này thôi ư?
2 triệu?
Ta...
Lúc bấy giờ, Lý Hạo không nói nên lời, chỉ cảm thấy thất vọng nặng nề.
Mọe nó!
Quá ít, cái này còn không bằng số lượng ta đã hấp thu tối qua, không, nói cho chính xác là tệ hơn nhiều!
Thế mà hết lần này tới lần khác Lưu Long còn lộ ra vẻ tiếc nuối.
Nay thấy Lý Hạo sững sờ đứng đó thì không khỏi tự đắc nói: “Ngươi đã thấy năng lượng thần bí cường đại và quý giá như thế nào chưa? Làm việc chăm chỉ đi, đừng để ta thất vọng! Trong vụ án sắp tới, nếu thành công giết đối phương thì sau trận chiến, ta sẽ lại thưởng cho ngươi hai phần!”
“..."
Nụ cười trên mặt Lý Hạo cứng đờ, nói cách khác, ta phải kiệt sức liều mạng giết huyết ảnh, xong xuôi thì lão đại ngài sẽ thưởng cho ta cả hai phần giống ban nãy?
Đệt, tính ra ta còn không sống thoải mái bằng một con chó hoang?
Hắc Báo, con chó con kia đã ăn của ta bao nhiêu năng lượng thần bí rồi?
Lúc này Lý Hạo mới hoàn toàn hiểu tại sao huyết ảnh lại để mắt tới binh khí của tám đại gia độc, nếu là ta, ta cũng nhìn chằm chằm!
Đối diện, Lưu Long quan tâm hỏi thăm: “Hiện tại trong cơ thể tích tụ nhiều năng lượng thần bí, khó chịu lắm phải không?"
Lý Hạo gật đầu.
Đây vẫn là sự thật.
Năng lượng thần bí lần này có cảm giác khó tiêu hóa hơn một chút, so với sức mạnh bí ẩn trong ngọc kiếm thì sức mạnh bí ẩn trong Băng Tinh Tráo có phần khác biệt, cụ thể là nó tiêu tan chậm hơn.
Phải biết rằng khi rút năng lượng thần bí ra từ ngọc kiếm thì Lý Hạo phải nhanh chóng hấp thu càng nhiều càng tốt, bởi vì nếu chưa tiêu hóa hết, rất nhanh nó sẽ lan ra ngoài cơ thể rồi tiêu tán.
Có điều có Hắc Báo ở đó thì hầu hết năng lượng tràn ra ngoài đều bị nó độc hưởng.
Vì lẽ đó, đừng thấy tối qua Lý Hạo hút nhiều, kỳ thật phân nửa là lãng phí, đều bị Hắc Báo hút đi, so với Lý Hạo thì oắt con kia còn có thể hút được nhiều hơn.
Lý Hạo không dám vận hành “Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật" của lão sư ở đây, nên thật ra thì hút vào cũng không nhiều. Nếu là hút năng lượng từ trong ngọc kiếm thì đã sớm nhiều tới nỗi tràn ra khỏi cơ thể, tuy nhiên ở đây lại không bị tình trạng như vậy.
Lý Hạo có thể cảm nhận được phần lớn năng lượng vẫn còn tồn tại trong cơ thể mình, chỉ là chưa thể hấp thu sạch sẽ mà thôi.
“Quái lạ!"
Bấy giờ, Lý Hạo cũng cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ hai phương thần bí này khác nhau sao?
Sản phẩm thứ cấp lại dễ dàng lưu trữ hơn hàng nguyên bản à?
Không thể hiểu nổi!
Hắn còn đang miên man suy nghĩ, Lưu Long đột nhiên quát to: “Nếu còn chưa hấp thu thì ngươi đứng đây làm gì? Lăn đi luyện võ ngay, chẳng lẽ lại chờ số năng lượng quý giá ấy tiêu tán hết?"
“..."
Lý Hạo không nói lời nào, lập tức chạy ra ngoài.
Lưu Long bạo phát có chút đáng sợ, không nên chọc giận ông ta thì tốt hơn.
. . .
Khu tập thể lực.
Trang thiết bị ở đây phong phú hơn nhiều so với ở nhà.
Mặc dù Lý Hạo cảm thấy hai phần năng lượng thứ cấp này không quá tốt, số lượng ít, khó tiêu hóa nhưng hắn vẫn mau chóng bắt tay vào luyện Ngũ cầm thuật để tránh lãng phí, tuy rằng hắn cảm thấy lãng phí một chút cũng không sao, nhưng hễ nghĩ đến việc không biết còn có thể hút năng lượng thần bí trên ngọc kiếm được thêm bao nhiêu lần thì Lý Hạo liền nhanh chóng từ bỏ ý định.
Theo lão sư, sức mạnh bí ẩn trên các vật siêu năng đều có hạn.
Chẳng mấy chốc sẽ sớm bị hấp thu hết.
Tại thời điểm này, nên quý trọng thì hơn.
Hắn triển khai Vượn thuật: bay, nhảy, vượn quyền, kéo vòng và đu đưa trên không, mượn lực nhảy khắp mọi ngóc ngách xung quanh.
Dần dần, sắc mặt của Lý Hạo bỗng trở nên kỳ quái.
Năng lượng bí ẩn vừa mới hấp thu ban nãy, dường như bây giờ mới được kích hoạt!
“A!"
Lý Hạo khẽ rên rỉ, gân xanh nổi lên trên mặt, vô cùng thống khổ, có chút co giật.
Lý Hạo tưởng mình xảy ra vấn đề, năng lượng thần bí vừa rồi đang điên cuồng hủy diệt thân thể hắn, đang định cầu cứu thì nghe thấy tiếng Lưu Long từ bên cạnh hét lên: “Đừng dừng lại, tiếp tục! Hiện tại năng lượng thần bí đang phát huy tác dụng của nó."
“Vai trò lớn nhất của năng lượng bí ẩn là hủy diệt!"
“Tái sinh trong hủy diệt! Nó đang rèn đúc nhục thể của ngươi, huyết dịch của ngươi, xương cốt của ngươi... để ngươi chịu đựng gian khổ, sinh ra từ trong cái chết!"
“..."
Lý Hạo đau đớn kinh khủng!
“Không đúng!"
Ý nghĩ này xẹt qua đầu hắn, có gì đó không ổn, tuyệt đối là có gì đó không ổn.
Tái sinh từ sự hủy diệt?
Không, không phải như thế.
Năng lượng bí ẩn trong ngọc kiếm mà hắn hấp thu không phá hủy như thứ này, nó sẽ tiêu tan nếu hấp thu quá nhiều, nó sẽ không phá hủy cơ thể ngươi, mà là uẩn dưỡng.
Đúng, theo cảm nhận của Lý Hạo thì bản chất của hai thứ này hoàn toàn khác nhau!
Năng lượng thần bí trong ngọc kiếm ôn hòa, tinh khiết. Còn thứ hắn vừa hấp thu lại quá bạo lực!
Danh sách chương