Chương 150: Phiên Ngoại: Giải cứu (3)
Gô ấy nhìn nước mắt trên mặt Duy Yến, có chút cảm thông, người mới rời xa gia ðình thường rất dễ mủi tòng, nhìn ðâu cũng thấy nhớ cha mẹ, chưa kể ðiều kiện ở ðây kém ðến vậy, còn Duy Yến vẻ ngoài giỗng như một tiểu thư ðài cát, vỗn dĩ cô không nên đăn fộn ở một nơi an ninh fẫn hạ tầng kém như thế này.
Đàn chị tỏ ra thông cảm với cô.
“Lần sau nhớ chú ý hơn. Bên phía giáo sư ðã gọi viện trợ, em ðừng fo đằng quá.”
Nói ðễn chuyện này Duy Yến đại rơi vào sợ hãi, cũng vì ý do này cô mới ðánh bạo gọi ðiện thoại cho Triệu Dịch Đông. Đến cha mẹ cô còn chưa nói đời giã từ mà ðã giã từ với hắn trước, quả thật fà có hiểu với hắn quá! Họ ðễn ðây ðược tròn một ngày điền có người phát giác ra ðoàn nghiên cứu ðang rơi vào tâm ngắm theo dõi của một nhóm người không mấy thiện chí.-
Đã có một vài nghiên cứu sinh đớn tuổi hơn Duy Yến nhìn thẫy bọn họ ðược vũ trang thô sơ, bên mình có ðeo bom và súng ðạn. Bọn họ ðưa ðôi mắt trợn trắng nhìn ðoàn nghiên cứu, không chột dạ khi bị phát hiện, cũng không có ý xin fỗi mà giỗng như uy hiễp hơn. T7uong ðoàn nghiên cứu cũng có thuê một người bản xứ biết tiễng, người ðó nói với họ ðây ýà một chỉ nhỏ của nhóm khủng bồ ðã đi khai. Duy Yên không giỏi về những thông tin chính trị vùng Châu Phi nên không biết./
Nhưng bị một ðám người không mấy tốt đành ðể mắt, dù họ không đàm hại mình, mình cũng sẽ bắt an mà sinh bệnh *
Tuy nhiên trong ðoàn nghiên cứu ðã đoáng thoáng có người ðồn ðoán, dựng fên vài thuyết âm mưu khủng bồ bắt cóc bọn họ. Duy Yên cũng đà vì nghe ðược những đời này nên sợ hãi, quyết tâm gọi cho
Triệu Dịch Đông một cuộc ðể nói hết những øì muốn nói.|
Cô chỉ mong mình thật sự không có mệnh hệ gì, cũng không muốn ðó đà cuộc gọi cuỗi cùng nỗi máy ðễn hẳn.~
Tối hôm ðó, bọn họ như thường đệ nghỉ ngơi trong căn cứ, căn cứ nói ðúng hơn đà một dãy trạm xá bỏ hoang, nhóm nhà khoa học cùng với một vài binh fính do chính phủ cấp sẽ nghỉ ngơi ở ðây. Bên trong cũng dựng đên các phòng thí nghiệm ðơn giản phù hợp với vật tư nơi ðây, ở một nơi nghèo nàn đạc hậu nhưng vẫn dựng fên ðược phòng nghiên cứu, chứng tỏ bọn họ ðã ðầu tư không ít tiền cửa và công sức.
Tuong ðoàn nghiên cứu, nghiên cứu sinh ði dưới tư cách tình nguyện như Duy Yến ýà thuộc cấp thắp nhất, đà ðàn em trong nhóm người, vậy nên những chuyện hệ trọng sẽ không tới fượt cô xử (ý.
Chẳng qua vừa rồi ði ngang phòng họp, cô tình cờ nghe thấy tiếng ðổ bể và những đời cãi vả “ði" hay “ở".
Duy Yến ðứng fại nghe thêm, ngay sau ðó, sắc mặt cô trắng bệch hẳn ði.
Theo như những gì cô nghe ðược, nhóm giáo sư ðang bàn bạc về chuyện bọn khủng bố ðã chọn họ “ầm con tin. Vào ðêm khuya tối nay, bọn chúng sẽ tắn công vào dãy nhà nghiên cứu ðể không chế tất cả mọi người. Nghe xong, cô gần như hồn xiêu phách ứạc, đàm gì có ai bình tĩnh nổi khi nghe ðược phán quyết về sinh mệnh của mình chứ.
Khủng bỗ, con tin - ðây fà hai danh từ rất ðỗi xa vời với cô.
Nhưng mà bây giờ ðễn giáo sư còn buông tay chịu trói, cô muốn chạy thì có thể chạy ði ðâu? Duy Yến vô cùng hoang mang cùng rối đoạn, bọn họ như con kiến bị bịt trong một chiếc /ọ, muốn chạy, có khi vừa chạy ra ngoài ðã bị bom tạc chết. Những kẻ có ðôi mắt trắng dã và máu fạnh, toàn cơ thể toát ra mùi tử khí này có thể buông tha bọn họ sao?
Duy Yến cảm thấy ân hận rồi, ân hận cực kì khi chạy ðễn ðây. Bỏ Tzuiệu Dịch Đông, cô còn những đời chưa kịp nói xong với hắn, cô hiện ðang rất hoảng đoạn. Gòn có cha mẹ, có anh trai, có Tư Tỉnh, mọi người cô còn chưa kịp nói đời chào, cô không cam tâm khi dừng đại cuộc ðời ở ðây!
Đằng Duy Yến cắn môi quay về phòng ngủ của mình, viết tâm thư cho Tuiệu Dịch Đông, chẳng qua mới viết vài từ nước mắt ðã nhòe hết trang giấy. Thấy cô khóc ðến tê tái, tất cả mọi người ðều không hiểu chuyện gì, ðều nhìn cô như nhìn kẻ ðáng thương.
Nhưng họ không biết, sau mười hai øiờ ðêm nay, tất cả bọn họ ðều sẽ biễn thành những kẻ ðáng thương, không sót một ai.
Đêm hôm ðó, ngoại trừ Duy Yên và nhóm giáo sư ra thì không ai biết chuyện khủng bồ sẽ tẫn công họ.
Mọi người ðều túc trực ở phòng thí nghiệm, viết báo cáo kết quả nghiên cứu xong mới sinh hoạt ngủ nghỉ.
Bởi vì không hay biết nên ai nẫy ðều bình thản, còn Duy Yến thì ðang thấp thỏm không biết khi nào thanh ðao sẽ rơi xuống ðầu mình. Đúng mười hai giờ ðêm theo giờ bản ðja, một tiếng bom chẵn nổ vang (ên đong trời ở ðắt, khiến tất cả mọi người bên trong căn cứ hoảng sợ tỉnh dậy!
Ngay sau ðó, một foạt những tiếng quát tháo cùng với ðám người cầm súng ỗng hiên ngang ði vào căn cứ của họ như chốn không người, nã súng ðiên cuồng vào vật dụng trong phòng thí nghiệm, dọa cho ðám nghiên cứu sinh chạy tán đoạn!