Thụy Sâm có cảm giác đã đến lúc cậu phải chọn cho mình một giải pháp, thời gian chơi trốn tìm với Đế Quốc cũng đã tương đối lâu đến phát ngán, trong khi đó tàu cứu viện của Đồng Minh mãi cũng không thấy bóng dáng đâu. Tuy cậu cũng không biết được sự lựa chọn của mình là đúng hay sai, nhưng nếu còn luồn lách trong cái đám tinh vân này thì chuyện bị Đế Quốc tóm cổ chỉ là vấn đề thời gian. Từ khi cậu bắn hạ chiếc Nữ Yêu trinh sát, tuy nhiên tạm thời tránh khỏi sự tìm kiếm của Đế Quốc nhưng Thụy Sâm cũng có thể thấy được là cậu đã chọc vào một tổ ong bò vẽ. Kể từ khi biết chắc có một chiếc chiến đấu cơ mà quân phản kháng cướp được đang lẩn trốn trong đám tinh vân, lập tức số lượng Nữ Yêu được phái đi trinh sát và tìm kiếm tăng lên trông thấy, hơn nữa Thụy Sâm cũng không biết liệu còn có lực lượng tiếp viện nào của Đế Quốc đang trên đường đến hay không, dù sao thì đây cũng là thiên hà lân cận New Lyons, ở đó có một căn cứ quân sự lớn nên việc Đế Quốc tổ chức tăng viện chỉ là trong vài giờ.



Lúc trước Thụy Sâm cũng đã có lúc định rời khỏi đám tinh vân này nhưng ngay lập tức cậu loại ngay ý tưởng đó, quay đầu chiến đấu cơ lẩn sâu vào trong đám tinh vân, lại tiếp tục chơi “bịt mắt bắt dê” với đám Nữ Yêu. Hỏi tại sao ư? Cũng chẳng có gì to tát lắm, chỉ là khi tiếp cận với rìa của đám tinh vân, nhờ vào hệ thống rada tiên tiến trên Tia Chớp, cậu phát hiện thấy một thức khiến cậu căm hận đến cực độ, đó là những lời kêu gọi cứ phát lặp đi lặp lại mà trước đây vẫn bị đám tinh vân ngăn lại. Thực ra Thụy Sâm cũng chẳng quan tâm đến lời kêu gợi vớ vẩn ấy lắm nếu như cậu không phát hiện nó được phát đi từ một chiếc AWACS kiểu Tỏa Nhãn, cạnh đó còn có tám chiếc Nữ Yêu hộ tống!

“Thái không mẫu hạm Bảo Lũy! XXXXOOOO!!!! Chỉ đối phó với mỗi một chiếc chiến đấu cơ thôi mà, có cần phải huy động đến cả thái không mẫu hạm như thế không???” Khi quay đầu chiến đấu cơ lẩn lại vào đám tinh vân, Thụy Sâm không nhịn được chửi ầm lên. Tuy cậu không phát hiện ra vị trí của thái không mẫu hạm nhưng Thụy Sâm có thể khẳng định bên ngoài tồn tại ít nhất là một chiếc. Tỏa Nhãn là loại chiến đấu cơ hỗ trợ cực kỳ quý giá, có thể làm tăng gấp đôi hiệu quả chiến đấu của không quân, thông thường không bao giờ được bố trí trên chiến liệt hạm hay tuần dương hạm, cơ bản mà nói chỉ có thái không mẫu hạm là có. Tuy đám tinh vân có diện tích cực lớn nhưng hệ thống kiểm soát tầm xa của Tỏa Nhãn thừa khả năng bao phủ toàn bộ không gian xung quanh, không cần dùng nhiều nơ-ron thần kinh Thụy Sâm cũng thừa biết chẳng có vị chỉ huy nào của Đế Quốc lại ngu ngốc đến nỗi chỉ bố trí một chiếc Tỏa Nhãn, thêm vào đó số lượng Tỏa Nhãn trên một thái không mẫu hạm tuy không nhiều nhưng cũng không thể chỉ là một chiếc. Có con cú vọ đó bên ngoài, chỉ cần Thụy Sâm ló đầu ra khỏi đám tinh vân là cậu sẽ nằm trong tầm kiểm soát của nó. Tất cả Nữ Yêu xung quanh đó sẽ được chỉ dẫn để dùng thời gian ngắn nhất ngăn chặn, bao vây, truy kích Thụy Sâm, mà cậu tuyệt đối không cho rằng mình có thể đối phó được với số lượng Nữ Yêu vượt trội đó, nếu cậu bị bắn rơi coi như mọi thứ kết thúc. Thậm chí nếu Thụy Sâm có thoát được đám Nữ Yêu thì cậu sẽ đi đâu, ba cổng siêu không gian trong vùng chắc chắn được canh gác cẩn thận, cố vượt qua chỉ là tự sát.



Do đó Thụy Sâm chỉ còn cách lang thang trong đám tinh vân để tính cách khác, cậu cảm thấy đầu đau như búa bổ, lần này coi như đã nằm trong bẫy, Thụy Sâm không khỏi ai thán, nếu cô thiếu tá đi theo cậu có phải hay không, có thể cô ta còn biết tọa độ của cái cổng siêu không gian bí mật chết toi kia. Thụy Sâm cũng cả thấy hối hận, lần này cậu nhận được một bài học nhớ đời, nếu trước khi hành động cậu cẩn thận nắm vững mọi ngóc ngách của kế hoạch thì đã không rơi vào tình trạng khó khăn như thế này. Trong suy nghĩ của Thụy Sâm cậu chỉ đơn giản là chỉ phụ trách hành động đến khi gặp Odyssey là xong, rút lui là việc của tuần dương hạm, do đó cậu không hề xem qua chút nào về tuyến đường rút. Nhớ lại câu nói: Chớ có bỏ qua bất kỳ thông tin nào dù là nhỏ, bởi lẽ biết đâu trong đó có những thứ có thể cứu mạng bạn.



Có điều không tìm được của hiệu nào mua thuốc hối hận quanh đây, bây giờ đành cố nghĩ xem nên làm gì, vừa cẩn thận lần tránh qua nhưng kẽ hở giữa các đội truy lùng của Đế Quốc, Thụy Sâm vừa cố nghĩ đến phương án phá vây, có điều đáng tiếc là tính đi tính lại cuối cùng vẫn không tìm ra được phương án khả thi, Thụy Sâm gần như đã tuyệt vọng.




Còn về việc đầu hàng! Không phải là Thụy Sâm chưa từng nảy ra ý tưởng hay ho đó, nhưng cậu rất nhanh quăng nó vào sọt rác, đầu hàng là vô vọng. Nói đùa chứ, nếu lại một lần nữa được gặp ngài thượng tướng đáng kính, được hưởng sự tiếp đãi đặc biệt và miễn phí của ông ta, thà cậu lao ra không chiến với đám Nữ Yêu cho đến khi bị bắn tan xác còn dễ chịu hơn, hơn nữa những lời nhắn nhủ của trung tá Taylor, của thiếu tá Sonia vẫn còn văng vẳng bên tai, cậu nhất định không phụ lòng họ, nhất định phải mang chiến đấu cơ mẫu cùng các số liệu về căn cứ an toàn.



Chỉ có điều đánh giá tình huống trước mắt, cậu không thể không mạo hiểm rồi. Thụy Sâm trầm ngân nghĩ. Nếu không cậu cũng không thể hoàn thành sứ mạng, tiếp tục chơi trốn tìm trong đám tinh vân này chỉ có một kết quả duy nhất là bị bắt, chi bằng đánh cược một phen.



Kế hoạch của Thụy Sâm thực sự quá mạo hiểm bởi cốt lõi của nó dựa trên sự suy đoán cầu may của cậu, Thụy Sâm cố đoán xem cái cổng siêu không gian bí mật kia nằm ở hướng nào. Ba cổng siêu không gian công khai, cậu biết tọa độ của chúng và chắc chắn Đế Quốc biết trước cậu, do đó trừ khi bị thần kinh còn không thì chỉ huy hạm đội không thể không phái chiến hạm khóa chặt chúng, do đó điều duy nhất mà Thụy Sâm có thể trông đợi là cái cổng siêu không gian bí mật kia. Cậu không biết Đế Quốc có biết đến nó hay không nhưng cậu quyết định đánh cược rằng bọn chúng chưa biết nó, nếu không thực sự Thụy Sâm chỉ còn đường chết. Đế Quốc ngoài kia chí ít cũng có một chiếc thái không mẫu hạm, còn cậu thì chẳng hi vọng Đồng Minh có thể phái bất cứ chiến hạm nào đến tiếp ứng, như tướng quân Martin đã nói tất cả những chiến hạm quanh đây đều đã được triệu tập tham gia kế hoạch Cáo Lửa, còn phái các tàu thông thường đến, đó là tự sát. Nói trắng ra là Thụy Sâm chỉ còn trông mong vào chính mình.



Thụy Sâm nhớ lại quyết định chờ đợi lúc đầu của cậu, lúc đó cậu nghĩ nó là quyết định ổn thỏa nhất, nhưng dựa trên cơ sở là Đế Quốc không biết cậu đang ở trong đám tinh vân này, trong điều khiện hiện nay, còn trốn ở lại chỉ là điều ngu xuẩn, nếu biết sớm như thế, cậu đáng nhẽ nên rời khỏi đây đến tìm một vị trí an toàn khác, vũ trụ mênh mang để xem Đế Quốc tìm cậu bằng cách nào? Như thế cho dù cậu rất khó tìm đường về căn cứ nhưng cũng vẫn hơn là rơi vào tay Đế Quốc. Nhưng đáng tiếc là cậu không có phép tiên tri, cho nên đã phí mất thời gian quý giá trước khi Đế Quốc đến để chờ đợi như một thằng ngốc, cuối cùng bị bức đến bước đường cùng, chỉ còn biết đánh liều một chuyến để tìm đường sống.



“Cái cổng siêu không gian chết toi đó rốt cuộc là nằm ở cái xó xỉnh nào vậy ta?” Thụy Sâm bắt đầu cần thận tính toán.



Điểm đầu tiên có thể nhận xét là nó không xa lắm so với đám tinh vân này, bởi lẽ nếu không Đồng Minh đã không chọn nơi đây làm điểm hẹn phối hợp, thời gian lộ ra trong khoảng không không có vật gì che chắn càng dài, khả năng bị lộ càng cao. Đứng về mặt cơ bản mà nói, sau khi rời khỏi cổng siêu không gian chỉ cần đi một quãng ngắn là có thể chui ngay vào đám tinh vân này để ẩn nấp là hợp logic nhất, đương nhiên nếu có vị sĩ quan tham mưu nào của Đồng Minh quyết định chọn điểm hẹn cách xa cổng siêu không gian đến phân nửa hệ thiên hà, Thụy Sâm cũng chỉ còn cách cúi đầu trước số mệnh.



Lấy điểm thứ nhất làm cơ sở, có thể suy ra rằng cái cổng siêu không gian bí mật kia không thể nằm cùng hướng với một trong ba cổng siêu không gian công khai, từ thiên hà New Lyons đến đây, Thụy Sâm đã cần thận quan sát nhưng cũng không phát hiện chỗ nào có năng lượng bất thường, tương tự nếu nằm cùng hướng với hai cổng siêu không gian còn lại chắc chắn sẽ bị các tàu thám hiểm từ đó đến thám hiểm đám tinh vân này phát hiện từ lâu, còn gì là bí với mật nữa.



Điểm thứ ba, đã gọi là cổng siêu không gian bí mật, đương nhiên nó phải có sự ngụy trang tự nhiên, không thể lồ lộ giữa thanh thiên bạch nhật được, nếu không chẳng có lý do gì các tàu thám hiểm qua đây không phát hiện ra, do hệ thiên hà này không có thiên thể nên nó chỉ có thể ở lẫn trong các bãi đá vụn, mây tinh vân hoặc bụi vũ trụ mà thôi, qua ba điểm đó phạm vi tìm kiếm thu hẹp lại nhiều.



Tim Thụy Sâm đập thình thịch khi cậu gọi bản đồ thiên hà ra nghiên cứu, tổng hợp cả ba điều kiện lại thì những kết quả tìm kiếm chắc không quá nhiều.



“Con bà nó!!! Hai chọn một, làm thế nào bây giờ?” Thụy Sâm ngây người nhìn màn hình, phù hợp cả ba điều kiện đương nhiên không nhiều nhưng chết tiệt ở chỗ là vẫn cứ hơn một. Thậm chí trong phạm vi quanh cậu có đến những hai vị trí phù hợp nhất, một là ở trong một bãi đá vũ trụ nhỏ, chỗ khác là một đám tinh vân ngũ sắc mỏng manh uốn khúc, thoạt nhìn như một dải lụa bay bay trong gió. Hai điểm ấy đều có khả năng tương đương nhau, cái nào cũng có thể là đường sống giúp cậu thoát, cái nào cũng có thể là cửa tử nếu cổng siêu không gian nằm ở phía kia, lúc đó thì Thụy Sâm chỉ còn một con đường là chết.




Thụy Sâm không biết phải chọn hướng nào, bởi lẽ một khi cậu ló đầu ra khỏi đám tinh vân này cũng đồng nghĩa là lộ mặt trước chiến đấu cơ Đế Quốc, dưới sự bao vây của chúng chắc chắn cậu không có cơ hội quay lại đám tinh vân này một lần nữa, chỉ còn cách nghiến răng lao về phía trước, cho đến khi phát hiện cái cổng siêu không gian cứu mạng, hoặc đến khi phát hiện mình chọn sai hướng, nếu sai đương nhiên cậu sẽ có cái may mắn gặp lại ông bà nội.



Khó chọn lựa không phải vì Thụy Sâm sợ chết, thực ra với cậu chết cũng không phải là vấn đề to tát, dưới sự “đào luyện” của thượng tướng Steve, Thụy Sâm đã có được cái giác ngộ “sinh tử gạt ra ngoài mi mắt” rồi, chỉ có điều cậu không bỏ được, không bỏ được những thứ mà trung tá Taylor, thiếu tá Sonia và biết bao anh em đồng đội đã đổ mồ hôi và máu để giành được, nghĩ đến đó, Thụy Sâm lại cảm thấy lòng nhói lên, trong thâm tâm cậu không tin họ có thể vượt qua tuyến phòng ngự của Đế Quốc, những thứ cậu đang mang theo là do những con người dũng cảm ấy dùng mạng mình để đổi lại, làm sao cậu có thể đem đi đặt cược.



Nhưng đồng thời Thụy Sâm cũng hiểu ra, cậu phải hạ quyết tâm ngay bất kể có khó khăn như thế nào! Hiện nay cậu còn có thể lần trong đám tinh vân này chơi trốn tìm với Đế Quốc ngoài nguyên nhân do phạm vi bao phủ của nó khá lớn, cùng với khả năng làm nhiễu các thiết bị rada, còn có một nguyên nhân quan trọng khác là do lực lượng của Đế Quốc không đủ. Một chiếc thái không mẫu hạm tuy rằng là một lực lượng không nhỏ nhưng do phải phân tán chủ lực để tuần tra bên ngoài đề phòng cậu thoát đi, lại phải chia quân để trinh sát trong đám tinh vân nên thực tế là lực lượng trinh sát không nhiều, cậu có thể luồn lách qua khe hở giữa các toán Nữ Yêu để thoát đi, nhưng nếu chờ đến khi lực lượng tăng viện của Đế Quốc đến, càng ngày sẽ càng có nhiều chiến đấu cơ truy tìm Thụy Sâm, điều đó cũng có nghĩa là không gian cơ động của cậu ngày càng hẹp, đến một lúc nào đó Thụy Sâm sẽ không còn đường thoát nữa. Còn Đồng Minh thì đừng mong vào lực lượng tiếp viện của họ, cậu chỉ còn trông mong vào nỗ lực của mình.



Vẫn là một câu, vấn đề của Thụy Sâm bây giờ không phải là có rời khởi đám tinh vân hay không, trước sau gì cũng phải rời khỏi đây, đó là điều khẳng định, chỉ phân vân ở phương hướng khác nhau, Thụy Sâm cho rằng chạy muộn không bằng đi sớm, cậu không thể tiếp tục phạm sai lầm cứ tiêu cực chờ đợi nữa.



Tựa như nhấc lá bài cuối cùng lên, Thụy Sâm nghiến răng chọn lựa, Tia Chớp khó khăn lắm mới lách qua giữa hai toán trinh sát của Đế Quốc, Thụy Sâm quay mũi chiến đấu cơ về phía đã chọn, điều chỉnh lại hệ thống phân phối năng lượng trên Tia Chớp. Tất cả năng lượng dồn hết cho động cơ và màn chắn năng lượng, nhiệm vụ lần này là chạy trốn chứ không phải là chiến đấu, có để lại năng lượng cho pháo cũng không có tác dụng, thêm nữa Thụy Sâm cũng chẳng tin là cậu có thể địch lại số đông đối phương. Đẩy cần gia lên hết mức, Tia Chớp lao vút đi hướng về phía ngoài đám tinh vân lao đến, thành hay bại, chỉ là một ván bài này thôi, Thụy Sâm cũng chỉ biết thuận theo số phận.



Ngay khi Tia Chớp lao ra khỏi đám tinh vân, Thụy Sâm nhấn nút khởi động After-Burn, bốn luồng lửa ion xanh biếc lóe lên sáng rực đẩy chiếc chiến đấu cơ lao thẳng về phía dải tinh vân như một dải lụa phất phơ ở xa xa.



Tín hiệu báo động rít lên trong khoang chỉ huy của mấy chiếc Tỏa Nhãn, ngay khi Tia Chớp vừa xuất hiện bên ngoài đám tinh vân, tín hiệu của nó đã bị mấy chiếc AWACS khóa chặt, một đám Nữ Yêu dưới sự chỉ huy của Tỏa Nhãn lập tức tản ra, từ các hướng khác nhay lao về phía Thụy Sâm, trong đó có hai chiếc ở phía trước đã tiến vào tuyến đánh chặn.



Thụy Sâm nghiến chặt răng, quyết định không tránh né, không thèm nhìn đến những tia năng lượng lao vun vút từ bên sườn, cậu giữ chặt hướng cho Tia Chớp lao thẳng về phía mục tiêu, lúc này tuyệt đối không để đối phương cầm chân, bằng không chờ khi những chiếc khác đến nơi, mọi chuyện sẽ chấm dứt.



Cự ly giữa hai bên nhanh chóng rút ngắn dưới tốc độ cực nhanh của chiến đấu cơ, Thụy Sâm lắc nhẹ cần lái sang hai bên một cách bất quy tắc để điều khiển chiến đấu cơ khẽ dao động trong một phạm vi cực nhỏ, vừa cố tránh những phát đạn từ phía địch vừa cố giữ nguyên đường bay nhắm thẳng về hướng đám tinh vân.



Cùng với khoảng cách ngày càng gần, những phát đạn từ hai chiếc Nữ Yêu cũng ngày càng chính xác, từng chùm từng chùm sáng màu đỏ và trắng liên tiếp va chạm với màn chắn phía trước của Tia Chớp, trong những ánh chớp chói lòa, năng lượng của màn chắn liên tục hạ xuống, từ 100% xuống dần, ánh mắt Thụy Sâm gắn chặt lấy những con số trên màn hình, khi tỷ lệ phần trăm chỉ hạ xuống còn một con số, chiếc Tia Chớp lướt ngang qua hai chiếc Nữ Yêu.



Thụy Sâm thở phào một hơi, hai chiếc Nữ Yêu muốn truy kích cậu còn phải mất thời gian quay đầu, điều đó cho cậu một cơ hội, ánh mắt quay lại với màn hình rada nhưng vẫn chưa có tín hiệu gì của năng lượng bất thường, có lẽ cậu còn phải bay thêm một đoạn nữa…




Đến khi hai chiếc Nữ Yêu thực hiện hết vòng lượn, Tia Chớp đã bỏ xa chúng một quãng, liếc mắt qua rada kiểm soát bán cầu sau, Thụy Sâm thấy hai chiếc Nữ Yêu đang tăng hết tốc độ đuổi theo, phía sau còn có thêm sáu chiếc nữa cũng đang cố rút ngắn cự ly. Nhưng do khoảng cách khá xa nên những phát đạn đuổi theo cũng mất độ chuẩn xác, không mấy nguy hiểm đối với Thụy Sâm, màn chắn sau của chiếc Tia Chớp vốn sung mãn năng lượng chắc chắn chịu được.



Đột nhiên những tiếng tích… tích… tích… vang lên bên tai Thụy Sâm, sáu quả tên lửa đối không từ đằng sau lao tới, nhận ra không thể đuổi kịp tốc độ của Tia Chớp, Nữ Yêu lập tức thay đổi thủ đoạn tác chiến.



Thụy Sâm không thể lượn vòng để tránh, nếu không cậu sẽ nhanh chóng bị đuổi kịp, vừa nghiến răng ấn nút phóng đạn mồi nhử, cậu vừa cầu nguyện sao cho chúng có thể lừa được tên lửa, nữ thần may mắn lại mỉm cười với cậu lần nữa, sáu quả tên lửa hết quả này đến quả khác bị đạn mồi lừa khỏi quỹ đạo, nổ tung phía sau lưng Tia Chớp, quả cuối cùng nổ sát ngay sau lưng, sóng xung kích khiến chiếc chiến đấu cơ không ngừng lắc lư khiến Thụy Sâm phải gắng lắm mới giữ nguyên đường bay, liếc mắt qua chỉ số năng lượng của màn chắn, cậu giật nảy mình, tuy màn chắn trên Tia Chớp đã phát huy tác dụng chặn hết những mảnh vụn của tên lửa nhưng nó cũng bị giảm xuống đến gần 50%.



Lòng Thụy Sâm như có lửa thiêu, cậu đã bay đến gần sát đám tinh vân ngũ sắc ấy, nhưng màn hình rada vẫn bình thường, không có bất cứ dấu hiệu năng lượng bất thường nào cả, một luồng hơi lạnh chạy suốt sống lưng cậu. “Thế là hết, mình thua rồi!” Thụy Sâm thầm nhủ.



Những tiếng kêu chói tai của hệ thống báo động lại vang lên lần nữa, lại là sáu quả tên lửa lao về phía Thụy Sâm, liếc mắt qua số lượng đạn mồi nhử còn lại, Thụy Sâm thở dài một hơi, chỉ còn bốn quả đạn, dù có may mắn cỡ nào cậu cũng không thể lừa được hết sáu quả tên lửa, nếu Thụy Sâm không muốn bị bắn tan xác, cậu chỉ còn cách bỏ đường bay cũ, thực hiện những động tác cơ động tránh né, điều đó cũng đồng nghĩa với việc bị đám Nữ Yêu đuổi kịp.



“Game Over!” Thụy Sâm cười như mếu. “Vận may của mình cuối cùng cũng đã đến lúc xài hết!”



Vào cái giây phút Thụy Sâm quyết định buông xuôi, một tiếng “tích” thánh thót vang lên bên tai, trên màn hình rada chợt xuất hiện một điểm xanh ở góc cao bên trái phía trước cậu.



Màu xanh!!! Thụy Sâm như muốn rơi nước mắt. Tín hiệu phân biệt bạn thù chỉ ra rằng, cảm ơn trời đất, đó là tàu của Đồng Minh, nếu họ đã xuất hiện ở đó, có nghĩa là sự lựa chọn của Thụy Sâm không sai.



Ván bài này, cậu đã đặt đúng cửa! Cậu thắng rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện