Thiếu tá Sonia Dương bình tĩnh ngồi đợi trong khoang lái chiếc Mèo Địa Ngục của mình, cô chờ hai chiếc Nữ Yêu rời khỏi hạm đội, bám theo chiến cơ trinh sát tiến vào khu phục kích đã định trước, nhìn hai chiếc Nữ Yêu vội vội vàng vàng đuổi theo, cô không khỏi cười khẽ một tiếng, sau mấy lần phải ăn quả đắng, không ngờ Đế Quốc vẫn chưa hấp thụ được chút kinh nghiệm nào, hai chiếc Nữ Yêu hiển nhiên không có nhiều kinh nghiệm ở khu vực này, có lẽ đó là những phi công vừa mới ra trường. Cắn nhè nhẹ đôi môi chín mọng, cô thầm nghĩ, cũng hay, vừa đúng lúc trung đội Lam Thiên Sứ vừa nhận thêm mấy phi công mới ra trường, Tuyết Thiên Nghi và Anne mặc dù đều có kỹ thuật rất xuất sắc nhưng vẫn còn thiếu kinh nghiệm và sự tự tin là điểm yếu trí mạng của họ, để họ trải qua lần thử lửa đầu tiên trong hoàn cảnh có lợi, tạo cơ hội để ghi điểm ngay từ lần xuất kích đầu sẽ rất thuận lợi để họ xây dựng lòng tin vào chính khả năng của mình.
Vào lúc cô định chờ một chút nữa cho hai chiếc chiến cơ địch đi xa hẳn khỏi hạm đội, hai chiếc Nữ Yêu đột nhiên quay đầu bỏ mặc chiếc trinh sát mà quay về hạm đội, thiếu tá nhận ra hai phi công địch có vẻ như đã phát hiện tình huống có vấn đề, đáng tiếc là đã quá muộn, tuy đây chưa phải là cơ hội tốt nhất như đối phương đã nằm trong tầm công kích có lợi của họ. Nỗ lực bình tĩnh tâm lý, quá hưng phấn sẽ gây hại cho hiệu suất chiến đấu cũng như sự chính xác trong phán đoán, thiếu tá ấn nút mở hệ thống liên lạc.
“Đây là Thiên sứ 01, Thiên Nghi, tấn công mục tiêu số 1, tôi sẽ yểm trợ, Anne, mục tiêu số 2 thuộc phần cô, Lan Lan có nhiệm vụ yểm hộ, đây là lần đầu tiên hai cô tham chiến, cố gắng lên.”
“Báo cáo rõ! Thiên Sứ 01”
“Rõ rồi, chị Sonia, nhìn em đây này.”
---------------------
“Đô… Đô… Đô… Đô…” Những tiếng kêu gấp gáp của hệ thống báo động vang lên trong buồng lái hai chiến Nữ Yêu báo hiệu có tên lửa đang phóng tới, Thụy Sâm liếc mắt nhìn qua màn hình rada, có bốn điểm màu vàng đang lao về phía biên đội của cậu, xem ra Tỏa Nhãn cảnh báo cũng như linh cảm của bản thân đều đúng, bọn họ đã rơi vào trận địa phục kích của chiến đấu cơ Liên Bang, đối phương nhất định đã tắt động cơ ẩn nấp trong những khối kim loại vỡ vụn từ xác tàu khiến cho hệ thống rada của Nữ Yêu không thể phát hiện được.
“Robert! Phân tán ra! Tự do công kích!”
“Rõ! Chết tiệt! Lại phải lấy ít địch nhiều!” Robert Parnell cũng nhìn thấy bốn điểm đỏ xuất hiện trên màn hình cảm ứng, anh ta không khỏi lèm bèm một chút, lần đầu tiên tham chiến hai anh em lấy hai chọi ba, lần thứ hai này còn “ghê” hơn, hai đánh bốn, Robert Parnell không nhịn được tự hỏi, đến bao giờ trời mới cho con cơ hội tham chiến một cách công bằng đây???
“Cẩn thận đấy!” Thụy Sâm nhíu mày, lần này kẻ địch giăng bẫy để mai phục, điều đó khác hẳn với lần tao ngộ chiến trước. “Lần trước vận may của bọn mình lớn, không phải lần nào cũng được như vậy đâu! Kiên trì đi! Chỉ mấy phút nữa là cứu viện đến.”
Hai chiếc Nữ Yêu đồng thời tách ra hai hướng, phía sau bốn chiếc Mèo Địa Ngục cũng tách thành hai biên đội hai chiếc bám theo như bóng với hình, không chút lơi lỏng.
Thụy Sâm đẩy cần ga tăng tốc độ lên mức cao nhất, sau đó khởi động chế độ Afterburn(1), vừa giữ tốc độ cao vòng trái đồng thời cậu ấn nút phóng mồi bẫy, một loạt đạn mồi được phóng ra như những ngôi sao băng phía sau đuôi Nữ Yêu, hai quả tên lửa đầu dò ảnh chịu tác động của mồi bẫy bay trượt khỏi quỹ đạo của mục tiêu, nổ tung ở phía xa sau đuôi chiến đấu cơ của Thụy Sâm.
Còn chưa kịp lau mồ hôi trán, một loạt tia năng lượng màu hồng và vàng bay vút qua phía trước mũi Nữ Yêu, cắt ngang quỹ đạo cơ động của Thụy Sâm. “Bắn khá chuẩn đấy!” Thụy Sâm giật mình, cũng may cậu cẩn thận đổi hướng tránh né lần nữa, nếu không loạt đạn vừa rồi sẽ bắn trúng đuôi Nữ Yêu.
Lần này Thụy Sâm đã có thể đánh giá được thực lực của đối thủ phía sau rồi, đối phương không ngờ cũng là một phi công ưu tú, lần này phải cực kỳ cần thận, vừa điều khiển Nữ Yêu tiếp tục cơ động tránh né, cậu vừa liếc mắt ra sau xem những kẻ đặt bẫy mình là ai.
Hai chiếc Mèo Địa Ngục với nước sơn màu xanh lam sặc sỡ đập ngay vào mắt cậu, Thụy Sâm cảm thấy kỳ quái, không giống những đơn vị chiến đấu cơ khác của Liên Bang chút nào. Thường thường mà nói, chiến đấu cơ sơn lớp màu bên ngoài cơ bản là để giảm khả năng bị phát hiện bằng mắt thường, thông thường nhằm cố gắng khiến đối phương khó phân biệt, bất kể là Nữ Yêu hay Mèo Địa Ngục đều chọn lớp sơn nền có màu gần giống với không gian xung quanh như màu đen, mày xanh đậm hoặc xám xịt, ví dụ như chiếc Nữ Yêu của Thụy Sâm được sơn nền đen, sao lại có loại dùng màu sơn xanh lam sặc sỡ thế kia? Không chỉ có thế, còn có hai chiếc sơn màu phấn hồng và vàng rực nữa, nổi bật như vậy không phải rất dễ bị đối phương phát hiện từ xa sao? Dám dùng màu sơn như vậy trên chiến đấu cơ, nếu không phải loại ngông cuồng tự đại thì là những người cực kỳ tự tin vào thực lực của bản thân.
Hai chiếc Mèo Địa Ngục tiếp tục thu hẹp khoảng cách, tia lazer và ion tựa như những ngọn roi màu hồng và vàng không ngừng quét sát qua chiếc Nữ Yêu. Thụy Sâm điều khiển Nữ Yêu cơ động theo một quỹ đạo rơi xoắn ốc cực kỳ phức tạp, mặc dù chiếc Mèo Địa Ngục sau lưng đã cố gắng ngắm bắn, nhưng dường như độ chuẩn xác vẫn kém một chút, không theo kịp quỹ đạo cơ động của Nữ Yêu, hơn nữa liên tục khai hỏa cũng tiêu hao quá nhiều năng lượng, đến khi Thụy Sâm kết thúc vòng xoắn thứ tư, thực hiện xoay vòng, cậu sung sướng nhận ra rằng hỏa lực công kích đã tạm thời ngưng lại, rõ ràng “con mèo con” cần có thời gian để nạp lại năng lượng cho pháo, đây là cơ hội để cậu phản kích.
Bình tĩnh quan sát toàn bộ tình huống, thiếu tá Sonia không khỏi lắc đầu, lính mới dù sao vẫn là lính mới, vấn đề cơ bản là thiếu kinh nghiệm, bọn họ đầy sự nôn nóng, cố gắng biểu hiện bản thân khiến đầu óc thiếu sự tỉnh táo và trầm tĩnh, điều này dẫn đến không nắm bắt đúng cơ hội nổ súng, không biết khống chế loạt bắn, tiết kiệm năng lượng là gì. Bọn họ thường dồn hết khả năng để cố bắn hạ đối phương trong thời gian ngắn nhất, nếu đối phương cũng là lính mới ít kinh nghiệm, bọn họ còn có thể toại nguyện, nhưng nếu gặp tay cao thủ, như hôm nay chẳng hạn, ưu thế sẽ nhanh chóng bị đảo ngược, lúc đó thì họ sẽ rơi vào tình huống cực kỳ nguy hiểm.
Nói đi cũng phải nói lại, hôm nay cô cảm thấy thực sự bất ngờ trước hai phi công đối phương, tuy nhiên rõ ràng là lính mới, nhưng hai người này có kỹ thuật không tồi chút nào, chiếc Nữ Yêu trước mặt cô, mặc dù bị Tuyết Thiên Nghi bám sát bắn cho tả tơi hoa lá, màn chắn năng lượng liên tục chớp lên những phát đạn trúng địch, tựa hồ đã sắp tan biến, nhưng nó có thể kiên trì đến giờ này mà không bị bắn hạ cũng đã là khá lắm rồi, cô hiểu rõ trình độ của những cô gái được tuyển vào trung đội Lam Thiên Sứ của mình mà. Còn chiếc đang hỗn chiến với Anne và Lan Lan lại càng lợi hại, viên phi công bây giờ đã lật ngược tình thế, bám chặt lấy đuôi của Anne, nếu không có Lan Lan ở bên chi viện, e rằng cô bé đã bị bắn rơi từ lâu rồi.
Có điều Thụy Sâm lúc này không có chút hứng thú nào trong việc bắn rơi chiếc Mèo Địa Ngục sơn màu lam sặc sỡ kia, cậu chỉ đơn giản là giả vờ bám chặt lấy nó. Thụy Sâm không quên bên cạnh cậu còn một đối thủ nữa, có nó yểm hộ, cậu khó mà thành công tiêu diệt mục tiêu trước mặt, thực sự lần trước Thụy Sâm thành công bắn hạ hai chiếc là vì đối phương phối hợp không tốt, cậu khéo léo lợi dụng khoảng cách tương đối xa giữa số 1 và số 2 mới thành công. Hiện tại cậu làm ra vẻ quyết tâm bắn hạ chiếc trước mặt chẳng qua là muốn ép hai chiếc Mèo Địa Ngục chuyển sang tư thế phòng ngự và tự vệ, điều đó sẽ cho cậu có thời gian phóng tới cứu viện Robert Parnell, anh bạn cậu đang trong tình trạng cực kỳ bất lợi. Nếu cậu ta bị bắn hạ, một mình Thụy Sâm muốn thoát khỏi bốn chiếc chiến đấu cơ địch là chuyện không tưởng, bị bắn hạ chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.
Thụy Sâm khóa gấp chiếc Mèo Địa Ngục trước mặt rồi phóng vội một quả tên lửa kiểu tầm nhiệt, “con mèo con” này vội vàng phóng một loạt mồi nhiệt sáng rực đồng thời quặt gấp sang bên để tránh né, chiếc còn lại cũng vội vòng sang trái Nữ Yêu của Thụy Sâm bắn gấp một loạt đạn chặn đầu đồng thời phóng một quả tên lửa kiểu đầu dò ảnh nhằm ngăn cậu truy kích đồng đội của nó.
Thụy Sâm điều khiển Nữ Yêu thực hiện một động tác xoắn ngang đồng thời phóng ra một loạt đạn mồi, tránh khỏi luồng đạn và quả tên lửa đáng ghét kia, tiếp đó cậu nắm lấy cơ hội một chiếc Mèo Địa Ngục đang mải tránh tên lửa, chiếc còn lại phải yểm hộ đồng đội không có thời gian bám theo, cậu quyết định bỏ mặc hai chiếc Mèo Địa Ngục đằng sau, lao thẳng về phía Robert Parnell đang hỗn chiến với hai chiếc chiến đấu cơ địch.
“Lôi Điểu 12, chuyển hướng 210. Tao đang đến yểm hộ.” Cậu mở hệ thống liên lạc gọi cho bạn.
“Đáng ghét! Cái tên lưu manh đáng chết kia, dám coi thường bọn ta như vậy hả?” Tránh khỏi quả tên lửa tầm nhiệt, Anne đã đỏ mặt tía tai, cô cảm giác đối phương xúc phạm nghiêm trọng đến sự tự tôn của mình, cô nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa Thụy Sâm vì thái độ kẻ cả không thèm nhìn đến hai chiếc chiến đấu cơ sau lưng của cậu, chẳng nhẽ bọn ta kém đến mức tên lưu manh đó không thèm để ý đến dù sao người ta cũng đã trải qua bao nhiêu vòng tuyển chọn khắc nghiệt mới được chọn vào trung đội Lam Thiên Sứ chứ bộ? Cô bé cố xoay đầu chiến đấu cơ nhanh hết sức, tăng tốc độ đuổi theo cái gã chết đâm chết chém kia.
“Chờ đã, Anne, Anne, bình tĩnh lại…” Đồng đội của Anne lắc đầu thở dài, “Ai! Đó là cách chiến đấu gì cơ chứ?” Để đề phòng tình huống bất ngờ phát sinh, cô ta chỉ còn cách cố bám theo chiến đấu cơ của bạn mình.
Thụy Sâm dán mắt vào hai chiếc Mèo Địa Ngục đang bám sát theo Nữ Yêu của Robert Parnell, trong đó chiếc đang nổ súng sơn màu lam sặc sỡ, chiếc còn lại càng kỳ quái hơn, ngang nhiên sơn màu phấn hồng. Thụy Sâm biết tình huống cực kỳ bất lợi, hôm nay bọn họ xem ra gặp chuyện phiền toái lớn rồi, trên chiến trường có quyền tự chọn màu sơn cho chiến đấu cơ của mình đều là những người có địa vị đặc biệt, nếu không phải là chỉ huy thì cũng là Ace có chiến tích cao, ấy thế mà từ đầu đến cuối chiếc Mèo Địa Ngục ấy chưa hề nổ súng.
Thiếu tá Sonia Dương không hề quên để mắt đến Thụy Sâm, cô đã sớm nhìn thấy cậu ta nhắm về phía mình lao đến, trong khi đó biên đội của Anne và Lan Lan bị rơi mãi tít phía sau, cô nhíu mày phân vân không biết phi công trên chiếc Nữ Yêu có thực sự là lính mới không? So với phỏng đoán của cô còn lợi hại hơn mấy phần, tính toán lại thời gian, cô nhận thấy chỉ dựa vào Tuyết Thiên Nghi và Anne thì không thể nhanh chóng kết thúc trận đáng, trong khi đó lực lượng tiếp viện của Đế Quốc lại đang tiến đến chiến trường, nếu chậm một chút, để rơi vào vòng vây thì chính bốn chị em cô sẽ thành con mồi.
Không thể mất thời gian ở chỗ này nữa, Sonia quyết định, nhân cơ hội hai chiếc Nữ Yêu vẫn chưa phối hợp được với nhau, trước hết bắn hạ một chiếc, sau đó tập trung đối phó với chiếc còn lại sẽ dễ hơn nhiều. Bốn chọi một, cô tin chắc sẽ nhanh chóng giải quyết xong chiếc số 2 rồi tranh thủ khi lực lượng tăng viện của Đế Quốc chưa đến kịp thoát li chiến trường. Từ đầu trận đáng đến giờ họ đã mất thời gian quá nhiều rồi, không còn đủ cho hai cô bé lính mới Tuyết Thiên Nghi và Anne giằng co với địch nữa, hai cô bé so với các thành viên khác của trung đội còn có khoảng cách, tuy trận đầu không thực hiện được mục tiêu ghi điểm nhằm tạo sự tự tin, chí ít nó cũng là bài học sâu sắc cho hai cô để tránh kiêu ngạo. Bản thân thiếu tá cũng cần phải cẩn thận đánh giá lại bản thân, hôm nay cô đã phạm sai lầm khi đánh giá sai thực lực của hai phi công địch, cần phải nhớ lấy để sau này không bao giờ phạm sai lầm tương tự nữa.
(1)Afterburn: Chế độ đốt nhiên liệu lần hai sau buồng đốt nhằm tăng lực đẩy của động cơ giúp máy bay đạt tốc độ cao nhất có thể (Trong từ điển quân sự Việt Nam từ này thường được gọi là "Bật tăng lực"
Danh sách chương