Chiếc chiến đấu cơ Tia Chớp màu đen bóng như xoay quanh trục trong một động tác chuyển mũi chiến đấu cơ, khi hình ảnh chiếc Đoản Kiếm lại một lần nữa xuất hiện trong mắt Thụy Sâm, anh đẩy cầm ga lên đến hết cỡ, mặc cho các kết cấu của chiến đấu cơ rít lên ken két như muốn phản đối sự liều lĩnh của người cầm lái bắt chúng phải chịu lực quá mức cho phép, chiếc chiến đấu cơ vẫn ngoan ngoãn thực hiện một cú quặt với bán kinh cực nhỏ.



Dù có thể thống điều tiết quán tính hỗ trợ, Thụy Sâm vẫn thấy hai mắt mình như tối sầm lại, cũng may là quá trình đó không mất bao nhiêu thời gian, hơn nữa anh cũng đã quá quen với việc đó, động tác cơ động chiến thuật cho phép anh rơi vào ngay sau đuôi chiếc Đoản Kiếm, một cơ hội tuyệt vời mở ra trước mắt Thụy Sâm, anh không có ý định bỏ qua nó.



Bốn họng pháo lazers bắn nhanh và hai khẩu đại bác ion gầm lên giận dữ, những luồng sáng đỏ và trắng như khoan sâu vào phần lưng của chiếc Đoản Kiếm, tấm lưng to rộng của chiếc chiến đấu cơ khiến Thụy Sâm có cảm giác có nhắm mắt cũng không bắn trượt, hầu hết những chùm sáng chụm lại một điểm, thậm chí còn át hẳn luồng sáng từ tháp pháo ở đuôi của chiếc Đoản Kiếm đang điên cuồng khai hỏa, mặc dù bắn như thế sẽ khiến năng lượng của hệ thống hỏa lực nhanh chóng cạn sạch nhưng với năng lực của Tia Chớp, Thụy Sâm có thể tin rằng trước đó anh đã hạ xong mục tiêu rồi.



Khi đóa hoa của Tử thần nở rộ trước mũi chiến đấu cơ của Thụy Sâm, anh nhẹ nhàng kéo cần lái đưa chiến đấu cơ lượn cao lên, bắt đầu tìm một con mồi khác, đó đã là chiếc Đoản Kiếm thứ hai trong trận đánh ngày hôm nay, Hoa Vân Long cũng đã hạ một chiếc, anh chàng cao hứng hét toáng lên là đã tìm lại được cảm giác ngày xưa.




Không có chiến đấu cơ hộ tống, những chiếc Đoản Kiếm chỉ như lũ dê yếu ớt trước bầy mãnh hổ Tia Chớp, những chiếc Đoản Kiếm còn lại dường như cũng nhận ra điều này, chúng hoảng hốt phòng bừa ngư lôi cho nhẹ bất kể những quả ngư lôi ấy có đến mục tiêu hay không rồi thừa cơ Thụy Sâm còn đang xử lý đồng đội quay đầu tăng tốc quay trở về.



" Tàu Người Giả Phóng có chuyện gì thế?" Thụy Sâm vừa mới thở phào được một cái, nhưngkhi anh nhìn thoáng qua mục tiêu bảo vệ, hình ảnh đập vào mắt không khỏi khiến anh nghẹt thở! Chiến hạm lại đang lao thẳng về hướng hạm đội Đế Quốc, tốc độ càng lúc càng nhanh... Cùng lúc đó anh nhận được tín hiệu từ tàu Người Giải Phóng.



"...... Chúng ta muốn hoàn toàn thoát khỏi sự truy kích của Đế Quốc, thoát khỏi hoàn cảnh gian khổ trước mắt, có lẽ chỉ còn cách lợi dụng cổng siêu không gian trước mặt này. Kế hoạch này không phải không có mạo hiểm, tỷ lệ thất bại là tương đối lớn, chẳng những chúng ta phải đối mặt với hỏa lực của hạm đội Đế Quốc, mà còn phải thoát qua thế trận chặn đánh của chiến đấu cơ Đế Quốc, chúng nhất định sẽ tập trung công kích, trong khi đó em còn không biết bên kia cổng siêu không gian là đâu..." Phi Luân kiên nhẫn giải thích cho Thụy Sâm quyết định của mình.



"Anh biết! Em không cần phải nói gì nữa, Phi Luân. Em đã có quyết định, anh tin tưởng em nhất định có lý do để làm thế, bây giờ không phải là lúc thảo luận, sau này hãy kể lại sau, nói tóm lại anh tán thành quyết định của em. Bây giờ, nói cho anh biết. Em muốn làm như thế nào?" Thụy Sâm vừa bay về hướng tàu Người Giả Phóng vừa nói.



Phi Luân hít sâu một hơi, tại cái thời khắc quyết định này, sự tín nhiệm của Thụy Sâm khiến lòng cô như ấm lại, liếc mắt một cái về phía thượng úy Karl, anh chàng biết điều vội vàng cúi đầu làm việc của mình, giả bộ như không có nghe thấy gì cả "Thân tàu bên phải vẫn còn tốt, hệ thống năng lượng, màn chắn cũng bình thường. Chỉ có phần bị thương nặng ở thân tàu bên mạn trái. Chẳng những mất đi màn chắn năng lượng bảo vệ, mà hệ thống phòng ngự tầm gần cũng hầu như không thể hoạt động, em sẽ gắng hết sức tránh để mạn trái tàu Người Giả Phóng không bị hỏa lực của Hạm đội Đế Quốc trực tiếp công kích, nhưng chiến đấu cơ của Đế Quốc thì chỉ còn cách trông mong vào mọi người, bất kể giá nào cũng phải ngăn cản chiến đấu cơ của Đế Quốc tấn công vào mạn trái tàu!"



"Anh hiểu rồi." Thụy Sâm gật gật đầu." Anh sẽ báo cho Sonia, gọi tất cả chiến đấu cơ chúng ta về, lập một tuyến yểm hộ tầm gần, nhưng Phi Luân này, em phải nhanh, bọn anh cũng không có khả năng yểm hộ trong một thời gian quá dài, hơn nữa các khu vực khác của tàu Người Giả Phóng có thể chống đỡ được hỏa lực của Hạm đội Đế Quốc tập trung công kích không?"



"Mọi người chỉ cần để ý đối phó chiến đấu cơ địch, em sẽ nghĩ cách chống đỡ hỏa lực từ chiến hạm Đế Quốc, hy vọng chúng ta có thể qua được."



" Nghe rõ! Tất cả dựa vào em đấy! Thụy Sâm Nepali Gore kết thúc."



Khi khuôn mặt của Thụy Sâm biến mất trên màn hình, cô gái nhẹ nhàng thở ra một tiếng, bây giờ mọi việc đều đang tiến hành theo kế hoạch, ngoài kia có Thụy Sâm, Sonia, và các anh chị em, cô tin tưởng mọi người sẽ không làm cho cô thất vọng, hiện tại điều duy nhất mà cô cần quan tâm, là làm như thế nào để chiếc chiến hạm đầy những vết thương này có thể xuyên qua hỏa lực của Hạm đội Đế Quốc đến cổng siêu không gian, chỉ mong có thể...



------------------------------------



"Thuyền trưởng, thượng tá, phát hiện tình huống dị thường." Trên tàu Quang Huy, một sĩ quan cẩn thận xem xét màn hình rada song, lập tức báo cáo.




"Cái gì? Báo cáo ngay!” Đang mải nói chuyện nhưng Thuyền trưởng Blanche và thượng tá Riley ngay lập tức quay lại.



" Các ngài xem nay, tôi vừa kiểm tra vecto chuyển động của tàu địch, nhưng tàu của quân phản loạn lại không có ý lùi về phía sau rút lui, ngược lại, nó đang hướng thẳng về phía chúng ta, tốc độ rất nhanh."



" Phát lên màn hình."



Màn hình những biểu đồ trên màn hình chứng minh báo cáo là đúng, thuyền trưởng Blanche và thượng tá kinh ngạc nhìn nhau, chẳng lẽ chiến hạm địch hiểu rằng không thể chạy trốn, định thực hiện một đòn tiến công quyết tử bằng cách đâm vào nhau sao? Trước kia quân phản loạn khi bị dồn đến tuyệt cảnh, cũng đã không ít lần dùng chiến thuật điên cuồng đó, sự cuồng nhiệt và tinh thần dũng cảm tuyệt vời khiến bọn họ rất ít khi đầu hàng.



" Cổng siêu không gian!” Đột nhiên trong lúc đó, sắc mặt của hai vị quan chỉ huy thay đổi, bọn họ đồng thời nghĩ tới một khả năng khác.



"Xem ra trong quân phản loạn vẫn có mấy kẻ thông minh dấy, có thể nghĩ đến việc ngược lợi dụng cổng siêu không gian mà chúng ta dùng để phục kích bọn họ là phương tiện trốn thoát! Hừ! Xem ra một trận chiến này cũng không buồn tẻ cho lắm, không uổng công chúng ta tìm nhiều cách đến vậy để xắp đặt cái bẫy này, nếu không cũng rất khó nói có thể bắt được con cá lớn này hay không, đám quân phản loạn xem ra so với các đơn vị quân phản loạn bình thường có vẻ thú vị hơn, chúng rất giảo hoạt, cũng không thiếu dũng khí." Nghĩ thông suốt phương hướng hành động của quân phản loạn, sắc mặt thượng tá Riley rất nhanh khôi phục bình thường, còn có hưng trí bình luận.



"Tôn Ngộ Không có giảo hoạt đến đâu cũng không trốn khỏi lòng bàn tay của phật tổ Như Lai." Thuyền trưởng Blanche không bỏ lỡ cơ hội làm một cú vỗ mông ngựa nho nhỏ, tuy rằng bọn họ đều mang quân hàm thượng tá, nhưng thượng tá Riley rõ ràng khác với ông ta, đơn giản mà nói, anh ta có được đặc quyền do bộ chỉ huy quân đội Đế Quốc trao, điều này cho phép anh ta có thể chỉ huy tàu của ông, có thể điều động hạm đội Đế Quốc quanh khu vực để lập ra một trận phục kích, thượng tá thuyền trưởng chỉ là người thừa hành.



" Nhưng cũng không thể không nói, động tác này quả thật là một chiêu diệu kì." Thượng tá Riley cũng có cảm giác tâm trạng không tệ. Ông ta lại tiếp tục nói. " Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là quân phản loạn có thể thuận lợi thoát khỏi hỏa lực công kích của chúng ta."



Ông ta cười lạnh một tiếng "Mệnh lệnh! Hạm đội điều chỉnh đội hình căng ngang, phát huy cao nhất hỏa lực tháp pháo notron của các hạm, tập trung hỏa lực tấn công thái không mẫu hạm của địch, tàu Quang Huy lui lại phía sau, tất cả chiến đấu cơ lùi lại tập hợp, sau đó triển khai thế tấn công nhắm vào nhược điểm của chiến hạm địch – khu vực mạn trái tàu đã bị thương nặng. Chiến hạm địch đã ngoan ngoãn tiến đến chịu chết như vậy, chúng ta đương nhiên phải đón tiếp cẩn thận, nhất định phải mời chiến hạm này của quân phản loạn nằm lại vĩnh viễn tại thiên hà này cho tận tình chủ khách."



" Rõ! Thượng tá!"




Hạm đội Đế Quốc vừa tập trung hỏa lực, vừa thong thả điều chỉnh đội hình, tuy rằng chúng chỉ có ba chiến hạm. Những chùm sáng màu đỏ, màu lục, màu trắng nối đuôi nhau phóng ra từ các họng đại bác cỡ lớn, chụp về phía tàu Người Giải Phóng như mưa rào , chiếc tàu đang lao thẳng tới như một con quái vật khổng lồ, đâm thẳng vào làn mưa tên bão đạn đó.



Rất nhiều chùm tia năng lượng, thật đáng tiếc, lệch khỏi mục tiêu đang vận động với tốc độ cao, nhưng cũng không ít chùm tia sáng lao vào mũi và phần trước mạn phải tàu Người Giả Phóng, đập vào màn chắn năng lượng của tàu phát ra những chùm sáng trắng chói lòa. Trên tàu tất cả các hệ thống tạm thời không dùng đến đều đã đóng lại, tất cả năng lượng dành cho chúng đều dồ cho màn chắn năng lượng bên ngoài, cố bảo vệ tàu, nhưng dưới sự công kích mãnh liệt, trên các khoang tàu vẫn có thể ngửi thấy mùi khen khét của những đám cháy nhỏ. Thân tàu không chấn động dưới những vụ nổ mạnh xung quanh, các bộ phận của vỏ tàu kít lên ken két như đang rên rỉ một cách bi ai...



Đây không phải là một trận đánh công bằng, bình thường khi hai hạm đội giao chiến. Hai bên đều phóng ra các loại chùm tia năng lượng, chúng lao đi trong vũ trụ, giao cắt nhau, xuyên qua nhau, kẻ đi người tới, trông rất đẹp mắt. Nhưng trong trận chiến này, lại chỉ có thể nhìn một bên đang điên cuồng nổ súng, hoàn toàn không có sự phản kích của bên kia, thứ duy nhất có thể dùng để ngăn cản đối phương công kích của tàu Người Giải Phóng có lẽ là lớp vỏ bọc thép dày và màn chắn năng lượng, chỉ có điều, dưới sự công kích mãnh liệt này, chúng có duy trì được bao lâu?

Thoát khỏi trận giao chiến với Tia Chớp, các chiến đấu cơ của Đế Quốc lùi lại lập thành thế tấn công rồi dưới sự yểm trợ của Nữ Yêu, lao về mạn trái tàu Người Giả Phóng phát động một đợt công kích mới, lúc trước, việc chỉ mà không sao qua được tuyến đánh chặn của một số ít chiến đấu cơ Tia Chớp đã trở thành sự sỉ nhục đối với các phi công Đế Quốc , cuối cùng bọn họ cũng tìm được cơ hội để rửa nhục, đối phương không còn nấp sau phòng tuyến nữa mà lao lên, đưa thân vào miệng cọp.



Có điều, hoạt động chặn đánh của các chiến đấu cơ Đồng Minh càng thêm sắc bén, càng thêm điên cuồng, phi công Đế Quốc phát hiện ra rằng, cùng với việc bọn họ tập trung công kích vào mạn trái tàu địch, hành động chặn đánh của chiến đấu cơ địch cũng đơn giản hơn, quân phản loạn cũng không có ý định bỏ rơi chiếc chiến hạm này, tất cả chiến đấu cơ của bọn họ đều tập trung tại mạn trái tàu, tập trung đánh chặn những chiếc Đoản Kiếm, bọn họ liều mạng tạo thành lớp phòng vệ dày đặc trước mặt chiến đấu cơ Đế Quốc, không có một chiếc Đoản Kiếm nào có thể thuận lợi tiến vào công kích, có đủ thời gian thực hành nhắm, khóa và phóng ngư lôi theo đúng yếu lĩnh, thậm chí có mấy quả lượng tử ngư lôi phóng ra thành công lại không đến được mục tiêu, chúng bị chiến đấu cơ địch điên cuồng đánh đánh chặn trên đường bay, dù rằng làm như vậy là rất nguy hiểm.



Lại thêm một loạt nổ mạnh khiến tàu Người Giả Phóng chấn động, Diêu Phi Luân cố gắng giữ thân thể của mình ổn định, ở chung quanh tàu không ngừng lóe lên những chùm sáng màu trắng chói mắt, khiến khuôn mặt cô vốn đã trắng lại càng thêm trắng nhợt, liếc mắt nhìn một vài số liệu, cường độ của màn chắn năng lượng đã hạ xuống dưới 50%, mà khoảng cách giữa tàu Người Giả Phóng và chiến hạm Đế Quốc đang ngắn lại, hỏa lực từ chiến hạm địch càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng chuẩn xác.



Nếu cứ tiếp tục như thế này, chắc chắn tàu sẽ không chịu nổi cho đến khi đến cổng siêu không gian, nó sẽ bị phá huỷ trên đường, hạm đội địch phản ứng với tốc độ, thời gian cũng như cường độ công kích, độ chuẩn xác, đều vượt trên sự dự đoán của cô, hai chiến hạm này của Đế Quốc có sức chiến đấu mạnh hơn nhiều so với chiến hạm bình thường của Đế Quốc.



Phải nghĩ biện pháp giảm bớt hỏa lực công kích của chiến hạm địch, nếu không tàu Người Giả Phóng nguy mất.



"Helmsman! Cho tôi nói chuyện với đội trưởng đội Red!" Cô nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện