Trong văn phòng nơi đâu cũng thấy mọi người bận rộn, tiếng gõ bàn phím, tiếng máy photocopy cùng tiếng giày cao gót trộn lẫn vào nhau, lẫn nhưng không loạn, tất cả tiến hành gọn gàng đâu vào đấy. Ninh Tiểu Thuần từ máy tính ngẩng đầu lên, nhìn các đồng nghiệp bận rộn làm hạng mục lớn, miễn cưỡng thở dài, cô vẫn đang làm mấy chuyện linh tinh lặt vặt. Cô có nên đến chỗ bà cô già xin ra tiền tuyến không đây?! Bằng không, chắc cô không qua khỏi kì thực tập này quá, vì biểu hiện không tốt nên sẽ bị đá đít.

Ngay lúc Ninh Tiểu Thuần buồn rầu thì Cố Minh Vũ đến. Trưởng phòng Lý ra chào, cười tươi như hoa. Ánh mắt Cố Minh Vũ quét một vòng, thấy mọi người đều bận rộn, cười cười nói với trưởng phòng Lý: "Hôm nay tôi tới vì chuyện lần trước, không biết trưởng phòng Lý có chọn được người nào thích hợp chưa?"

Bà cô già bối rối nói: "Phòng chúng tôi vì hạng mục lần này đều bận đến sứt đầu mẻ trán, trong thời gian ngắn thật sự không nghĩ ra ai được, thưa giám đốc."

"Vậy à..." Cố Minh Vũ chau mày.

"Tiểu Thuần không phải rảnh rỗi đó sao?" Tiểu Tạ lần trước buôn chuyện với Ninh Tiểu Thuần đột ngột xen vào. Cô nàng cảm thấy Tiểu Thuần rất đáng thương, nên không kiềm được muốn ra tay nghĩa hiệp. Ai ngờ, cô nàng bị bà cô già trừng mắt liếc cho, đành phải cúi đầu làm việc tiếp.

"Ninh Tiểu Thuần?!" Cố Minh Vũ nói với bà cô già nhưng mắt lại lướt qua chướng ngại vật hướng về phía Ninh Tiểu Thuần. Bà cô già lập tức nói: "Cô ấy là người mới, chưa có kinh nghiệm, không có tư cách làm trợ lý tổng giám đốc." Hơn nữa còn không có tư cách tiếp xúc với giám đốc và tổng giám đốc!

Cố Minh Vũ nhìn nhìn Ninh Tiểu Thuần, nói với trưởng phòng Lý: "Điều Hoàn Nghệ coi trọng là biểu hiện năng lực của nhân viên, có cơ hội thể hiện mới có kinh nghiệm. Ninh Tiểu Thuần cô đi theo tôi." Nói xong đi ra cửa.

Ninh Tiểu Thuần đứng lên, trước mắt bao người đi theo Cố Minh Vũ. Lòng cô rất bất an, làm trợ lý tổng giám đốc thì không có gì, còn có thể học hỏi kinh nghiệm, nhưng sếp là Cung Triệt thì là chuyện khác.

Cô ngồi trong phòng Cố Minh Vũ, vô tình xoắn mấy ngón tay vào nhau. Cố Minh Vũ hắng giọng: "Ninh Tiểu Thuần đúng không, xem biểu hiện phỏng vấn với thành tích học tập của cô thật không tệ. Làm trợ lý tổng giám đốc là chuyện không dễ dàng, cô biết về quy trình làm việc của công ty hết chưa?"

Anh ta có vẻ nói việc công, Ninh Tiểu Thuần bất giác thả lỏng người. Cô nói: "Vâng, thời gian vừa rồi đã quen với quy trình làm việc của công ty, nhưng mà, nhất định phải là tôi làm trợ lý sao?"

"Phân công công việc lấy lợi ích làm đầu. Tình hình trước mắt chỉ có cô mới làm được. Công ty không định tuyển thêm một thư ký." Anh ngừng một chút, rồi nói: "Trong công ty phải quan tâm việc chung, đừng để tình cảm riêng tư ảnh hưởng đến công việc."

Ninh Tiểu Thuần gật đầu, đành phải nhận công việc này, làm cho thật tốt. Cô mang đồ đạc của mình đến văn phòng ở tầng cao nhất, ngồi vào chỗ thư ký Hứa. Lúc này văn phòng im ắng, cửa phòng Cung Triệt đóng kín, anh ta không có trong công ty.

"Tôi mang tư liệu cho cô, chuẩn bị tốt một chút, đây là lịch trình mấy ngày sau của tổng giám đốc." Cố Minh Vũ bước vào văn phòng, nói với cô.

"Vâng, thưa giám đốc."

"Cố làm cho tốt." Cố Minh Vũ trước khi đi vỗ vỗ vai cô.

Ninh Tiểu Thuần loại bỏ suy nghĩ lung tung, tập trung tinh thần xem tư liệu. Cô đã nói, cô nhất định phải thăng tiến, để cuộc sống của cô và gia đình sung túc hơn. Hiện giờ cơ hội ngay trước mắt, cô nhất định phải nắm bắt.

Thế nên, lúc Cung Triệt ra khỏi thang máy, đứng ở cửa văn phòng, đã thấy Ninh Tiểu Thuần miệt mài làm việc, múa bút lia lịa. Thì ra trợ lý mới mà Cố Minh Vũ nói chính là cô. Anh giơ tay nhìn đồng hồ, đã gần mười hai giờ trưa, anh nhấc chân bước vào, vừa nói vừa đi về văn phòng: "Thời gian ăn trưa sắp hết rồi, nếu không ăn thì không còn thời gian đâu."

Mải mê trong tư liệu, Ninh Tiểu Thuần bị giọng đàn ông làm hoảng hồn, ngẩng đầu thì thấy thân hình cao ngất của Cung Triệt. Anh mặc bộ âu phục đen cắt may vừa vặn, tóc chải cẩn thận, anh cầm cặp tài liệu, rõ ràng là mới từ ngoài về. Anh vừa nới cà vạt vừa vào phòng tổng giám đốc. Bởi vậy Ninh Tiểu Thuần chỉ nhìn thấy dáng người anh, cô nghi ngờ không biết câu nói đó có phải nói cô hay không nữa.

Ninh Tiểu Thuần bây giờ mới thấy đói bụng, cô vươn vai, cầm túi đi xuống nhà ăn nhân viên.

Ăn vội vàng, về văn phòng xong là còn một phút nữa đến giờ làm, cô liếc về phòng tổng giám đốc, không biết Cung Triệt có trong đó không? Anh ta đã ăn cơm chưa?

Cô lắc lắc đầu, cô phải biết rõ bổn phận của mình mới được, cô tiếp tục đọc tư liệu. Đúng lúc này cửa phòng tổng giám đốc mở ra, một đôi chân dài đến trước mặt cô. Cung Triệt cầm một tập tài liệu đưa cô, nói bằng giọng bình thản: "Ngày kia có buổi bàn công chuyện với khách hàng lớn, cô chuẩn bị một chút."

Ninh Tiểu Thuần ngước lên, hai tay nhận lấy, gật đầu, ánh mắt đảo xung quanh nhưng không nhìn mắt anh. Cô cũng không biết mình bị làm sao nữa rồi.

Cung Triệt thú vị nhìn cô, không nói tiếng nào, lập tức quay về phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện