Kiba nhàn nhã nằm dưới gốc cây. Anh đã quen và yêu thích vị trí này rồi. Kình lực trong cơ thể anh không ngừng vận chuyển, vừa rèn luyện anh vừa thử nghiệm một vài điểm nghi vấn được gợi ý sau trận chiến hôm qua.

Hai chị em Sherry và Sharty đều đã rời đi kiểm tra quán ăn, Kiba nói họ dẫn theo Lucky để đề phòng chuyện như hôm qua xảy ra, mặc dù anh không nghĩ là Thần tộc sẽ tiếp tục ra tay, nhất là vào lúc ban ngày ban mặt như thế này. Nhưng dù sao cẩn thận vẫn hơn. Hoàng Cầm và mẹ cô thì ở lại trang trại tĩnh dưỡng.

Các thành viên đội ăn hại đang bắt đầu khóa huấn luyện địa ngục của mình sau khi ăn sáng và nghỉ ngơi. Hiện tại Kiba chưa vội rèn luyện kỹ thuật gì mà chỉ thuần túy là hành hạ bọn chúng nhằm nâng cao sức mạnh cơ thể và khả năng chịu đựng.

Anh rất nhẫn tâm cho chúng áp dụng luôn chương trình huấn luyện dành cho bộ đội biệt động Liên Minh. Mặc dù không có kình lực nhưng thể chất của bọn ăn hại này quả thật là quá tốt, không dùng chương trình này hơi phí. Anh còn đang tính theo dõi xem một thời gian nữa nếu chúng có dấu hiệu quen dần thì phải tăng cường lên gấp đôi gấp ba lần. Các đội viên ăn hại đang hít xà và leo tường muốn lè lưỡi nếu biết được kế hoạch anh nghĩ trong đầu e là sẽ khóc thét lên.

Tạm thời giai đoạn đầu thế là ổn, sau khi có tiền Kiba sẽ đặt mua một lượng lớn tên nỏ tốt và trang bị cho chúng. Sau đó anh sẽ từng bước huấn luyện khả năng tác xạ và hành động, di chuyển cùng với huấn luyện thực chiến.

Nhìn chung các đội viên ăn hại làm cho Kiba rất vừa lòng, chỉ riêng quyết tâm và thái độ tập luyện nghiêm túc cũng đủ rồi. Muốn nổi loạn thì phải có ý chí như vậy.

Kiba vươn vai đứng dậy, thư giãn thế là đủ. Anh đã hình thành thói quen mỗi ngày nằm nơi này nửa tiếng để cho Kiki sạc năng lượng đồng thời rèn luyện nội kình một chút. Nhìn về phía các đội viên đang hăng hái luyện tập, mồ hôi đầy đầu, Kiba mỉm cười rồi đi về phía xưởng rèn. Còn rất nhiều ngọc đang chờ anh mài.

Một ngày trôi qua vô cùng êm ả không có chuyện gì xảy ra. Kiba tập trung vào mài giũa đống đá quý, thỉnh thoảng lại ra ngoài hít thở khí trời và kiểm tra việc luyện tập của đội ăn hại. Tiến độ công việc của anh rất tốt, với đà này thì tầm hai ngày nữa anh có thể tạm chia tay công việc thợ kim hoàn rồi.

Khi chiều tối hai cô gái trở về và Kiba cùng mọi người lại được thưởng thức bữa ăn nóng hổi ngon miệng. Các đội viên thì tranh thủ thời gian nghỉ ngơi buổi tối này, chuẩn bị đón chờ những đợt huấn luyện điên cuồng của ngày hôm sau.

Để mặc cho mọi người vui vẻ nói chuyện và thảo luận bên ngoài, Kiba lại tiếp tục công việc của mình trong xưởng cho đến khuya. Anh có cảm giác hôm nay quả thật hơi quá sức yên bình, như cảm giác bình yên trước cơn bão. Hẳn hôm nay người ta phải phát hiện được xác của ba tên sát thủ rồi chứ, không biết phản ứng của gã Honglei kia sẽ như thế nào ?

Kiba thổi đèn rồi rời xưởng đi về phòng mình. Một giấc ngủ ngon sẽ giúp anh có tinh thần để sẵn sàng đón nhận những chuyện sắp đến.

-----

Chuyện phiền phức quả nhiên đến vào ngay ngày hôm sau, vào buổi trưa sau khi mọi người vừa ăn xong.

Kiba bỏ dở viên ngọc đang mài trên tay xuống, thở dài. Anh có thể cảm nhận được luồng ngoại kình khủng khiếp đang đến từ xa và hướng về phía trang trại. Đây hẳn phải là Stellar đến tìm anh hỏi tội.

Vân không nói sai, thậm chí anh cảm thấy cô còn hơi nói giảm nhẹ khi bảo rằng Stellar rất mạnh. Thế nào gọi là mạnh ? Falco chưa trưởng thành kình lực 31000, ừ cũng mạnh đấy. Thánh nữ Mỹ Vân của Thánh tộc kình lực 32566, lại càng mạnh hơn. Raiden tuổi trẻ tài cao kình lực hơn 40000, quá mạnh là đằng khác.

Nhưng một cô bé nhìn bên ngoài chỉ khoảng 13-14 tuổi có kình lực 52000 ? Cái đó không gọi là mạnh.

Phải gọi là QUÁI THAI.

Và con quái thai đó đến trang trại này để tính sổ với anh.

Tuyệt, quá tuyệt. Kiba cay đắng nhủ thầm. Anh bước ra khỏi xưởng và đi về hướng cầu treo chuẩn bị sẵn sàng đón "khách".

-----

Cô gái tuy còn nhỏ, chỉ khoảng 14 tuổi là cùng, nhưng lại vô cùng xinh xắn dễ thương. Nhìn là biết tương lai chắc chắn sẽ là một mỹ nữ không thua kém gì Sherry. Mái tóc màu nâu đỏ khỏe khoắn dài và thả xuống tận đầu gối, được tết lại đơn giản nhưng lại vô cùng hài hòa khi đi chung với khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn của cô bé.

Đôi mắt màu xanh nhạt của Stellar là thứ khiến Kiba ngạc nhiên nhất. Anh đã gặp rất nhiều người Thánh tộc và tất cả bọn họ đều có tóc màu đen, mắt màu đen hoặc nâu. Cô gái trước mặt anh với mái tóc và đôi mắt màu sắc thế này, kết hợp với màu da vàng đặc trưng của người Thánh tộc khiến anh nghĩ đến một chuyện. Cô bé hiển nhiên là con lai, mang trong mình nét đẹp của cả hai dân tộc.

Còn may đây là Thánh tộc chứ không phải Thần tộc, nếu không thì với quan niệm phân biệt chủng tộc nặng nề kia e rằng cô sẽ bị đối xử vô cùng tệ mạt. Kiba cảm thấy may mắn thay cho cô bé. Không hiểu sao Stellar tạo cho anh cảm giác vô cùng thân thiết ngay từ lần đầu gặp mặt, anh thực sự rất thích cô bé này. Không phải như kiểu thích của anh đối với Sharty hay Hoàng Cầm mà là một cảm giác rất khó diễn tả. Có thể là vì cô bé có mái tóc nâu đỏ rất giống với cha anh và lão Levin, hay chỉ đơn giản là vì cô bé cũng là con lai giống như anh ?

Cha của Kiba, cố Đô đốc Joseph Lanford là người da trắng gốc châu Âu trong khi mẹ anh thì là người da vàng gốc Châu Á. Tuy nhiên anh lại được di truyền gien của mẹ nhiều hơn, vì vậy anh thừa kế mái tóc đen và màu da của mẹ, chỉ có đôi mắt là của cha anh mà thôi. Tính ra trong mắt những kẻ phân biệt chủng tộc anh thật ra cũng mang trong mình dòng máu "hạ đẳng". Kiba nghĩ thầm và mỉm cười.

Nụ cười này có vẻ làm cho Stellar ngứa mắt. Cô bé đang ngồi trong phòng tiếp khách của trang trại, khuôn mặt xinh xắn lạnh lùng vô cảm như một tảng băng. Kiba tự hỏi không biết lúc nào cô cũng như vậy, hay đây là khuôn mặt đặc biệt dành riêng cho anh - kẻ đáng ghét đã làm anh Raiden của cô bực mình ?

Không che giấu ác cảm của mình với Kiba, cô liếc anh một cái rồi quay đi nói chuyện với Sherry.

"Tôi nghe một số người báo cáo rằng trang trại này so với đăng ký trong sổ sách thì hơi bị thừa ra vài chục người..." – Mặt Stellar vẫn lạnh lùng không đổi. "Chính xác là hai mươi lăm thanh niên người Thánh tộc, có quá khứ không được tốt đẹp cho lắm."

Sherry hơi ngập ngừng không biết nên trả lời thế nào, dù sao chuyện này đúng là sự thật. Kiba liền lên tiếng thay cho cô.

"Bọn chúng đã cải tà quy chánh rồi, bây giờ là..."

"Tôi đang nói chuyện với chủ trang trại !" – Stellar cắt ngang lời anh nói, giọng cô lạnh như băng tương ứng với biểu cảm trên mặt mình.

Kiba đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh như đông cứng và tỏa ra hơi lạnh bức người. Đây không phải là cảm giác đơn thuần mà thôi. Anh cảm nhận được ngoại kình của Stellar đang phủ xuống xung quanh anh và làm cho nhiệt độ hạ xuống nhanh chóng.

Đến rồi đây, Kiba cười khổ. Với ngoại kình khủng khiếp và khả năng điều khiển chính xác của mình cô bé chỉ dành riêng đãi ngộ này cho anh, còn Sherry thì không hề bị ảnh hưởng. Còn may cô bé cũng biết điểm dừng, chỉ làm cho anh cảm thấy lạnh buốt thôi chứ không đến nỗi chết cóng. Kiba thật sự nghi ngờ rằng cô bé hoàn toàn có khả năng làm việc đó nếu muốn.

Đồng thời anh lại thêm một lần sáng mắt ra. Quá thần kỳ, kình lực còn có thể dùng như thế này sao. Làm sao cô ta làm được ? Kình lực của cô ta vừa rồi đã trực tiếp tác động vào nguyên lực trong môi trường xung quanh và ảnh hưởng đến nhiệt độ, hơi nước cũng như rất nhiều yếu tố khác, tạo ra tình trạng lạnh lẽo hiện tại của Kiba. Thế này thì có khác gì là ma thuật đâu. Nếu cô ta có thể bằng cách này dồn nén không khí lại rồi kích nổ oxy thì chẳng phải sẽ tạo ra được các phép thuật như quả cầu lửa hay bão lửa sao.

Đây không phải là vấn đề kỹ thuật, Kiba bằng linh tính nhạy bén của một người chuyên nghiên cứu về kình lực nhận ra. Nếu là kỹ thuật thì anh sẽ có được một chút manh mối nào đó, đây cơ bản là sự khác biệt về bản chất. Kình lực của cô ta và ngoại kình của những người khác hoàn toàn khác biệt. Có thể là thiên phú trời sinh hay do gặp tình huống gì đó mà ra. Không cần phải nói, nội kình của anh chắc chắn là không thể sử dụng theo cách này.

Stellar tiếp tục nói chuyện với Sherry.

"Anh ta không phải là chủ trang trại chứ ? Tại sao lại có thể chen vào cuộc nói chuyện này ?"

"Hiện tại thì chưa." – Sherry nghiêm túc trả lời. Cô đã nhận ra thái độ của Stellar có gì đó không đúng lắm khi đề cập đến Kiba, cứ như thể cô bé rất có thành kiến với anh. "Nhưng anh ta cũng có quyền quyết định mọi chuyện trong trang trại này."

Kiba cảm thấy ấm áp, Sherry đã bằng cách của mình thể hiện ra sự tôn trọng và quan tâm của cô đối với anh. Mặc dù anh có hơi băn khoăn một chút về hàm ý của câu nói "hiện tại thì chưa" của cô, nhưng tạm thời anh cảm thấy không nên đề cập đến vấn đề đó. Bản năng mách bảo anh như vậy.

Stellar xem như không nghe thấy lời nói của Sherry, cô bé nhìn chằm chằm và Sherry chờ câu trả lời thuyết phục cho vấn đề trước đó.

"Bây giờ họ là người làm chính thức của trang trại Sherry, tôi đang định vài ngày tới sẽ đưa họ đi đăng ký lại hộ tịch mới. Những gì họ làm trước đó thì tôi không quan tâm, và tôi nghĩ cô cũng nên như vậy, thưa trưởng trấn."

Sherry nhẹ nhàng trả lời, vô cùng lịch sự và quy củ nhưng không hề tỏ ra yếu thế chút nào. Stellar mắt chớp nhẹ, sau đó cô gật đầu.

"Chuyện đó tạm thời xem như đã xong. Bây giờ đến vấn đề lao dịch tự nguyện, tôi nghĩ hẳn sẽ không ai có ý kiến gì chứ ?"

Kiba vẫn im lặng ngồi trong làn gió lạnh, theo đúng nghĩa đen. Stellar có vẻ như không hề có ý định buông tha anh, cô vẫn liên tục duy trì môi trường lạnh giá này như một cách hành hạ Kiba. Khi cảm thấy Kiba không có vẻ gì là khó chịu, cô bé hơi nhíu mày.

Và một giây sau, Kiba cảm thấy nhiệt độ xung quanh anh lại hạ thấp xuống thêm một bậc.

Trời ơi chọc ai không chọc lại đi chọc vào bé gái nhỏ tuổi võ công cao mới khổ tôi chứ. Kiba than thầm, nội kình trong cơ thể anh vận chuyển để giữ hơi ấm. Cũng may là anh, chứ gặp người khác có khi giờ đã bắt đầu run rẩy răng đánh bò cạp rồi.

Sherry không biết đến cuộc chiến thầm lặng đang diễn ra giữa Kiba và Stellar. Cô gật đầu.

"Tất nhiên chúng tôi sẽ tuân thủ chế độ lao dịch do Thánh tộc đưa ra. Xây dựng và bảo vệ phòng tuyến là nghĩa vụ của mỗi người dân sống nơi đây."

Cảm thấy không còn gì bắt bẻ nữa, Stellar đứng dậy gật đầu nhẹ với Sherry xem như chào tạm biệt. Sau đó cô bé quay lưng đi thẳng, vẫn không thèm liếc mắc nhìn Kiba thêm một cái nào. Anh ngồi im tại chỗ không cử động, dù sao cũng phải ra vẻ đang phải chống chọi với cái lạnh chứ. Mặc dù không muốn lộ ra mặt xấu trước mặt các cô gái, nhưng anh cũng không muốn thể hiện quá mức kẻo lại kích động tinh thần hiếu chiến của Stellar thì chỉ hại thân.

Khi Stellar đã bước ra khỏi tòa nhà, không khí xung quanh Kiba mới trở lại bình thường. Anh thở phào một tiếng, cảm giác bị khóa chặt bởi thứ kình lực lạ lùng đó cũng không được dễ chịu cho lắm. Anh không muốn ra ngoài tiễn Stellar, người ta đã không ưa mình thì còn đưa mặt ra chọc tức làm gì cho mệt. Thay vì vậy, Kiba quay sang hỏi Sherry.

"Chế độ lao dịch tự nguyện là cái gì thế ?"

Sherry mỉm cười giải thích cho anh.

"Đó là hệ thống do Thánh tộc đặt ra và thực hiện ở khu phòng tuyến này. Bất kể là ai sống trong khu vực này, nếu là đàn ông trong độ tuổi 15 đến 40 thì đều phải định kỳ đến phục vụ ở hàng rào phòng tuyến. Thường thì chỉ là các việc đơn giản như khiêng vác, gia cố hàng rào, đào hầm xây tường chắn hay canh phòng báo động. Ngoài ra trong lúc đó sẽ còn phải thường xuyên tham gia huấn luyện cơ bản do Thánh tộc chỉ đạo."

Ra là hệ thống như vậy, Kiba đã hiểu. Ngoại trừ chuyện tận dụng sức lao động ra, còn có thể tạo cho người dân cảm giác trách nhiệm và nhận thức mối nguy cơ trong thời chiến, ngoài ra còn rèn luyện đào tạo khả năng tác chiến dự phòng. Khi có chuyện cần thì mọi người đều đã có sẵn kinh nghiệm sẽ quen tay nhanh việc hơn. Rất thích hợp với tình hình hiện tại. Thánh tộc quả không uổng là lực lượng lãnh đạo của phòng tuyến phía Nam, tầm nhìn và khả năng quản lý hoàn toàn xứng đáng.

"Thời gian như thế nào ?" – Kiba hỏi thêm.

"Một tháng ba ngày, nếu tình hình thay đổi thì sẽ có thông báo. Nhưng hiện tại thì là vậy."

Kiba gật đầu, nếu vậy thì thật ra Stellar đã hành động không sai. Mặc dù mang ý tứ là đến làm khó dễ anh nhưng động cơ của cô chính đáng, và yêu cầu cũng hợp lý. Anh và các đội viên sẽ rất vui lòng góp sức vào để bảo vệ sự an toàn của mọi người.

Tuy nhiên, cái đoạn dùng kình lực để biến anh thành que kem thì rõ ràng thuần túy là trả thù cá nhân. Kiba lầm bầm, mặc dù anh rất có thiện cảm với Stellar nhưng anh sẽ tăng cường đề phòng đối với cô.

"Bây giờ thì anh có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc anh đã làm gì trưởng trấn mới của chúng ta không ?" – Stellar đột nhiên đến sát và gần như tựa vào người anh.

Cảm nhận được những sợi tóc của cô đang chạm vào mặt, và đặc biệt là bộ ngực đầy đặn của cô dựa sát vào vai anh, Kiba hơi thất thần. Tóc cô thật thơm, thời đại này hẳn là chưa có xà phòng dầu gội đầu các kiểu chứ nhỉ ? Mà khoan, hình như là có rồi thì phải. Anh sẽ hỏi lại Kiki sau.

Không thấy anh trả lời, Sherry lại càng tin chắc vào phán đoán của mình. Cô nói như thì thầm bên tai anh.

"Một cô gái nhỏ tuổi thì thường không có nhiều lý do để căm ghét một người con trai, nhất là khi anh ta đẹp mã như một chàng hoàng tử trong truyện cổ tích. Điều này khiến cho tôi rất tò mò, thật ra anh đã quấy rối con gái nhà người ta như thế nào vậy ?"

Sherry thổi nhẹ vào tai Kiba khiến tóc gáy anh dựng đứng lên. Anh cười khổ.

"Trông tôi giống loại người làm những chuyện như thế lắm sao ?"

Sherry ra vẻ ngẫm nghĩ một chút, sau đó cô lắc đầu.

"Hình như là không, nếu không thì anh đã không thể nào bỏ qua hai cô gái xinh đẹp hấp dẫn ở chung nhà với mình được." – Sherry nói giọng điệu ai oán. Cô liếc nhìn anh đầy ẩn ý.

Kiba đưa tay lên ôm đầu. Anh có thể thấy Sherry đang cười thỏa mãn. Không cam lòng chịu thua, anh ho mấy tiếng rồi nói bâng quơ.

"Cái đó thì chưa chắc, nếu gặp phải tình huống thích hợp thì không có gì đảm bảo..."

Sherry không để anh nói hết câu, cô chống tay dựa eo vào chiếc bàn, ưỡn cao bộ ngực đáng tự hào của mình lên rồi tặng anh một cái đá lông nheo chết người.

"Tình huống bây giờ thế nào, có thích hợp không ?"

Kiba giơ hai tay lên trời. Bây giờ thì anh đã cam lòng chịu thua.



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện