Nắm trong tay bản vẽ thiết kế của Kiba, Vân rời đi cùng với một lời nhắn bảo anh hãy trông đợi vào kết quả đi. Anh cười không trả lời vì anh biết mình có thể tin được vào cô. Nói mới nhớ, anh cũng nên làm tặng cô một món trang sức gì đó mới phải. Dù gì cô cũng đã đối xử với anh rất thật tình và giúp đỡ anh rất nhiều.

Trước khi rời khỏi, Vân hơi ngập ngừng rồi cũng quyết định nói với anh.

"Hy vọng anh đừng nghĩ gì nhiều chuyện của Raiden. Nó không phải là đứa có tâm địa xấu, chỉ là tính cách hơi quá một chút..."

Kiba gật đầu. Không cần Vân nói anh cũng đã cảm nhận được. Khi ra đi Raiden rất phẫn nộ và đầy ác cảm với anh, nhưng anh không cảm nhận được chút nào thù hận hay mưu đồ ác ý từ hắn cả. Xem như một đứa trẻ nóng tính bực mình vì không lấy được thứ mình thích đi. Anh không có thói quen chấp nhặt với trẻ con.

Nhất là khi đứa "trẻ con" đó có chỉ số ngoại kình lên đến 40000, Kiba rùng mình.

Tiễn Vân đi xong, Kiba đứng ở cửa suy nghĩ xem nên làm gì hôm nay đây. Nhớ đến đống đá quý chưa mài giũa trong xưởng, anh cười khổ. Xem ra lại vùi đầu vào trong đó không thấy ánh mặt trời rồi.

Kiba đi thẳng đến xưởng không cần thông báo với Sherry và Sharty. Dù sao nếu có chuyện gì thì hai cô sẽ biết nên tìm anh ở đâu.

Xưởng gia công buổi sáng sớm có một cảm giác rất huyền bí, ánh nắng chiếu qua cửa sổ tạo nên một sức sống kỳ lạ cho các dụng cụ. Kiba có cảm giác như chúng đang chào mừng anh bước vào. Anh lên tiếng, không cụ thể nói với ai.

"Làm việc vui vẻ."

Rồi anh tiến đến chiếc bàn làm việc, bắt đầu chọn lấy một viên đá mới.

Các viên đá có rất nhiều kích cỡ và hình dạng, giúp anh tha hồ thử nghiệm các loại kết cấu khác nhau khi cắt tỉa mài ngọc. Anh đã thử qua dạng hình giọt nước, hình tròn, hình oval. Hôm nay anh sẽ lựa những viên đá thích hợp để thử luôn cấu trúc hoàn hảo nhất thường thấy và đặc trưng của đá quý – hình khối lý tưởng. Hình dạng thường sử dụng nhất khi gia công kim cương, cũng là hình dạng thích hợp để gắn vào nhẫn và đồ trang sức.

Dùng Kiki để định hình khung lập thể, Kiba bắt tay vào thực hiện.

Khi tiếng gõ cửa của Sharty vang lên bên ngoài, Kiba thở ra một hơi và để viên đá trên tay xuống. Anh cũng đã vừa kịp hoàn thành viên đá thứ ba trong ngày.

Sharty hí hửng chạy vào nhìn ngắm thành quả của anh và lại một lần nữa há hốc mồm choáng ngợp trước những gì cô nhìn thấy.

Cũng không có gì khó hiểu, bởi vì hôm nay cả ba viên đá quý anh đều mài theo hình khối lý tưởng. Thế nào gọi là lý tưởng, đó là kết cấu được xem như hoàn hảo nhất, các hiệu quả quang học của viên đá như tính phản xạ, khúc xạ, tán sắc được đẩy lên đến mức tối đa. Ba viên đá nằm trên bàn tỏa ra màu sắc lộng lẫy, như ba vật thể lung linh đang nhảy múa giữa khu vườn ánh sáng.

Sharty không còn gì để nói, trình độ của Kiba chỉ qua một ngày một đêm đã tiến triển đến mức này. Cô thiếu điều muốn xin anh một viên để đem vào khoe với chị Sherry, nhưng nghĩ lại thì thôi. Có điều cô không quên nhắc nhở Kiba.

"Anh Kiba, vòng tay của em sau này..."

"Yên tâm, những viên đá quý anh gắn lên đó so với mấy viên này thì chỉ có đẹp hơn hoàn hảo hơn chứ không thua được đâu." – Kiba cười ngắt lời cô.

Sharty vui sướng nhìn anh, mắt toát lên sự trông đợi.

Kiba hiện tại cũng đang vô cùng trông đợi, với bữa ăn sắp tới. Anh không biết sau này khi rời khỏi hành tinh trở về Liên Minh làm sao sống được với các khẩu phần lương thực quân đội nữa đây. Thôi kệ, giờ thì cứ tận hưởng cho đã đi, anh còn chưa biết làm thế nào để tìm ra đường về nữa kìa.

-----

Sau bữa trưa no nê và thỏa mãn, Kiba lại đang ngồi trong nhà xưởng. Anh quyết định sau hôm nay anh sẽ tạm dừng việc này một thời gian. Một phần vì hơi chán, một phần anh cũng muốn đi ra ngoài xem tình hình thế nào. Cũng không thể để các cô gái hoàn toàn làm hết việc trong khi mình người đề ra ý tưởng thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn một cái nữa. Hơn nữa anh cũng muốn đi thăm dân làng Nevile và hỏi thăm tình hình của bọn họ.

Với tâm trạng ngày làm việc cuối cùng, anh vô cùng thong dong tiếp tục mài ngọc. Anh sẽ thử luôn một vài hình dạng khác như hình trụ, khối tam giác, khối chữ nhật, hình vuông,... trong buổi chiều và tối nay.

Một thời gian rất lâu sau đó.

Kiba đứng dậy vươn vai một cái. Trước mặt anh là năm viên đá đã được gia công cắt gọt hoàn hảo. Anh cảm thấy khá hài lòng. Sau khi thử qua hình dạng lý tưởng, những hình dạng khác không làm khó được anh nữa và năm viên đá này ngoại trừ hai viên đầu ra, ba viên sau đều vô cùng hoàn hảo không chút tì vết.

Không tính viên Amethyst đầu tiên anh đã tặng Sherry, hiện tại anh có bảy viên đá không hoàn hảo có thể dùng để thí nghiệm được rồi. Cả bảy viên đều là đá quý có chất lượng không cao lắm so với những viên còn lại vì anh cố tình dùng những viên xấu để luyện tập, để dành những viên đẹp nhất giá trị nhất lại sau cùng. Bảy viên đá này quá thật là hàng dùng để thí nghiệm không còn gì thích hợp hơn.

Cầm viên đá đầu tiên lên, Kiba hơi hồi hộp hít một hơi. Sau đó anh nhẹ nhàng điều khiển nội kình của anh truyền vào bên trong nó.

Nội kình mạnh mẽ của anh được anh ép lại thành một sợi chỉ từ từ thông qua hai ngón tay đang cầm mà đi vào bên trong viên đá.

Bùm.

Một âm thanh nhỏ vang lên. Viên đá ngay lập tức nát vụn trong tay anh thành một đống bột.

Kiba cười khổ, bắt đầu đã thấy không hay rồi. Nhất là anh còn chưa cảm nhận được gì cả. Anh đưa tay cầm lấy viên đá thứ hai.

...

Hiện tại Kiba chỉ còn lại ba viên đá chưa dùng đến, và một đống bột vụn đủ màu.

Anh nhíu mày, có lẽ anh đã quá đề cao khả năng chịu tải của những viên đá này. Chúng cơ bản không thể chịu được nội kình của anh truyền vào, dù là rất ít đi nữa. Vấn đề này thuộc về bản chất, khả năng chịu đựng nội kình của vật thể phụ thuộc vào hai điểm – nguyên liệu cấu tạo của nó, và thể tích của nó. Nguyên liệu tạo thành khả năng chịu được kình lực càng cao càng tốt, và thể tích to cũng giúp tăng khả năng chịu tải kình lực lên.

Nếu vậy thì vấn đề ở đây là đá quý bản thân chúng khả năng chịu tải quá kém. Kiba nhìn ba viên đá còn lại, thể tích lớn hơn so với bốn viên mà anh đã phá hủy. Hy vọng chúng có thể cho kết quả tốt hơn.

Kiba thật cẩn thận chậm rãi truyền nội kình vào.

Viên đá vẫn chưa phát nổ. Tim anh hơi nhảy, dấu hiệu tốt.

Tia kình lực của anh đã truyền vào bên trong viên đá thành công. Kiba mỉm cười, thế mới đúng chứ.

Nhưng ngay lập tức anh xanh mặt khi nhận ra chuyện gì đang diễn ra.

Viên đá nay đã có một tia kình lực của anh truyền vào đột nhiên tỏa ra lực hút mãnh liệt thông qua các mặt cắt của mình, tham lam hút nguyên lực từ trong không khí xung quanh. Nguyên lực dồn vào bên trong viên đá như những tia sáng chui vào qua các bề mặt của nó, cuồn cuộn như bị cuốn vào một lỗ đen.

Không ổn. Kiba ngay lập tức sử dụng nội kình tạo ra một lớp Giáp Thần lực – bây giờ hẳn phải gọi là Giáp Kình lực mới đúng – bao phủ xung quanh viên đá.

ĐÙNG một tiếng đinh tai nhức óc. Viên đá không thể nào chịu nổi lượng nguyên lực khủng khiếp trong tích tắc chui vào bên trong và nổ tung ra như một trái bom thu nhỏ. Rất may Kiba đã hoàn toàn bao phủ nó bằng Giáp Kình lực của anh, nếu không thì mặc dù nhỏ nhưng khả năng phá hoại của nó gây ra cho xưởng cũng sẽ không thấp. Hiện tại thì ngoài tiếng nổ rất vang ra không có thiệt hại gì cả. Kiba toát mồ hôi, anh chỉ cần chậm một chút thôi là ăn đủ rồi.

Kiba ngả người ra sau, suy ngẫm lại hiện tượng vừa xảy ra. Anh đã thành công khi đưa nội kình của anh vào bên trong. Nhưng kết quả lại là nó giống như một mồi lửa kích thích viên đá hút nguyên lực trong không khí điên cuồng tràn vào bên trong. Đáng sợ nữa là sau khi gia công mài giũa hình dạng đa diện của nó lại vô cùng hiệu quả với việc vận chuyển nguyên lực đúng như anh nghĩ. Chỉ là anh không nghĩ đến nó lại là tác hại thay vì lợi thế mà thôi.

Làm thế nào để giải quyết vấn đề này đây. Đưa vào chịu không nổi, nổ nhẹ. Đưa vào chịu nổi, tự động hút thêm nhiều rồi nổ cực mạnh. Nhìn cách nào cũng không thấy khả thi cả.

Kiba nhắm mắt lại trầm tư. Anh thả lỏng toàn thân và hít thở không khí tràn đầy nguyên lực vào cơ thể mình. Nguyên lực tràn đầy không khí theo sự vận chuyển của nội kình đi một vòng trong cơ thể anh rồi thải ra ngoài, một phần rất nhỏ được giữ lại và chuyển hóa thành nội kình của anh. Đây là cách rèn luyện nội kình cơ bản nhất bằng phương pháp hít thở.

Một tia sáng lóe lên bên trong anh. Nguyên lực. Lưu chuyển.

Kiba bật dậy, anh cảm giác như đã nhận ra sai lầm của mình nằm ở đâu.

Vốn bản chất viên đá không phải như cơ thể của anh, có thể lưu chuyển nguyên lực và thải ra ngoài. Nó chỉ có thể thông qua nội kình anh kích phát mà điên cuồng hút nguyên lực vào rồi bạo tạc khi quá mức chịu đựng. Tuy nhiên, đó đâu phải là hiệu quả tiếp thu kình lực mà anh đọc được và nghe Sherry nói. Hiệu quả tiếp thu kình lực phải là tăng cường mật độ của kình lực xung quanh, hoặc là hấp thụ vào rồi chuyển hóa thành kình lực tinh thuần xung quanh mới đúng. Thứ anh vừa tạo ra là lựu đạn dùng chiến đấu chứ nào phải trang bị hỗ trợ đeo lên người.

Vậy thì giải pháp chính là, thông qua sự dẫn dắt của nội kình anh đưa vào, tạo ra một vòng luân chuyển bên trong viên đá và cho nó một đường ra, như vậy sẽ đạt được hiệu quả hấp thụ và chuyển hóa nguyên lực trong không khí thành kình lực tinh thuần xung quanh. Đồng thời cũng sẽ không vì hấp thụ quá mức mà phát nổ.

Nghĩ là làm ngay, Kiba cầm lấy một trong số hai viên đá còn sót lại. Anh nhìn thật kỹ viên đá, rồi qua kinh nghiệm vận chuyển nội kình trong cơ thể tưởng tượng ra một con đường vô hình cho nội kình lưu chuyển bên trong. Sau khi xác định điểm bắt đầu và điểm kết thúc, anh truyền nội kình vào từ điểm bắt đầu.

Tia nội kình từ từ chui vào bên trong viên đá. Thay vì dừng lại và để mặc cho nó như lần trước, Kiba tiếp tục điều khiển nó đi theo lộ tuyến anh đã vạch ra từ trước, cho đến khi dẫn nó thoát ra ngoài qua điểm kết thúc.

Nguyên lực trong không khí như cũ bị dẫn dắt hút vào bên trong viên đá. Nhưng, Kiba vui sướng nhận ra, thay vì tập trung vào và phát nổ chúng lại vận hành theo đúng con đường anh đã chuẩn bị và thoát ra ngoài. Nguyên lực không ngừng đi vào rồi phát ra ngoài thông qua viên đá.

Kiba cười lớn, cuối cùng anh đã thật sự thành công.

Đưa viên đá lên sát mắt ngắm nghía, anh thử nhắm mắt lại cảm nhận. Nguyên lực dồi dào trong không khí vẫn liên tục thông qua trung gian là viên đá, tập trung vào khu vực xung quanh và vận hành không ngừng. Anh cảm giác như có một vòng xoáy nguyên lực mà tâm điểm là viên đá tỏa ra phạm vi xung quanh. Thật dễ chịu, Kiba thư thái cảm nhận. Nguyên lực tập trung vào khiến cho anh cảm giác ngay cả hít thở cũng sảng khoái hơn so với bình thường, không những vậy anh cảm thấy so với trước thì nguyên lực đã có cảm giác tinh thuần hơn một chút.

Tuy nhiên tốc độ vận chuyển và mật độ chưa được như ý lắm. Anh cảm giác mình có thể làm được hơn thế. Kiba suy nghĩ, sau đó mỉm cười và tiếp tục truyền nội kình vào.

Bùm. Viên đá lại vỡ nát ra, lần này chỉ bình thường chứ không như quả bom lần trước.

Kiba không hề thất vọng mà nụ cười trên mặt lại càng to hơn. Anh đã chứng thực được suy nghĩ của mình.

Cầm lấy viên đá cuối cùng lên. Anh lẩm bẩm.

"Đến lúc tạo ra lịch sử rồi !"

Và ngay sau đó, anh truyền nội kình vào viên đá. Nhưng không phải một tia, mà đến năm tia. Đây cũng là giới hạn tối đa viên đá có thể chịu đựng mà không bể nát ra. Nội kình của anh chia làm năm tia chui vào bên trong, cùng lưu chuyển và rồi tách ra thoát ra ngoài theo năm điểm kết thúc khác nhau.

Điều kỳ diệu đã xảy ra.

Nguyên lực xung quanh ào ào lao đến bị cuốn vào bên trong viên đá, dày đặc đến nỗi Kiba cảm giác như một cơn lốc. Sau khi qua quá trình vận chuyển bên trong, chúng lại trở ra ngoài.

Xung quanh viên đá có cảm giác như trở thành một không gian hoàn toàn khác, ít ra là Kiba cảm thấy như vậy, mật độ nguyên lực lưu chuyển xung quanh đã lên đến mức khó tin. Kiba cảm giác như mình được bao phủ trong một ngọn gió mát mẻ và dịu dàng, tách biệt với bầu không khí nóng bức bên ngoài. Nguyên lực tinh thuần tràn đầy xung quanh và chui vào trong cơ thể anh qua mỗi lần hít thở và thậm chí len lỏi vào qua các lỗ chân lông. Tuy nhiên hiệu quả của chúng đối với việc rèn luyện của anh không cao, vì bản chất nội kình anh đã có khả năng tinh lọc nguyên lực khi đưa vào cơ thể rồi. Anh chỉ cảm thấy dễ chịu thoải mái hơn rất nhiều thôi. Nhưng đối với người trên hành tinh này sử dụng ngoại kình thì lại là chuyện hoàn toàn khác. Hiệu quả của nguyên lực tinh thuần đối với họ so với Kiba thì không biết phải hơn bao nhiêu lần. Bởi vì họ vốn không có cách nào tinh lọc được nguyên lực như anh, cho nên khi có sự hỗ trợ thế này sẽ giúp ngoại kình của họ trở nên nhạy bén tinh thuần hơn, và lâu dài sẽ còn giúp tăng trưởng ngoại kình lên đáng kể.

Kiba than một tiếng, anh giờ đã hiểu giá trị của những viên thủy tinh năng lượng và vì sao thợ kim hoàn đại sư lại được tôn sùng rồi. Những món trang bị hỗ trợ được khảm những viên đá như thế này đối với người có ngoại kình thì chính là món đồ ai cũng mơ ước.

Mặc dù không biết hiệu quả tiếp thu kình lực của thủy tinh năng lượng đến mức nào, nhưng anh nghĩ những viên đá quý qua tay anh hẳn cũng sẽ không quá kém so với chúng. Bởi vì cấu tạo đa diện hoàn thiện thời đại này vẫn chưa xuất hiện, và cấu tạo đó ngoài việc tăng vẻ đẹp cho viên đá lên nó còn có hiệu quả tăng cường tốc độ và cường độ tiếp thu kình lực nữa. Chỉ có anh là người duy nhất nắm được kỹ thuật này. Chưa kể đến sau khi hiểu ra phương pháp, Kiba tự tin sau này có thể tạo ra đá quý có khả năng tiếp thu kình lực với xác suất thành công là 100%.

Đại sư kim hoàn ? Kiba nếu như không phải đại sư kim hoàn thì còn ai dám nhận danh hiệu đó nữa cơ chứ.

Bây giờ cứ đem mấy viên đá này ra lòe hai cô gái đã, nhân tiện anh muốn nhờ Sherry so sánh xem hiệu quả của chúng so với thủy tinh năng lượng thì thế nào. Hy vọng cô đã từng tiếp xúc với chúng rồi, dù gì cha nuôi cô cũng là đại sư kim hoàn đồng nghiệp với anh.

Nhưng trước hết, hãy hy vọng cô nàng không bất tỉnh đi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện