Phía bên Minh Nguyên Hồng, cô ấy đang lao tới với tốc độ rất nhanh, và rồi cô ấy lại tấn công vào Minh Hồng Lạc, nhưng mà Minh Hồng Lạc cũng không phải là chịu trận không như vậy, cô ta cũng xoay người và phản công lại.
Cú va chạm lực lượng của cả hai bộc phát diễn ra cực kì ác liệt, nhưng mà cả hai lượng linh bỗng xung kích và phát nổ khiến cho cả hai bị văng ra, sóng xung kích mãnh liệt làm cho Minh Nguyên Hồng và Minh Hồng Lạc bị nội thương.
Ngay lúc đó, Minh Hồng Lạc lên tiếng: "Sư muội à, muội cần gì phải đấu với sư tỷ ta đây, nếu như sang phe sư tỷ thì bây giờ có phải là tốt hơn không!"
Nói mời là vậy, thật ra là Minh Hồng Lạc đang lợi dụng tình cảm để tấn công lúc Minh Nguyên Hồng thiếu phòng bị, nhưng mà điều cô không ngờ là Minh Nguyên Hồng lại từ chối ngay tức khắc, không chút lưỡng lự.
"Ngươi đừng có mà lôi kéo ta, giữa ta và ngươi không hề có quan hệ nào gắn liền với tình sư tỷ cả!!" Minh Nguyên Hồng nói, giọng kèm theo sự tức giận.
"Sư phụ là sư muội của Minh Hồng trưởng lão sao?!" Ngọc Linh Thảo nói, giọng kèm theo sự bất ngờ, nhưng bất ngờ hơn lại là Minh Nguyên Hồng.
Cô ấy không ngờ rằng Ngọc Linh Thảo lại đuổi theo cô.
"Sao con lại tới đây?! Lẽ ra con nên rút khỏi chiến trường này mới phải!" Minh Nguyên Hồng nói.
"Kim Nhân Trưởng lão kêu con tới hỗ trợ người!" Ngọc Linh Thảo đáp.
"Sư huynh của ta sao, sao hắn ta lại làm cái chuyện này vậy trời!" Minh Nguyên Hồng nói, giọng nói kèm theo sự bực bội.
Minh Hồng Lạc khi nhìn thấy cảnh này thì lắc đầu ngao ngán, cô ta không muốn nhìn thấy cảnh này nữa, vậy nên đã ra tay trước.
Khi đang nói chuyện với Ngọc Linh Thảo thì Minh Nguyên Hồng đột ngột cảm nhận được đòn đánh thì đẩy Ngọc Linh Thảo ra và vận linh hộ thể bao bọc phía trước chặn đòn của Minh Hồng Lạc.
"Ngươi…Đánh lén!" Minh Nguyên Hồng nói, vẻ mặt tức giận.
"Đánh lén thì sao? Đó là do ngươi không chú ý, hơn nữa, trong chiến đấu, đánh lén không phải có lợi hơn sao!" Minh Hồng Lạc nói, cô ta nhếch mép, tỏ vẻ khinh thường.
Nhưng mà Minh Nguyên Hồng cũng không phản bác lại được, dù sao thì Minh Hồng Lạc nói cũng không hề sai.
"Sư phụ!" Ngọc Linh Thảo hét lên, điều đó khiến cho Minh Nguyên Hồng chú ý tới.
"Nào nào, chúng ta đang đấu với nhau mà sư muội lại nhìn đi đâu thế?" Minh Hồng Lạc hỏi.
"Nhìn xem vẻ mặt bị ném văng của ngươi!" Minh Nguyên Hồng đáp lại, câu nói đó khiến cho Minh Hồng Lạc có chút ngơ ngác.
"Ý của ngươi là sa…?!" Ngay giây phút Minh Hồng Lạc định hỏi tiếp thì đột nhiên có một lưỡi kiếm bao bọc xung quanh phần bụng của cô ta.
Đó là thanh xà kiếm của Ngọc Linh Thảo, ngay giây phút đó, Minh Hồng Lạc đã nhận ra rằng điều này thật sự không ổn, vậy nên cô ta đã vận nguyên linh bao bọc quanh phần bụng nhằm tránh việc bị thương, nhưng mà nó lại thật sự không ổn.
Dù cho có bọc lại để bảo vệ an toàn đi, thì cũng không thể tránh khỏi việc bị tác động lực quán tính được.
Ngay lập tức, cô ta đã bị kéo đi trong sự bất ngờ, Ngọc Linh Thảo dùng hết lực bình sinh xoay cô ta liên tục.
Và rồi khi Ngọc Linh Thảo thả ra thì ả ta đả bị tác động lực làm cho cơ thể bị văng xa và bay thẳng xuống một hòn đảo nhỏ gần đó.
Lực tác động mạnh đến mức khi mà hòn đảo tiếp xúc với Minh Hồng Lạc, cả bề mặt đầy cây cối giờ đây lại bị phá hủy không thương tiếc, cả mặt đất đã bị san bằng chỉ còn lại Minh Hồng Lạc đứng đó với cơ thể đầy thương tích do cú quăng vừa rồi và một đống khói bụi khắp mọi nơi.
Minh Hồng Lạc vẫy tay mạnh một cái, tất cả khói bụi biến mất trong chốc lát, lại hiện nguyên hình Minh Hồng Lạc bị xây xát khắp người.
"Con nhỏ chết tiệt! Ngươi gây phiền phức cho ta thật đấy!" Minh Hồng Lạc nói.
"Phiền phức sao, ta lại thấy đồ đệ ta ra tay chừng đó là còn quá nhẹ đó!" Minh Nguyên Hồng nói.
"Ha, vậy thì ta sẽ cho các ngươi thấy thế nào là mạnh nhé!" Minh Hồng Lạc nói, ả ta lại lập tức xông lên.
Một chưởng hướng về phía Minh Nguyên Hồng, nhưng mà Minh Nguyên Hồng nào chỉ để im, cô ấy lại lập tức giơ kiếm lên mà lao tới với toàn bộ hỏa lực.
Cảm thấy rằng nếu chặn đòn đó thì sẽ bị thương nặng, Minh Hồng Lạc lại thu hồi chưởng và né sang một bên, nhưng mà Minh Nguyên Hồng thì lại khác, tinh kĩ này là Du Tâm Kích, một đòn hướng về phía trước, sức sát thương cực kì khủng bố, và cực kì nhanh, nhưng mà có điều là vì quá nhanh nên khó có thể chuyển hướng và ngừng lại được, vì thế cô ấy chỉ có thể lao thẳng qua hòn đảo khiến cho hòn đảo tạo ra một cái lỗ lớn.
"Nguy hiểm thật đấy!" Minh Hồng Lạc nói, cô ta phán đoán rằng phải mất vài giây để Minh Nguyên Hồng có thể quay trở lại được, vì thế cô ta đã an tâm mà rời đi trong khi Ngọc Linh Thảo vẫn còn ở đó.
Ngọc Linh Thảo kích hoạt minh ngọc trảm, liên tục tấn công tới phía của Minh Hồng Lạc khiến cho cô ta không thể đỡ kịp.
Và rồi Ngọc Linh Thảo thu kiếm lại và dùng phượt nhất kích, tấn công thẳng vào cánh tay của Minh Hồng Lạc khi nơi đó lóe sáng lên khiến cho cánh tay cô ta bị thương nặng.
Và rồi ngay lập tức Ngọc Linh Thảo dùng thanh xà kiếm quấn lấy cơ thể của Minh Hồng Lạc và ném xuống phía dưới, nhưng mà lúc này cô ta lại thuận thế mà đẩy ngược lại nên lực quăng bị giảm đi đáng kế, sau đó cô ta định quay lại chỗ đó tấn công Ngọc Linh Thảo thì đột nhiên cô bị công kích từ phía sau.
Đó là Minh Nguyên Hồng, cô ấy đã quay trở lại sau khi bay đi một lúc.
"Ta trả lại đòn đánh lén khi nãy đấy!" Minh Nguyên Hồng nói.
Và đáp lại câu nói của cô ấy, Minh Hồng Lạc lại tỏ vẻ tức giận và nói hai từ: "Khốn nạn!"
Cú va chạm lực lượng của cả hai bộc phát diễn ra cực kì ác liệt, nhưng mà cả hai lượng linh bỗng xung kích và phát nổ khiến cho cả hai bị văng ra, sóng xung kích mãnh liệt làm cho Minh Nguyên Hồng và Minh Hồng Lạc bị nội thương.
Ngay lúc đó, Minh Hồng Lạc lên tiếng: "Sư muội à, muội cần gì phải đấu với sư tỷ ta đây, nếu như sang phe sư tỷ thì bây giờ có phải là tốt hơn không!"
Nói mời là vậy, thật ra là Minh Hồng Lạc đang lợi dụng tình cảm để tấn công lúc Minh Nguyên Hồng thiếu phòng bị, nhưng mà điều cô không ngờ là Minh Nguyên Hồng lại từ chối ngay tức khắc, không chút lưỡng lự.
"Ngươi đừng có mà lôi kéo ta, giữa ta và ngươi không hề có quan hệ nào gắn liền với tình sư tỷ cả!!" Minh Nguyên Hồng nói, giọng kèm theo sự tức giận.
"Sư phụ là sư muội của Minh Hồng trưởng lão sao?!" Ngọc Linh Thảo nói, giọng kèm theo sự bất ngờ, nhưng bất ngờ hơn lại là Minh Nguyên Hồng.
Cô ấy không ngờ rằng Ngọc Linh Thảo lại đuổi theo cô.
"Sao con lại tới đây?! Lẽ ra con nên rút khỏi chiến trường này mới phải!" Minh Nguyên Hồng nói.
"Kim Nhân Trưởng lão kêu con tới hỗ trợ người!" Ngọc Linh Thảo đáp.
"Sư huynh của ta sao, sao hắn ta lại làm cái chuyện này vậy trời!" Minh Nguyên Hồng nói, giọng nói kèm theo sự bực bội.
Minh Hồng Lạc khi nhìn thấy cảnh này thì lắc đầu ngao ngán, cô ta không muốn nhìn thấy cảnh này nữa, vậy nên đã ra tay trước.
Khi đang nói chuyện với Ngọc Linh Thảo thì Minh Nguyên Hồng đột ngột cảm nhận được đòn đánh thì đẩy Ngọc Linh Thảo ra và vận linh hộ thể bao bọc phía trước chặn đòn của Minh Hồng Lạc.
"Ngươi…Đánh lén!" Minh Nguyên Hồng nói, vẻ mặt tức giận.
"Đánh lén thì sao? Đó là do ngươi không chú ý, hơn nữa, trong chiến đấu, đánh lén không phải có lợi hơn sao!" Minh Hồng Lạc nói, cô ta nhếch mép, tỏ vẻ khinh thường.
Nhưng mà Minh Nguyên Hồng cũng không phản bác lại được, dù sao thì Minh Hồng Lạc nói cũng không hề sai.
"Sư phụ!" Ngọc Linh Thảo hét lên, điều đó khiến cho Minh Nguyên Hồng chú ý tới.
"Nào nào, chúng ta đang đấu với nhau mà sư muội lại nhìn đi đâu thế?" Minh Hồng Lạc hỏi.
"Nhìn xem vẻ mặt bị ném văng của ngươi!" Minh Nguyên Hồng đáp lại, câu nói đó khiến cho Minh Hồng Lạc có chút ngơ ngác.
"Ý của ngươi là sa…?!" Ngay giây phút Minh Hồng Lạc định hỏi tiếp thì đột nhiên có một lưỡi kiếm bao bọc xung quanh phần bụng của cô ta.
Đó là thanh xà kiếm của Ngọc Linh Thảo, ngay giây phút đó, Minh Hồng Lạc đã nhận ra rằng điều này thật sự không ổn, vậy nên cô ta đã vận nguyên linh bao bọc quanh phần bụng nhằm tránh việc bị thương, nhưng mà nó lại thật sự không ổn.
Dù cho có bọc lại để bảo vệ an toàn đi, thì cũng không thể tránh khỏi việc bị tác động lực quán tính được.
Ngay lập tức, cô ta đã bị kéo đi trong sự bất ngờ, Ngọc Linh Thảo dùng hết lực bình sinh xoay cô ta liên tục.
Và rồi khi Ngọc Linh Thảo thả ra thì ả ta đả bị tác động lực làm cho cơ thể bị văng xa và bay thẳng xuống một hòn đảo nhỏ gần đó.
Lực tác động mạnh đến mức khi mà hòn đảo tiếp xúc với Minh Hồng Lạc, cả bề mặt đầy cây cối giờ đây lại bị phá hủy không thương tiếc, cả mặt đất đã bị san bằng chỉ còn lại Minh Hồng Lạc đứng đó với cơ thể đầy thương tích do cú quăng vừa rồi và một đống khói bụi khắp mọi nơi.
Minh Hồng Lạc vẫy tay mạnh một cái, tất cả khói bụi biến mất trong chốc lát, lại hiện nguyên hình Minh Hồng Lạc bị xây xát khắp người.
"Con nhỏ chết tiệt! Ngươi gây phiền phức cho ta thật đấy!" Minh Hồng Lạc nói.
"Phiền phức sao, ta lại thấy đồ đệ ta ra tay chừng đó là còn quá nhẹ đó!" Minh Nguyên Hồng nói.
"Ha, vậy thì ta sẽ cho các ngươi thấy thế nào là mạnh nhé!" Minh Hồng Lạc nói, ả ta lại lập tức xông lên.
Một chưởng hướng về phía Minh Nguyên Hồng, nhưng mà Minh Nguyên Hồng nào chỉ để im, cô ấy lại lập tức giơ kiếm lên mà lao tới với toàn bộ hỏa lực.
Cảm thấy rằng nếu chặn đòn đó thì sẽ bị thương nặng, Minh Hồng Lạc lại thu hồi chưởng và né sang một bên, nhưng mà Minh Nguyên Hồng thì lại khác, tinh kĩ này là Du Tâm Kích, một đòn hướng về phía trước, sức sát thương cực kì khủng bố, và cực kì nhanh, nhưng mà có điều là vì quá nhanh nên khó có thể chuyển hướng và ngừng lại được, vì thế cô ấy chỉ có thể lao thẳng qua hòn đảo khiến cho hòn đảo tạo ra một cái lỗ lớn.
"Nguy hiểm thật đấy!" Minh Hồng Lạc nói, cô ta phán đoán rằng phải mất vài giây để Minh Nguyên Hồng có thể quay trở lại được, vì thế cô ta đã an tâm mà rời đi trong khi Ngọc Linh Thảo vẫn còn ở đó.
Ngọc Linh Thảo kích hoạt minh ngọc trảm, liên tục tấn công tới phía của Minh Hồng Lạc khiến cho cô ta không thể đỡ kịp.
Và rồi Ngọc Linh Thảo thu kiếm lại và dùng phượt nhất kích, tấn công thẳng vào cánh tay của Minh Hồng Lạc khi nơi đó lóe sáng lên khiến cho cánh tay cô ta bị thương nặng.
Và rồi ngay lập tức Ngọc Linh Thảo dùng thanh xà kiếm quấn lấy cơ thể của Minh Hồng Lạc và ném xuống phía dưới, nhưng mà lúc này cô ta lại thuận thế mà đẩy ngược lại nên lực quăng bị giảm đi đáng kế, sau đó cô ta định quay lại chỗ đó tấn công Ngọc Linh Thảo thì đột nhiên cô bị công kích từ phía sau.
Đó là Minh Nguyên Hồng, cô ấy đã quay trở lại sau khi bay đi một lúc.
"Ta trả lại đòn đánh lén khi nãy đấy!" Minh Nguyên Hồng nói.
Và đáp lại câu nói của cô ấy, Minh Hồng Lạc lại tỏ vẻ tức giận và nói hai từ: "Khốn nạn!"
Danh sách chương