Chân Hân Hân bị giật giật.

Cô thét chói tai một tiếng, vội vàng đứng lên chạy ra ngoài, vừa chạy vừa khóc lớn: “Mẹ…”

Phía sau, có một cái bóng màu trắng giơ tay lên, chậm rãi hướng về phía Hân Hân….

Hân Hân không dám ngoảnh đầu lại, víu vào cửa muốn mở cánh cửa, nhưng không sao mở được.

Hình như phía sau có người đang khóc, Hân Hân quay phắt đầu lại, nhưng lại chẳng thấy gì.

Cô bé sợ chết khiếp, một đứa bé thì có thể hiểu được gì chứ, dứt khoát trốn xuống gầm giường.

Bên ngoài lặng như tờ.

Chợt cô bé thấy đôi bàn chân đang đi tới đi lui trong phòng cô bé, cuối cùng dừng lại trước mặt cô bé……

Hân Hân nín thở, bụm chặt lấy miệng của mình.

Dường như ‘kẻ đó’ nghe thấy, một tay ả chống lên giường, từ từ cong eo, phát ra âm thanh rắc rắc.

Mắt Hân Hân liếc thấy kẻ đó sắp phát hiện ra mình rồi.

Chợt cánh cửa phòng bật mở, giọng Túc Bảo vang lên: “%……#……!”

Hân Hân cũng chẳng hiểu cô bé đang nói gì.

Chỉ thấy một quả cầu lửa phốc một tiếng bay tới, đâm vào người kẻ kia.

Tiếng gào thảm thiết vang lên, đôi bàn chân nghến lên để đi lại trong phòng ban nãy vút một phát bay ra bên ngoài.

Túc Bảo đuổi theo, mặt bé vô cùng nghiêm túc, quả cầu lửa tròn xoe trên tay quăng về phía người nữ quỷ.

Kỷ Trường híp mắt, nói nhỏ: “Vẫn là một con ác quỷ..”

Quỷ hồn cũng phân cấp bậc.

Loại chỉ có thể dạo chơi chốn nhân gian, ngoài việc chờ hồn bay phách tán thì chẳng thể làm gì khác, được gọi là du hồn dã quỷ.

Những người bình thường chết vì bệnh, vì tai nạn hoặc là già mà chết đi, sau đó không đi đầu thai thì đều sẽ biến thành Du Hồn như vậy.

Tiếp theo là quỷ hồn chết không bình thường, trước khi chết, chắc hẳn họ mang theo nỗi oán hận cực khủng khiếp, hoặc không cam tâm, loại quỷ này được gọi là lệ quỷ.

Lệ quỷ rất hung ác, gặp thời điểm thiên thời địa lợi, không chỉ chủ động cho con người nhìn thấy được bọn chúng, còn đòi mạng người.

Trên lệ quỷ là ác quỷ, ác quỷ vốn là loại hung ác nhất trong những loại quỷ chết thảm. Chúng mang theo chấp niệm, có thể hấp thu sát khí để thăng cấp, đeo bám con người —-

Tỷ như, quỷ xui xẻo đeo bám con người sẽ khiến người đó vô duyên vô cớ gặp xui xẻo, thậm chí vì xúi quẩy mà chết ngoài ý muốn.

Bọn ác quỷ không chấp nhận hiện thực rằng chúng đã chết, đi khắp nơi kiếm tìm kí chủ để chúng kí sinh, tiếp tục cuộc sống.

Túc Bảo không thể áp chế ác quỷ, đành để ả chạy mất.

Trước khi chạy, nữ quỷ còn ngoảnh đầu trừng mắt hung dữ với Túc Bảo, sau đó mới biến mất trong màn đêm.

Túc Bảo quay đầu hỏi: “Sư phụ, ác quỷ là cái gì?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện