Đoàn người Khương phu nhân vội vã trở về Sở gia, bà nghĩ đến nữ nhi mà nóng lòng, bất chấp chật vật trên người, trực tiếp đi thẳng về phía quan tài gỗ của "Khương Ngôn Ý" đặt ở trong sân.Khương Ngôn Quy cũng cùng đi qua, nhưng hai chân cậu đều còn quấn vải thưa, lại không có xe lăn, chỉ có thể do người khiêng cáng mang đi.Nhị lão Sở gia cũng ở trong sân, Sở lão phu nhân lớn tuổi, người đầu bạc tiễn người đầu xanh, vào nửa đêm Sở Xương Bình mang quan tài trở về phủ, bà đã khóc đến ngất một lần, Sở lão thái gia sợ bà thương tâm quá độ, không dám để cho bà đi nhìn cháu ngoại gái trong quan tài thành cái dạng gì.Ông vốn định tự mình nhìn một chút, bị Sở Xương Bình cản lại, nói đổi xiêm y cho "Khương Ngôn Ý" rồi nhìn sau.Lời nói tuy mịt mờ nhưng Sở lão thái gia biết được cháu ngoại gái bị đưa đi nơi kia, lúc này con trai vừa nói như vậy, trong lòng biết cháu ngoại gái sợ là trước khi chết trên người ngay cả một món quần áo cũng không có, lại rơi xuống không ít lệ.Quải trượng trong tay ông dùng sức chống đất, mắng to: "Hôn quân! Vô đạo hôn quân!"Chờ Khương phu nhân khóc lóc vào sân, nhị lão thấy bà chật vật như vậy, biết cuộc sống của Khương phu nhân ở Khương gia thì lại khóc thêm một trận nữa."Con ta! Ban đầu nương cũng không nên đồng ý để ngươi gả cho tên vô liêm sỉ họ Khương kia!""Con là vợ cả của hắn, làm sao hắn có thể đối xử với con như vậy? Đứa bé A Ý kia chính là có muôn vàn không phải thì đó cũng là máu thịt của hắn! Người này tâm tư sao lại ác động như vậy chứ?"Sở lão phu nhân ôm con gái, khóc như muốn bất tỉnh.Nếu như bọn họ có thể nhận được tin tức cháu ngoại gái nhà mình bị đày đi biên ải thì cho dù bỏ bạc thuê chút giang hồ nửa đường cướp người lại cũng được.Nhưng Khương thượng thư lại bịt kín tin tức này, chờ phong thanh đến trong tai bọn họ thì lúc này đã chậm.Khương phu nhân ôm mẫu thân cũng rơi nước mắt như mưa: "Mẫu thân, nữ nhi sống thật là khổ.


.

.


Còn có A Ý đáng thương của con nữa.

.

."Nghĩ đến nữ nhi, Khương phu nhân lung tung lau hai hàng nước mắt, đứng dậy trực tiếp đi về phía quan tài đặt ở trong phòng.Người đã chết hơn mười ngày, lúc này đang vào mùa thu khí trời chuyển lạnh, mùi hôi thối mới không nồng nặc, trừ bỏ người thân cận quen thuộc, người khác căn bản nhận không nhận ra đây rốt cuộc có phải là biểu tiểu thư chết oan ổng trong phủ hay không.Mấy vú già lớn tuổi đang ở dùng nước lau mặt cho người trong quan tài, bên cạnh bày một bộ lăng lĩnh nhập thổ bằng tơ lụa.Khương phu nhân đẩy mấy vú già ra, chảy nước mắt muốn nhìn nữ nhi đã chết của mình lần cuối cùng, nhưng khi nhìn thấy gương mặt bị phủ đầy những vết ban khi chết thì ngơ ngẩn.Cũng không phải tướng mạo khi chết của nữ tử này khủng bố, mà là…… đây căn bản không phải nữ nhi của mình!Tiếng khóc của Khương phu nhân chợt ngừng lại, còn tưởng rằng là khi Sở Xương Bình nhặt xác nhận sai người.


Tưởng tượng đến nữ nhi của mình còn ở quan ngoại không thể chôn cốt, trong lúc nhất thời vừa bi vừa tức, rống lên một tiếng: “Đây không phải A Ý nhà ta!”Lúc này vú già bên cạnh đang mặc áo liệm cho nữ tử trong quan tài, còn tưởng rằng bà bi thương quá độ, không thể tiếp nhận sự thật này, trấn an nói: “Phu nhân nén bi thương, nghĩ theo hướng khác đi.”Khương phu nhân không để ý tới các nàng, quay đầu liền đi ra ngoài phòng: “Tam ca, huynh mang A Ý từ nơi nào về vậy!”Sở Xương Bình bị Khương phu nhân hỏi đến ngây ngẩn cả người, “Bên trong không phải A Ý?”Khương phu nhân đỏ hồng mắt nói: “Nữ nhi của ta đó là miếng thịt từ trên người ta rơi xuống, ta còn có thể không nhận biết?”Lúc này mấy vú già trong phòng cũng đã sửa sang lại cho người trong quan tài xong rồi.Sở Xương Bình mấy ngày nay ngày đêm gấp rút lên đường, bị Khương phu nhân rống như vậy, đầu óc vốn dĩ mơ mơ màng màng ẩn ẩn có chút trướng đau.Ông vào nhà tự mình đi xem, nhị lão Sở gia cũng đi theo vào.Khương Ngôn Quy muốn vào theo thì bị Khương phu nhân đè lại: “Chân cẳng con không tiện, đừng đi vào, bên trong không phải tỷ tỷ con.”Khương phu nhân đau lòng nữ nhi nhà mình sợ là còn ở rừng núi hoang vắng nơi đất khách không thể xuống mồ, trong con ngươi trống rỗng tĩnh mịch của Khương Ngôn Quy lại dâng lên vài tia gợn sóng.Người cữu cữu mang về không phải a tỷ của cậu, có phải là nói a tỷ của cậu còn có khả năng còn sống hay không?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện