Tiểu Ly ngước lên nhìn hắn, trong lòng vô cùng rối bời biểu cảm trên khuônmặt của cô tràn đầy sự trăn trở, cô muốn nói ra tất cả nhưng dường nhưmọi thứ cứ như nghẹn lại mà đọng trong miệng .Ánh mắt chứa đựng sự lolắng và khó khăn những suy nghĩ không biết nói ra như thế nào, nhưngcũng chẳng còn cách nào khác ngoài việc thẳng thắn hết mọi chuyện…

-“ Ninh Dư Hạo, tôi có chuyện muốn nói với anh...”

-“ Được..”

Ninh Dư Hạo thả lỏng, sau đó cùng cô ngồi xuống giường, ánh mắt hắn nhìn côvới biểu cảm háo sắc…chờ đợi cô gái nhỏ của hắn nghiêm túc trò chuyện…

-“ Ninh Dư Hạo, tôi không đùa đâu , làm ơn đừng có nhìn tôi bằng cái bộ dạng đó nữa…”

-“ Trước giờ, tôi vẫn nhìn em như vậy mà…”

Tiểu Ly tức đến điên người, cô chẳng thể phản bác được lại người đàn ông này thì biết phải làm sao, cho nên cũng chỉ đành nuốt hết sự trêu chọc củahắn vào trong lòng mà tiếp tục nói ra những chuyện cần nói mặc cho tráitim nhỏ bé thật sự rất đau …

-“ Tôi biết ,anh tìm kiếm tôi là vìtôi vẫn còn nợ anh nhiều thứ, nhưng thật sự chúng ta không thể ở bêncạnh nhau được cho nên hết hôm nay anh hãy rời khỏi đây đi, coi như làtôi cầu xin anh được không..!!”

-“ Ly như tôi đã nói, đây là nhà tôi vậy tôi còn có thể đi đâu…”

Ninh Dư Hạo vẻ mặt vẫn điềm tĩnh trả lời người con gái trước mặt, khiến cho Tiểu Ly vô cùng khó chịu mà bộc phát ra bên ngoài…

-“ Ninh Dư Hạo, tôi không đùa…”



-“ Tôi cũng không…”

-“ Anh …anh muốn tôi phát điên lên phải không, anh có biết là giữa chúngta không thể nào tồn tại loại quan hệ này được không hả, anh chính làanh trai của tôi đấy…”

Nói đến đây Tiểu Ly liền bật khóc nức nở,khuôn mặt xinh đẹp lay động lòng người giờ đây đã đẫm lệ đầy chua xótđến cùng cực , hai bàn tay nhỏ nhắn đan chặt vào nhau mà đưa lên che lấy dáng vẻ đau buồn như không muốn để cho người đàn ông nhìn thấy nhưnghắn đã nhanh tay hơn mà lau đi những giọt nước mắt trần trụi sau đó liền ôm lấy cô gái nhỏ vào lòng mà vỗ về ,an ủi…

-“ Ly … ngoan… đừng khóc nữa,….em lại tin đó là sự thật hay sao ….có phải vì vật này …”

Hắn lôi từ trong túi quần ra một chiếc vòng cổ rỉ sét cũ kỹ quen thuộc, đóchính là chiếc vòng của cha cô là chiếc vòng mà trong đó có hình ảnh của người mẹ đã vứt bỏ cô và trước khi bỏ trốn cô nghĩ ,đã làm rơi nó khikhông thể tìm thấy trong người mình…

-“ Sao anh lại có chiếc vòng này…chẳng lẽ nó đã rơi ở chỗ anh sao …”

-“ Ukm… có phải vì nó nên em mới bỏ trốn…”

Cô nhìn hắn khẽ gật đầu lau nhẹ đi những giọt nước mắt còn sót lại trên khuôn mặt xinh đẹp…

-“ Anh nói đó không phải sự thật, vậy thì giải thích cho tôi biết đi…”

-“ Cô gái ngốc, em chỉ vì một bức ảnh mà lầm tưởng rồi bỏ trốn mà không biết rằng tất cả đều có ý đồ của nó sao…”



Ninh Dư Hạo lấy tay xoa đầu cô gái nhỏ, rồi mỉm cười nhẹ nhàng, trong lòngtoả ra một luồng ấm áp khiến cho Tiểu Ly cứ thế mà chìm sâu vào trong…

-“ Ly … tôi đã bắt đầu điều tra từ lúc em nói muốn bỏ đứa con giữa em vàtôi, cho đến khi tôi nhặt được chiếc vòng này thì tôi đã chắc chắn rằngmọi chuyện đều do Đàm Tranh gây nên…”

Tiểu Ly giật mình, Đàm Tranh chẳng phải là cha của cô sao, không cha cô sẽ không làm như vậy, sẽkhông nói dối cô càng không thể nào có chuyện đó được,Tiểu Ly lúc nàyliền trở nên hốt hoảng…

-“ Không… không phải… anh …anh lừa tôi chứ gì …”

-“ Ly…tôi điều tra rất rõ ràng cũng vì thế mà biết được thêm những chuyệnmà tôi luôn trắc trở bấy lâu..,người phụ nữ trong bức ảnh này chính làmẹ tôi, và cũng là người mà ông ta thầm thương trộm nhớ cho nên vì thếmà ông ta đã nhẫn tâm sát hại cha của tôi…”

Nói tới đây,ánh mắthắn như kìm nén sự tức giận mà bùng nổ đến sắc lạnh,mất mát như thể hắnđã trải qua quá nhiều nỗi đau trong cuộc sống nhưng trong cơn đau, hắnsẽ càng phải trở nên mạnh mẽ và quyết tâm trong tâm hồn của mình khôngđể cho sự đau thương này chôn vùi mình, mà sẽ dùng nó làm động lực đểphục hồi và tiến lên phía trước.

-“ Ly…ông ta đã lừa dối em tất cả mọi chuyện, nói rằng người phụ nữ này là mẹ của em khích bác em là bàấy đã bỏ rơi em ,để sau này em sẽ ôm hận bà ấy thay cho ông ta mà trảthù, cho nên ông ta luôn thể hiện ra là một người cha vô cùng tốt nhưngthực chất em lại không phải là con gái ruột của ông ta,tất cả cũng chỉvì ông ta muốn trả thù mẹ của tôi và cả gia đình của tôi…”

-“ Anh vừa nói… tôi ..tôi không phải là con gái của cha tôi…không…không thể nào..”

Tiểu Ly ngạc nhiên nhìn Ninh Dư Hạo, như không tin vào những gì hắn nói, bàn tay khẽ run rẩy khuôn mặt trắng bệch biểu hiện sự hoảng loạn tột cùngkhiến cho hắn vô cùng sợ hãi mà vội vàng đỡ lấy người con gái ..

-“ Ly… bình tĩnh…tôi đỡ em nằm xuống…”

Tiểu Ly nằm khép nép lại một góc, trong lòng quặn thắt lại vì đau đớn, côvẫn không thể nào tin tưởng rằng đây chính là sự thật, nhưng với nhữnggì Ninh Dư Hạo vừa nói lại như hàng ngàn mũi tên mà đâm xuyên qua tráitim bé nhỏ của Tiểu Ly, nó cứ dần dần mà khắc sâu vào trong tâm tríkhiến cô không thể nào chịu nổi, ánh mắt hỗn loạn như va đập vào nhauvới một biểu cảm vô cùng trống rỗng đến đau thương….
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện