Tiệc trong cung hôm nay tỏa ra một khí tức nặng nề và chật chội. Dưới ánh đèn lộng lẫy, những bộ y phục tơ lụa, những chiếc mặt nạ cầu kỳ, tất cả hòa quyện vào một không gian đầy mưu mô, âm mưu và lừa dối. Lâm Uyển Hi đứng giữa đám đông, những bước chân của nàng nhẹ nhàng nhưng đầy suy nghĩ, như thể nàng đang cố gắng hòa mình vào không khí xung quanh nhưng lại không thể nào hoàn toàn quên đi mục tiêu của mình.

Nàng không ngờ cuộc gặp gỡ với Diệp Thừa Hàn lại diễn ra sớm như vậy. Khi mắt nàng lướt qua đám người, nàng chạm phải đôi mắt quen thuộc của hắn - Tứ hoàng tử Diệp Thừa Hàn. Dường như mọi thứ xung quanh nàng đều mờ nhạt khi nàng nhận ra hắn đang nhìn mình, ánh mắt của hắn sắc bén, đầy sự tính toán. Một phần trong lòng

Lâm Uyển Hi lạnh lẽo, nhưng phần còn lại lại dâng lên một sự quyết tâm mạnh mẽ.

Diệp Thừa Hàn không thay đổi. Hắn vẫn là người đàn ông kiêu ngạo và lạnh lùng, vẫn mang vẻ ngoài hoàn mỹ mà mỗi lần nhìn vào là một sự mị hoặc, nhưng Lâm Uyển Hi đã không còn là cô gái ngây thơ, dễ dàng bị cuốn vào những mưu mô của hắn. Nàng nhớ rõ kiếp trước, khi hắn lừa gạt nàng, khiến nàng tự tay đẩy gia tộc vào con đường diệt vong.

Không, lần này sẽ khác.

Diệp Thừa Hàn nhận ra sự xuất hiện của nàng từ lúc nàng bước vào phòng, nhưng hắn không vội vàng tiến lại gần. Hắn chỉ đứng im đó, ánh mắt lặng lẽ quan sát. Lâm Uyển Hi cũng không vội tiếp cận hắn, nàng chỉ đứng đó, chờ đợi thời cơ.

Một lúc sau, không gian trở nên yên tĩnh hơn, mọi ánh mắt đều hướng về phía nàng và Diệp Thừa Hàn, một vài người trong cung cũng bắt đầu chú ý đến sự tương tác giữa họ. Lâm Uyền Hi không thể không nhận thấy những ánh mắt tò mò, nhưng nàng giả vờ không nhìn thấy gì, cứ tiếp tục mỉm cười duyên dáng như thế không có gì bất thường.

Đúng lúc ấy, Diệp Thừa Hàn bắt đầu bước về phía nàng. Cả không gian bỗng chốc ngưng đọng lại, sự hiện diện của hắn như là một cơn sóng mạnh, cuốn đi mọi thứ xung quanh. Lâm Uyển Hi khẽ nắm chặt tay, cố gắng giữ bình tĩnh. Đây chính là lúc nàng cần phải cẩn thận.

"Hôm nay ta lại được gặp nàng," giọng nói của Diệp Thừa Hàn vang lên, lạnh lẽo nhưng cũng đầy quyến rũ.

Lâm Uyển Hi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào hắn. "Đúng vậy, thật sự không ngờ lại gặp lại ngài sớm như vậy."

Diệp Thừa Hàn không vội vã đáp lại, hắn chỉ quan sát nàng với ánh mắt không rời. Hắn có thể cảm nhận được sự thay đổi trong nàng. Kiếp trước, nàng là một tiểu thư ngây thơ, dễ dàng bị hắn thao túng, nhưng giờ đây, nàng đã khác. Sự tự tin, sự thay đối trong ánh mắt và thái độ của nàng không thế không khiến hắn chú ý.

"Nghe nói nàng đang có kế hoạch gì đó?" Hắn nhướn mày, lời nói mang theo sự thách thức.

Lâm Uyển Hi không thay đổi nét mặt, chỉ mỉm cười nhẹ. "Kế hoạch của tôi không phải việc của ngài. Nhưng nếu ngài đã hỏi, tôi sẽ nói rõ: Tôi không phải người của quá khứ nữa. Kiếp này, tôi sẽ không lặp lại sai lầm."

Ánh mắt Diệp Thừa Hàn tối lại một chút, nhưng hắn không vội phản ứng. Hắn chỉ đứng im, quan sát nàng.

"Nàng thay đổi rồi," hắn khẽ nói.

Lâm Uyển Hi không vội đáp lại, nàng chỉ nhìn hắn một lúc lâu, rồi nhẹ nhàng bước lùi ra sau một bước, tạo khoảng cách giữa hai người. "Tôi đã nói rồi, lần này sẽ khác."

Không khí giữa hai người dường như căng thăng hơn, nhưng cũng chứa đựng một sự kỳ vọng lạ kỳ. Diệp Thừa Hàn biết rõ nàng không chỉ thay đổi bên ngoài mà còn bên trong, nàng đã bắt đầu tìm ra con đường của mình, và hắn - hắn có thể là một phần trong con đường đó, hoặc là kẻ cản đường nàng. Nhưng hắn biết, dù là gì, cuộc gặp gỡ này vẫn sẽ có ảnh hưởng không nhỏ đến tương lai của cả hai người.

Cuối cùng, Diệp Thừa Hàn nở một nụ cười lạnh lùng. "Được rồi, Tiểu Thư Ngốc. Tôi rất mong chờ để xem nàng sẽ làm gì tiếp theo."

Lâm Uyển Hi chỉ mỉm cười, không trả lời. Nàng quay lưng, bước đi giữa đám đông, bỏ lại Diệp Thừa Hàn đứng lặng lẽ đăng sau.

Cuộc chiến giữa họ chỉ mới bắt đầu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện