Lâm Uyển Hi ngồi trong thư phòng, tay lật qua những cuốn sổ tay cũ kỹ, nghiên cứu những chiến lược và cách thức quản lý mà nàng đã thu thập được từ các bậc tiền bối trong suốt thời gian qua. Mặc dù mọi thứ đang tiến triển thuận lợi, nàng vẫn không thể yên tâm. Quyền lực không phải là điều có thể đạt được chỉ qua một cuộc họp hay một lời hứa. Nàng cần phải có những bước đi cẩn trọng, đặc biệt là khi liên quan đến những thế lực bên ngoài.

Ánh nắng nhẹ nhàng chiếu vào từ cửa sổ, làm không gian trong phòng trở nên ấm áp và yên bình. Nhưng Lâm Uyển Hi không thể tận hưởng những điều đó. Cô gái nhỏ này vẫn còn quá nhiều nỗi lo trong lòng. Những kẻ muốn lật đổ gia tộc Lâm vẫn còn đó, và Diệp Thừa Hàn -người mà nàng từng yêu, giờ lại là kẻ gây ra tội ác khiến cả gia tộc nàng phải trả giá -cũng không phải là người mà nàng có thế bỏ qua.

Một tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, kéo nàng khỏi dòng suy nghĩ.

"Tiểu thư, có người đến tìm." Giọng người hầu vang lên từ bên ngoài cửa.

Lâm Uyễn Hi ngẩng đầu, ra hiệu cho người hầu vào. Một người đàn ông trung niên mặc trang phục quan lại bước vào, ánh mắt có vẻ hơi nặng nề. Khi nhìn thấy nàng, hắn khẽ cúi đầu.

"Lâm tiểu thư, tôi là Hứa Thiếu Hồng, từ gia tộc Hứa. Xin lỗi vì làm phiền tiểu thư lúc này."

Lâm Uyển Hi gật đầu, không tỏ ra ngạc nhiên. Nàng đã đoán trước rằng gia tộc Hứa sẽ không chỉ dừng lại ở việc hợp tác mà sẽ muốn có những điều kiện rõ ràng hơn. Vì vậy, nàng chỉ nhẹ nhàng ra hiệu cho Hứa Thiếu Hồng ngồi xuống.

"Mời ngồi, Hứa công tử. Có chuyện gì quan trọng sao?"

Hứa Thiếu Hồng ngồi xuống, vẻ mặt nghiêm túc. "Tiểu thư, tôi đến đây để nói về thỏa thuận mà gia tộc Hứa đã ký kết với tiểu thư. Chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ, nhưng có một điều kiện mà tôi nghĩ tiểu thư cần phải hiểu rõ hơn."

Lâm Uyển Hi không vội đáp lại, mà chỉ chờ đợi hắn nói tiếp.

"Chúng tôi yêu cầu một phần trong những quyết định quan trọng của gia tộc Lâm. Đặc biệt là trong vấn đề hôn nhân và liên minh." Hứa Thiếu Hồng nói, không giấu giếm mục đích của mình.

Lâm Uyển Hi thản nhiên nhìn hắn. "Vậy ngươi muốn kết hôn với ta? Hay là muốn ta sắp xếp một cuộc hôn nhân có lợi cho gia tộc Hứa?"

Hứa Thiếu Hồng gượng cười, không phủ nhận cũng không khẳng định. "Chúng tôi không phải là người vội vàng, nhưng nếu có thể kết hợp, thì điều đó sẽ mang lại lợi ích cho cả hai bên."

Lâm Uyển Hi hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ sự bình tĩnh. Đây là mối quan hệ phức tạp mà nàng phải đối mặt, và điều quan trọng là phải làm sao để giữ vững thế trận của mình. Nếu nàng không thể xoay sở trong những tình huống như thế này, gia tộc Lâm sẽ chẳng thể nào phục hồi được.

"Nếu gia tộc Hứa muốn hợp tác, thì điều đó không khó," nàng lên tiếng, nhưng giọng nói vẫn đầy sự lạnh lùng.

"Nhưng ta không phải là công cụ để các ngươi lợi dụng. Hôn nhân không phải là điều kiện để hợp tác, mà là sự tương trợ lẫn nhau."

Hứa Thiếu Hồng có chút bất ngờ trước sự cứng rắn của nàng, nhưng rồi hắn cũng gật đầu. "Tiểu thư quả nhiên có khí chất. Chúng tôi sẽ suy nghĩ thêm về những điều đã nói."

Khi Hứa Thiếu Hồng đứng dậy chuẩn bị rời đi, Lâm Uyển Hi gọi với theo: "Hứa công tử, đừng quên rằng không phải ai cũng có thể điều khiển được tình huống. Mỗi một bước đi sai lầm đều có thể khiến cả gia tộc lâm nguy."

Hứa Thiếu Hồng khựng lại một chút rồi quay đầu, nhìn nàng với ánh mắt đầy thách thức nhưng cũng không thiếu sự kính trọng. "Tiểu thư, tôi tin rằng chúng ta sẽ có những quyết định đúng đắn."

Sau khi Hứa Thiếu Hồng rời đi, Lâm Uyển Hi lại chìm vào suy nghĩ. Mối quan hệ này, dù có vẻ thuận lợi lúc ban đầu, nhưng nàng không thể dễ dàng bị mê hoặc bởi những lời hứa hẹn hào nhoáng. Nàng phải luôn cảnh giác với mọi bước đi của mình, bởi vì nếu không, một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến tất cả đổ vỡ.

Đang nghĩ ngợi, Lâm Uyển Hi bỗng nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng từ ngoài cửa. Đó là Diệp Trần Mặc.

Hắn bước vào mà không cần gõ cửa, đôi mắt lạnh lùng như mọi khi, nhưng hôm nay lại có một tia khác lạ trong ánh mắt ấy. Lâm Uyển Hi không thế đoán ra hăn đang nghĩ gì, nhưng cảm giác răng hắn đang theo dõi nàng môi lúc mỗi gần hơn.

"Vương gia có chuyện gì sao?" Lâm Uyển Hi không thể không lên tiếng.

Diệp Trần Mặc không đáp lại ngay, mà chỉ nhìn nàng một lúc lâu, như thể đang đánh giá nàng. Cuối cùng, hắn lên tiếng, giọng nói của hắn vẫn lạnh lùng nhưng ẩn chứa một điều gì đó mà nàng không thể hiểu nổi. "Ngươi rất thông minh, nhưng đừng quá kiêu ngạo. Quyền lực không phải là thứ dễ dàng nắm giữ. Cẩn thận đừng để nó chi phối ngươi."

Lâm Uyến Hi im lặng, không vội phản ứng. Nàng biết rằng những lời của hắn luôn có ý cảnh báo, nhưng nàng sẽ không dễ dàng bị chi phối. Nàng phải mạnh mẽ, và nàng sẽ không để bất cứ ai-kể cả hắn-kiểm soát mình.

"Ta sẽ nhớ lời vương gia." Lâm Uyển Hi trả lời, nhưng trong lòng nàng biết rõ, sự lựa chọn cuối cùng vẫn sẽ nằm trong tay nàng
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện