Edit : Michellevn
" Cốc cốc cốc "
Nghe được bên trong nói " mời vào", Tiểu Hoàng đẩy cửa thò nửa người vào:" Số liệu gửi đến rồi, anh có xem không ạ ?"
" Gửi qua rồi à ?" Lâm Bác bỏ chuyện đang làm xuống," Để tôi xem nào."
Tiểu Hoàng liền bước vào trong, vòng đến phía sau bàn.
Lâm Bác nhanh chóng mở email và tải file đính kèm xuống, mở bảng biểu ra xem số liệu thống kê.
Tiểu Hoàng khom người giải thích với anh từng cái một.
" Cũng không tệ." Lâm Bác rất hài lòng.
" Vâng ạ." Tiểu Hoàng cười," Độ phủ sóng tăng rất nhanh ạ.
Thói đời này, vẫn phải nhìn mặt mà .Fan weibo của cậu ta vượt mốc trăm vạn rồi, mặc dù một số là chúng ta mua lại, nhưng số lượng fan này cũng thật khả quan."
" Là hạt giống tốt à ..." Anh ta tán thưởng.
Vào lúc Liêu Viễn đang quay phim chiếu mạng thì công ty cũng không hề nhàn rỗi.
Các loại tuyên truyền đã liên tục tung ra.
Weibo của đoàn phim, weibo của công ty và weibo cá nhân của Liêu Viễn, đều đồng loạt đưa tin bên lề và ảnh chụp trong lúc quay phim.
Tác giả nguyên tác cũng phối hợp hỗ trợ trên weibo.
Tác giả này đã là đại thần viết đam mỹ, lúc cô ấy chưa thành đại thần thì tác phẩm này của cô đã được mua đứt bản quyền rồi.
Thực ra hiện giờ đã quay thành phim rồi, về phần lợi ích không còn liên quan gì đến cô ấy nữa, nhưng nói sao thì đó cũng là đứa con tinh thần của mình, dù đã bị mua đứt, nhưng tác giả vẫn ra sức ủng hộ, các fan của cô ấy tức thì cuốn theo.
Sự nổi tiếng của Liêu Viễn ngày một tăng.
Trên weibo toàn là tiếng sói hú của nhóm hủ nữ.
Tựa như chín mươi chín phần trăm fan nguyên tác đều tán thành cặp đôi Liêu Viễn và hk vào vai Tiếu Thanh và Dương Quang.
Đại đa số đều cho rằng ngoại hình vô cùng sát với nguyên tác.
【Đáng lẽ phải là một chàng trai khôi ngô ấm áp, nhưng sự sa sút chán chường từ trong xương tỏa ra.
Thấy cậu ấy tôi đã nhìn ra ngay Tiếu Thanh.】
【Thực sự là không thể nghĩ ra có ai phù hợp với Tiếu Thanh hơn cậu, trong hiện thực cậu có ngập tràn cảm giác chán chường sa sút như này không ?】
【Gào gào gào gào gào !!! Tiếu Thanh của mị !!!】
Chàng trai khôi ngô, cảm giác chán chường .....!Lâm Bác, đã qua tuổi trưởng thành, tiện tay nhấn mở weibo của Liêu Viễn, thấy những bình luận này, cả người dường như run lên.
Vội vàng nhấp đóng lại !
" Tốt lắm.
Tăng thêm sức mạnh nữa rồi." Anh ấy nói với trợ lý Hoàng," Đi tìm hiểu đi, xem lên hot search thì bao nhiêu tiền ?"
" Tính lên cả hot search luôn á ?" Tiểu Hoàng hơi kinh ngạc," Anh thật là ....!muốn bỏ vốn lên cậu ấy thật à !"
Lâm Bác cười nhẹ.
" Cậu ta đáng tiền mà.
Thằng nhóc này .....!làm tốt rồi thì sau này là cây rụng tiền."
Mọi thứ diễn ra suôn sẻ, bất luận là đoàn phim, công ty hay bản thân Liêu Viễn, tất cả đều lạc quan thúc đẩy quá trình.
Nhưng Liêu Viễn vì chột dạ mà mãi vẫn chưa nói với Quách Trí về tiến độ này.
mà Quách Trí vẫn chỉ quan tâm đến mỗi mình Liêu Viễn, đối với những chuyện sắp xếp tuyên truyền này nọ của công ty anh, vì đã có Lâm Bác, nên cô không hề lo lắng chút nào.
Vì thế cô cũng không chú ý nhiều lắm.
Với quan sát của cô, huấn luyện của Liêu Viễn mới chỉ hoàn thành một nửa, vì phải quay bộ phim mạng này mà không thể không kéo dài.
Cô nghĩ rằng, mọi thứ chỉ mới bắt đầu, những thứ như nổi tiếng hay tai tiếng scandal gì gì đó, hẵng còn xa vời lắm.
Cho nên vào giữa buổi trưa một ngày nào đó, lúc đang dùng bữa với đồng nghiệp, một cô bé vẫn luôn cắm đầu vào điện thoại di động đột nhiên ngẩng đầu lên nói với cô :" Quách Trí! Chị mau xem weibo của chị đi ! " thì cô đần hết mặt ra.
Alice mơ màng : 【Lướt weibo của cô ấy, là một biên tâm có thâm niên, trước kia có quan hệ công việc với Alex, chắc là quy tắc ngầm ! Alex đáng thương quá 】
Cá đã muối : 【Nhìn ngày sinh đi ! Hai mươi tám rồi đấy ! Trời ạ ! Alex mới hai mươi ! Chuyện con người có thể làm sao ???】
Vợ cả Alex : 【Hai mươi tám ?Già như thế rồi mà còn trâu già gặm cỏ non !! Xin hãy buông tha cho chồng của mị!】
Mĩ thiếu niên sa sút: 【Alex mới hai mươi tuổi đó, cô còn không biết xấu hổ sao ?】
vv.vv
Quả thật là trong nháy mắt Quách Trí cũng có chút mơ hồ.
Đến lúc cô phản ứng lại kịp, muốn đứng dậy đi gọi điện thoại cho Liêu Viễn, vừa ngẩng đầu lên liền trông thấy các đồng nghiệp ngồi cùng bàn đều đang cầm điện thoại nhìn cô với ánh mắt là lạ.
" Này là sao thế nhỉ ?" Có đồng nghiệp không nhịn được liền hỏi.
Kể từ sau khi Quách Trí tuyên bố chuyện tình cảm với Liêu Viễn trước mặt mọi người, ngay cả những đồng nghiệp không có mặt lúc đó cũng nhanh chóng biết chuyện.
Tuy có hơi bất ngờ trước sự chênh lệch tuổi tác của hai người, cũng kinh ngạc khi hai người có thể ở bên nhau.
Nhưng với tính cách đó của Quách Trí, nhóm đồng nghiệp bàn tán một hồi rồi cũng tản đi, không ai nghĩ tới quy tắc ngầm gì cả.
Nói sao thì đó là Quách Gia, có phải Lưu Thiền Nguyệt đâu cơ chứ.
Hơn nữa thằng nhóc Alex kia đối với Quách Gia dính người như vậy, tăng ca gì cũng đưa bữa khuya các kiểu, về muộn thì gọi điện thoại dặn dò chạy xe cẩn thẩn, tiệc tùng sợ cô uống say thì bắt taxi đến đón cô.
Người không mù cũng có thể nhìn ra được, Alex đó thật sự là thích Quách Trí, thích đến độ nhất định rồi.
Mà Quách gia thì vừa bận rộn công việc vừa tăng ca, lại quay cuồng với giao thiệp của mình, ngược lại có chút lạnh lùng vô cảm.
Có dạo còn được các em gái trong nhóm tôn sùng sát đất.
Chính là chị Chương, lúc đầu cho rằng hai người họ không xứng, buông mấy lời sau lưng, về sau thấy cuộc sống của Quách Trí trải qua dễ chịu như vậy, sau vài câu chua ngoa thì cũng không nói gì thêm nữa.
" Tôi cũng không biết sao nữa." Quách Trí trầm giọng nói.
Cô nhanh chóng khôi phục vẻ bình tĩnh:" Tôi hỏi trước chút đã....."
Đang suy tính gọi điện thoại cho Liêu Viễn, thì điện thoại vang lên, Liêu Viễn đã gọi qua trước.
"Quách Trí,Quách Trí! Em đừng xem weibo....." Giọng Liêu Viễn tỏ ra nôn nóng.
" Đã thấy rồi." Quách Trí ngắt lời anh.
Đẩy ghế ra, đi đến góc phòng nói chuyện điện thoại.
Từ xa vẫn có thể nhìn thấy các đồng nghiệp đang châu đầu nói chuyện bên bàn cơm, thỉnh thoảng đưa mắt liếc nhìn về phía cô.
Liêu Viễn nghe vậy càng thêm lo lắng :" Em đừng để ý những người đó, đừng xem những bình luận đó ! Các cô ấy chính là như vậy, toàn vớ vẩn thôi!"
Suy cho cùng thì Liêu Viễn vẫn còn trẻ, vừa gặp chuyện không tránh khỏi hoảng loạn.
Đặc biệt chuyện lần này ảnh hưởng đến Quách Trí.
Quách Trí ban đầu giật mình ngỡ ngàng, nhưng sau đó đã nhanh chóng bình tĩnh lại.
"Liêu Viễn, đừng cuống !" Cô trầm giọng hỏi," Rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?"
Sự bình tĩnh của cô xuyên qua đường truyền điện thoại, chuyển sang cho Liêu Viễn.
Liêu Viễn vốn hoang mang rối loạn, sợ Quách Trí bị dư luận mạng kích động, lúc này nghe được giọng của cô, vẫn bình tĩnh như thường, trái tim hoảng loạn của anh bỗng nhiên bình tĩnh trở lại.
" Vẫn chưa biết nữa.
Mới đầu là trên mạng có người tung bài nói anh được bao nuôi, sau đó không biết thế nào, lại lôi cả em ra." Anh nói.
Giọng nói mang theo vẻ ảo não và tự trách.
" Lâm Bác biết chưa ?" Quách Trí hỏi.
" Biết rồi, chuyện này mấy hôm trước rồi, ban đầu anh Lâm đã sai thủy quân giải quyết tin tức kia.
Về sau không biết thế nào mà bung cả em ra luôn.
Anh Lâm vô cùng tức giận, giờ vẫn đang điều tra nè.
Hiện anh vẫn đang ở công ty!"
" Được rồi, vậy anh cứ nghe theo Lâm Bác, nghe theo sự sắp xếp của công ty.
Đừng tự mình trả lời linh tinh, biết chưa hả ?"
" Ừm, anh biết ."
Cúp điện thoại, Liêu Viễn thở ra một hơi dài thật dài.
Cô thật bình tĩnh.
Không có tưc giận cáu kỉnh, cũng không có trách móc giận hờn.
Nghe được giọng cô bình tĩnh như vậy, tâm trạng của anh tức thì ổn định trở lại.
Anh đứng yên tại chỗ một lát rồi cất điện thoại di động, đi đến phòng làm việc của Lâm Bác.
Rèm cửa vẫn chưa buông, qua cửa sổ, anh đưa mắt nhìn.
Lâm Bác vẫn đang gọi điện thoại, trợ lý Hoàng đứng kế bên, thấy anh nhìn thì đưa tay ra hiệu gọi anh vào trong.
Liêu Viễn khẽ đẩy cửa nhẹ bước vào.
"Được, được, biết rồi ......!ừm ừm.....!chủ yếu là liên quan đến một người bạn của tôi......!Đúng, ha ha, cậu vẫn nhớ cô ấy sao.....!ừm, không sao, để tôi xử lý đi ....!có thể đối phó mà."
Lâm Bác cúp điện thoại, châm thuốc.
" Không phải bên sản xuất." Anh ấy nói, " không phải họ làm."
"Liêu Viễn......" Lâm Bác nhả ngụm khói, đặt câu hỏi," Bản thân cậu, có phải .....!từng đắc tội người ta hay không ?"
" Không có ......" Liêu Viễn có chút mờ mịt.
Cậu cúi đầu suy nghĩ cẩn thận, nhưng quả thật là không nghĩ ra được từng đắc tội với ai.
Tính cách của anh luôn tốt, cũng biết cúi đầu, thực sự là chưa từng làm mất lòng ai.
Đúng lúc này, có người gõ cửa.
Một em gái gái trợ lý của công ty đẩy cửa bước vào:" Tổng giám đốc Lâm, em lướt thấy cái này .....!Anh xem đi ạ ...." Nói rồi, đưa ipad trong tay qua.
Lâm Bác đón lấy, chăm chú xem trong chốc lát.
"Liêu Viễn."Anh ấy ngước mắt lên, chuyển ipad trong tay đưa qua.
Trên màn hình là bức ảnh chụp hai người đangnắm tay nhau, mặc dù có hơi mờ nhưng người quen thuộc với Quách Trí và cả Liêu Viễn thì đều có thể vừa nhìn đã nhận ra cả hai người.
Chỉ là anh ấy không biết đó là chỗ nào.
Kèm theo dòng chữ: 【Người nữ kia họ Quách, lớn tuổi lắm rồi, lúc mới đầu còn tưởng là chị gái cậu ấy.
Về sau nhận ra không thích hợp.Hình như cô ta là biên tập gì đó.】Liêu Viễn xem một lần, nét mặt liền thay đổi.
" Để em gọi điện thoại !" Anh nói xong
Anh gọi điện thoại cho Triệu Hiên.
" Hả? Thật sao ?" Triệu Hiên rất kinh ngạc.
"Ừm, thế nên .....!làm phiền cậu hỏi giúp tôi, là ai." Liêu Viễn nói.
" OK, giờ tôi đi hỏi liền.
Tôi cho rằng, tám chín phần ....!ài, không nói trước nữa.
Tôi hỏi rõ rồi nói tiếp nhé.
Tôi cúp trước đây!" Triệu Hiên liền cúp điện thoại.
Liêu Viễn ngắt máy, tay cầm điện thoại di động siết chặt lại.
Nhìn lướt qua bức ảnh anh đã nhận ra bối cảnh trong đó, là sân bóng rổ ngoài trời của nhà thi đấu chỗ Nhị Hoàn ! Nhìn quần áo thì biết chính là lần Quách Trí đi cùng anh tới thi đấu.
Thời gian đó, góc chụp đó, thì người chụp chỉ có thể là một trong những đứa nhóc chơi bóng cùng anh lúc đó.
Trong đám nhóc đó, anh và Triệu Hiên khá quen thân.
So với những nhóc khác thì Triệu Hiên có phần hiểu chuyện hơn, có thể do xuất thân từ gia đình nên cậu ta có cái nhìn hơn những đứa nhóc khác, có thể nói chuyện với cậu ta được.
Đợi chưa đến mười phút, Triệu Hiên đã gọi điện lại cho anh.
"Là Dương Na." Cậu ta nói,giọng nói lộ rõ vẻ không vui.
" Ảnh là cô ấy chụp, cũng là cô ấy đăng lên mạng.
Chúng tôi đều nói cô ấy hết rồi, giờ cô ấy đang ở đây này, khóc đo.
Cô ấy muốn nói chuyện với anh, anh có muốn nói với cô ấy không ?"
Liêu Viễn im lặng một lúc rồi đáp:" Không, tôi không có gì nói với cô ta cả.
Làm phiền cậu rồi."
"Ài, thật xấu hổ quá .....!" Triệu Hiên nhận lỗi thay Dương Na.
Vốn Liêu Viễn chỉ chơi bóng với họ mà thôi.
Là bạn gái cậu ta đưa Dương Na tới, Dương Na lại theo đuổi Liêu Viễn.
Theo thì theo đi, ai thích ai, cũng là tự do của mỗi người.
Nhưng mẹ nó đừng có làm ra loại chuyện này chứ !
Ài, phụ nữ !.
" Cốc cốc cốc "
Nghe được bên trong nói " mời vào", Tiểu Hoàng đẩy cửa thò nửa người vào:" Số liệu gửi đến rồi, anh có xem không ạ ?"
" Gửi qua rồi à ?" Lâm Bác bỏ chuyện đang làm xuống," Để tôi xem nào."
Tiểu Hoàng liền bước vào trong, vòng đến phía sau bàn.
Lâm Bác nhanh chóng mở email và tải file đính kèm xuống, mở bảng biểu ra xem số liệu thống kê.
Tiểu Hoàng khom người giải thích với anh từng cái một.
" Cũng không tệ." Lâm Bác rất hài lòng.
" Vâng ạ." Tiểu Hoàng cười," Độ phủ sóng tăng rất nhanh ạ.
Thói đời này, vẫn phải nhìn mặt mà .Fan weibo của cậu ta vượt mốc trăm vạn rồi, mặc dù một số là chúng ta mua lại, nhưng số lượng fan này cũng thật khả quan."
" Là hạt giống tốt à ..." Anh ta tán thưởng.
Vào lúc Liêu Viễn đang quay phim chiếu mạng thì công ty cũng không hề nhàn rỗi.
Các loại tuyên truyền đã liên tục tung ra.
Weibo của đoàn phim, weibo của công ty và weibo cá nhân của Liêu Viễn, đều đồng loạt đưa tin bên lề và ảnh chụp trong lúc quay phim.
Tác giả nguyên tác cũng phối hợp hỗ trợ trên weibo.
Tác giả này đã là đại thần viết đam mỹ, lúc cô ấy chưa thành đại thần thì tác phẩm này của cô đã được mua đứt bản quyền rồi.
Thực ra hiện giờ đã quay thành phim rồi, về phần lợi ích không còn liên quan gì đến cô ấy nữa, nhưng nói sao thì đó cũng là đứa con tinh thần của mình, dù đã bị mua đứt, nhưng tác giả vẫn ra sức ủng hộ, các fan của cô ấy tức thì cuốn theo.
Sự nổi tiếng của Liêu Viễn ngày một tăng.
Trên weibo toàn là tiếng sói hú của nhóm hủ nữ.
Tựa như chín mươi chín phần trăm fan nguyên tác đều tán thành cặp đôi Liêu Viễn và hk vào vai Tiếu Thanh và Dương Quang.
Đại đa số đều cho rằng ngoại hình vô cùng sát với nguyên tác.
【Đáng lẽ phải là một chàng trai khôi ngô ấm áp, nhưng sự sa sút chán chường từ trong xương tỏa ra.
Thấy cậu ấy tôi đã nhìn ra ngay Tiếu Thanh.】
【Thực sự là không thể nghĩ ra có ai phù hợp với Tiếu Thanh hơn cậu, trong hiện thực cậu có ngập tràn cảm giác chán chường sa sút như này không ?】
【Gào gào gào gào gào !!! Tiếu Thanh của mị !!!】
Chàng trai khôi ngô, cảm giác chán chường .....!Lâm Bác, đã qua tuổi trưởng thành, tiện tay nhấn mở weibo của Liêu Viễn, thấy những bình luận này, cả người dường như run lên.
Vội vàng nhấp đóng lại !
" Tốt lắm.
Tăng thêm sức mạnh nữa rồi." Anh ấy nói với trợ lý Hoàng," Đi tìm hiểu đi, xem lên hot search thì bao nhiêu tiền ?"
" Tính lên cả hot search luôn á ?" Tiểu Hoàng hơi kinh ngạc," Anh thật là ....!muốn bỏ vốn lên cậu ấy thật à !"
Lâm Bác cười nhẹ.
" Cậu ta đáng tiền mà.
Thằng nhóc này .....!làm tốt rồi thì sau này là cây rụng tiền."
Mọi thứ diễn ra suôn sẻ, bất luận là đoàn phim, công ty hay bản thân Liêu Viễn, tất cả đều lạc quan thúc đẩy quá trình.
Nhưng Liêu Viễn vì chột dạ mà mãi vẫn chưa nói với Quách Trí về tiến độ này.
mà Quách Trí vẫn chỉ quan tâm đến mỗi mình Liêu Viễn, đối với những chuyện sắp xếp tuyên truyền này nọ của công ty anh, vì đã có Lâm Bác, nên cô không hề lo lắng chút nào.
Vì thế cô cũng không chú ý nhiều lắm.
Với quan sát của cô, huấn luyện của Liêu Viễn mới chỉ hoàn thành một nửa, vì phải quay bộ phim mạng này mà không thể không kéo dài.
Cô nghĩ rằng, mọi thứ chỉ mới bắt đầu, những thứ như nổi tiếng hay tai tiếng scandal gì gì đó, hẵng còn xa vời lắm.
Cho nên vào giữa buổi trưa một ngày nào đó, lúc đang dùng bữa với đồng nghiệp, một cô bé vẫn luôn cắm đầu vào điện thoại di động đột nhiên ngẩng đầu lên nói với cô :" Quách Trí! Chị mau xem weibo của chị đi ! " thì cô đần hết mặt ra.
Alice mơ màng : 【Lướt weibo của cô ấy, là một biên tâm có thâm niên, trước kia có quan hệ công việc với Alex, chắc là quy tắc ngầm ! Alex đáng thương quá 】
Cá đã muối : 【Nhìn ngày sinh đi ! Hai mươi tám rồi đấy ! Trời ạ ! Alex mới hai mươi ! Chuyện con người có thể làm sao ???】
Vợ cả Alex : 【Hai mươi tám ?Già như thế rồi mà còn trâu già gặm cỏ non !! Xin hãy buông tha cho chồng của mị!】
Mĩ thiếu niên sa sút: 【Alex mới hai mươi tuổi đó, cô còn không biết xấu hổ sao ?】
vv.vv
Quả thật là trong nháy mắt Quách Trí cũng có chút mơ hồ.
Đến lúc cô phản ứng lại kịp, muốn đứng dậy đi gọi điện thoại cho Liêu Viễn, vừa ngẩng đầu lên liền trông thấy các đồng nghiệp ngồi cùng bàn đều đang cầm điện thoại nhìn cô với ánh mắt là lạ.
" Này là sao thế nhỉ ?" Có đồng nghiệp không nhịn được liền hỏi.
Kể từ sau khi Quách Trí tuyên bố chuyện tình cảm với Liêu Viễn trước mặt mọi người, ngay cả những đồng nghiệp không có mặt lúc đó cũng nhanh chóng biết chuyện.
Tuy có hơi bất ngờ trước sự chênh lệch tuổi tác của hai người, cũng kinh ngạc khi hai người có thể ở bên nhau.
Nhưng với tính cách đó của Quách Trí, nhóm đồng nghiệp bàn tán một hồi rồi cũng tản đi, không ai nghĩ tới quy tắc ngầm gì cả.
Nói sao thì đó là Quách Gia, có phải Lưu Thiền Nguyệt đâu cơ chứ.
Hơn nữa thằng nhóc Alex kia đối với Quách Gia dính người như vậy, tăng ca gì cũng đưa bữa khuya các kiểu, về muộn thì gọi điện thoại dặn dò chạy xe cẩn thẩn, tiệc tùng sợ cô uống say thì bắt taxi đến đón cô.
Người không mù cũng có thể nhìn ra được, Alex đó thật sự là thích Quách Trí, thích đến độ nhất định rồi.
Mà Quách gia thì vừa bận rộn công việc vừa tăng ca, lại quay cuồng với giao thiệp của mình, ngược lại có chút lạnh lùng vô cảm.
Có dạo còn được các em gái trong nhóm tôn sùng sát đất.
Chính là chị Chương, lúc đầu cho rằng hai người họ không xứng, buông mấy lời sau lưng, về sau thấy cuộc sống của Quách Trí trải qua dễ chịu như vậy, sau vài câu chua ngoa thì cũng không nói gì thêm nữa.
" Tôi cũng không biết sao nữa." Quách Trí trầm giọng nói.
Cô nhanh chóng khôi phục vẻ bình tĩnh:" Tôi hỏi trước chút đã....."
Đang suy tính gọi điện thoại cho Liêu Viễn, thì điện thoại vang lên, Liêu Viễn đã gọi qua trước.
"Quách Trí,Quách Trí! Em đừng xem weibo....." Giọng Liêu Viễn tỏ ra nôn nóng.
" Đã thấy rồi." Quách Trí ngắt lời anh.
Đẩy ghế ra, đi đến góc phòng nói chuyện điện thoại.
Từ xa vẫn có thể nhìn thấy các đồng nghiệp đang châu đầu nói chuyện bên bàn cơm, thỉnh thoảng đưa mắt liếc nhìn về phía cô.
Liêu Viễn nghe vậy càng thêm lo lắng :" Em đừng để ý những người đó, đừng xem những bình luận đó ! Các cô ấy chính là như vậy, toàn vớ vẩn thôi!"
Suy cho cùng thì Liêu Viễn vẫn còn trẻ, vừa gặp chuyện không tránh khỏi hoảng loạn.
Đặc biệt chuyện lần này ảnh hưởng đến Quách Trí.
Quách Trí ban đầu giật mình ngỡ ngàng, nhưng sau đó đã nhanh chóng bình tĩnh lại.
"Liêu Viễn, đừng cuống !" Cô trầm giọng hỏi," Rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?"
Sự bình tĩnh của cô xuyên qua đường truyền điện thoại, chuyển sang cho Liêu Viễn.
Liêu Viễn vốn hoang mang rối loạn, sợ Quách Trí bị dư luận mạng kích động, lúc này nghe được giọng của cô, vẫn bình tĩnh như thường, trái tim hoảng loạn của anh bỗng nhiên bình tĩnh trở lại.
" Vẫn chưa biết nữa.
Mới đầu là trên mạng có người tung bài nói anh được bao nuôi, sau đó không biết thế nào, lại lôi cả em ra." Anh nói.
Giọng nói mang theo vẻ ảo não và tự trách.
" Lâm Bác biết chưa ?" Quách Trí hỏi.
" Biết rồi, chuyện này mấy hôm trước rồi, ban đầu anh Lâm đã sai thủy quân giải quyết tin tức kia.
Về sau không biết thế nào mà bung cả em ra luôn.
Anh Lâm vô cùng tức giận, giờ vẫn đang điều tra nè.
Hiện anh vẫn đang ở công ty!"
" Được rồi, vậy anh cứ nghe theo Lâm Bác, nghe theo sự sắp xếp của công ty.
Đừng tự mình trả lời linh tinh, biết chưa hả ?"
" Ừm, anh biết ."
Cúp điện thoại, Liêu Viễn thở ra một hơi dài thật dài.
Cô thật bình tĩnh.
Không có tưc giận cáu kỉnh, cũng không có trách móc giận hờn.
Nghe được giọng cô bình tĩnh như vậy, tâm trạng của anh tức thì ổn định trở lại.
Anh đứng yên tại chỗ một lát rồi cất điện thoại di động, đi đến phòng làm việc của Lâm Bác.
Rèm cửa vẫn chưa buông, qua cửa sổ, anh đưa mắt nhìn.
Lâm Bác vẫn đang gọi điện thoại, trợ lý Hoàng đứng kế bên, thấy anh nhìn thì đưa tay ra hiệu gọi anh vào trong.
Liêu Viễn khẽ đẩy cửa nhẹ bước vào.
"Được, được, biết rồi ......!ừm ừm.....!chủ yếu là liên quan đến một người bạn của tôi......!Đúng, ha ha, cậu vẫn nhớ cô ấy sao.....!ừm, không sao, để tôi xử lý đi ....!có thể đối phó mà."
Lâm Bác cúp điện thoại, châm thuốc.
" Không phải bên sản xuất." Anh ấy nói, " không phải họ làm."
"Liêu Viễn......" Lâm Bác nhả ngụm khói, đặt câu hỏi," Bản thân cậu, có phải .....!từng đắc tội người ta hay không ?"
" Không có ......" Liêu Viễn có chút mờ mịt.
Cậu cúi đầu suy nghĩ cẩn thận, nhưng quả thật là không nghĩ ra được từng đắc tội với ai.
Tính cách của anh luôn tốt, cũng biết cúi đầu, thực sự là chưa từng làm mất lòng ai.
Đúng lúc này, có người gõ cửa.
Một em gái gái trợ lý của công ty đẩy cửa bước vào:" Tổng giám đốc Lâm, em lướt thấy cái này .....!Anh xem đi ạ ...." Nói rồi, đưa ipad trong tay qua.
Lâm Bác đón lấy, chăm chú xem trong chốc lát.
"Liêu Viễn."Anh ấy ngước mắt lên, chuyển ipad trong tay đưa qua.
Trên màn hình là bức ảnh chụp hai người đangnắm tay nhau, mặc dù có hơi mờ nhưng người quen thuộc với Quách Trí và cả Liêu Viễn thì đều có thể vừa nhìn đã nhận ra cả hai người.
Chỉ là anh ấy không biết đó là chỗ nào.
Kèm theo dòng chữ: 【Người nữ kia họ Quách, lớn tuổi lắm rồi, lúc mới đầu còn tưởng là chị gái cậu ấy.
Về sau nhận ra không thích hợp.Hình như cô ta là biên tập gì đó.】Liêu Viễn xem một lần, nét mặt liền thay đổi.
" Để em gọi điện thoại !" Anh nói xong
Anh gọi điện thoại cho Triệu Hiên.
" Hả? Thật sao ?" Triệu Hiên rất kinh ngạc.
"Ừm, thế nên .....!làm phiền cậu hỏi giúp tôi, là ai." Liêu Viễn nói.
" OK, giờ tôi đi hỏi liền.
Tôi cho rằng, tám chín phần ....!ài, không nói trước nữa.
Tôi hỏi rõ rồi nói tiếp nhé.
Tôi cúp trước đây!" Triệu Hiên liền cúp điện thoại.
Liêu Viễn ngắt máy, tay cầm điện thoại di động siết chặt lại.
Nhìn lướt qua bức ảnh anh đã nhận ra bối cảnh trong đó, là sân bóng rổ ngoài trời của nhà thi đấu chỗ Nhị Hoàn ! Nhìn quần áo thì biết chính là lần Quách Trí đi cùng anh tới thi đấu.
Thời gian đó, góc chụp đó, thì người chụp chỉ có thể là một trong những đứa nhóc chơi bóng cùng anh lúc đó.
Trong đám nhóc đó, anh và Triệu Hiên khá quen thân.
So với những nhóc khác thì Triệu Hiên có phần hiểu chuyện hơn, có thể do xuất thân từ gia đình nên cậu ta có cái nhìn hơn những đứa nhóc khác, có thể nói chuyện với cậu ta được.
Đợi chưa đến mười phút, Triệu Hiên đã gọi điện lại cho anh.
"Là Dương Na." Cậu ta nói,giọng nói lộ rõ vẻ không vui.
" Ảnh là cô ấy chụp, cũng là cô ấy đăng lên mạng.
Chúng tôi đều nói cô ấy hết rồi, giờ cô ấy đang ở đây này, khóc đo.
Cô ấy muốn nói chuyện với anh, anh có muốn nói với cô ấy không ?"
Liêu Viễn im lặng một lúc rồi đáp:" Không, tôi không có gì nói với cô ta cả.
Làm phiền cậu rồi."
"Ài, thật xấu hổ quá .....!" Triệu Hiên nhận lỗi thay Dương Na.
Vốn Liêu Viễn chỉ chơi bóng với họ mà thôi.
Là bạn gái cậu ta đưa Dương Na tới, Dương Na lại theo đuổi Liêu Viễn.
Theo thì theo đi, ai thích ai, cũng là tự do của mỗi người.
Nhưng mẹ nó đừng có làm ra loại chuyện này chứ !
Ài, phụ nữ !.
Danh sách chương