Sáng sớm tỉnh dậy, Huệ phi cảm giác mí mắt của mình nhảy giật giật, huyệt Thái Dương cũng có chút đau nhức.

Bữa tiệc khao thưởng tam quân hôm qua, chuyện Bùi gia đã bị lộ, nhưng chuyện khiến nàng thật sự hoảng sợ chính là nguyên bản Bùi thị kia một lòng thề son sắt đảm bảo với nàng, chỉ cần mình có thể thúc đẩy hôn sự cho nữ tử Bùi thị cùng Tĩnh Vương, Bùi gia liền sẽ không hề do dự mà ở trêи triều tiến cử nàng lên hậu vị, nhưng bây giờ tiến cử còn chưa thấy đâu mà Bùi gia còn bị một hậu bối say rượu nói toàn bộ sự thật về chấn động năm đó và một ít việc xấu xa.

Huệ phi nửa đêm không có thể ngủ ngon, nghĩ đến những lời trước đó vài ngày mình nói với Tấn Nguyên Đế, hiện giờ chỉ hi vọng có thời cơ phủi sạch mọi quan hệ với Bùi gia, ngàn vạn lần đừng dính một chút ố tanh nào.

• Vũ Lâm Cung

Đại cung nữ Bích Ngọc trước khi Huệ phi lấy chồng đã ở bên cạnh nàng, sau khi Huệ phi tỉnh lại trêи giường, Bích Ngọc liền cầm khăn ướt đã chuẩn bị lau mặt cho nàng, nhưng lại bị Huệ phi duỗi tay ngăn.

Bích Ngọc nhìn sắc mặt của Huệ phi, nàng thấy thần sắc Huệ phi không tốt, liền hỏi thử: "Nương nương?"

Huệ phi xoa thái dương nói: "Mí mắt của bổn cung cứ nhảy lên."

"Nương nương là......" Sắc mặt Bích Ngọc đầy lo lắng, há miệng thở dốc, vốn là muốn hỏi chuyện gì, nhưng lại ngừng nói, "Không bằng nô tỳ thỉnh thái y tới chuẩn trị thử cho nương nương?"

Huệ phi nhàn nhạt nói câu mình không có việc gì, mà lúc này một tiểu cung nữ trong Vũ Lâm Cung vốn đang bưng thau đồng rửa mặt lại ngẩng đầu lên nhìn chủ tử, tiến lên nói: "Nương nương, lúc trước khi nô tỳ tiến cung, lão nhân trong thôn có nói một câu " mắt trái nhảy là tài, mắt phải nhảy là tai ", mệnh cách của nương nương là phúc bảo, tất nhiên nhảy chính là mắt trái."

Tiểu cung nữ kia nhanh nhạy, thấy ngón tay Huệ phi đang ấn là ở huyệt thái dương bên trái, liền nhịn không được tự cho là thông minh tiến lên khen tặng, không nghĩ tới mặt Huệ phi nhảy là mắt phải, ấn huyệt Thái Dương bên trái là do nhức đầu, tiếng của tiểu cung nữ vừa dứt, Huệ phi liền không chịu nổi, sắc mặt trầm xuống nói: "Ngươi là tiện tì nào, bổn cung bảo ngươi nói chuyện sao?"

Tiểu cung nữ sắc mặt trắng bệch, nhận ra mình nói ngu rồi, tim đập thình thịch liền quỳ trêи mặt đất.

Huệ phi phiền chán mà nhìn nàng: "Bích Ngọc, giáo huấn quy củ cho nàng."

Bích Ngọc rũ mắt nói câu vâng, buông khăn trong tay, nâng cằm của tiểu cung nữ quỳ trêи đất lên, "Chát, chát, chát " mười mấy cái tát thật mạnh hạ xuống.

Huệ phi mắt lạnh hỏi: "Hiểu quy củ chưa?"

Tiểu cung nữ khóc cũng không dám khóc lớn tiếng, bụm mặt run rẩy nói: "Nô tỳ không dám nữa......"

Đại khái là thu thập một nô tì không biết tốt xấu xong, tâm tình của Huệ phi cũng khoan kɧօáϊ một chút, mí mắt phải nhảy lên tuy làm tâm nàng bất an, nhưng chung quy vẫn không ảnh hưởng việc nàng dậy sớm đi thỉnh an Triệu thái hậu, lại cùng Vinh phi lạnh nhạt đâm chọt nhau vài câu.

Thân thể Trương quý quân vẫn yếu ớt không thay đổi, bởi vì lúc trước sảy thai một lần, nên giờ đây cả người yếu ớt không chống đỡ nổi phảng phất như sắp thăng thiên đến nơi, Tấn Nguyên Đế vốn là không thích song nhi thị tẩm, về sau càng không đến tẩm điện của Trương quý quân, tuy nói sau khi nguyên hậu phượng thệ, Trương quý quân nghiễm nhiên là người có địa vị tối cao nhất, nhưng Huệ phi lại một chút cũng không đem hắn đặt ở trong mắt.

"Nhìn tên ốm yếu kia, làm người nhìn cũng thấy thật đen đủi." Thỉnh an Triệu thái hậu xong, Huệ phi trở về cung, lời nói gian ác lại thêm chút cười nhạo, "Người này cùng người kia chính là không giống nhau, xuất thân cao quý thì như thế nào, còn không phải......"

Nàng đang cùng Bích Ngọc nói tới đây, thái giám tâm phúc ở Vũ Lâm Cung vội vàng chạy tới chỗ nàng, thấp giọng bám vào bên người Huệ phi nói: "Nương nương, Bùi gia sợ là không xong rồi!"

Sắc mặt Huệ phi biến đổi: "Kết án tử?"

Thái giám tam phúc rũ đôi mắt, đem thông tin mình tìm hiểu được, rành mạch nói cho Huệ phi: "Vâng! Nô tài hỏi thăm biết được thiếu gia Bùi gia ở trong tù không chịu đựng được tra tấn, đem chuyện năm đó lão gia nhị phòng của Bùi gia đâm chết ấu tử Dương gia như thế nào cùng chuyện vu oan hãm hãi đưa kẻ chết thay lên nhận tội như thế nào đều một mực kể hết, Dương đại nhân ở trêи triều cực kỳ bi thương, xém chút nữa đánh chết Bùi đại nhân, cuối cùng vẫn là Tĩnh Vương điện hạ ngăn cản."

"Tĩnh Vương......" Hai mày Huệ phi nhíu lại, lại bận rộn lo lắng hỏi, "Sau đó Bùi gia như thế nào, Bùi đại nhân chính là bị lão gia nhị phòng kia liên lụy?"

"Có chút liên lụy." Tâm phúc thái giám thấp giọng nói, "Lão gia nhị phòng của Bùi gia vì chịu tội mưu hại trọng thần trong triều, bị lấy lại mũ cánh chuồn, sung quân đi biên cương, mà người Bùi gia có quan hệ với hắn biết mà không báo, lấy Bùi đại nhân cầm đầu, nam nhân ở Bùi gia đều bị hàng ba cấp, phạt phụng bốn năm, nữ quyến trừ bỏ Bùi lão thái quân ngoại, đều bị thu hồi thân phận."

Huệ phi nghe vậy, mày không thay đổi, khẽ cắn môi đỏ nói: " Bùi gia đúng thật là xong rồi."

Chức quan hàng xuống ba cấp, thu hồi thân phận cáo mệnh phu nhân, cơ bản đã đem Bùi gia trục xuất khỏi vòng quan hệ thế gia, nếu trong vòng mười năm, hậu bối của Bùi gia không thể ở trêи triều biểu hiện ra tài giỏi, thì chỉ sợ đến khi tổ tiên Bùi gia che chở hết, liền sẽ triệt triệt để để mờ nhạt trong biển người.

"Nhưng mà nương nương, tuy Bùi gia té ngã, nhưng nô tài còn có một tin tức tốt." Thái giám tâm phúc thấy Huệ phi nhíu mi không nói lời nào, vội nói thêm một câu.

Huệ phi liếc mắt hắn một cái: "Ngươi có chuyện tốt gì còn không mau nói cho bổn cung nghe?"

"Nương nương, ngài có điều không biết, lúc lâm triều, con trai của phủ Ninh Quốc Công phóng ngựa đâm người cũng bị kết án tử, Ninh Tả Đình là con của công thần nhưng trời lại sinh tính kiêu căng không đem tánh mạng bá tánh đặt ở trong mắt, bệ hạ liền phán hắn đi vào trong chùa, cạo đầu đi tu, cả quãng đời còn lại đều phải vì một nhà của cử tử bị hắn đâm chết niệm kinh cầu phúc, đến nỗi Ninh Quốc Công bao che ấu tử, cùng Kinh Triệu Doãn kết bè kết cánh, bệ hạ chính miệng nói hắn dạy con không tốt uổng cái danh Quốc Công, không chỉ có tước đi tước vị của Ninh Quốc Công chỉ chừa chức quan, còn bị lệnh đóng cửa ăn năn, nói là cho đến sinh thần của Thái Hậu năm sau, thì không cần tới thượng triều."

"Lời này thật sự?" Huệ phi nghe được này, nụ cười trêи mặt thiếu chút nữa nhịn không được.

Vốn là nguyên hậu qua đời, Trương quý quân thân là người đứng đầu một cung cũng chỉ là thùng rỗng kêu to, Tấn Nguyên Đế không thích song nhi, nhất định sẽ không phong Trương quý quân lên hậu vị, mà Vinh phi cùng Lệ tần mang thai con vua, đó là lấy tính tình của Tấn Nguyên Đế, Thái Tử là trữ quân, sẽ không gia phong phi tần có con vua lên thượng vị cùng tranh nhau chức vị Thái Tử, như thế tới nay, phi tần có địa vị trong cung cũng chỉ có một người.

Ở lần tuyển tú trước, Huệ phi từng cho rằng mình mới là người có khả năng nhất lên hậu vị, nhưng bị dã tâm của Ninh gia phá hoại, lại đưa vào một vị đích nữ giống như nguyên hậu vào cung, rước lấy không ít chú ý của Tấn Nguyên Đế, càng là trở thành người có khả năng làm tân hậu nhất. Ninh An Dung tồn tại giống như cái gai ở trêи đầu quả tim của Huệ phi, chỉ hận trước khi trở thành tú nữ được gia phong, nữ tử Ninh gia kia có thể bị bệnh bộc phát nặng sớm một chút, chết bất đắc kỳ tử ở trong Trữ Tú Cung.

Đương nhiên, loại ý tưởng này của Huệ phi, hoàn toàn là ở nửa chén trà nhỏ trước, hiện giờ chính Ninh gia tự tìm đường chết, bị tước đi tước vị, Ninh Quốc Công lại còn bị Tấn Nguyên Đế nói một câu "Không cần tới thượng triều" đuổi ra khỏi quyền lợi trung tâm.

Ninh gia lại muốn như trước kia, muốn vị trí tân hậu?

Sợ là xa lại càng thêm xa.

Nụ cười trêи mặt Huệ phi tươi rói, đã sớm đã quên mí mắt phải nhảy giật làm tâm nàng loạn buổi sáng, thưởng thái giám tâm phúc một thanh ngọc như ý, liền tống cổ hắn đi tiếp tục hỏi thăm tin tức.

Bích Ngọc bóp chân Huệ phi: "Không uổng công bao nhiêu năm của nương nương, cuối cùng mây đã tan trăng đã sáng."

Huệ phi nhàn nhạt liếc nhìn nàng một cái, đáy mắt toàn là thỏa thuê đắc ý, phảng phất nắm chắc thắng lợi.

Cùng lúc đó ở phủ Xương Bình Bá, quan viên tiến vào trong phủ thay Vệ gia kiểm kê gia tài nhíu mi nhìn Xương Bình Bá nói: "Bá gia, kho đồ vật này của ngài so với sổ sách được ghi chú của Vệ gia, chỉ sợ là không đủ."

Xương Bình Bá chắp tay nói: "Đại nhân có điều không biết, nội vụ trong phủ đều là do phu nhân của bổn bá gia lo liệu, ngài nếu cảm thấy chỗ nào không đúng, liền kêu nàng hỏi là biết."

Tác giả có lời muốn nói:

Tra cha: Hà thị ngươi tiêu rồi:)

..........
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện