Tiểu mỹ nhân nhất định phải đi coi mắt mới được!

Nhưng cậu vẫn chưa tìm được đối tượng xem mắt nữa.

Lúc nãy cậu còn buông lời khiêu khích ngài chồng trước nữa chứ, nói cuối tuần này là mình đi coi mắt rồi, nhưng bây giờ cậu vẫn chưa tìm được đối tượng nữa.

Tiểu mỹ nhân không có cách nào khác, chỉ có thể gọi điện thoại cho bạn thân từ nhỏ của cậu.

“Ông tìm cho tui một đối tượng xem mắt liền, cuối tuần này là đi hẹn hò ngay!”

“Ông không thể an ổn sống qua ngày với thầy Lý của ông à?” Bạn thân từ nhỏ cực kỳ vô lực, “Sao ngày nào cũng kiếm chuyện dằn vặt nhau thế.”

Tiểu mỹ nhân không cần biết, cậu phải đi coi mắt.

“Được ạ được ạ đại thiếu gia, ngài nói tiêu chuẩn phối ngẫu của ngài đi ạ, tiểu nhân sẽ đi tìm cho ngài, được chưa.”

Tạm được, tiểu mỹ nhân bắt đầu tưởng tượng.

“Tui cần một người cao lớn, phải ổn trọng, biết chăm sóc người khác, còn phải có tham vọng, có thể khiến tui sùng bái là tốt nhất. Tui thích một người chồng biết nấu nướng, đút cho tui ăn no thiệt no~ Ông còn nghe không vậy, nói chuyện đi chứ!”

“Tiểu chuẩn nửa kia của ông còn cần tui phải đi tìm sao?” Bạn thân từ nhỏ cảm thấy đau đầu, “Tôi trực tiếp đánh ngất Lý Chính rồi vác người qua nhà ông là được rồi chứ gì.”

“Tui hông có thích ảnh!”

Tiểu mỹ nhân điên cuồng phản bác.

“Tui ghét nhất là loại người quản cái này quản cái kia giống ảnh đó! Phiền chết đi được! Tui không cần biết ông làm sao thì làm, cuối tuần phải có đối tượng xem mắt khiến tui hài lòng!”

Tiểu mỹ nhân quăng điện thoại, cuộn người vào trong chăn.

Nói chung là cậu một chút xíu xiu cũng không thích Lý Chính!

Cậu mới không thích cái người hung dữ lạnh băng đó đâu!

Cậu đã lấy hết dũng khí tranh giành cơ hội cho bản thân một lần rồi, đến hôm nay mặt cũng mất hết rồi, đã không thể khó coi hơn được nữa đúng chứ.

 

Khóe mắt tiểu mỹ nhân đỏ bừng.

Cậu ghét thầy Lý nhất đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện