Vết thương của ngài chồng trước đã xử lý xong, tiểu mỹ nhân liền tính toán làm sao để đuổi về.

Cũng tốt là ngài chồng trước cực kì hiểu chuyện, chủ động mở miệng cáo từ.

“Vậy anh đi đây, không cần tiễn.”

“Ai muốn tiễn anh chứ.” Tiểu mỹ nhân vừa mang giày vài vừa ngược mắt nhìn hắn, “Em xuống lầu lấy chút đồ thôi.”

Khi ngài chồng trước vẫn chưa phải là chồng trước, tiểu mỹ nhân không dám kêu thức ăn bên ngoài, đến ăn chút thịt kho bán dưới lầu cũng sẽ bị càm ràm mất nửa ngày.

Không sạch sẽ, không vệ sinh, không bằng tự làm.

Bay giờ ly hôn rồi tiểu mỹ nhân mới ngạo mạn muốn làm gì thì làm như vậy.

“Thức ăn ngoài…” Ngài chồng trước nhăn mày muốn nói lại thôi, dưới ánh mắt chăm chú của tiểu mỹ nhân cuối cùng cũng tắt tiếng.

Đã nói sẽ không nói em ấy nữa, ngài chồng trước nghiến răng.

Một chữ cũng không nói bước ra ngoài.

Tiểu mỹ nhân vui vẻ rồi, cái đuôi nhỏ vẫy như cánh quạt.

Trước giờ chỉ có ngài chồng trước ăn hiếp dằn vặt cậu, cuối cùng thiên đạo cũng luân hồi rồi nha.

Cảm ơn thức ăn ngoài!

Hí hí hí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện