Nhà sản xuất có chút nghi ngờ, mới ký hợp đồng đã lên Hotsearch, đây thật sự là trùng hợp sao? Chẳng qua nhiệt độ này, cũng là thứ ông ấy mong muốn, vì vậy lập tức gọi điện thoại cho Tô Văn mới vừa rời đi.
Lúc này Tô Văn đang định dẫn theo tiểu Diêm vương đi mua quần áo cho hai người, không nghĩ đến nhận được điện thoại, nói chụp ảnh tuyên truyền, để cho hắn và tiểu Diêm vương mặc quần áo này đi chụp.
"Các người lên bảng Hotsearch, vừa khéo có thể lợi dụng nhiệt độ này một chút."
Tô Văn: "Hotsearch?"
"Các người không biết?" Giọng điệu của nhà sản xuất rất nghiêm túc: "Nếu như các người muốn làm minh tinh có sắp xếp gì, đều phải nói với tổ chương trình, nếu không sau này chúng tôi không có phương tiện triển khai công việc, bao gồm chuyện thiết lập hình tượng cho các người."
Tô Văn càng nghe càng nhíu mày: "Chúng ta không có."
Nhà sản xuất trêu chọc: "Các người sẽ không thật sự ở miếu Diêm vương của công viên bỏ hoang chứ? Khí chất của các người không giống."
"Thật." Tô Văn lạnh nhạt nói: "Ngày mai ông có thể tự mình đi dâng hương."
Nhà sản xuất thật sự là không tin, cũng đã là thời đại nào rồi, ông ấy không tin tà: "Tôi cũng không tin không bắt được bím tóc của hai người, đều lăn lộn trong vòng giải trí, giả bộ chó sói đuôi to cái gì chứ."
Tô Văn mặc kệ bọn họ có tin hay không, sau khi mùa xong đồ dùng cơ bản, liền mang theo tiểu Diêm vương trở về công viên Bắc Đạo.
Bởi vì công viên bỏ hoang, buổi tối bên trong cũng không có đèn, không có gì cả.
Lúc một lớn một nhỏ đi vào, xng quanh đều là tiếng gió.
Trong tay Phán Quan có đồ, Tiểu Tê Vô tự mình đi bộ, mới đi vào không bao lâu, Đế Thính chờ cả ngày vội chạy đến, để cho Tiểu Tê Vô leo lên lưng mình, cõng bé lên núi.
Nơi này không có ai khác, Tô Văn cũng tùy nói.
Tiểu Tê Vô nằm ở trên lưng của Đế Thỉnh, lấy điện thoại di động hôm nay được nhận ra, vui vẻ nói: "Đế Thính, đây là điện thoại di động, lần đầu tiên ta thấy, cũng cho ngươi nhìn một chút."
Nói một câu cảm thấy hơi mệt mỏi, bé dừng lại, nói tiếp: "Giống với pháp ấn của chúng ta, có thể nói chuyện với loài người."
Đế Thính hỏi: "Sau này đại nhân muốn dùng cái này nói chuyện với thuộc hạ sao?"
"Hình như là không thể." Tiểu Tê Vô lắc đầu, rầu rỉ nói: "Bổn vương, bổn vương chỉ là nghĩ, những quỷ kia muốn điện thoại di động, bọn họ phải làm thế nào mới có đây?"
Tô Văn hơi dừng bước chân, ngày đó nghe được lời của những con quỷ kia, ngài ấy đều nghi tạc trong lòng sao?
Tiểu Tê Vô nằm trên lưng Đế Thỉnh: "Ba Phán Quan, hình như chúng ta phải làm rất nhiều chuyện, Địa phủ mới có thể tốt lên được."
Đế Thính nghe lời này thiếu chút nữa trợt té, cái gì vậy?
Diêm vương đại nhân kêu Phán Quan là ba?!
Thật là đại nghịch bất đạo!
Nó không thể tin hỏi: "Phán Quan đại nhân, sao Diêm vương đại nhân lại gọi ngài là... Ba?"
Lúc này Tô Văn đang định dẫn theo tiểu Diêm vương đi mua quần áo cho hai người, không nghĩ đến nhận được điện thoại, nói chụp ảnh tuyên truyền, để cho hắn và tiểu Diêm vương mặc quần áo này đi chụp.
"Các người lên bảng Hotsearch, vừa khéo có thể lợi dụng nhiệt độ này một chút."
Tô Văn: "Hotsearch?"
"Các người không biết?" Giọng điệu của nhà sản xuất rất nghiêm túc: "Nếu như các người muốn làm minh tinh có sắp xếp gì, đều phải nói với tổ chương trình, nếu không sau này chúng tôi không có phương tiện triển khai công việc, bao gồm chuyện thiết lập hình tượng cho các người."
Tô Văn càng nghe càng nhíu mày: "Chúng ta không có."
Nhà sản xuất trêu chọc: "Các người sẽ không thật sự ở miếu Diêm vương của công viên bỏ hoang chứ? Khí chất của các người không giống."
"Thật." Tô Văn lạnh nhạt nói: "Ngày mai ông có thể tự mình đi dâng hương."
Nhà sản xuất thật sự là không tin, cũng đã là thời đại nào rồi, ông ấy không tin tà: "Tôi cũng không tin không bắt được bím tóc của hai người, đều lăn lộn trong vòng giải trí, giả bộ chó sói đuôi to cái gì chứ."
Tô Văn mặc kệ bọn họ có tin hay không, sau khi mùa xong đồ dùng cơ bản, liền mang theo tiểu Diêm vương trở về công viên Bắc Đạo.
Bởi vì công viên bỏ hoang, buổi tối bên trong cũng không có đèn, không có gì cả.
Lúc một lớn một nhỏ đi vào, xng quanh đều là tiếng gió.
Trong tay Phán Quan có đồ, Tiểu Tê Vô tự mình đi bộ, mới đi vào không bao lâu, Đế Thính chờ cả ngày vội chạy đến, để cho Tiểu Tê Vô leo lên lưng mình, cõng bé lên núi.
Nơi này không có ai khác, Tô Văn cũng tùy nói.
Tiểu Tê Vô nằm ở trên lưng của Đế Thỉnh, lấy điện thoại di động hôm nay được nhận ra, vui vẻ nói: "Đế Thính, đây là điện thoại di động, lần đầu tiên ta thấy, cũng cho ngươi nhìn một chút."
Nói một câu cảm thấy hơi mệt mỏi, bé dừng lại, nói tiếp: "Giống với pháp ấn của chúng ta, có thể nói chuyện với loài người."
Đế Thính hỏi: "Sau này đại nhân muốn dùng cái này nói chuyện với thuộc hạ sao?"
"Hình như là không thể." Tiểu Tê Vô lắc đầu, rầu rỉ nói: "Bổn vương, bổn vương chỉ là nghĩ, những quỷ kia muốn điện thoại di động, bọn họ phải làm thế nào mới có đây?"
Tô Văn hơi dừng bước chân, ngày đó nghe được lời của những con quỷ kia, ngài ấy đều nghi tạc trong lòng sao?
Tiểu Tê Vô nằm trên lưng Đế Thỉnh: "Ba Phán Quan, hình như chúng ta phải làm rất nhiều chuyện, Địa phủ mới có thể tốt lên được."
Đế Thính nghe lời này thiếu chút nữa trợt té, cái gì vậy?
Diêm vương đại nhân kêu Phán Quan là ba?!
Thật là đại nghịch bất đạo!
Nó không thể tin hỏi: "Phán Quan đại nhân, sao Diêm vương đại nhân lại gọi ngài là... Ba?"
Danh sách chương