Nữ sinh cầm điện thoại mở chức năng chụp hình: "Chính là, hình ảnh của chị và em dừng lại ở bên trong này!"

Tiểu Tê Vô thấy mình trong điện thoại, mở to hai mắt: "Ồ ồ! Là gương!"

Tô Văn vẫn có nhận biết nhất định đối với Nhân giới, nhưng nhìn tiểu Diêm Vương tò mò như vậy, cũng không ngăn cản, mà là nhỏ giọng hỏi: "Đại nhân muốn chụp hình sao?"

Tiểu Tê Vô ngượng ngùng nói: "Ừ... Có thể không?"

"Có thể."

Nữ sinh kia len lén che miệng lại, nhìn qua cũng biết tính khí của anh đẹp trai này không tốt, nhưng nói chuyện với đứa bé này, lại còn xưng là đại nhân!

Tương phản này thật sự là quá cưng chiều!

Vì vậy Tiểu Tê Vô ở trong điện thoại của một người xa lạ, để lại một tấm hình của mình.

Nữ sinh kích động nói: "Tình cảm của ba con hai người thật tốt nha."

Tô Văn: "Bacon?"

Nữ sinh: "Ừ? Không phải sao? Chẳng lẽ là anh em?"

Tô Văn không lên tiếng, lần đầu tiên phát hiện, mình và tiểu Diêm Vương ở Nhân giới, hình như cần có một thân phận.



Tranh thủ thời gian, cảm thấy nếu có người thích lối ăn mặc này, Tô Văn vẫn trước hết dẫn theo tiểu Diêm Vương đi đài truyền hình tham gia phỏng vấn.

Một lớn một nhỏ đến đài truyền hình, ánh mắt nhân viên làm việc lập tức sáng lên.

Tô Văn lời ít ý nhiều: "Chúng ta đến phỏng vấn [Tôi và con của tôi]."

Đây là lối đi dành cho người bình thường, nhưng nhân viên làm việc suy nghĩ lại một chút, giá trị nhan sắc của khách quý minh tinh bên kia, lại không có người nào đánh thắng được đôi ba con trước mặt này, nhất là, phong cách còn đặc biệt như vậy!

Thậ giống như là tìm được mật mã của sự nổi tiếng, nhân viên làm việc lập tức đi lên đón người: "Hai vị đây là chuẩn bị quần áo vì ngày hôm nay sao?"

Tô Văn lười giải thích: "Ừ."

"Hai người nhất định sẽ được chọn!"

Quả thật, lúc Tô Văn dẫn theo Tiểu Tê Vô vào bên trong phòng phỏng vấn, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn đến.

Nhất là người sản xuất của đài truyền hình, ánh mắt đều không rời ra được.

Hai người còn chưa lên tiếng, người sản xuất đã kích động đứng lên: "Chính là bọn họ!"

Tiểu Tê Vô không hiểu, bé vẫn luôn ngoan ngoãn đứng bên cạnh Phán Quan, nhìn hắn nói chuyện với những người khác, lại viết viết vẽ vẽ trên giấy.



Lúc Tô Văn điền vào cột quan hệ kia, do dự một chút, những người khác hình như đều là ba con tham gia, hắn có tài đức gì, làm ba của Diêm Vương? Một thân phận danh nghĩa, có thể không?

Người sản xuất thấy hắn do dự, hình như thấy được lượt xem đang bay đi, lập tức nói: "Có khó khăn gì sao? Chúng ta còn có thể bàn bạc lại."

Tô Văn yên lặng một chút, rồi nói: "Chờ một chút."

Hắn đặt bút xuống, ôm Tiểu Tê Vô đi ra khỏi phòng họp, hai người đi đến chỗ nơi không người, ngồi chổm hổm xuống nói: "Đại nhân, tham gia tiết mục này, chúng ta cần một quan hệ."

Tiểu Tê Vô: "Ừ?"

Tô Văn nghiêm túc hỏi: "Ở trong tiết mục này, ta có thể trở thành ba trên danh nghĩa của ngài không?"

Tiểu Tê Vô - con gái của trời đất nghiêng đầu hỏi: "Ba?"

Tô Văn giải thích: "Đúng vậy, là người giám hộ của ngài."

Tiểu Tê Vô nhìn bộ dạng đắc đo của hắn, ngây thơ đáng yêu an ủi: "Không sao nha, bổn vương không hiểu, nhưng bổn vương sẽ nghe lời ngươi."

Ngài ấy là toàn tâm toàn ý tín nhiệm mình, Tô Văn yên lặng một chút, trịnh trọng đưa cặp sách nhỏ trên lưng cho bé: "Vậy, sau này ở trong tiết mục, ngài gọi ta là ba, lúc ở riêng ta vẫn gọi là Diêm Vương đại nhân, tùy trường hợp sẽ có cách gọi khác, được không đại nhân?"

Tiểu Tê Vô ngoan ngoãn mang cặp sách nhỏ lên lưng, ngậm bình sữa của mình uống một ngụm sữa, cũng nghiêm túc nói: "Được, ba Phán Quan."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện