Ưu Na kéo Đường Long lại nói: “Chủ công, như thế rất tốt, hoàn toàn dựa theo công lao thực sự để tính toán tước vị và quân hàm, tin rằng mọi người đều đồng ý tính chính xác của việc xếp hạng này.” Nhìn thấy Đường Long muốn nói, Ưu Na liền giành nói trước: “Ngài hoàn toàn không cần quan tâm những viên quan và binh lính kia, những người lãnh đạo như chúng tôi đã bị giáng xuống nhiều cấp như thế, bọn họ cũng bị giáng cấp xuống theo hoàn toàn không thể nói gì được.”
“Nhưng, lẽ nào không lấy làm lạ sao? Chúng ta chiếm được nhiều hành tinh như thế, sao sĩ quan chỉ huy cấp tá lại ít như thế?” Đường Long lo lắng nói.
Mọi người nghe thấy lới này đều ngây ra, đúng thế, chiếm được nhiều hành tinh như thế, nếu như theo công lao, ít nhất cũng phải có mấy vị tướng quân xuất hiện, sao bay giờ sĩ quan cấp tá cũng chỉ có 3 người ít như thế cơ chứ? Lẽ nào máy tính có vấn đề?
Sa Lệ đột nhiên nghĩ đến gì đó cười nói: “Chủ công, lẽ nào người đã quên? Quân đội chiếm được nhiều hành tinh như thế đều là chiến hạm bạch kình.”
Đường Long không hiểu hỏi: “Thì đúng thế, nhiều hành tinh như thế đều là do chiến hạm bạch kình đánh chiếm được, theo công lao sao có thể một vị làm tướng quân cũng không có….” Đường Long nói đến đây, cuối cùng nghĩ ra hét lớn: “Trời ơi, lái chiến hạm bạch kình đều là người máy!”
Mọi người nghe thấy lời này mới hiểu ra, đúng thế, lập được nhiều công lao như thế đều là người máy, dữ liệu của những người máy này đều không có trong hồ sơ, cho nên đương nhiên sẽ không có quân quan xuất hiện.
“Nhưng ta làm sao giải thích với những quân nhân kia đây?” Lẽ nào nói với bọn họ những người lập công lớn cho chúng ta đều là người máy sao?” Đường Long khổ não nói.
Sa Lệ sau khi suy nghĩ nói: “Người có thể nói những người lập công cho chúng ta đều là lính đánh thuê của Đường Tinh tiểu thư, cho nên bọn họ không có quân hàm mà được thưởng tiền, hoặc là ngài có thể nói chiến hạm bạch kình là hạm đội bản vệ cận thân của ngài, quân công sẽ tính theo cách khác.”
Ưu Na nói xen vào: “Vấn đề tước vị và quân hàm có thể vì chúng ta đều bị giáng cấp, cho nên sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Nhưng cứ như thế lương của bọn họ sẽ bị hạ xuống, sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với dân sinh của chúng ta. Vì để giải quyết vấn đề này, tôi kiến nghị chủ công ngài nâng ức lương của quân hàm và tước vị, để cho bọn họ sau khi bị giáng cấp còn có thể lĩnh được tiền lương như cũ.”
Lệ Vũ nói theo: “Đúng vậy, như thế, còn là việc tốt, chúng minh tước vị và quan hàm của chúng ta đều rất khó thăng chức, bảo đảm tính trân quý và tính quyền uy của tước vị à quân hàm. Không giống như Vạn La Liên Bang ngày xưa, một đưa nhóc hơn 10 tuổi đầu đã được đeo quân hàm thiếu tướng đi khoe khang khắp nơi. Hơn nữa bậc lương tăng cao, càng làm căn cứ vững chắc cho tính quan trọng của quân hàm và tước vị, nghĩ đến lương một thiếu úy bằng với lương của một thiếu tá của quân đội nước Vũ Lai, điều đó chứng minh quân đội chúng ta mạnh mẽ bao nhiêu.”
Sau khi nghe những lời này Đường Long cón có do dự chừ nói: “Mặc dù như thế giải quyết được phần lớn vấn đề, nhưng việc tổ chức biên chế hạm đội thì làm sao? Theo sự tính toán của máy tính, chúng ta chỉ có hai chuẩn tướng 3 thiếu tá!”
Sa Lệ liền nói: “Chuyện này thì đơn giản, sĩ quan chỉ huy của một chiếc chiến hạm X là thượng sĩ, sĩ quan chỉ huy tiểu đội 10 chiếc chiến hạm là chuẩn úy; sĩ quan chỉ huy trung đội 50 chiếc chiến hạm là thiếu úy; sĩ quan chỉ huy đại đội 100 chiếc chiến hạm là trung úy; sĩ quan chỉ huy trung đoàn 500 chiếc chiến hạm là thượng úy hoặc đại úy; sĩ quan chỉ huy lữ đoàn 1000 chiếc chiến hạm là thiếu tá; sĩ quan chỉ huy sư đoàn 5000 chiếc chiến hạm là trung tá; sĩ quan chỉ huy quân đoàn 10 ngàn chiếc chiến hạm là thượng tá hoặc là chuẩn tướng không phải là được rồi sao?”

“Toàn bộ giáng xuống 3 cấp …” Đường Long suy nghĩ một lát rồi nói: “Cứ định như vậy đi, dù gì sau này sau này dợi đến khi quân hàm sĩ quan của chúng ta đạt được rồi, còn có thể thay đổi trở lại mà.”
“Vậy Chủ công chuẩn bị khi nào công bố tin này ra ngoài?” Lệ Vũ hỏi.
“Trước tiên cô công bố chuyện máy tính tính toán công lao ra ngoài, đợi vài tiếng sau công bố chuyện xếp hạng quan viên quân chính này lên mạng, đồng thời cũng công bố chuyện điều chỉnh tiền lương gấp 3 lần ra ngoài.” Đường Long nói.
Lúc Lệ Vũ gật dầu rồi lui xuống, Ái Nhĩ Hi chạy đi tra máy tính ngạc nhiên nói: “Các người nhanh đến đây mà xem xếp hạng danh dự, tên Trần Kháng kia lại trở thành Công tước danh dự nhất đẳng!” Mọi người đều ngây ra, không ngờ cái tên Trần Kháng này lại đứng ở vị trí cao nhất.
Đường Long đột nhiên wa lên một tiếng: “Trời ơi, cái điều kiện thăng cấp của chương trình máy tính này cũng thật là hà khắc quá đi? Trần Kháng là giúp chúng ta kiếm ra được 6000 chiến hạm X và 120 ngàn tàu vận chuyển cao cấp! Công lao to như thế lại chỉ là công tước danh dự nhất đẳng? Ít nhất cũng phải là vương tước nhất đẳng chứ.”
Ưu na gật đầu nói: “Hà khắc một chút cũng tốt, điều đó chứng tỏ sự hà khắc của việc đánh giá tước vị của chúng ta, nhưng cũng chứng minh được những người được sắc phong đều là tinh anh trong tinh anh, hơn nữa thương nhân tinh minh kia cũng vì khó có thể được đánh giá như thế, mới ra sức giao dịch, nâng cao kim ngạch nộp thuế để nâng cao sự cống hiến của mình.”
“Chị, chị ngày càng xem trọng tiền bạc rồi.” Nọi người đều thầm gật đầu trêu đùa nhìn Ưu Na.
Ưu Na cũng cười mắng: “Xì, ta là bộ trưởng bộ tài chính không ra sức kiếm tiền, lẽ nào phải ra sức tiêu tiền sao? Cẩn thận ta trừ tiền lương của các người!”
“Wa, chúng em không dám, chị mà dám trừ lương của bọn em, bọn em sẽ chạy đến nhà chị ăn nhờ ở đậu dài dài!” Mọi người cười cả lên. Một tin tức chấn động quân dân lãnh địa Đường Long chính trong lúc bọn họ đùa giỡn đã xuất hiện trên ti vi.
“Uhm, trên tivi nói cái gì? Hệ thống đánh giá thăng chức công lao do máy tính trung ương điều khiển? Đây là thứ gì?” Những người đang uống rượu trong quán bar nhìn thấy tin này trên tivi bất giác hỏi người bên cạnh.
“Tôi cũng không rõ lắm, dường như là nói sau này tước vị chính phủ và quân hàm quân dội đều sẽ dựa và công lao thực tế để thăng tiến. Hơn nữa dùng hình thức pháp luật xác định ngoài thống soái cao nhất ra, không có bất kỳ người nào có thể không trải qua hệ thống đánh giá công lao để mà nâng tước vị và quân hàm cho bất kỳ ai.”
“Uhm, nói như thế những chuyện như mua quan bán chức sẽ không xảy ra? Như thế sẽ không xảy ra chuyện tranh giành công lao gì đó?”
“Chắc sẽ không, tất cả công lao đều được máy tính trung ương bố trí khăp hành tinh ghi lại, công lao ai lập rõ ràng, hơn nữa ngay cả làm giả cũng không thể. Chiêu này quả thật là tuyệt, không sợ những viên quan kia sẽ không làm việc hết mình.”
“Ha ha, chuyện này đối với những người dân bình thường như chúng ta là chuyện tốt, nhưng không biết những viên quan kia có phản đối hay không?”
“Ây da, anh cho rằng nơi này của chúng ta là chính trị dân chủ chắc, phản đối chính sách của thống soái cao nhất? Hoặc là anh từ chức, hoặc là anh chạy đến nơi khác, nếu không thì phải ngoan ngoãn nghe lệnh hành sự.”
“Uhm, nếu như ở trên thực hiện nghiêm chế độ này, Đại Đường chúng ta nhất định sẽ càng ngày càng mạnh.”
“Đó là chuyện đương nhiên, nào, cạn ly!”
“Cạn ly!”
Đường Long xem xong tin tức lập tức hùng hổ đi tìm Lệ Vũ, vừa nhìn thấy cô ấy liền lớn tiếng trách hỏi: “Chuyện này là sao? Không phải đã nói bất kỳ người nào cũng không thể tự ý bổ nhiệm bao gồm cả ta? Sao lại có chuyện trừ ta ra bất kỳ người nào cũng không thể tự ý bổ nhiệm?”
Lệ Vũ không để ý đến thái độ giận dữ của Đường Long, sau khi dịu dàng nâng kính, dùng giọng nói bình tĩnh nói: “Chủ công, toàn vũ trụ ở bất kỳ quốc gia nào, ngoại trừ những nước là con rối kia, không có một thống soái cao nhất của nước nào không có quyền bổ nhiệm nhân sự. Hơn nữa mặc dù hệ thống đánh giá thăng chức công lao máy tính này rất tốt, nhưng đó chỉ thích hợp vào thời kỳ hòa bình, không thích hợp với thời kỳ chiến tranh. Nếu như gặp một trận nguy cơ, cần một người có tài năng nào đó để chỉ huy quân đội đột phá vòng vây, nhưng người này bình thường hoàn toàn không lập công lao gì, quân hàm rất thấp, bồ đội hoàn toàn không nghe theo mệnh lệnh của anh ta, ngài nói lúc này phải làm sao?” Lệ Vũ không đợi Đường Long trả lời liền nói tiếp: “Lúc này chỉ cần ngài bổ nhiệm anh ta là chỉ huy cao nhất của bồ đội, những bồ đội kia sẽ nghe theo mệnh lệnh, vì thế mà thoát được nguy hiểm. Ngài xem bây giờ có cần yêu cầu bất kỳ người nào cũng không thể tự ý bổ nhiệm bao gồm cả ngài không?”
Đường Long há miệng đứng ngây ra đó một hồi, hắn hiểu Lệ Vũ nói đúng, những lúc nguy hiểm thì cần quyền lực bổ nhiệm tạm thời như thế. Đường Long suy nghĩ, cuối cùng chỉ đành gãi đầu, nói xin lỗi Lệ Vũ, sau đó quay người chạy như bay. Dáng vẻ đó khiến Lệ Vũ lén cười thầm không thôi.
Tin tức đó không lâu trước chỉ là để mọi người có thêm đề tài để thảo luận mà thôi, hoàn toàn không gây ra chấn động gì với mọi người, nhưng sau khi địa chỉ mạng của xếp hạng quân chính xuất hiện đã gây ra một chấn động mạnh.
Vẫn là quán rượu kia, lúc địa chỉ mạng xuất hiện, khách của quán đã yêu cầu ông chủ nhập địa chỉ này để xem. Sau khi trang mạng tước vị chính phủ xuất hiện, mọi người đều ngây ra đó. Bọn họ ngạc nhiên phát hiện, 4 vị vương tước đại nhân cao cao tại thượng lại bị rớt xuống mấy cấp, biến thành hầu tước nhất đẳng! Những vị bá tước phía dưới kia lại chỉ còn có một bộ trưởng bộ pháp luật, những người khác đều bị giáng xuống làm tử tước hoặc nam tước, huân tước cấp thấp nhất thì nhiều vô cùng, xem ra đại đa số các quan viên đều rớt xuống tước vị này.
Người của quân đội không giống như dân chúng xem trang mạng chính phủ đầu tiên, bọn họ xem đầu tiên đó là trang mạng quân đội. Bọn họ cũng giống như dân chúng vừa nhìn đã ngây ra đó. Hai vị thượng tướng bị giáng xuống là chuẩn tướng, còn ba vị chuẩn tướng thì giáng xuống là thiếu tá! Độ giáng chức lớn đến nỗi khiến cho đầu lưỡi của bọn họ lè ra không thu về được. Nhưng lúc những quân nhân này nhìn thấy tên của họ, ngoài việc có chút không hiểu ra, thì không có sự kích động gì lớn, bởi vì có hai vị thượng tướng và 3 vị chuẩn tướng làm gương. Từ thượng tướng biến thành chuẩn tướng, từ chuẩn tướng biến thành thiếu tá trong việc giáng cấp này, mọi người đều ý thức được mình cũng sẽ bị giáng khoảng 3 cấp. Sau khi nhìn thấy quân hàm thượng úy của mình thật đã biến thành quân hàm chuẩn úy, đã có tâm lý chuẩn bị, chỉ đành khổ sở lắc đầu than một tiếng mà thôi.
Những quan viên nhìn thấy mình bị giáng nhiều cấp như thế cũng không dám lên tiếng, một là đây là quốc gia độc tài, thống soái cáo nhất nói cái gì thì là cái đó, không có nhiều lời. Hai là 4 vị vương tước có tước vị cao nhất đều trực tiếp bị giáng xuống thành hầu tước nhất đẳng, mình còn có thể nói được gì? Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chức vị của những nhân vật lớn kia dường như không có gì thay đổi, cũng chỉ có tước vị bị hạ thấp, quyền lực của mình cũng giống như xưa, nếu đã như thế thì càng không có gì để nói.
Điều khiến những nhân viên bị giáng cấp này bình tĩnh, thậm chí tâm tình kích động đó là tin tức được công bố trên mạng kia: “Lương của tất cả quân hàm tước vị, đồng loạt trên cơ sở cũ tăng 3 lần! Lương ngày xưa đã cao rồi, bây giờ còn tăng 3 lần, e rằng lương của những người mình là cao nhất toàn vũ trụ? Nếu như thế, vậy Đại Đường mình không phải là nước mạnh nhất sao? Hi hi, tưởng tượng một chút mà thôi.

Không giống như những nhân viên quân chính kia, thương nhân toàn bộ đều tiến hành hành động mậu dịch đến đỏ cả mắt, bởi vì bọn họ trên bảng tước vị danh dự kia thương nhân Trần Kháng lại có được danh hiệu công tước danh dự nhất đẳng! Cũng có nghĩa là cả Đại Đường, ngoài thống soái cao nhất, ai gặp người này cũng phải cúi chào, đồng nghĩa với việc là người thứ hai tôn quý trên cả nước! Con mẹ nó! Ông mày nhất định phải cố gắng mới được, đợi ông đây có được tước vị công tước tam đẳng, ông đây sẽ là người thứ ba! Các thương nhân biết Trần Kháng kiếm được cho Đường Long mấy chục ngàn chiến hạm, hiểu rõ đấu không lại nên không dám tranh vị trí tôn quý thứ hai với Trần Kháng.
Vấn đề thay đổi chế độ thăng tiến cứ như thế trôi qua, Đường thậm chí không cần giải thích vấn đề vì sao sĩ quan chỉ huy của chiến hạm bạch kình không có xuất một sĩ quan chỉ huy cấp tá nào, cứ như thế trôi qua. Khiến cho hắn cả ngày cứ ở đó suy nghĩ người Đại Đường có phải là quá chất phác hay không, lại không hoài nghi chuyện lạ hiển nhiên như thế? Còn Trần Kháng thì không để ý đến những chuyện đó, chuyên tâm xây dựng công ty và nhà xưởng quân sự ở các nơi, phát hiện, bất luận là dân chúng, quan viên hay quân nhân đều chào mình, lúc lòng tự tôn bành trướng cực độ, cũng bắt đầu càng ngày càng có hảo cảm đối với nơi này.
Thời gian 3 tháng trôi qua rất nhanh, Đường Long trong 3 tháng này hoàn toàn không có bất cứ hành động quân sự xuất chinh nào, không huấn luyện 6 lữ đoàn do chiến hạm X hợp thành và 1 lữ đoàn bạch kình do lính điều khiển tinh anh hợp thành, thì chạy đến hành tinh Vệ Vũ làm loạn cứ điểm sắp hoàn thành của hắn. Trong thời gian này hắn cũng gặp Tinh Linh vài lần, nhưng không phải vì Đường Long trốn tránh Tinh Linh, mà là Tin Linh tránh mặt Đường Long, hai người đều nói hai ba câu rồi chia tay. Nhưng chính trong những câu nói này, hai người bọn họ không ngừng thăm dò ánh mắt của đối phương, có lúc lại né tránh ánh mắt của đối phương. Khiến bọn người Ưu Na, Ái Nhĩ Hi rất muốn bắt bọn họ lại nhốt chung trong một phòng.
Bọn người Ưu Na trong ba tháng này đã bắt đầu cố gắng xây dựng hành tinh, cố gắng tiêu hóa và vỗ về 6 hành tinh của Lý gia, trên thực tế có lẽ là dân chúng và tài nguyên của 5 hành tinh. Hành tinh Vệ Vũ ngoài những quân nhân bị giáng cấp, thì không có dân chúng sống ở đó, hành tinh Vệ Vũ bây giờ quả thực giống như là một công xưởng lớn, kim loại ở đó quả thực là quá nhiều.
Trần Kháng ở 12 hành tinh Đại Đường trừ hành tinh Trái đất ra, không chạy xuôi chạy ngược vừa lo lắng cho công ty, vừa lo lắng công xưởng quân sự, thì là theo sau Đường Long thỉnh thoảng tìm cơ hội thăm dò cái thiết bị bước nhảy. Hắn từng báo cáo tin này với công ty, công ty yêu cầu hắn sau khi xác nhận thiết bị bước nhảy có hiệu quả rồi mới bàn điều kiện với Đường Long, đồng thời nói nếu thiết bị bước nhảy có hiệu quả, có thể dùng 10 ngàn chiến hạm X để đổi, Trần Kháng nhanh miệng, còn chưa chứng thực hiệu quả của thiết bị bước nhảy thì đã nói với Đường Long cái giá này, nhưng rất đáng tiếc bị Đường Long từ chối. Công ty sau khi nhận được báo cáo, không biết xảy ra chuyện gì, không những không trách chuyện nhanh miệng của Trần Kháng, còn chưa biết được thiết bị bước nhảy đó có dùng được hay không, đã bắt đầu 20 ngàn, 40 ngàn 60 ngàn, mỗi lần bị Đường Long từ chối thì tăng 20 ngàn, mãi cho đến dùng giá 100 ngàn chiếc chiến hạm X để trao đổi với Đường Long.
Đáng tiếc, Đường Long lần nữa kiên quyết từ chối, từ thần thái của Đường Long, Trần Kháng biết bất luật giá bao nhiêu, Đường Long cũng sẽ không đồng ý. Nghĩ cũng đúng, nếu như mình có được cứ điểm di động mà toàn vũ trụ ngoài mình ra không ai có này, mình sẽ không ngu mà đem đi đổi với người khác. Bởi vì mình có được vũ khí như thế cuối cùng sẽ có được cả vũ trụ, đến lúc đó thứ gì mà không có cơ chứ. Cũng trong khoảng khắc này, Trần Kháng bắt đầu đoán “thống nhất vũ trụ” mà Đường Long đã từng nói qua có phải là nguyện vọng thật sự của hắn hay không. Nhưng không biết vì sao, sau khi Trần Kháng báo cáo cái giá 100 ngàn chiến hạm X đã bị từ chối và thái độ của Đường Long, công ty không còn nhắc đến chuyện này nữa, xem ra công ty muốn chờ đợi sau khi tính năng của thiết bị bước nhảy xuất hiện mới đưa ra quyết định. Nhưng nếu như như thế, vậy tại sao lúc ban đầu lại ra sức tăng giá với dáng vẻ không có được trong tay thì thề không cam lòng? Thật không hiểu người phía trên nghĩ như thế nào?
Hôm nay, Trần Kháng lại đi theo Đường Long đến hành tinh Vệ Vũ, nhưng trên màn hình hắn phát hiện, cứ điểm do vô số hình thoi màu trắng khoảng 30 m2 hợp thành, không còn náo nhiệt như ngày nào. Hôm nay ngoài một đội chiến hạm bạch kình bảo vệ ra, những kỹ sư và tàu vận chuyển và những chiếc khung đỡ đều đã biến mất. Vỏ ngoài của cứ điểm kia đã trên nên rất sạch sẽ, trắng bóng vô cùng. Còn ở giữa cứ điểm một quân huy cực lớn bạch long nền xanh lam đại biểu cho thân phận của cứ điểm này, càng hiển thị khí thế phi phàm.
“ Ý? Làm xong rồi sao?” Trần Kháng hỏi.
“Uhm, hôm nay là bay thử, bên trong ngoài 100 chiếc chiến hạm bạch kình bất cứ lúc nào cũng có thể tham gia chiến đấu ra, còn có 100 ngàn người điều khiển cứ điểm. Thế nào? Có hứng thú bay thử cùng tôi không?”
Đường Long cười nói. Vì để thử bay cứ điểm, hắn đã dùng người máy của mấy chục chiếc chiến hạm bạch kình để điều khiển cứ điểm này.
Trần Kháng nhìn chiếc chiến hạm mình này, phát hiện ngoài mình và Đường Long ra, hoàn toàn không có viên quan hoặc sĩ quan chỉ huy nào khác. Nhìn thất thế, Trần Kháng bất giác nghĩ: “Sau khi Đường Long thực hiện chế độ thăng tiến mới, trong một chiếc chiến hạm rất khó có thể nhìn thấy một sĩ quan cấp úy. Trong những thế lực khác, sĩ quan cấp úy chắc chắn có rất nhiều, nhưng ở Đại Đường này, sĩ quan cấp úy thì đã có thể là sĩ quan chỉ huy mấy chục chiếc chiến hạm. Người ngoài vừa nghe còn tưởng binh lực Đại Đường ít lắm, nhưng ai mà biết được một thiếu tá của Đại Đường có khả năng chỉ huy của tướng quân? Xem ra Đường Long thay đổi chế độ là giả, mà làm ra để giấu tướng mới đúng.”
Trong đầu Trần Kháng mặc dù suy nghĩ lung tung, nhưng hoàn toàn không cản trở hắn trả lời Đường Long: “Đương nhiên, tôi chưa bao giờ ngồi ở cứ điểm tiến hành bước nhảy, e rằng không bao lâu sau, chúng ta sẽ được ghi vào sử sách.”
“Ồ, không suy nghĩ lại sao? Rất nguy hiểm đó, xem tôi ngay cả Sa Lệ cũng không cho cô ấy đến.” Đường Long nheo mắt cười nói.
“Không sao, ngài đường đường là một thống soái cao nhất cũng ở trên cứ điểm này, tôi còn sợ cái gì.” Trần Kháng nói một cách rất hào khí. Hắn không thể không hào khí, bởi vì nếu như Đường Long tiến hành bước nhảy thất bại chết đi, vậy thì tổng giám đốc cũng vì thế mà mất đi tư cách cạnh tranh chức thành viên hội đồng quản trị, mình tuyệt đối sẽ bị tổng giám đốc giận lây. Mình bây giờ, tuyệt đối sẽ không chấp nhận được cuộc sống như ngày trước không có quyền lực và địa vị kia, nếu đã như thế, chi bằng hay cùng Đường Long đi đón vận may. Lần bay thư ngày hôm nay mình không có thông báo cho tổng giám đốc biết, mặc dù biết tổng giám đốc sau khi nghe được tin Đường Long tự mình bay thử tiến hành bước nhảy, tuyệt đối sẽ bắt mình ngăn cản Đường Long, nếu như ông ấy đã từng gặp Đường Long, thì sẽ biết được hắn là một người không thể thay đổi chủ ý. Nếu như ngăn cản không được, thì hà tất phải thông báo tổng giám đốc tìm phiền phức ình?
“Được, rất có dũng khí. Đi, chúng ta đi lên tàu đổ bộ.” Đường Long nói xong không đợi Trần Kháng nói đã kéo hắn đi theo.
Tàu đổ bộ ngày càng tiến đến gần cứ điểm sáng bóng này, Trần Kháng đột nhiên phát hiện cứ điểm này hoàn toàn không nhỏ, hơn nữa rất lớn. Cũng phải, một quả cầu kim loại đường kính hơn 1000 km, đối với con người nói như thế nào cũng nhỏ. Nhưng đối với một hành tinh mà nói, thì nó có chút nhỏ.
Cứ điển này được Đường Long đăt tên là cứ điểm Ngân giáp, lặng lẽ mở ra một con đường vừa đủ để tàu đổ bộ đi vào. Chỉ vào con đường này, Đường Long giới thiệu với Trần Kháng: “Bởi vì chiếc phi thuyền của chúng ta là tàu đổ bộ, cho nên mới mở ra con đường nhỏ như thế. Nếu như ngươi lái chiến hạm, nó sẽ mở ra một con đường vừa đủ để chiến hạm đi qua. Thiết kế như thế, chủ yếu là vì tiết kiệm lãng phí năng lượng không cần thiết.”
“Tiết kiệm năng lượng? Trần Kháng cười: “Chỉ riêng chủ pháo cứ điểm đường kính 50 km kia của ngài, mỗi lần bắn năng lượng tiêu hao 50 triệu độ. 3 khẩu pháo cứ điểm đường kính 30m kia của ngài, mỗi lần bắn năng lượng tiêu hao hơn 10 triệu độ. Còn về năng lượng dùng để tiến hành bước nhảy là bao nhiêu tôi không rõ, nhưng tôi nghĩ tuyệt đối sẽ vượt qua năng lượng tiêu hao của chủ pháo, còn về năng lượng cần thiết àng bảo vệ 3 triệu độ thì không cần nói nữa. Năng lượng nơi này đầy đủ như thế, hà tất phải tiết kiệm chút ít năng lượng di chuyển mấy tấm giáp kia?”
“Chính là do năng lượng tiêu hao của chúng quá lớn, cho nên mới phải cố gắng tiết kiệm mỗi một độ năng lượng.” Đường Long cười hi hi nói. Mặc dù nói như thế, nhưng dáng vẻ của hắn không phải như thế.
Lúc Đường Long và Trần Kháng nói chuyện với nhau, thủ lĩnh của 4 thế lực còn lại của tinh vực Thiên Hà – Trần gia, Thượng Quan gia, Đế quốc Thánh Vũ và Đế quốc Duy Đặc, đang tập trung ở cung điện thủ đô Đế quốc Duy Đặc tiến hành mật đàm.
Trong một phòng khách nhỏ, xung quanh trang trí xa hoang tráng lệ, mang dáng vẻ cổ điển. Chính giữa phòng khách là tấm thảm lông trải sàn xinh đẹp giá trị liên thành, đáng tiếc tấm thảm lông này không được chủ nhân của nó trân trọng. Một cái bàn hình vuông làm bằng ngọc thạch đè chặt trên nó. Bốn phía của cái bàn ngoài 4 cái ghế hào hoa ra, còn có 8 cái chân đi những đôi giày da mẫu mã khác nhau, cũng đè trên tấm thảm lông.
Trong cái bàn hình vuông, ngồi ở vị trí đầu tiên là một người đàn ông trung niên có râu, đội hoàng quán hình tròn có nhiều lỗ trống, ông ta chính là Hoàng đế của Đế quốc Duy Đặc - Duy Tỉ Duy Đặc. bên trái của ông ta là một người đàn ông trung niên thần thái điềm nhiên mặt dài không râu, mặc trang phục nhà nho, ông ta là gia chủ Trần gia – Trần Lâm. Bên phải hoàng đế Duy Đặc là một người đàn ông thần thái khí chất uy nghiêm, có ria mép, mặc đồ màu đen bó sát người, ông ta chính là gia chủ Thượng Quan gia – Thượng Quan Vũ. Đối diện hoàng đế Duy Đặc là một người mặc y phục bằng lụa màu vàng trước ngực có thêu mấy con rắn kỳ lạ, tay áo rất rộng, râu dưới cằm dài 10mm, mắt nhỏ dài, dáng vẻ nhìn rất hiền hòa. Nhưng khá kỳ lạ là trên đầu ông ta đội một cái nón trên đỉnh có rất nhiều hạt châu, đầu vừa di chuyển nhẹ, những hạt châu kia liền lắc qua lắc lại, ông ta chính là hoàng đế của Đế quốc Thánh Vũ – Chung Chấn.
“Thưa cá vị, bổn hoàng lần này mời các vị đến, chủ yếu là thương thảo về chuyện Đại Đường.” Hoàng đế Duy Đặc với tư cách là nước chủ nhà lên tiếng nói.
“ Ha Ha, quý quốc và Đại Đường cách nhau 18.000 km, sao lại lo lắng đến nước Đại Đường xa xôi kia?” Nói lời này là hoàng đế Chung Chấn. Đế quốc Thánh Vũ của ông ta và Đế quốc Duy Đặc ngày xưa vì có cùng chế độ nên có lúc có chiên tranh với nhau, cho nên những lời nói này có chút xung đột. Thời gian này bọn họ mặc dù không có khai chiến, nhưng những ân oán trước kia không thể biến mất nhanh như thế. Nếu không phải vì hoàng Đế Duy Đặc công khai dùng danh dự của tiên tổ thề không tổn hại đến những người đứng đầu đến tham dự cuộc họp, e rằng sẽ không có người nào đến tòa cung điện này.
Nói đến bọn họ ngưng chiến, cũng là vì nguyên nhân Đường Long tùy tiện tấn công chế độ khác ngoài sức tưởng tượng của bọn họ dẫn đến. Bọn họ chuẩn bị ngồi xem tình thế, nếu như Đường Long không chịu sự chế tài của toàn Tinh hệ Vô loạn, bọn họ sẽ chuẩn bị lấy thân phận hai nước chế độ gia tộc bên cạnh để khai đao. Chớ xem Thượng Quan gia có 7 hành tinh, Trần gia có 8 hành tinh, thế lực của bọn họ so với hai nước đế quốc chỉ có hơn không kém. Đế quốc Thánh Vũ có 6 hành tinh, mặc dù ít hơn 2 hành tinh so với Đế quốc Duy Đặc 8 hành tinh, nhưng thực lực giữa bọn họ không thua kém nhau là mấy. Ăn hồng thì tìm quả mềm để nắn, điều này cũng không kỳ lạ bọn họ sau khi ngừng chiến, tại sao lại xem hai nhà Thượng Quan gia và Trần gia là mục tiêu.
Thượng Quan Vũ và Trần Lâm đương nhiên hiểu được hai thế lực Đế quốc đang có âm mưu gì, bình thường sự dụng chạm trên biên giới của bọn họ và mình không làm lớn chuyện, nếu không phải là mình nhẫn nhịn, hai thế lực Đế quốc sớm đã mượn cớ xuất binh rồi. Cho nên nhìn hai người bọn họ, bọn họ cũng không dám lên tiếng.

Hoàng đế Duy Tỷ chu mày nói: “Hoàng đế Chung Chấn, ngài không nên có , chúng ta mọi người đều ở tinh vực Thiên Hà, nói thế nào cũng là sinh sống ở đây. Nước Đại Đường , chỉ trong chốc lát đã thôn tính Lý gia và 6 hành tinh, chúng ta đương nhiên phải cảnh giác mới được. Ngài cho rằng cái tên khẩu vị tốt như thế kia sau khi thôn tính Lý gia sẽ ngừng tiến về phía trước sao? Phải biết rằng cái tên Đường Long kia sẽ không thèm để ý đến sự khác biệt giữa các chế độ như gia tộc, đế chế, dân chủ, tôn giáo này, hắn là quen một miếng nuốt gọn! Lẽ nào các ngài chuẩn bị để hắn từng miếng từng miếng nuốt gọn chúng ta, hoàn thành thống nhất tinh vực Thiên Hà sao?
Nghe nói đến lời này, mọi người đều chau mày. Thượng Quan gia và Trần gia đều hi vọng hội nghị lần này có thể ký hiệp nghị liên minh, bởi vì cho dù Đường Long tuân thủ ước định bất thành văn không tấn công thế lực chế độ khác này, thế lực chế độ gia tộc của mình chắc chắn sẽ là mục tiêu tấn công của hắn. Cho nên hai người bọn họ đều nhìn nhau, sau đó gật đầu. Sau khi hai nhà đã ngầm hiểu ý nhau, Thượng Quan Vũ lên tiếng trước nói: “Không biết các ngài đã chuẩn bị như thế nào để chống lại sự tấn công của Đường Long? Nên biết rằng hắn có hàng ngàn chiến hạm và hàng chục ngàn tàu vận chuyển, đánh lâu dài chúng ta chống đỡ không nổi.
Hoàng đế Duy Tỷ lập tức nói: “Nếu như chúng ta đã có cùng một kẻ địch, vậy thì nhanh chóng bàn ra một kết quả. Vì để biểu thị thành ý, chúng tôi sẽ nói ọi người biết binh lực của chúng tôi. Đế quốc Duy Đặc của chúng tôi khoảng thời gian này đã ra sức chuẩn bị chiến tranh, hiện tại có 3000 chiếc chiến hạm các loại và lượng lớn lính chiến đấu ưu tú.”
Hoàng đế Chung Chấn nghe thấy lời nói của Duy Tỷ giống như tin tình báo mà mình thu thập được, biết Duy Tỷ là thật lòng, vì thế cũng nói: “Đế quốc Thánh Vũ chúng tôi trải qua nhiều năm chuẩn bị chiến tranh, có 2500 chiếc chiến hạm, trong đó 1500 là chiến hạm X giống nhau, 1000 chiếc là chiến hạm phổ thông các loại, binh lính đầy đủ.”
“Hả? Chiến hạm X? Đó không phải là chiến hạm mà Đường Long dùng để khởi nghiệp sao? Mua ở đâu vậy? Sao thương nhân bán vũ khí của chúng tôi không có loại này?” Duy Tỷ ngạc nhiên nói. Từ sau khi Đường Long dựa vào chiến hạm X quật khởi ở tinh hệ Vô Loạn, chiến hạm X này được rất nhiều thế lực coi trọng, việc buôn bán của tổ chức của Trần Kháng quả thật là rất tốt.
“Ha ha, thương nhân bán cũ khí của chúng tôi khác, con đường cũng khác, cho nên tôi mới có thể mua được chiến hạm X cũng không có gì lạ.”
Cảm nhận được sự đắc ý trong lời nói của Chung Chấn, Duy Tỷ hừ lạnh không lên tiếng, trong lòng ông ta thầm nói: “Đắc ý cái gì, ông đây có nhiều hơn 500 chiếc chiến hạm!” Nghĩ xong điều này, ông ta lập tức thầm mắng: “Gián điệp chết tiệt, ngay cả tin Thánh Vũ có 1500 chiếc chiến hạm X cũng không biết, thật là đáng chết!”
Thượng Quan Vũ không thèm để ý đến sự ghen ghét tranh phong giữa bọn họ, nói: “Thượng Quan gia của chúng tôi có 2000 chiếc chiến hạm X, binh lính toàn bộ đều là tinh anh!” Lời này của ông ta vừa nói xong, Trần Lâm kia dùng giọng bình thản nói: “Trần gia có 2000 chiếc chiến hạm, binh lính đầy đủ.”
Nghe thấy những lời này, Duy Tỷ và Chung Chấn đều giật mình. Hai nhà này bình thường không lên tiếng, lại lặng lẽ đào thải những chiến hạm cũ khia thay toàn bộ bằng chiến hạm X! Hơn nữa mỗi nhà 2000 chiếc!”
“Gián điệp chết tiệt!” Tiếng mắng chửi này đồng thời vang lên trong lòng của hai vị hoàng đế.
Duy Tỷ điều chỉnh tâm trạng của mình, cười khà khà nói: “Được, bây giờ 4 nhà chúng ta hợp lại có tổng cộng 9500 chiếc chiến hạm, đây là một con số rất lớn, nghĩ đến năm xưa chúng ta có thể có được 500 chiếc chiến hạm là có thể tung hoành tinh hệ Vô Loạn rồi.” Duy Tỷ nói đến đây, phát hiện ánh mắt của mọi người đều nhìn quay đi chỗ khác. Biết bọn họ không thích nghe, bất giác vội nói: “Vậy có vị nào biết được tin tình báo của Đường Long không? Nói ra để mọi người cùng phân tích. Ơ, gia chủ Thượng Quan gia, hồi nãy ngài đã nói con số đại khái, vậy xin mời ngài nói vậy.”
Thương Quan Vũ gật đầu cũng không khách sáo, trực tiếp nói: “Do tôi và Lý gia đều gần với Đại Đường nhất, lúc Đại Đường thống nhất tinh vực Trung Châu, chúng tôi đã bắt đầu thu thập tin tình báo của Đại Đường. Theo tin tình báo mới nhất cho thấy, Đường Long vừa mới mua 3000 chiếc chiến hạm X. Cộng thêm những chiếc chiến hạm ngày trước hắn đã mua, hắn tổng cộng có hơn 7000 chiếc chiến hạm. trong đó có 6000 chiếc chiến hạm X, 1000 chiếc chiến hạm bạch kình.”
Duy Tỷ nuốt nước miếng nói: “6000 chiếc chiến hạm X?” Ông ta rất hiểu rõ năng lực của chiến hạm X, do đó ông ta tìm kiếm thương nhân buôn bán vũ khí bán loại chiến hạm này khắp nơi, đáng tiếc không tìm được. Ông ta không biết thuộc hạ của mình bị những thương nhân kia mua chuộc, hoàn toàn không có đi tìm kiếm thương nhân buôn bán vũ khí khác. Nếu không một tổ chức buôn bán vũ khí khắp các nơi của tinh hệ Vô Loạn, giống như tổ chức của Trần Kháng sao lại tìm không thấy cơ chứ.
Duy Tỷ nghe thấy Đại Đường có 6000 chiếc chiến ham X, hiểu được 3000 chiếc chiến hạm bình thường của mình e rằng chỉ có thể là bia đỡ đạn. Vốn đang bắt đầu buồn bã ông ta đột nhiên nghĩ: “Ừ, ba nhà Trần gia, Thượng Quan gia, Đế quốc Thánh Vũ cộng lại có được 5500 chiếc chiến hạm X, lúc đánh nhau thì chiến hạm X đối đầu chiến hạm X. Nếu như bọn họ lưỡng bại câu thương, vậy thì không phải là lúc 3000 chiếc chiến hạm này của mình nhặt hàng rẻ hay sao? Hi hi, đến lúc đó nhân lúc bọn họ binh lực tổn hao, nguyên khí tổn thương, mình chỉ cần … hi hi.” Nghĩ đến đây tâm tình ông ta liền vui lên.
Chung Chấn nghe đến cái tên chiến hạm bạch kình lập tức lên tiếng hỏi: “Chiến hạm bạch kình kia là chiến hạm gì? Tính năng như thế nào?”
“Dữ liệu chiến hạm bạch kình không rõ, bởi vì cả tinh hệ Vô Loạn chỉ có mình Đường Long mới có, cũng không biết hắn mua được từ đâu. Tính năng của loại chiến hạm này…” Thượng Quan Vũ ngừng một chút, đột nhiên nói đến đề tài khác: “Lúc Lý gia lần đầu tiên chủ động tấn công hành tinh Khải Tát của Đại Đường, xuất binh 500. Còn bồ đội Đại Đường phòng thủ hành tinh Khải Tát, thì chỉ có 100 chiếc chiến hạm bạch kình. Lúc Lý gia còn chưa nhìn thấy bóng dáng kẻ địch, thì đã bị 100 chiếc chiến hạm bạch kình này bắn từ xa tiêu diệt hơn nửa, cuối cùng hạm đội Lý gia rút lui trở về chỉ còn không đến 1/5 binh lực lúc xuất binh. Lần cuối cùng Lý gia xuất binh tấn công Đại Đường, đã tập hợp binh lực toàn quốc tổng cộng 15000 chiếc chiến hạm. Nhưng đã bị 900 chiếc chiến hạm bạch kình tiêu diệt đến nỗi chỉ còn lại 200 chiếc, cuối cùng 200 chiếc chiến hạm này cũng bị bức đến đường cùng đầu hàng, có thể nói là toàn quân bị diệt.”
“100 đấu 500, 900 đấu 1500?” Sau khi Trần Lâm khẽ nói thì lớn tiếng hỏi: “Hai cuộc chiến này sự tổn thương của chiến hạm bạch kình này như thế nào?”
Thượng Quan Vũ cười khổ nói: “Lần thứ nhất là bắn từ xa, không có tổn thất gì, lần thứ hai mặc dù nói có bị thương, nhưng biên chế của 900 chiếc chiến hạm không thiếu chiếc nào.”
Nghe thấy lời này, sắc mặt của mọi người lập tức biến xanh, vốn còn cho rằng bốn nhà mình kết hợp có được 9500 chiếc chiến hạm đã là rất lợi hại, chắc có thể tiêu diệt được Đường Long. Nhưng bây giờ xem ra, trước tiên không nói đến 6000 chiếc chiến hạm X của Đường Long, chỉ riêng 1000 chiếc chiến hạm bạch kình kia đã đủ ình một trận rồi, chứ đừng nói đến việc tiêu diệt Đại Đường.
Nhất thời mọi người đều không lên tiếng, đều đang suy nghĩ vấn đề gì đó. Nhưng bên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân vội vã, khiến ọi người tỉnh lại. Lúc bọn họ quay đầu nhìn ra cửa, một thủ vệ hoàng cung đã đẩy cửa chạy như bay vào quỳ xuống, giọng lo lắng nói: “Bệ hạ, ngoài không gian thủ đô đột nhiên xuất hiện một cứ điểm vũ trang loại lớn của nước Đại Đường!”
“Hả? Cứ điểm vũ trang của nước Đại Đường?!” nghe thấy lời này, 4 vị thủ lĩnh đều ngạc nhiên hét lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện