Dịch giả: Xương Rồng
Thương Hạo đi tới ngồi xuống thềm đá ven đường, thở ra một hơi, vừa mới không có cảm giác gì, hiện tại lại phát hiện thân thể có chút suy yếu, cũng may dược hoàn của gia tộc Lâm thúc chữa thương hoàn là tốt nhất, cũng sẽ không chuyển biến xấu đi.
Chuyện cứu người người vây xem rất nhiều, thừa dịp loạn Thương Hạo tìm được y phục của mình mặc vào rồi rời đi, đối với việc này, Thương Hạo cũng không quá để ở trong lòng.
Sau cơn mưa ánh mặt trời chiếu rọi bốn phương, chiếu lên người ấm áp, y phục ẩm ướt rất nhanh được hong khô.
Đã trải qua chuyện cứu người, nhất là trãi qua cảm giác sắp chết lúc dưới sông, Thương Hạo đối với với tính mạng của mình cũng thêm một phần quý trọng, ý nghĩ tự sát hoàn toàn mất đi, người sống trên đời này, làm sao có thể xem thường mà tìm đến cái chết!
Chuyện cứu người vừa nãy vẫn làm cho Thương Hạo giật mình, lúc này, Thương Hạo thoạt nhìn lại thân thể mình.
Một lúc sau, lần thứ hai trong nội tâm Thương Hạo giật mình hẳn lên.
Chuyện gì đã xảy ra? Quái! Lúc đó đang ở dưới nước, hiện tại, trên bờ cũng có thể thấy biến đổi trong đan điền.
Chính bản thân cũng không đạt được cấp độ dẫn khí nhập thể, đồng thời đan điền lại bị Thương Hải phá hủy, làm sao có thể thấy biến đổi trong đan điền?
Thương Hạo có chút bối rối.
Hiện tại Thương Hạo phát hiện mình không chỉ có thể thấy biến đổi trong đan điền, mà chổ biến đổi này còn hoàn toàn khác với ghi chép của gia tộc truyền lại, thấy phảng phất là một tầng khác của đan điền.
Trong gia tộc có một trận pháp nhỏ kiểm tra đan điền, cũng không biết là lúc nào truyền xuống tới, cái trận pháp nhỏ kia cũng chỉ có thể đoán ra mỗi người là kỷ phẩm đan điền, cũng không thể nói rõ bên trong đan điền là dạng gì. Ý muốn nói sau khi dẫn khí nhập thể từ đan điền thì cũng không nghe nói có bất kỳ ai có khả năng có được kẻ hở.
Thương Hạo nhìn một cái, bên trong đan điền rất là rõ ràng, chỉ thấy trên vách đan điền của mình có quá nhiều khe hở. Đan điền hiện ra trong mắt của Thương Hạo như là một thùng nước phủ đầy các kẻ hở!
Chứng kiến biến đổi trong đan điền của bản thân, Thương Hạo ít nhiều hiểu rõ, chẳng trách mình tu luyện nhiều năm như vậy, lại cố gắng thế nào cũng không cách nào dẫn khí nhập thể, đan điền đã như vậy, còn có thể nào dẫn khí nhập thể!
Là không chứa được khí luyện ra a!
Trên đường phố rất nhiều người đi lại, Thương Hạo nhìn về phía những người này, bất ngờ là hắn cũng có thể thấy biến đổi đan điền của những người đó.
Thương Hạo nhìn ra ngoài một hồi, sắc mặt liền trở nên có chút khó coi, bị Thương Hải đánh một quyền, sau đó khe hở trên đan điền so với mọi người nhiều quá mức.
Thương Hạo đếm khe hở đan điền của mình, có một trăm lẻ bảy khe hở lớn nhỏ, mặt khác, còn có một nhánh khép lại phía sau lưu lại vết tích nhàn nhạt.
Đúng lúc này, thân thể Thương Hạo chấn động, bởi vì hắn đang nhìn biến đổi bên trong đan điền, liền phát hiện lại có thêm một cổ khí lưu tiến vào trong đan điền, vẫn là khí lưu màu vàng.
Lúc này, ánh mắt Thương Hạo hoàn toàn đặt ở mặt trên đạo khí lưu màu vàng.
Chỉ thấy khí lưu màu vàng hướng về một khe hở mà truyền qua.
Cổ khí lưu này đến chỗ một cái khe hở thì, Thương Hạo liền thấy khí lưu màu vàng này dung nhập vào trong khe hở.
Rất nhanh, Thương Hạo liền thấy khe hở này khép lại.
Thời gian rất ngắn, khí lưu màu vàng đã biến mất, khe hở đã thấy dĩ nhiên khép lại, hiện tại chỉ còn lại một vết tích mờ mờ.
Chuyện phát sinh trước mắt rất là khác thường, Thương Hạo cảm giác được dường như nắm được một thứ then chốt gì đó, thế nhưng, thứ này lại có chút mơ hồ.
Bây giờ là một trăm lẻ sáu khe hở lớn nhỏ cùng hai dấu vết mờ mờ!
Thương Hạo cảm giác mình tu luyện nhiều năm như vậy cũng không có khép lại khe hở trong lúc bất chợt lại khép được, nhất định là có nguyên nhân.
Thương Hạo thêm một lần nữa, phát hiện khả năng khép lại khe hở nguyên nhân chủ yếu nhất là chuyện cứu người, lúc đó dòng lực mạnh trong nháy mắt hội tụ ở dưới nước sinh ra.
Lúc cứu tiểu cô nương kia, do đó liền sinh ra một cổ khí lưu như vậy, trước hết thấy cái vết tích kia là do được khí lưu màu vàng chữa trị sau đó lưu lại.
Lúc đó khí lưu tạm thời trợ giúp chính bản thân trồi lên mặt sông, sau khi cứu nữ nhân kia lại chữa trị một cái khe hở, vừa rồi lấy được cổ khí lưu hẳn là sau khi cứu nữ nhân thành công bản thân lại lấy được khí lưu, cổ khí lưu này cũng dùng để chữa trị một cái khe hở!
Nghĩ tới đây, Thương Hạo cảm giác được suy nghĩ của mình dường như thoáng cái mở ra.
Đối với mọi người trong Gia tộc rất nhiều năm tu luyện không tiến triển đều muốn hành tẩu giang hồ, gọi là nhập thế tu hành, có phải là bọn họ hi vọng tìm được cơ duyên, do đó đem đan điền của mình tiến hành chữa trị?
Xem đến hiện tại, hẳn là bọn họ trong lúc hành tẩu giang hồ thì vô tình làm một chút việc thiện, do đó chữa trị đan điền bọn họ.
Nói cách khác, khả năng chữa trị phẩm cấp đan điền cũng tăng lên!
Nghĩ đến đây, Thương Hạo cũng có chút hưng phấn, cảm giác được chính mình có thể tìm ra một con đường tu luyện, nếu như có thể tìm được biện pháp đem đan điền của mình chữa trị tốt hoàn toàn, có lẽ con đường tu luyện sẽ đi được rất xa.
Thương Hạo bị suy đoán của mình làm cho phấn chấn.
Nếu quả thật như mình phỏng đoán, tự biết đan điền vỡ vụn có thể chữa trị!
Vỗ đùi, Thương Hạo liền nghĩ đến người ăn mày trong thành phố này, bố thí vậy cũng là một chuyện tốt.
Gần như là chạy, Thương Hạo hướng về bách hóa đại lâu mà phóng tới.
Nhận ra bách hóa đại lâu là trung tâm toàn thành phố, nơi này rất đông người, ngẫu nhiên có vài người ăn mày ở chỗ này xin tiền.
"Chính là hắn!"
Thương Hạo liếc mắt một liền thấy trong đó một lão nhân xin ăn, đây là một người nhìn qua rất già, cũng rất thảm, một thân quần áo cũ rách mặc lên người, toàn thân đều rất bẩn, một tay nhìn như được che bên trong ống tay áo, nhìn một cái hẳn là bị cụt tay, trước mặt là một cái chén lớn, bên trong có mấy tờ tiền 5 nguyên, 10 nguyên.
Thương Hạo nhìn lại lão nhân, phát hiện lão nhân này hẳn là rất đói, cả người đều đã gục xuống mặt đất, thoạt nhìn dáng vẻ hữu khí vô lực.
Cứu người là trước nhất!
Thương Hạo vội vàng đi tìm một cái sạp nhỏ mua một tô mì sợi.
"Lão nhân gia, ăn tô mì đi."
Thương Hạo ngồi chồm hổm xuống, cầm cái bọc che mặt, đưa tới hộp đồ ăn đang tản ra nhiệt.
Lão nhân giống như vô lực nhìn về phía Thương Hạo, cũng không nhận hộp đồ ăn.
Thấy lão nhân bộ dáng như vậy, Thương Hạo nghĩ thầm làm người tốt tới cùng, chính mình dứt khoát cho hắn ăn xong, vì vậy liền bưng hộp đồ ăn bắt lão nhân kia phải ăn.
Vì chữa trị đan điền cho bản thân, hiện tại Thương Hạo cũng dự định liều mạng, liền đưa tay đỡ lão nhân.
Y!
Tay thương Hạo thoáng cái đã bắt được vào chổ cụt của hắn, thế nhưng, làm cho Thương Hạo bất ngờ là hắn giống như còn một cánh tay nữa.
Ngắt một cái thì, hai mắt Thương Hạo liền nhìn về phía lão nhân, nhanh chóng đem y phục kéo ra.
Kết quả Thương Hạo thấy dĩ nhiên là chỗ kia cất giấu một cánh tay trắng nõn nà.
Ta choáng!
Thương Hạo rốt cuộc hiểu rõ, mình có thể đã đụng phải một gã ăn mày giả.
Lão nhân lúc này cũng cảm thấy Thương Hạo phát hiện tình huống của mình, cũng không giả bộ nữa, hừ một tiếng từ dưới đất đứng lên, sau đó cầm đạo cụ của mình nhanh chóng rời đi.
Lão nhân này đi rất nhanh, Thương Hạo muốn mắng hai câu thì hắn sớm đã hòa vào đoàn người.
Làm chuyện tốt thật khó!
Thương Hạo lúc này cũng chỉ có thể cười khổ.
Vì làm chuyện tốt, Thương Hạo lại bắt đầu tìm kiếm mục tiêu, không muốn lại xuất hiện người ăn mày nữa, bản thân thật không biết bọn họ rốt cuộc là thật hay là giả. Vòng qua một đường phố, trong lúc vô tình Thương Hạo liền thấy lão nhân kia đi vào một WC thu lệ phí.
Lại thấy được lão đầu, Thương Hạo oán niệm cũng có chút nặng, liền theo sát vào.
Đi vào liền thấy lão đầu tiến vào bên trong một cái nhà một gian.
Thương Hạo cũng không có ý nghĩ to lớn, ngày hôm nay hắn là dự định xem tình huống của lão nhân này là cái gì, thậm chí muốn nói hắn vài câu.
Thương Hạo đứng chờ đợi ở chỗ này, không ít người vào đây tiểu tiện, những người đó thấy Thương Hạo nhìn, vô tình hay cố ý đều quay lưng đi một chút.
Đối với việc Thương Hạo đứng ở chỗ này, mọi người cảnh giác rất mạnh. Tại ở trong mắt mọi người, Thương Hạo là đang xem bọn họ tiểu tiện. Kỳ thực là Thương Hạo đang nghiên cứu biến đổi bên trong đan điền của mọi người.
Thấy mọi người như vậy, Thương Hạo âm thầm bĩu môi, cũng có chút buồn cười hẳn lên, người né tránh đều là không quá tự tin a!
Qua có hơn mười phút, Thương Hạo đang chút không nhịn được thì, cửa kia đã mở ra.
Theo cánh cửa mở ra, tình huống xảy ra làm cho Thương Hạo càng thêm giật mình, liếc nhìn lại, Thương Hạo không nhận ra được, đâu còn là lão đầu, nhìn một cái, người này dĩ nhiên là một người trung niên, bất quá, hiện tại người trung niên này thay đổi hoàn toàn, toàn thân âu phục cà vạt, giày da cũng là rất sáng, càng làm cho Thương Hạo giật mình là hắn đi tới chổ bồn rửa tay, dùng một cái khăn lông lau qua một lượt, chổ màu đen trên mặt trên tay đã thành trắng, làm xong những thứ này, hướng về phía cái gương nhìn một chút mới đi ra ngoài.
"Ta nói, ngươi có tay có chân giả trang xin ăn cái gì?" Thương Hạo tức giận, hướng về phía trung niên kia rống lên một câu.
"Xen vào việc của người khác!" người đàn ông trung niên hừ một tiếng, đi nhanh ra ngoài.
"Sau này chỉ cần ngươi dám đi vào trong đó giả trang xin ăn, ta đập ngay sạp của ngươi!" Thương Hạo là giận thật.
"Tiểu tử, có dũng khí quản chuyện của lão tử, ngươi cẩn thận chút!"
Người đàn ông trung niên hung ác liếc mắt trừng Thương Hạo, lại nhìn chung quanh mọi người nghi hoặc, sãi bước đi ra ngoài.
Thương Hạo đi theo ra ngoài thì, chỉ thấy người trung niên này liền mở cửa một chiếc BMW, sau đó đem cái túi đạo cụ ném vào bên trong một cái, tự mình ngồi vào xe, khởi động sau đó rời đi.
Trước khi đi, người đàn ông trung niên còn quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Thương Hạo.
Chẳng trách mình căn bản là không cách nào chữa trị đan điền, đó cũng không phải là làm việc thiện!
Thương Hạo lúc này tâm tình cũng không phải là quá tốt, bố thí cũng không muốn làm, cắm đầu đi đến chổ không người.
Thương Hạo đi tới ngồi xuống thềm đá ven đường, thở ra một hơi, vừa mới không có cảm giác gì, hiện tại lại phát hiện thân thể có chút suy yếu, cũng may dược hoàn của gia tộc Lâm thúc chữa thương hoàn là tốt nhất, cũng sẽ không chuyển biến xấu đi.
Chuyện cứu người người vây xem rất nhiều, thừa dịp loạn Thương Hạo tìm được y phục của mình mặc vào rồi rời đi, đối với việc này, Thương Hạo cũng không quá để ở trong lòng.
Sau cơn mưa ánh mặt trời chiếu rọi bốn phương, chiếu lên người ấm áp, y phục ẩm ướt rất nhanh được hong khô.
Đã trải qua chuyện cứu người, nhất là trãi qua cảm giác sắp chết lúc dưới sông, Thương Hạo đối với với tính mạng của mình cũng thêm một phần quý trọng, ý nghĩ tự sát hoàn toàn mất đi, người sống trên đời này, làm sao có thể xem thường mà tìm đến cái chết!
Chuyện cứu người vừa nãy vẫn làm cho Thương Hạo giật mình, lúc này, Thương Hạo thoạt nhìn lại thân thể mình.
Một lúc sau, lần thứ hai trong nội tâm Thương Hạo giật mình hẳn lên.
Chuyện gì đã xảy ra? Quái! Lúc đó đang ở dưới nước, hiện tại, trên bờ cũng có thể thấy biến đổi trong đan điền.
Chính bản thân cũng không đạt được cấp độ dẫn khí nhập thể, đồng thời đan điền lại bị Thương Hải phá hủy, làm sao có thể thấy biến đổi trong đan điền?
Thương Hạo có chút bối rối.
Hiện tại Thương Hạo phát hiện mình không chỉ có thể thấy biến đổi trong đan điền, mà chổ biến đổi này còn hoàn toàn khác với ghi chép của gia tộc truyền lại, thấy phảng phất là một tầng khác của đan điền.
Trong gia tộc có một trận pháp nhỏ kiểm tra đan điền, cũng không biết là lúc nào truyền xuống tới, cái trận pháp nhỏ kia cũng chỉ có thể đoán ra mỗi người là kỷ phẩm đan điền, cũng không thể nói rõ bên trong đan điền là dạng gì. Ý muốn nói sau khi dẫn khí nhập thể từ đan điền thì cũng không nghe nói có bất kỳ ai có khả năng có được kẻ hở.
Thương Hạo nhìn một cái, bên trong đan điền rất là rõ ràng, chỉ thấy trên vách đan điền của mình có quá nhiều khe hở. Đan điền hiện ra trong mắt của Thương Hạo như là một thùng nước phủ đầy các kẻ hở!
Chứng kiến biến đổi trong đan điền của bản thân, Thương Hạo ít nhiều hiểu rõ, chẳng trách mình tu luyện nhiều năm như vậy, lại cố gắng thế nào cũng không cách nào dẫn khí nhập thể, đan điền đã như vậy, còn có thể nào dẫn khí nhập thể!
Là không chứa được khí luyện ra a!
Trên đường phố rất nhiều người đi lại, Thương Hạo nhìn về phía những người này, bất ngờ là hắn cũng có thể thấy biến đổi đan điền của những người đó.
Thương Hạo nhìn ra ngoài một hồi, sắc mặt liền trở nên có chút khó coi, bị Thương Hải đánh một quyền, sau đó khe hở trên đan điền so với mọi người nhiều quá mức.
Thương Hạo đếm khe hở đan điền của mình, có một trăm lẻ bảy khe hở lớn nhỏ, mặt khác, còn có một nhánh khép lại phía sau lưu lại vết tích nhàn nhạt.
Đúng lúc này, thân thể Thương Hạo chấn động, bởi vì hắn đang nhìn biến đổi bên trong đan điền, liền phát hiện lại có thêm một cổ khí lưu tiến vào trong đan điền, vẫn là khí lưu màu vàng.
Lúc này, ánh mắt Thương Hạo hoàn toàn đặt ở mặt trên đạo khí lưu màu vàng.
Chỉ thấy khí lưu màu vàng hướng về một khe hở mà truyền qua.
Cổ khí lưu này đến chỗ một cái khe hở thì, Thương Hạo liền thấy khí lưu màu vàng này dung nhập vào trong khe hở.
Rất nhanh, Thương Hạo liền thấy khe hở này khép lại.
Thời gian rất ngắn, khí lưu màu vàng đã biến mất, khe hở đã thấy dĩ nhiên khép lại, hiện tại chỉ còn lại một vết tích mờ mờ.
Chuyện phát sinh trước mắt rất là khác thường, Thương Hạo cảm giác được dường như nắm được một thứ then chốt gì đó, thế nhưng, thứ này lại có chút mơ hồ.
Bây giờ là một trăm lẻ sáu khe hở lớn nhỏ cùng hai dấu vết mờ mờ!
Thương Hạo cảm giác mình tu luyện nhiều năm như vậy cũng không có khép lại khe hở trong lúc bất chợt lại khép được, nhất định là có nguyên nhân.
Thương Hạo thêm một lần nữa, phát hiện khả năng khép lại khe hở nguyên nhân chủ yếu nhất là chuyện cứu người, lúc đó dòng lực mạnh trong nháy mắt hội tụ ở dưới nước sinh ra.
Lúc cứu tiểu cô nương kia, do đó liền sinh ra một cổ khí lưu như vậy, trước hết thấy cái vết tích kia là do được khí lưu màu vàng chữa trị sau đó lưu lại.
Lúc đó khí lưu tạm thời trợ giúp chính bản thân trồi lên mặt sông, sau khi cứu nữ nhân kia lại chữa trị một cái khe hở, vừa rồi lấy được cổ khí lưu hẳn là sau khi cứu nữ nhân thành công bản thân lại lấy được khí lưu, cổ khí lưu này cũng dùng để chữa trị một cái khe hở!
Nghĩ tới đây, Thương Hạo cảm giác được suy nghĩ của mình dường như thoáng cái mở ra.
Đối với mọi người trong Gia tộc rất nhiều năm tu luyện không tiến triển đều muốn hành tẩu giang hồ, gọi là nhập thế tu hành, có phải là bọn họ hi vọng tìm được cơ duyên, do đó đem đan điền của mình tiến hành chữa trị?
Xem đến hiện tại, hẳn là bọn họ trong lúc hành tẩu giang hồ thì vô tình làm một chút việc thiện, do đó chữa trị đan điền bọn họ.
Nói cách khác, khả năng chữa trị phẩm cấp đan điền cũng tăng lên!
Nghĩ đến đây, Thương Hạo cũng có chút hưng phấn, cảm giác được chính mình có thể tìm ra một con đường tu luyện, nếu như có thể tìm được biện pháp đem đan điền của mình chữa trị tốt hoàn toàn, có lẽ con đường tu luyện sẽ đi được rất xa.
Thương Hạo bị suy đoán của mình làm cho phấn chấn.
Nếu quả thật như mình phỏng đoán, tự biết đan điền vỡ vụn có thể chữa trị!
Vỗ đùi, Thương Hạo liền nghĩ đến người ăn mày trong thành phố này, bố thí vậy cũng là một chuyện tốt.
Gần như là chạy, Thương Hạo hướng về bách hóa đại lâu mà phóng tới.
Nhận ra bách hóa đại lâu là trung tâm toàn thành phố, nơi này rất đông người, ngẫu nhiên có vài người ăn mày ở chỗ này xin tiền.
"Chính là hắn!"
Thương Hạo liếc mắt một liền thấy trong đó một lão nhân xin ăn, đây là một người nhìn qua rất già, cũng rất thảm, một thân quần áo cũ rách mặc lên người, toàn thân đều rất bẩn, một tay nhìn như được che bên trong ống tay áo, nhìn một cái hẳn là bị cụt tay, trước mặt là một cái chén lớn, bên trong có mấy tờ tiền 5 nguyên, 10 nguyên.
Thương Hạo nhìn lại lão nhân, phát hiện lão nhân này hẳn là rất đói, cả người đều đã gục xuống mặt đất, thoạt nhìn dáng vẻ hữu khí vô lực.
Cứu người là trước nhất!
Thương Hạo vội vàng đi tìm một cái sạp nhỏ mua một tô mì sợi.
"Lão nhân gia, ăn tô mì đi."
Thương Hạo ngồi chồm hổm xuống, cầm cái bọc che mặt, đưa tới hộp đồ ăn đang tản ra nhiệt.
Lão nhân giống như vô lực nhìn về phía Thương Hạo, cũng không nhận hộp đồ ăn.
Thấy lão nhân bộ dáng như vậy, Thương Hạo nghĩ thầm làm người tốt tới cùng, chính mình dứt khoát cho hắn ăn xong, vì vậy liền bưng hộp đồ ăn bắt lão nhân kia phải ăn.
Vì chữa trị đan điền cho bản thân, hiện tại Thương Hạo cũng dự định liều mạng, liền đưa tay đỡ lão nhân.
Y!
Tay thương Hạo thoáng cái đã bắt được vào chổ cụt của hắn, thế nhưng, làm cho Thương Hạo bất ngờ là hắn giống như còn một cánh tay nữa.
Ngắt một cái thì, hai mắt Thương Hạo liền nhìn về phía lão nhân, nhanh chóng đem y phục kéo ra.
Kết quả Thương Hạo thấy dĩ nhiên là chỗ kia cất giấu một cánh tay trắng nõn nà.
Ta choáng!
Thương Hạo rốt cuộc hiểu rõ, mình có thể đã đụng phải một gã ăn mày giả.
Lão nhân lúc này cũng cảm thấy Thương Hạo phát hiện tình huống của mình, cũng không giả bộ nữa, hừ một tiếng từ dưới đất đứng lên, sau đó cầm đạo cụ của mình nhanh chóng rời đi.
Lão nhân này đi rất nhanh, Thương Hạo muốn mắng hai câu thì hắn sớm đã hòa vào đoàn người.
Làm chuyện tốt thật khó!
Thương Hạo lúc này cũng chỉ có thể cười khổ.
Vì làm chuyện tốt, Thương Hạo lại bắt đầu tìm kiếm mục tiêu, không muốn lại xuất hiện người ăn mày nữa, bản thân thật không biết bọn họ rốt cuộc là thật hay là giả. Vòng qua một đường phố, trong lúc vô tình Thương Hạo liền thấy lão nhân kia đi vào một WC thu lệ phí.
Lại thấy được lão đầu, Thương Hạo oán niệm cũng có chút nặng, liền theo sát vào.
Đi vào liền thấy lão đầu tiến vào bên trong một cái nhà một gian.
Thương Hạo cũng không có ý nghĩ to lớn, ngày hôm nay hắn là dự định xem tình huống của lão nhân này là cái gì, thậm chí muốn nói hắn vài câu.
Thương Hạo đứng chờ đợi ở chỗ này, không ít người vào đây tiểu tiện, những người đó thấy Thương Hạo nhìn, vô tình hay cố ý đều quay lưng đi một chút.
Đối với việc Thương Hạo đứng ở chỗ này, mọi người cảnh giác rất mạnh. Tại ở trong mắt mọi người, Thương Hạo là đang xem bọn họ tiểu tiện. Kỳ thực là Thương Hạo đang nghiên cứu biến đổi bên trong đan điền của mọi người.
Thấy mọi người như vậy, Thương Hạo âm thầm bĩu môi, cũng có chút buồn cười hẳn lên, người né tránh đều là không quá tự tin a!
Qua có hơn mười phút, Thương Hạo đang chút không nhịn được thì, cửa kia đã mở ra.
Theo cánh cửa mở ra, tình huống xảy ra làm cho Thương Hạo càng thêm giật mình, liếc nhìn lại, Thương Hạo không nhận ra được, đâu còn là lão đầu, nhìn một cái, người này dĩ nhiên là một người trung niên, bất quá, hiện tại người trung niên này thay đổi hoàn toàn, toàn thân âu phục cà vạt, giày da cũng là rất sáng, càng làm cho Thương Hạo giật mình là hắn đi tới chổ bồn rửa tay, dùng một cái khăn lông lau qua một lượt, chổ màu đen trên mặt trên tay đã thành trắng, làm xong những thứ này, hướng về phía cái gương nhìn một chút mới đi ra ngoài.
"Ta nói, ngươi có tay có chân giả trang xin ăn cái gì?" Thương Hạo tức giận, hướng về phía trung niên kia rống lên một câu.
"Xen vào việc của người khác!" người đàn ông trung niên hừ một tiếng, đi nhanh ra ngoài.
"Sau này chỉ cần ngươi dám đi vào trong đó giả trang xin ăn, ta đập ngay sạp của ngươi!" Thương Hạo là giận thật.
"Tiểu tử, có dũng khí quản chuyện của lão tử, ngươi cẩn thận chút!"
Người đàn ông trung niên hung ác liếc mắt trừng Thương Hạo, lại nhìn chung quanh mọi người nghi hoặc, sãi bước đi ra ngoài.
Thương Hạo đi theo ra ngoài thì, chỉ thấy người trung niên này liền mở cửa một chiếc BMW, sau đó đem cái túi đạo cụ ném vào bên trong một cái, tự mình ngồi vào xe, khởi động sau đó rời đi.
Trước khi đi, người đàn ông trung niên còn quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Thương Hạo.
Chẳng trách mình căn bản là không cách nào chữa trị đan điền, đó cũng không phải là làm việc thiện!
Thương Hạo lúc này tâm tình cũng không phải là quá tốt, bố thí cũng không muốn làm, cắm đầu đi đến chổ không người.
Danh sách chương