Danh hiệu của Diệp Thành mặc dù bọn họ chưa từng nghe đến.

Nhưng chỉ cần thấy anh với cái tên Tiên Đế thì đã biết vị Huyền Thành Tiên Đế này kinh khủng đến thế nào. Tuy bọn họ không biết rốt cuộc Tiên Đế là ám chỉ gì, nhưng ngay cả Hợp Đạo cũng chỉ có thể xưng là Chân Tiên thì có thể thấy được trong Hợp Đạo, vị Huyền Thành Tiên Đế này cũng là người mạnh nhất.

“Mặc dù pháp tướng to lớn, nhưng cũng không thể thật sự đánh giá được pháp lực và phép thần thông của một người tu tiên. Nhưng pháp tướng của Lăng Tiêu Chân Tiên cũng đã đến tỉ mét, ngang bằng với mặt trăng rồi”.

“Vị tự xưng là “Huyền Thành Tiên Đế” này, vậy mà lại khiến Lăng Tiêu Chân Tiên như hoá thành con kiến dưới chân vậy, thậm chí còn to lớn hơn nhiều so với Địa Cầu, thiếu chút nữa là có thể sánh với cả mặt trời rồi. Thật kinh khủng, người lớn mạnh như vậy chắc chắn là nhân vật đỉnh cao nhất trong Hợp Đạo, thậm chí có thể là… trên cả Hợp Đạo!”

Trùng Lâu chỉ cần nghĩ đến là cả người đã run rẩy.

Đó là trên cả Hợp Đạo đấy!

Đối với tinh vực lãng quên hay thậm chí là ngoại vực tinh hà mà nói, Hợp Đạo đã là sự tồn tại cao nhất rồi. Một người có thể tiêu diệt cả một tông môn như Lăng Tiêu Chân Tiên chẳng hạn, cho dù là một vị Hợp Đạo thì vẫn vô địch càn quét như vậy, tuổi thọ cả chục vạn năm. Nếu trên cả Hợp Đạo thì căn bản không thể nào tưởng tượng được.

Mà trong năm đại Tiên Tông mới có được Lão Tổ hoặc là Thái Thượng Trưởng Lão.

Trùng Lâu đã sống lâu như vậy cũng chỉ mới nghe nói, ở sâu trong Tinh Hà cổ xưa, trong những thánh địa Tiên Tông đó mới có người trên cả Hợp Đạo trấn giữ.

“Trên cả Hợp Đạo… Hình như là… Tiên Tôn cảnh giới Phi Thăng?”

Có thể tưởng tượng được, nhân vật trấn áp cả Tinh Hà như vậy, trấn giáo chống đỡ cả một thánh địa Tiên Tông cổ xưa như vậy thì phải mạnh đến thế nào, phải quyền cao đến thế nào, vậy mà lúc này lại xuất hiện ở Địa Cầu, xuất hiện ở trên người Diệp Thành chỉ mới đạt cảnh giới Nguyên Anh.

“Điên rồi, thật sự điên mất thôi!”

Lúc này Trùng Lâu chỉ có một suy nghĩ.

Anh lờ mờ hiểu ra, lai lịch của Diệp Thành chắc chắn không thể hình dung chỉ là đệ tử của một Tiên Tông, mà tuyệt đối là chuyển thế của Tiên Tông Chân Tiên. Hơn nữa, lai lịch của vị Chân Tiên này cũng không phải là Hợp Đạo bình thường gì, nói không chừng chính là một vị tầng lớp cao nào đó trong Chân Vũ Tiên Tông không biết rơi xuống từ lúc nào.

Lai lịch thân phận đó, nói không chừng còn cao hơn cả một Chân Tiên bình thường, là Tiên Tôn Phi Thăng!

Thậm chí là Tiên Đế độ kiếp trên cả Phi Thăng, đó là sự tồn tại mà hắn nghĩ cũng không dám nghĩ đến, nghe cũng chưa từng được nghe qua!

Không chỉ có hắn mà Kháo Sơn Vương Vân Cực vẻ mặt tươi cười lúc này cũng đã cứng đờ. Vừa nãy ông ta còn cười lớn ha ha, chuẩn bị xem trò cười của Diệp Thành, nhưng bây giờ, nụ cười giống như được tô nặn khắc sâu vào gương mặt ông ta. Mà trong lòng Vân Cực lại sôi trào như biển dâng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện