“Anh chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng, dù có ngây ngốc sống mấy vạn năm cũng chưa bao giờ mở mắt ra nhìn thế giới bên ngoài giếng. Với sức tưởng tượng nghèo nàn của anh, có tưởng tượng thế nào đi nữa cũng không thể tưởng tượng được tư chất của tôi đâu”.  

Diệp Thành thản nhiên nói, sau đó nhấc tay vung ra một kiếm, ghim Thần Tử Vân Thần đang định xoay người bỏ chạy ở trên không.  

Lần này, Vân Thần cắn răng, mặc cho cơ mặt giật giật chứ không để phát ra bất cứ âm thanh nào, chỉ phẫn nộ nhìn Diệp Thành.  

Diệp Thành trả lời hắn bằng một kiếm chém đứt đầu, sau đó khuấy nát hồn phách và nguyên anh của hắn, khiến Vân Thần chết một cách triệt để. Những người chứng kiến cảnh này đều run sợ.  

Tin tức nhanh chóng truyền ra, Sương Diệp Chân Tiên Diệp Thành chém liên tiếp liên quân của đạo thống Chân Tiên và vạn giáo ở ngoài Địa Cầu, giết chết Thiếu chủ Vân Thần của Kim Ô Môn, một mình phá đại quân triệu người. Khi tin tức truyền ra, cả biển sao đều chấn động.  

…  

Vân Thần chết rồi sao?  

Thiếu chủ của Kim Ô Môn, đứa con thứ năm của Kim Ô Chân Tiên đã bị Diệp Thành chém chết hồn phách lẫn thân xác chỉ bằng một kiếm, một chút hồn niệm có thể sống lại cũng không còn sao?  

Trên không trung, vô số tay chân đứt lìa, chiến thuyền vỡ nát nhiều vô kể, cờ xí và thân thuyền hư tổn vắt ngang hư không. Thi thể của đám hậu duệ thần thú thân hình to lớn và chiến thú của Yêu tộc cũng văng máu tung tóe khắp bầu trời, dài mấy trăm trượng đến hơn nghìn trượng. Số tu sĩ Nguyên Anh, Kim Đan chết đi không thể đếm hết, phải hơn mấy trăm nghìn người.  

Xác chất chồng như núi, tà khí cao tận trời.  

“Keng!”  

Một vị tu sĩ Kim Đan nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt đờ đẫn, đao kiếm bỗng vuột khỏi tay, rơi lên sàn thuyền. Đại quân triệu người, mấy trăm Nguyên Anh, bao nhiêu Thần Tử nay chỉ còn sống sót không tới một phần mười.  

Đây giống như là một khởi đầu…  

“Leng keng!”  

Ngay sau đó, vũ khí trong tay những chiến binh thần tướng còn lại đều rơi xuống đất. Cuối cùng gần như tất cả những tu sĩ còn lại đều im lặng không nói, vứt bỏ binh khí, cúi đầu trước Diệp Thành. Đứng trước Sương Diệp Chân Tiên một kiếm giết chết thần niệm của Kim Ô Chân Tiên, đám đệ tử đại giáo này không dám có ý nghĩ phản kháng nữa, vẻ mặt ai cũng tiu nghỉu.  

“Thất bại rồi, thất bại triệt để rồi”.  

Vân Cực nhỏ giọng nói.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện