Cam Cư Hoa ngồi bên trái Lý Nam, còn cách Lý Nam một người, hắn ngồi thẳng, vẻ mặt nghiêm túc và trầm ổn. Hắn đã sớm biết kết quả mình được phân phối vào trong phòng tổ chức thị ủy, đây chính là đơn vị tốt mà người nào cũng muốn chen chân vào, người ta thường nói vào công tác ở phòng tổ chức thì mỗi ngày đều có thể cầu tiến, sau này chỉ cần mình cố gắng biểu hiện một chút, cộng thêm năng lượng của gia đình, con đường làm quan nhất định sẽ bừng sáng.

"Xã hội bây giờ có tiền thì sẽ có quyền, có quyền thì có tiền, quyền và tiền hỗ trợ lẫn nhau, tiền có thể sai khiến ma quỷ, chỉ cần có nhiều tiền thì không việc gì không làm được!"
Cam Cư Hoa thầm đắc ý suy nghĩ, bố của hắn chính là chủ một doanh nghiệp nổi tiếng trong thành phố Vũ Dương, gia tài bạc triệu, tất nhiên có kết bạn với không ít người quyền cao chức trọng, cho nên hắn cực kỳ tin tưởng vào tương lai của mình.
"Ha ha, Lý Nam cho là mình rất giỏi, lại cố làm ra vẻ trước mặt mình, hắn biết chuyện của mình thì làm được gì? Còn không phải cố gắng tỏ ra thành thật sao? Chỉ cần người này còn công tác trong thành phố Vũ Dương thì sẽ không dám làm gì mình, càng không dám gửi đơn thư tố cáo mình."

Sau khi có phát sinh mâu thuẫn với Lý Nam thì Cam Cư Hoa cũng không cần quan tâm quá nhiều, dù sao thì hắn nghĩ rằng Lý Nam cũng không dám đối đầu chính thức với mình.

- Sự kiện phân phối lần này mọi người đều cố gắng biểu hiện thần thông bát tiên quá hải, Lý Nam là một người không rễ không đáy, khờ dại cho rằng có vị trí thi đứng đầu thì sẽ được phân phối đơn vị tốt sao?
Cam Cư Hoa thầm cười lạnh, trước đó hắn đã được nói về kết quả phân phối công tác, thầm nghĩ Lý Nam coi như phải ăn quả đắng rồi.

- Đồng chí Lý Thắng Quân đến báo danh ở văn phòng thị ủy.

- Đồng chí Cam Cư Hoa đến báo danh ở phòng tổ chức thị ủy.
Giọng nói của Sử Bộ Trường cực kỳ trầm thấp, hắn dùng giọng không nhanh không chậm tuyên bố hướng đi của bảy sinh viên vượt qua kỳ thi lần này. Mặc dù nói các ban ngành không phân chia cao thấp, thế nhưng thực tế ở vào những ban ngành khác biệt lại có ý nghĩa khác biệt, thậm chí thứ tự những lời tuyên bố của Sử Bộ Trường cũng được phân biệt rõ ràng.

Lần này thành phố Vũ Dương tổ chức thi tuyển nhân viên nhà nước chính là một bước đột phá ở phương diện nhân sự, năm vừa rồi thành phố Vũ Dương cũng tiến hành thi tuyển nhân viên và chọn ra được ba người, những sinh viên này đều có biểu hiện không tệ, tất cả phương diện được đánh giá rất tốt, thế cho nên phía thị ủy mới quyết định năm nay mở rộng quy mô. Thị ủy tổ chức thi tuyển công khai, cố gắng hấp thu những dòng máu mới tiến vào trong ban ngành, điều này có trợ giúp rất lớn cho phương diện ưu hóa đội ngũ cán bộ, đặc biệt là kiến thiết đội ngũ cán bộ kế cận.

Nghe nói ngay cả bí thư thị ủy cung cực kỳ coi trọng kỳ thi tuyển lần này, nhiều lần tỏ ra quan tâm.

Mặc dù nói gần đây có nhiều địa phương áp dụng phương thức này để công khai tổ chức thi tuyển nhân viên nhà nước, nhưng thành phố Vũ Dương lại cực kỳ coi trọng, cũng không chỉ làm cho ra vẻ mà thận trọng nghiên cứu. Thông qua cuộc thi thí điểm năm vừa rồi rút ra nhiều kinh nghiệm, thế cho nên năm nay mới tiến hành cuộc thi tuyển chọn nhiều nhân viên như vậy. Thế cho nên có thể nói rằng năm vừa rồi là lần đầu tiên thành phố Vũ Dương tiến hành thi tuyển nhân viên nhà nước, đó là một lần thử nghiệm, năm nay mới chính thức hành động, mọi người càng chú ý nhiều hơn, biểu hiện tốt hay kém trong cuộc thi lần này có liên quan rất lớn đến con đường phát triển về sau.

Vì vậy ngay từ lúc bắt đầu thì mọi người đã cạnh tranh với nhau rất dữ dội.

Tất nhiên bây giờ đến lúc phân phối đơn vị công tác, chỉ cần người nào chiếm được lợi thế lớn hơn, sẽ có trợ giúp rất lớn cho cạnh tranh sau này.

- Đồng chí Trần Viên Lâm đến báo danh ở phòng kế hoạch đầu tư.

- Đồng chí Hàn Vũ đến báo danh ở phòng tài chính.

- Đồng chí Trương Quốc Trung đến báo danh ở phòng giao thông công chính.

- Đồng chí Lý Nam đến báo danh ở phòng văn thư.

- Sao...
Khoảnh khắc này Lý Nam tưởng rằng mình nghe lầm, tại sao lại có thể là phòng văn thư? Trước đó những ban ngành có tham gia tuyển chọn nhân viên trong đợt thi tuyển lần này không có phòng văn thư, bây giờ sao lại phân phối mình đến phòng văn thư? Phòng văn thư là đơn vị gì? Lý Nam cũng hiểu rõ vài phần, đây chính là một đơn vị cực kỳ phiền phức, nhiều khi phải đi chùi đít cho người khác, nhưng không nhất định sẽ có kết cục tốt đẹp.

Một đơn vị như vậy chính là nơi tiếp nhận sinh viên giỏi ở trường đại học Thiên Đô như Lý Nam, tương lai phát triển sau này sẽ thế nào?

Câu nói càng là đơn vị phức tạp càng có tính chất rèn luyện cán bộ thực chất chỉ là lấy ra để an ủi bản thân mà thôi, dù sao nhân tài cũng cần một bệ phóng phù hợp, nếu không thì sẽ chẳng có nhiều người ngày càng mai một.

Lý Nam cảm thấy máu nóng toàn thân sôi trào, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Vì sao người khác đều được phân phối đến đơn vị tốt, nhưng chỉ có bản thân mình là kém như vậy?

Lý Nam quay sang nhìn Cam Cư Hoa, hắn thấy Cam Cư Hoa đang nhìn Sử Bộ Trường với bộ dạng không chút biểu cảm.

- Chẳng lẽ là Cam Cư Hoa giở trò sao? Người này có thể tiến vào công tác ở phòng tổ chức, cũng có năng lực đối phó với mình.

Lý Nam cảm thấy phẫn nộ và bối rối, hắn cũng không còn tâm tư lắng nghe lời nói của Sử Bộ Trường trên đài chủ tịch. Hắn vốn nghĩ rằng mình dù không thể đến công tác ở văn phòng thị ủy hay phòng tổ chức, thế nhưng những đơn vị cần tuyển chọn nhân viên nhà nước trong đợt này đều không tồi, dù đi đến đâu cũng có thể làm cho người ta hâm mộ, chỉ cần mình cố gắng thì tương lai cũng không kém.

Nhưng Lý Nam lại được đưa đến phòng văn thư, đây chính là kết quả mà trước nay hắn chưa từng nghĩ đến, dù sao thì ai cũng biết rõ những đơn vị tuyển nhân viên trong đợt này, cũng không ai nghĩ rằng đến khi phân phối công tác lại phát sinh vấn đề.

Những người ngồi trong phòng cũng cảm thấy khác thường, bọn họ đều biết Lý Nam là người dự thi có thành tích tốt nhất, thế nhưng người này lại được phân phối công tác ở phòng văn thư, nhất định có người giở trò sau lưng.

Nhưng mọi người đều tỏ ra không đồng tình, vì Lý Nam chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bọn họ, bây giờ người này lại bị phân phối đến phòng văn thư, như vậy sau này bọn họ sẽ giảm đi một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ. Dù người này có năng lực thi đạt thành tích tốt nhất, thế nhưng đến công tác ở phòng văn thư thì có thành tích gì sao?

Sử Bộ Trường dùng giọng không mấy biểu cảm nói rõ kết quả phân phối, sau đó chậm rãi nói:
- Các đồng chí nơi đây đều phải là tinh anh mới được thị ủy chọn lựa, cũng sắp xếp đến những đơn vị ban ngành tương quan, tôi hy vọng mọi người đến cương vị công tác mới cần phải khiêm tốn cẩn thận, chăm chú học tập, cố gắng công tác, không ngừng tiến lên. Đơn vị công tác ban đầu chỉ là một bệ phóng, thật sự cũng không có quá nhiều khác biệt, nhưng biểu hiện và cố gắng của cá nhân mớ là nhân tố mấu chốt nhất quyết định sự phát triển của mỗi người sau này. Khi sắp xếp công tác cho các đồng chí vào đợt này, có một mặt suy xét đến phương diện các anh chị là sinh viên tài cao, cung cấp cho mọi người một hoàn cảnh phát triển tốt đẹp, đồng thời cũng cố gắng cho mọi người cơ hội sáng tạo rèn luyện. Ngọc không mài giũa sẽ không tươi đẹp, càng là nhân tài vĩ đại thì càng phải đối mặt với hoàn cảnh và vấn đề phức tạp hơn để rèn luyện cho tốt, như vậy mới có thể lớn lên được. Tất cả mọi người đều là nhân tài, nhưng đến cương vị công tác thì cần phải chú trọng thực tế, làm người thanh bạch...

Lý Nam nghe những lời nói của Sử Bộ Trường mà trong lòng cảm thấy oán giận, hắn không phải kẻ ngu, chính hắn được phân phối đến phòng văn thư cũng không phải là vấn đề rèn luyện, rõ ràng là bị người nào đó ra tay sau lưng.

Nhưng bây giờ Lý Nam không biết được rốt cuộc ai là người giở trò với mình.

Cam Cư Hoa là người có hiềm nghi lớn nhất, nhưng Lý Nam không có chứng cứ.

Lúc này Sử Bộ Trường vẫn ngồi trên đài chủ tịch lên tiếng thao thao bất tuyệt. Hắn là phó phòng tổ chức, là một cựu chiến binh trong công tác tổ chức, tất nhiên bây giờ nói về phương diện công tác tổ chức thì lại càng thông thạo thoải mái hơn bất kỳ ai khác.

Lúc này cửa phòng họp bị đẩy ra, một người đàn ông đeo kính khoảng ba mươi tuổi có bộ dạng lịch sự xuất hiện bên cửa ra vào, nhưng hắn cũng không đi vào bên trong mà khẽ nghiêng người, sau lưng hắn là một người đàn ông cực kỳ có khí thế, không giận mà phát uy.

Hai hàng chân mày đang nhíu chặt của Sử Bộ Trường chợt giãn ra và xuất hiện nụ cười, hắn đứng lên đi ra nghênh đón rồi nói:
- Trưởng phòng Dật Phong đến đấy à!

- Tôi đến xem chúng ta phân phối nhân tài thế nào.
Người đến chính là thường ủy thị ủy trưởng phòng tổ chức Lý Dật Phong, hắn vừa nói vừa đi vào trong phòng họp và ngồi xuống vị trí chủ vị.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện