Tần Tuyết trừng mắt lớn đến thiếu chút nữa thì rơi ra.

Máy truyền tin của mỗi công dân đều có chứa thông tin xác minh thân phận của người đó, có cả rất nhiều những thông tin và tài khoản cá nhân, số tiền mà mỗi công dân sử dụng ngoài đời thực đều có thể báo trực tiếp qua máy truyền tin.

Tần Tuyết không quan tâm chuyện này, cô chỉ muốn biết tại sao tài khoản của cô đang yên đang lành thì bị đóng băng! Cô là người duy nhất trong nhà vẫn còn đi học, mỗi tháng đều được cho tiền tiêu vặt nên cô không phải người thiếu tiền, với lại dù cô có khi tiêu xài phung phí thì Tần gia cũng không thiếu mấy đồng tiền.

“Tần tiểu thư à?” Nhân viên thấy cô đứng bất động, vẻ mặt như gặp quỷ nhìn chằm chằm máy truyền tin, nhịn không được nhắc nhở một câu.

Tần Tuyết giống như không nghe thấy.

Chiêm Giai Giai thấy vậy thì vỗ vai cô, “Tiểu Tuyết, cậu làm sao vậy?”

Tần Tuyết rốt cuộc hoàn hồn, ý thức được tình cảnh của mình lúc này, mặt đỏ lên, chỉ cảm thấy rất rất khó xử, chỉ là không đợi cô lên tiếng, Chiêm Giai Giai đã nhìn màn hình máy truyền tin của cô.

Chiêm Giai Giai không thể tin được trừng mắt, buột miệng thốt, “Sao tài khoản của cậu lại bị đóng băng?”

Tần Tuyết thấy cô tới gần thì đã định tắt máy truyền tin nhưng không kịp, còn bị Chiêm Giai Giai nói ra trước mặt mọi người, tức khắc cảm thấy thật mất mặt, ánh mắt tối tăm đến cực điểm.

Chiêm Giai Giai nói xong mới nhận ra mình lỡ miệng, muốn mời khách mà tài khoản lại bị đóng băng, nếu là cô thì khẳng định cũng sẽ cảm thấy rất mất mặt, trong lòng có chút hối hận.

Mấy người còn lại cũng không ngờ lại xảy ra chuyện này, không khỏi nhìn nhau, lúc này ai lên tiếng cũng không tốt, đặc biệt Tần Tuyết là người rất sĩ diện.

“Nếu không thì để tớ mời, lần sau Tiểu Tuyết mời chúng tớ là được?” Chiêm Giai Giai cũng không muốn nhưng cô là người vừa mới lỡ lời, khẳng định đã chọc giận Tần Tuyết, cô tận lực nghĩ cách không tổn thương lòng tự trọng của Tần Tuyết nhất.

“Không cần! Chút tinh tệ này không phải tớ không trả nổi, để tớ tự nghĩ cách.” Tần Tuyết không cảm thấy được an ủi, sắc mặt cực kỳ khó coi ra khỏi phòng, dường như muốn tìm người tới cứu.

Mấy người không ai dám gọi cô lại, ai cũng nhìn ra được Tần Tuyết sắp bùng nổ, ai lên tiếng đầu tiên sẽ bị giận chó đánh mèo, loại chuyện tự mình chuốc lấy cực khổ này các cô hẳn sẽ không làm.

Nhân viên trong câu lạc bộ Đình Hào từ đầu tới cuối lại không lộ vẻ mặt khác ngoài mỉm cười, lúc nghe Chiêm Giai Giai nói vậy thì nụ cười vẫn hoàn hảo, tu dưỡng đạo đức nghề nghiệp rất cao, câu lạc bộ Đình Hào huấn luyện nhân viên quả nhiên nghiêm khắc như trong lời đồn.

Tần Tuyết rời phòng rồi tìm một góc ít người qua lại để gọi cho Tần phu nhân, đầu kia bắt máy rất nhanh.

“Alo, Tiểu Tuyết của ta làm sao vậy?” Tần phu nhân đang muốn hỏi con gái bảo bối gọi cho bà vào lúc này là có chuyện gì thì thấy vẻ mặt con gái như đã phải chịu vô số uất ức trêи đời.

“Mẫu thân ơi, lần này con thấy thật mất mặt!” Tần Tuyết hận không thể bổ nhào vào lòng Tần phu nhân mà gào khóc, may mà cô còn nhớ nơi này là câu lạc bộ Đình Hào, góc này tuy vắng người nhưng vạn nhất có ai đi qua rồi thấy cô khóc làm xấu mặt thì về sau chắc cô cũng không dám đến.

“Làm sao vậy, làm sao vậy?” Tần phu nhân thấy cô chỉ chực khóc mà con tim nát tan, con gái bảo bối mà bà nâng trong lòng lòng bàn tay sợ vỡ, cho tới bây giờ cũng chưa từng lộ vẻ uất ức như vậy.

“Hôm nay con cùng mấy người bạn tới Đình Hào, con nói con muốn mời, nhưng tài khoản của con lại bị đóng băng, một tinh tệ cũng không lấy được, mẫu thân biết con cảm thấy mất mặt thế nào không, con không còn mặt mũi nào gặp lại các bạn nữa!” Tần Tuyết quả thực muốn khóc cho chết luôn.

“Tại sao lại như vậy, đang yên đang lành sao lại bị đóng băng tài khoản, có phải con nhìn lầm rồi không?” Tần phu nhân chưa từng nghe nói loại chuyện này.

“Không thể nào, tinh tệ không lấy ra được, hơn nữa Giai Giai cũng nhìn thấy.” Tần Tuyết cũng muốn tin cô bị ảo giác, nhưng cô lặp lại thao tác rất nhiều lần, máy truyền tin vẫn luôn nhắc nhở tài khoản của cô bị đóng băng.

“Vậy làm sao bây giờ? Ta cũng không biết tại sao lại như vậy.” Tần phu nhân tại phương diện này là dốt đặc cán mai.

“Mẫu thân, ngài giúp con thanh toán trước đã, con không thể để người khác thanh toán hộ, bằng không về sau con không còn mặt mũi nào ra đường.” Đây là lý do cô tìm bà.

“Được rồi.” Tần phu nhân cũng không thiếu mấy vạn tinh tệ.

Tần Tuyết tắt máy truyền tin, lạnh mặt trở lại nói cho nhân viên rằng đã thanh toán, chỉ chốc lát, nhân viên cũng thu được 1000 tinh tệ mà Tần phu nhân chuyển vào.

Tần Tuyết không nói gì nữa, trực tiếp xoay người rời khỏi câu lạc bộ Đình Hào, lần này thật là mặt mũi đều ném đến tận vũ trụ, trong khoảng thời gian tới cô sẽ không gặp mấy người Chiêm Giai Giai nữa.

Các cô hiển nhiên cũng biết tính Tần Tuyết, nhìn cô rời đi cũng không gọi lại.

“Không ngờ Tần Tuyết lại bị đóng băng tài khoản, tớ còn cảm thấy mất mặt thay cậu ấy.” Cao Nghi không thể tưởng tượng nói.

Tài khoản của mỗi công dân bình thường chỉ dưới hai loại tình huống mới bị đóng băng. Một là tinh tệ trong tài khoản không còn, không chỉ tài khoản sẽ bị đóng băng, tin tức về người đó cũng sẽ chịu ảnh hưởng, hai là tinh tệ trong tài khoản bị tra ra lai lịch không rõ.

Nhưng Tần Tuyết là người Tần gia, cả hai chắc chắn đều không có khả năng, cho nên các cô rất hiếu kì đã xảy ra chuyện gì.

“Tâm tình của Tần Tuyết mấy ngày tới phỏng chừng sẽ không tốt, chúng ta tốt nhất trước đừng liên hệ cậu ấy” Một cô gái khác nói.

Mọi người lập tức gật gật đầu.

Tần Tuyết trở lại Tần gia liền bắt đầu đùng đùng phát giận, bình hoa bày ở phòng khách bị cô đụng phải thì lảo đảo rồi rơi xuống mặt đất biến thành từng mảnh nhỏ.

Tần phu nhân biết con gái bị đả kϊƈɦ rất mạnh nên cũng không quan tâm bình hoa trị giá cả trăm vạn tinh tệ, vội vàng an ủi cô.

“Mẫu thân à, con mặc kệ, mẫu thân nhất định phải giúp con tra xem rốt cuộc là ai làm chuyện này, nếu con biết, con nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn đâu!” Tần Tuyết dậm chân, lớp trang điểm trêи mặt bị nước mắt làm nhòe tùm lum.

“Được được được, khi nào phụ thân con về, mẫu thân sẽ bảo ông ấy điều tra.”



“Thưa phu nhân, Tần Tuyết tiểu thư trở về, vừa vào cửa đã đập vỡ một lọ hoa, ngài biết tại sao không?” Nhạc Hiểu lập tức chạy đi chia sẻ tin tức với Lộ Lê.

Lộ Lê nhíu mày lại, “Cô ấy lại phát điên cái gì?”

Nhạc Hiểu cười hì hì, “Tôi vừa nghe đối thoại của hai người, hình như là tài khoản của Tần Tuyết tiểu thư bị đóng băng. Cô ấy đi chơi cùng bạn bè, nói mời khách nhưng khi thanh toán mới phát hiện. Đáng tiếc chúng ta lúc đó không ở đấy, nếu không nhất định có thể thấy cô ấy mất mặt, ngẫm lại đã cảm thấy toàn thân khoan kɧօáϊ, không biết là ai ra sức, có thể đóng băng tài khoản của cô ấy.”

“Người bình thường không có quyền hạn này.” Lộ Lê suy tư một lát.

“Cần gì quan tâm là ai làm.” Nhạc Hiểu chỉ biết là kẻ ác có ác báo.

“Đúng rồi, nguyên soái trở về chưa?”

“Vẫn chưa, gần đây đế quốc cùng Solo đế quốc đang đấu với nhau, nguyên soái cũng khá bận, phỏng chừng sẽ về muộn một chút.” Nhạc Hiểu trả lời.

Vì phối hợp với thời gian làm việc của Tần nguyên soái, bữa tối cũng trễ hơn nửa tiếng đồng hồ. Chờ Tần nguyên soái trở về, người hầu mới bắt đầu mang món ăn lên.

Tần nguyên soái vừa ngồi xuống, Tần Tuyết đã không thể chờ đợi kể chuyện tài khoản của mình bị đóng băng.

“Chuyện gì đã xảy ra?” Tần nguyên soái hiển nhiên cũng không biết.

“Chính là không biết ai khóa tài khoản của con nên mới hỏi phụ thân.” Tần Tuyết bĩu môi.

“Ta biết rồi, cơm nước xong lại nói.” Tần nguyên soái gật đầu nói.

Tần Tuyết một khắc cũng không chờ được, còn muốn nói nữa, lại bị Tần phu nhân nhéo một cái, lúc này mới nhịn xuống.

Lộ Lê yên tĩnh ăn cơm, không có ý muốn dính líu.

Tần Tuyết cấp thiết muốn biết tài khoản của mình rốt cuộc làm sao, căn bản không có tâm tình ăn cơm, chỉ lo lắng chờ Tần nguyên soái ăn xong liền quấn lấy.

Tần nguyên soái liên hệ Tần Ca hỏi xem, nhanh chóng lấy được đáp án.

“Sao rồi phụ thân, có tra ra tên khốn kiếp nào đóng băng tài khoản của con không?” Tần Tuyết lập tức truy hỏi.

Tần nguyên soái bình tĩnh gật đầu.

“Vậy phụ thân nói mau, rốt cuộc là ai làm.” Tần Tuyết gấp đến độ xoay quanh.

“Con gái ông hôm nay mất mặt với bạn bè, ông cũng đừng thừa nước đục thả câu, nhanh nói đi.” Tần phu nhân cũng nói theo.

“Cái này phải hỏi con gái bà đã làm gì, người làm là con trai cả của bà.” Tần nguyên soái tức giận, Tần Vũ là loại người gì ông biết, hắn sẽ không vô duyên vô cớ khóa tài khoản của em gái, nhất định là Tần Tuyết đắc tội gì.

“Anh cả?!” Tần Tuyết trong nháy mắt nhảy dựng lên.

“Không thể nào, Tần Vũ tại sao muốn lại khóa tài khoản của Tiểu Tuyết?” Tần phu nhân cũng vô cùng kinh ngạc.

“Cho nên tôi mới hỏi con bé có phải đã làm chuyện gì chọc tới anh cả nó, Tần Ca nói là Tần Vũ bảo nó làm.”

Lộ Lê ngồi một bên cũng có chút bất ngờ, nhìn sang Nhạc Hiểu mặt đầy đắc ý là biết chuyện gì đã xảy ra.

Đúng lúc này, Tần Tuyết nhắm ngay họng súng vào Lộ Lê, nổi giận đùng đùng, “Tôi biết rồi, nhất định là anh làm, anh nói xấu tôi với anh cả, anh cả mới khóa tài khoản của tôi, có đúng không?”

Từ khi trở về cô vẫn luôn an phận, anh cả không thể biết cô mời Barbara đến nhà chơi, trừ phi y mách lẻo. Tần Tuyết càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất lớn. Ngoại trừ điểm này, cô không nghĩ ra được nguyên nhân khác.

“Tôi đã nói hắn vào Tần gia không có ý tốt, hiện tại quả nhiên bắt đầu châm ngòi quan hệ gia đình chúng ta. Nhìn xem con dâu của ông, hắn rõ ràng là kẻ gây họa.” Tần phu nhân cũng cảm thấy là Lộ Lê làm, liền oán trách Tần nguyên soái vài câu, “Nếu ông phản đối ngay từ đầu thì chuyện này cũng sẽ không phát sinh. Vì người ngoài mà ông lại làm con gái mình uất ức.”

“Mẫu thân, phụ thân, hai người nhất định phải làm chủ cho con. Hắn thật là tiểu nhân, trước mặt không dám làm ngoảnh mặt lại đùa giỡn âm hiểm, người như vậy sao xứng với Tần gia chúng ta!” Tần Tuyết phẫn hận trừng Lộ Lê.

Hai mẹ con mỗi người một câu bôi đen Lộ Lê.

“Được rồi, bớt tranh cãi đi.” Lỗ tai bị ồn đến kêu ong ong, Tần nguyên soái quát lên, hai người sợ hết hồn liền dừng lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện