Ninh Giản Khinh cùng Nội Đức hai mặt nhìn nhau, bọn họ cũng không biết, người sau không nói chuyện, cuối cùng vẫn là Ninh Giản Khinh giải thích một câu.
“Không biết cậu ấy đi đâu rồi, chúng tôi đợi mười lăm phút cũng chưa thấy người quay lại, Thịnh phó sở trưởng bảo chúng tôi qua đây trước.”
Nói xong, Nội Đức nhìn cậu ta một cái. Ninh Giản Khinh biết, nhưng hắn không để bụng, cậu ta không thích Leo, cho dù nếu Lộ Lê gia nhập sở nghiên cứu phát minh sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh lớn nhất của cậu ta, nhưng cậu ta tình nguyện cùng Lộ Lê cạnh tranh công bằng, cũng không muốn làm cùng người cộng sự như vậy, cho nên cậu ta cố ý nói những lời này.
“Tôi đã biết, các cậu đi theo tôi.” Nhậm Sinh xác thật không thích Leo, vị trí của người này chỉ là nhờ gian lận mà có, nghe được những lời này ấn tượng với hắn càng kém.
Thủ vệ bên trong sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh so với bên ngoài nghiêm ngặt nhiều hơn, tuy đi qua vài trạm kiểm soát nhưng trạm nào cũng đều yêu cầu chứng thực thân phận.
Nhậm Sinh một bên dẫn bọn họ đi vào, một bên nói những việc cần chú ý cho bọn họ, “Về sau các cậu chính là thành viên phòng nghiên cứu 1, ở chỗ này không thể tùy tiện đi lung tung, đến lúc đó sẽ có người mở cho các cậu một ít quyền hạn, có thể đi đến đâu thì chỉ được đi đến đó, không thể đi thì đừng đi vào. Còn có, Bùi đại sư không thích người ồn ào, ít nói làm nhiều là được rồi.”
Ninh Giản Khinh cùng Nội Đức gật đầu đồng ý.
Tới nơi Nhậm Sinh dẫn bọn họ đi vào phòng làm việc của đại sư Bùi.
Phòng làm việc có ba người, đi vào lập tức nhìn thấy mọi người bận rộn đi qua đi lại, một trợ thủ không ngừng đi tới đi lui lấy cái này cái kia, một trợ thủ khác dường như đang chuyên tâm nhìn thứ gì đó, kể cả đại sư Bùi cũng rất chuyên chú.
Ninh Giản Khinh cùng Nội Đức vừa thấy đối phương đã không tự chủ được thẳng lưng lên, đối với cơ giáp chế tạo sư cao cấp, bọn họ đều ôm sùng kính và kính sợ trong lòng.
“Đại sư, tôi đem người đến.” Nhậm Sinh thấy Bùi đại sư ngừng động tác mới nhẹ giọng nói.
Bùi đại sư ngẩng đầu lên, nói một câu giống Nhậm Sinh, “Không phải có ba người sao?”
“Người xếp vị trí thứ ba không biết đi đâu rồi, đợi không được, tôi dẫn những người khác đến đây trước.” Nhậm Sinh nhàn nhạt nói.
Bùi đại sư nhăn mi lại, mặt đầy vẻ không vui: “Phòng làm việc của ta không cần kẻ không tuân thủ quy tắc, lại còn là vị trí thứ ba, một khi đã như vậy thì để cho bọn họ hai vị trí ở đây đi, cậu giao người cho Vi Nghệ Trạch.”
“Vâng, thưa đại sư.”
Nghe được tên của mình, vị trợ thủ trong phòng làm việc đang xem số liệu thí nghiệm ngẩng đầu lên, anh ta chính là Vi Nghệ Trạch.
“Hai vị này chính là người mới tới sao, chào các cậu, tôi là Vi Nghệ Trạch, là trợ lý của Bùi đại sư.” Vi Nghệ Trạch đi tới, trêи mặt tươi cười.
Nhậm Sinh giao người qua, anh ta lại không đi ngay.
“Cậu làm sao vậy?” Bùi đại sư phát hiện, hỏi.
“Đại sư, kỳ thật lần này kiểm tra tôi phát hiện có một mầm non không tồi, cậu ta xếp vị trí thứ tư, Thịnh Quốc Lợi vốn dĩ muốn để cậu ta tiến vào làm nhân viên tạp vụ, tuy nhiên cậu ta cự tuyệt, nhường cho vị trí thứ năm, tôi cảm thấy cậu ta thật sự không tồi, nhưng ……” Nhậm Sinh do dự mà nói ra ý nghĩ của mình.
“Nếu chính cậu ta cự tuyệt chứng tỏ cậu ta không muốn tiến vào, cậu không cần nhớ thương.” Đại sư Bùi không biết tình hình thực tế, lại đặc biệt không quen nhìn loại người mắt cao hơn đỉnh, đơn giản cảm thấy năng lực của mình tốt, muốn tiến vào trung tâm phòng nghiên cứu.
“Nhưng mà……” Nhậm Sinh biết không phải là người kiểu như vậy.
“Đừng nhưng gì cả, ta còn có việc.” Đại sư Bùi không kiên nhẫn đuổi người.
Nhậm Sinh biết không thể chọc đại sư Bùi bực bình, tiếc nuối rời đi.
Anh ta cũng có phòng làm việc của mình, cấp bậc thấp hơn một chút so với đại sư Bùi, tuy nhiên cũng có trợ thủ, ban đầu nghĩ nếu đại sư Bùi cũng đồng ý nói giúp, anh ta sẽ đưa người đến phòng làm việc của mình, tuy anh ta chỉ là chế tạo sư trung cấp, nhưng anh ta cũng sẽ không làm chậm trễ tiền đồ của đối phương, không ngờ đại sư Bùi vậy mà nghe cũng không muốn nghe mình nói hết.
“Đại sư Nhậm, ngài làm sao vậy?” Trợ lý nhìn sắc mặt anh ta không tốt lắm, quan tâm hỏi thăm.
Nhậm Sinh phất phất tay, muốn nói mình không có việc gì, đột nhiên nhớ tới một việc, “Đúng rồi, cậu giúp tôi lấy một phần video chế tác của vị trí thứ tư khảo hạch hôm nay lại đây.”
“Vâng, tôi lập tức đi ngay.” Trợ lý nói xong liền rời phòng làm việc.
Ước chừng mười phút sau trở về, đưa chip tới trước mặt Nhậm Sinh.
Nhậm Sinh cầm lấy chip, vội vã lấy video trong chip ra.
Video quay cảnh hai cơ giáp đối chiến, nhưng Nhậm Sinh muốn xem không phải thứ này mà là số liệu, anh ta cảm thấy số liệu của cơ giáp màu bạc kia có chỗ kỳ quái.
Chẳng qua ngay lúc đó tình huống không cho phép, Thịnh Quốc Lợi muốn nâng thành phẩm của Leo, chèn ép Ly Lục, cho nên không để mọi người xem cẩn thận.
Số liệu xuất ra, đôi mắt Nhậm Sinh không tự chủ được trừng lớn, vậy mà, vậy mà là như vậy! “Sở nghiên cứu phát mình cơ giáp Lan Linh đã bỏ qua một thiên tài.” Nhậm Sinh thở dài một hơi.
Nếu trước đó để mọi người xem số liệu này, đừng nói vị trí thứ ba cái gì, cho dù là vị trí thứ nhất chỉ sợ cũng phải nhường cho y, đáng tiếc, quá đáng tiếc!
Nhậm Sinh là người coi trọng nhân tài, nếu sớm biết thì anh ta nhất định sẽ không màng Thịnh Quốc Lợi ngăn trở Ly Lục tiến vào Lan Linh.
Thịnh Quốc Lợi sở dĩ đem tác phẩm của Ly Lục xếp vị trí thứ tư, lấy cớ là không thể mở rộng ứng dụng, khiến cơ giáp màu bạc sản xuất đại trà, nhưng có cái này, cớ lão ta lấy không thể dùng được, bởi vì trong video chế tác của Ly Lục đã giải quyết xong phiền toái này.
Bộ cơ giáp chân y chế tạo với số liệu rất cao tuy không thể hoàn toàn phục chế, nhưng số liệu cũng không quá kém, mà y còn kết hợp số liệu bộ cơ giáp chân cùng toàn bộ hệ thống cân bằng cùng hệ thống hành động cơ giáp, giải quyết hoàn mỹ vấn đề số liệu, khiến cho dù số liệu thấp hơn, cũng có thể phát huy được tốc độ tương ứng, khiến cơ giáp bạc độ nhạy tăng lên không chỉ một bậc.
Có phần số liệu này đủ để bọn họ có thể mở rộng cơ giáp bạc.
Nhưng Thịnh Quốc Lợi là thường dân hoàn toàn không hiểu, lão ta chỉ cho rằng cơ giáp bạc tốc độ nhanh như vậy bởi vì Ly Lục tăng số liệu chân cơ giáp lên mà thôi, không phát hiện y còn làm điều chỉnh quang não bên trong.
Số liệu trong video bày ra số kỳ thật cũng không phải số liệu của 2 phần cơ giáp chân y chế tạo ra, mà là sau khi bị y lược bớt vài phần số liệu, lúc ấy không ai xem hết thế nên mới bỏ lỡ chân tướng này.
Nhậm Sinh có chút hối hận, anh ta xúc động muốn cầm phần số liệu này cho đại sư Bùi xem, nhưng trong đầu lại nghĩ đến điều đại sư Bùi vừa mới nói qua, cùng với tính cách Ly Lục.
Y quyết đoán cự tuyệt như vậy chỉ sợ đã thất vọng với Lan Linh rồi, lúc này nếu lại đi tìm y, chỉ sợ y cũng sẽ không đáp ứng, cho dù chỉ cùng Lộ Lê gặp qua một lần nhưng anh ta lại biết đáp án.
Nhậm Sinh ở ghế trêи ngồi hơn nửa giờ, cuối cùng làm ra một quyết định, anh ta bảo trợ lý đi vào.
“Đại sư Nhậm, ngài tìm tôi có chuyện gì?”
“Tiểu Chu, tôi muốn cậu giúp tôi làm một chuyện, nhưng chuyện này không thể để người khác biết, hơn nữa khả năng sẽ có một chút phiền toái.” Nhậm Sinh ngượng ngùng mà nói với trợ lý Tiểu Chu.
“Ngài chỉ cần nói, tôi là trợ lý của ngài, vì ngài giải quyết là việc đương nhiên.” Tiểu Chu không do dự, Nhậm đại sư ngày thường đối bọn họ tốt như vậy, chưa từng mắng hay quát bọn họ, thậm chí chưa từng xử phạt cho dù thí nghiệm sơ suất, anh ta cũng chỉ nói lần này nhớ rõ, lần sau không được tái phạm là tốt rồi, hiện tại đúng là thời điểm hồi đáp.
Nhậm Sinh cảm kϊƈɦ, liền nói mọi việc cho cậu ta.
“Hóa ra là chuyện này, đại sư ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt, tôi có quan hệ không tệ với một bằng hữu ở phòng tư liệu, tôi có thể nhờ cậu ta hỗ trợ, tuyệt đối sẽ không có người phát hiện.” Tiểu Chu nghe vui mừng, việc này thật đúng là vừa khéo.
Nhậm Sinh không biết cậu ta còn có quan hệ như vậy, tức khắc cũng yên tâm, “Vậy phiền bạn của cậu.”
“Không phiền đâu.”
Ban đêm, video của Lộ Lê trong phòng tư liệu lặng yên không một tiếng động biến mất, trừ video trêи tay Nhậm Sinh, sẽ không có người thứ hai phát hiện chân tướng này.
Cùng lúc đó, Leo bị nâng về gia tộc Herrick cũng được bác sĩ gọi tới vội vàng tiến hành trị liệu.
Nghe nói con trai bị thương, lại còn bị thương ở cái
nơi yếu ớt đó, gia chủ Herrick vừa nghe tiếng phu nhân khóc lập tức vội vàng trở về.
Leo không phải con trai độc nhất của hắn, trêи còn có một anh trai, là một người biến chủng. Tuy Leo không phải nhưng tinh thần lực lại rất cao, khi còn nhỏ đã được kiểm tra là tinh thần lực cấp A, trước khi thành niên bọn họ đã mạnh mẽ bồi dưỡng, cuối cùng đột phá lên tinh thần lực cấp S, cho nên gia chủ Herrick ký thác kỳ vọng rất cao với hắn.
Gia tộc Herrick 700 năm trước cũng từng xuất hiện một vị cơ giáp chế tạo sư cao cấp, khi đó là thời khắc gia tộc Herrick ở đỉnh cao, chỉ tiếc vinh quang này vẫn liên tục đi xuống, sau đó, gia tộc Herrick không còn xuất hiện vị cơ giáp chế tạo sư cao cấp nào nữa.
Vừa biết con trai nhỏ là tinh thần lực cấp A, gia chủ Herrick rất vui mừng, sau khi thành niên lại thành công đột phá cấp S, hắn muốn đào tạo con trai nhỏ thành một cơ giáp chế tạo sư cao cấp, mấy năm nay không ngừng tìm quan hệ cho hắn, chính là muốn cho hắn bái một vị cơ giáp chế tạo sư cao cấp làm thầy.
Nhưng mà cơ giáp chế tạo sư cao cấp cũng không phải dễ dàng như vậy là có thể bái sư, Herrick cũng lấy rất nhiều quan hệ, cuối cùng mới làm Thịnh Quốc Lợi nhả ra thông tin, há biết người lúc đi là thẳng lúc về là nằm.
“Bonni, ông nhất định phải làm chủ cho Leo, con trai tôi, một chuyến ra khỏi cửa còn đang tốt, trở về lại bị người đánh bị thương, lại còn bị thương ở nơi như thế này, mệnh con trai tôi cũng quá khổ.” Herrick phu nhân khóc thật sự thương tâm.
“Được rồi, đừng khóc lóc nữa.” Sắc mặt Herrick gia chủ bực bội.
Đang nói dở, bác sĩ đã đi ra.
“Bác sĩ, con trai tôi thế nào?” Phu nhân Herrick vừa thấy bác sĩ lập tức ngừng khóc thút thít hỏi.
Gia chủ Herrick cũng hỏi một câu.
Bác sĩ thở dài nói: “Thương thế của lệnh thiếu đã không còn trở ngại, dưỡng thương một đoạn thời gian sẽ không còn việc gì, nhưng cậu ấy bị thương ở nơi đó, ngày sau có khả năng sẽ lưu lại ám ảnh.”
“Người không có việc gì là tốt rồi.” Phu nhân Herrick thở dài nhẹ nhõm một hơi, ám ảnh gì đó, mang mấy đứa con gái qua, con trai nhỏ của bà chắc chắn sẽ sinh long hoạt hổ.
“Đưa bác sĩ ra ngoài.” Herrick gia chủ nói xong liền đi vào trong phòng xem con trai nhỏ, Herrick phu nhân cũng đi theo.
Nhìn thấy con trai nhỏ nằm trêи giường mặt không còn chút máu, nước mắt của Herrick phu nhân lại muốn chảy ra.
“Leo của ta.”
Nghe được âm thanh của mẫu thân Leo mở mắt ra, vừa muốn nói chuyện thì nhìn thấy phụ thân cũng ở đây, lập tức kϊƈɦ động, “Phụ thân, ngài nhất định phải thay con báo thù, là tiện nhân kia, còn có thủ hạ của hắn hại con thành bộ dáng này.”
“Leo, con đừng kϊƈɦ động, con yên tâm, phụ thân con nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ, sẽ làm bọn họ vì vết thương của con mà trả giá đắt!” Herrick phu nhân vội vàng ấn bờ vai của hắn, miễn cho chạm tới miệng vết thương.
“Dưỡng thương cho tốt, người dám làm con trai ta bị thương, một kẻ ta cũng sẽ không bỏ qua.” Herrick gia chủ thần sắc ác độc.
“Cảm ơn phụ thân.” Leo vừa lòng, có phụ thân ra tay, hắn tin tưởng Ly Lục kia tuyệt đối chết chắc rồi.
Herrick lại dịu giọng nói: “Đúng rồi, kiểm tra thế nào, vị trí có được rồi sao?”
Leo đột nhiên ngẩn ngơ, “Không xong rồi.”
“Cái gì không xong, không phải là không lấy được vị trí nào chứ?” Ngữ khí Herrick lập tức nghiêm khắc lại, chuẩn bị trước đó nhiều như vậy, cho Thịnh Quốc Lợi không ít thứ tốt, sao lại xảy ra vấn đề, ánh mắt Herrick âm u.
“Không phải, con trúng tuyển rồi.” Leo biết phụ thân hiểu lầm, vội vàng giải thích.
“Vậy thì làm sao?” Không phải thì tốt, Khẩu khí Herrick khẽ buông lỏng.
“Trước khi con bị đả thương, chú Thịnh nói sẽ mang ba người bọn con đi gặp đại sư Bùi, nhưng con bị thương, chưa đi gặp được”, Leo có chút lo lắng, “Phụ thân, ngài nói con không đi gặp Bùi đại sư, ông ấy có thể bực mình hay không?”
Herrick vừa nghe là nguyên nhân này thì không để ở trong lòng, “Đại sư Bùi hẳn không phải người keo kiệt như vậy, ta sẽ tìm Thịnh Quốc Lợi hỏi một chút xem, con dưỡng thương trước đi.”
Sau khi rời khỏi, Herrick bảo người đi điều tra thân phận Lộ Lê.
“Không biết cậu ấy đi đâu rồi, chúng tôi đợi mười lăm phút cũng chưa thấy người quay lại, Thịnh phó sở trưởng bảo chúng tôi qua đây trước.”
Nói xong, Nội Đức nhìn cậu ta một cái. Ninh Giản Khinh biết, nhưng hắn không để bụng, cậu ta không thích Leo, cho dù nếu Lộ Lê gia nhập sở nghiên cứu phát minh sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh lớn nhất của cậu ta, nhưng cậu ta tình nguyện cùng Lộ Lê cạnh tranh công bằng, cũng không muốn làm cùng người cộng sự như vậy, cho nên cậu ta cố ý nói những lời này.
“Tôi đã biết, các cậu đi theo tôi.” Nhậm Sinh xác thật không thích Leo, vị trí của người này chỉ là nhờ gian lận mà có, nghe được những lời này ấn tượng với hắn càng kém.
Thủ vệ bên trong sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh so với bên ngoài nghiêm ngặt nhiều hơn, tuy đi qua vài trạm kiểm soát nhưng trạm nào cũng đều yêu cầu chứng thực thân phận.
Nhậm Sinh một bên dẫn bọn họ đi vào, một bên nói những việc cần chú ý cho bọn họ, “Về sau các cậu chính là thành viên phòng nghiên cứu 1, ở chỗ này không thể tùy tiện đi lung tung, đến lúc đó sẽ có người mở cho các cậu một ít quyền hạn, có thể đi đến đâu thì chỉ được đi đến đó, không thể đi thì đừng đi vào. Còn có, Bùi đại sư không thích người ồn ào, ít nói làm nhiều là được rồi.”
Ninh Giản Khinh cùng Nội Đức gật đầu đồng ý.
Tới nơi Nhậm Sinh dẫn bọn họ đi vào phòng làm việc của đại sư Bùi.
Phòng làm việc có ba người, đi vào lập tức nhìn thấy mọi người bận rộn đi qua đi lại, một trợ thủ không ngừng đi tới đi lui lấy cái này cái kia, một trợ thủ khác dường như đang chuyên tâm nhìn thứ gì đó, kể cả đại sư Bùi cũng rất chuyên chú.
Ninh Giản Khinh cùng Nội Đức vừa thấy đối phương đã không tự chủ được thẳng lưng lên, đối với cơ giáp chế tạo sư cao cấp, bọn họ đều ôm sùng kính và kính sợ trong lòng.
“Đại sư, tôi đem người đến.” Nhậm Sinh thấy Bùi đại sư ngừng động tác mới nhẹ giọng nói.
Bùi đại sư ngẩng đầu lên, nói một câu giống Nhậm Sinh, “Không phải có ba người sao?”
“Người xếp vị trí thứ ba không biết đi đâu rồi, đợi không được, tôi dẫn những người khác đến đây trước.” Nhậm Sinh nhàn nhạt nói.
Bùi đại sư nhăn mi lại, mặt đầy vẻ không vui: “Phòng làm việc của ta không cần kẻ không tuân thủ quy tắc, lại còn là vị trí thứ ba, một khi đã như vậy thì để cho bọn họ hai vị trí ở đây đi, cậu giao người cho Vi Nghệ Trạch.”
“Vâng, thưa đại sư.”
Nghe được tên của mình, vị trợ thủ trong phòng làm việc đang xem số liệu thí nghiệm ngẩng đầu lên, anh ta chính là Vi Nghệ Trạch.
“Hai vị này chính là người mới tới sao, chào các cậu, tôi là Vi Nghệ Trạch, là trợ lý của Bùi đại sư.” Vi Nghệ Trạch đi tới, trêи mặt tươi cười.
Nhậm Sinh giao người qua, anh ta lại không đi ngay.
“Cậu làm sao vậy?” Bùi đại sư phát hiện, hỏi.
“Đại sư, kỳ thật lần này kiểm tra tôi phát hiện có một mầm non không tồi, cậu ta xếp vị trí thứ tư, Thịnh Quốc Lợi vốn dĩ muốn để cậu ta tiến vào làm nhân viên tạp vụ, tuy nhiên cậu ta cự tuyệt, nhường cho vị trí thứ năm, tôi cảm thấy cậu ta thật sự không tồi, nhưng ……” Nhậm Sinh do dự mà nói ra ý nghĩ của mình.
“Nếu chính cậu ta cự tuyệt chứng tỏ cậu ta không muốn tiến vào, cậu không cần nhớ thương.” Đại sư Bùi không biết tình hình thực tế, lại đặc biệt không quen nhìn loại người mắt cao hơn đỉnh, đơn giản cảm thấy năng lực của mình tốt, muốn tiến vào trung tâm phòng nghiên cứu.
“Nhưng mà……” Nhậm Sinh biết không phải là người kiểu như vậy.
“Đừng nhưng gì cả, ta còn có việc.” Đại sư Bùi không kiên nhẫn đuổi người.
Nhậm Sinh biết không thể chọc đại sư Bùi bực bình, tiếc nuối rời đi.
Anh ta cũng có phòng làm việc của mình, cấp bậc thấp hơn một chút so với đại sư Bùi, tuy nhiên cũng có trợ thủ, ban đầu nghĩ nếu đại sư Bùi cũng đồng ý nói giúp, anh ta sẽ đưa người đến phòng làm việc của mình, tuy anh ta chỉ là chế tạo sư trung cấp, nhưng anh ta cũng sẽ không làm chậm trễ tiền đồ của đối phương, không ngờ đại sư Bùi vậy mà nghe cũng không muốn nghe mình nói hết.
“Đại sư Nhậm, ngài làm sao vậy?” Trợ lý nhìn sắc mặt anh ta không tốt lắm, quan tâm hỏi thăm.
Nhậm Sinh phất phất tay, muốn nói mình không có việc gì, đột nhiên nhớ tới một việc, “Đúng rồi, cậu giúp tôi lấy một phần video chế tác của vị trí thứ tư khảo hạch hôm nay lại đây.”
“Vâng, tôi lập tức đi ngay.” Trợ lý nói xong liền rời phòng làm việc.
Ước chừng mười phút sau trở về, đưa chip tới trước mặt Nhậm Sinh.
Nhậm Sinh cầm lấy chip, vội vã lấy video trong chip ra.
Video quay cảnh hai cơ giáp đối chiến, nhưng Nhậm Sinh muốn xem không phải thứ này mà là số liệu, anh ta cảm thấy số liệu của cơ giáp màu bạc kia có chỗ kỳ quái.
Chẳng qua ngay lúc đó tình huống không cho phép, Thịnh Quốc Lợi muốn nâng thành phẩm của Leo, chèn ép Ly Lục, cho nên không để mọi người xem cẩn thận.
Số liệu xuất ra, đôi mắt Nhậm Sinh không tự chủ được trừng lớn, vậy mà, vậy mà là như vậy! “Sở nghiên cứu phát mình cơ giáp Lan Linh đã bỏ qua một thiên tài.” Nhậm Sinh thở dài một hơi.
Nếu trước đó để mọi người xem số liệu này, đừng nói vị trí thứ ba cái gì, cho dù là vị trí thứ nhất chỉ sợ cũng phải nhường cho y, đáng tiếc, quá đáng tiếc!
Nhậm Sinh là người coi trọng nhân tài, nếu sớm biết thì anh ta nhất định sẽ không màng Thịnh Quốc Lợi ngăn trở Ly Lục tiến vào Lan Linh.
Thịnh Quốc Lợi sở dĩ đem tác phẩm của Ly Lục xếp vị trí thứ tư, lấy cớ là không thể mở rộng ứng dụng, khiến cơ giáp màu bạc sản xuất đại trà, nhưng có cái này, cớ lão ta lấy không thể dùng được, bởi vì trong video chế tác của Ly Lục đã giải quyết xong phiền toái này.
Bộ cơ giáp chân y chế tạo với số liệu rất cao tuy không thể hoàn toàn phục chế, nhưng số liệu cũng không quá kém, mà y còn kết hợp số liệu bộ cơ giáp chân cùng toàn bộ hệ thống cân bằng cùng hệ thống hành động cơ giáp, giải quyết hoàn mỹ vấn đề số liệu, khiến cho dù số liệu thấp hơn, cũng có thể phát huy được tốc độ tương ứng, khiến cơ giáp bạc độ nhạy tăng lên không chỉ một bậc.
Có phần số liệu này đủ để bọn họ có thể mở rộng cơ giáp bạc.
Nhưng Thịnh Quốc Lợi là thường dân hoàn toàn không hiểu, lão ta chỉ cho rằng cơ giáp bạc tốc độ nhanh như vậy bởi vì Ly Lục tăng số liệu chân cơ giáp lên mà thôi, không phát hiện y còn làm điều chỉnh quang não bên trong.
Số liệu trong video bày ra số kỳ thật cũng không phải số liệu của 2 phần cơ giáp chân y chế tạo ra, mà là sau khi bị y lược bớt vài phần số liệu, lúc ấy không ai xem hết thế nên mới bỏ lỡ chân tướng này.
Nhậm Sinh có chút hối hận, anh ta xúc động muốn cầm phần số liệu này cho đại sư Bùi xem, nhưng trong đầu lại nghĩ đến điều đại sư Bùi vừa mới nói qua, cùng với tính cách Ly Lục.
Y quyết đoán cự tuyệt như vậy chỉ sợ đã thất vọng với Lan Linh rồi, lúc này nếu lại đi tìm y, chỉ sợ y cũng sẽ không đáp ứng, cho dù chỉ cùng Lộ Lê gặp qua một lần nhưng anh ta lại biết đáp án.
Nhậm Sinh ở ghế trêи ngồi hơn nửa giờ, cuối cùng làm ra một quyết định, anh ta bảo trợ lý đi vào.
“Đại sư Nhậm, ngài tìm tôi có chuyện gì?”
“Tiểu Chu, tôi muốn cậu giúp tôi làm một chuyện, nhưng chuyện này không thể để người khác biết, hơn nữa khả năng sẽ có một chút phiền toái.” Nhậm Sinh ngượng ngùng mà nói với trợ lý Tiểu Chu.
“Ngài chỉ cần nói, tôi là trợ lý của ngài, vì ngài giải quyết là việc đương nhiên.” Tiểu Chu không do dự, Nhậm đại sư ngày thường đối bọn họ tốt như vậy, chưa từng mắng hay quát bọn họ, thậm chí chưa từng xử phạt cho dù thí nghiệm sơ suất, anh ta cũng chỉ nói lần này nhớ rõ, lần sau không được tái phạm là tốt rồi, hiện tại đúng là thời điểm hồi đáp.
Nhậm Sinh cảm kϊƈɦ, liền nói mọi việc cho cậu ta.
“Hóa ra là chuyện này, đại sư ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt, tôi có quan hệ không tệ với một bằng hữu ở phòng tư liệu, tôi có thể nhờ cậu ta hỗ trợ, tuyệt đối sẽ không có người phát hiện.” Tiểu Chu nghe vui mừng, việc này thật đúng là vừa khéo.
Nhậm Sinh không biết cậu ta còn có quan hệ như vậy, tức khắc cũng yên tâm, “Vậy phiền bạn của cậu.”
“Không phiền đâu.”
Ban đêm, video của Lộ Lê trong phòng tư liệu lặng yên không một tiếng động biến mất, trừ video trêи tay Nhậm Sinh, sẽ không có người thứ hai phát hiện chân tướng này.
Cùng lúc đó, Leo bị nâng về gia tộc Herrick cũng được bác sĩ gọi tới vội vàng tiến hành trị liệu.
Nghe nói con trai bị thương, lại còn bị thương ở cái
nơi yếu ớt đó, gia chủ Herrick vừa nghe tiếng phu nhân khóc lập tức vội vàng trở về.
Leo không phải con trai độc nhất của hắn, trêи còn có một anh trai, là một người biến chủng. Tuy Leo không phải nhưng tinh thần lực lại rất cao, khi còn nhỏ đã được kiểm tra là tinh thần lực cấp A, trước khi thành niên bọn họ đã mạnh mẽ bồi dưỡng, cuối cùng đột phá lên tinh thần lực cấp S, cho nên gia chủ Herrick ký thác kỳ vọng rất cao với hắn.
Gia tộc Herrick 700 năm trước cũng từng xuất hiện một vị cơ giáp chế tạo sư cao cấp, khi đó là thời khắc gia tộc Herrick ở đỉnh cao, chỉ tiếc vinh quang này vẫn liên tục đi xuống, sau đó, gia tộc Herrick không còn xuất hiện vị cơ giáp chế tạo sư cao cấp nào nữa.
Vừa biết con trai nhỏ là tinh thần lực cấp A, gia chủ Herrick rất vui mừng, sau khi thành niên lại thành công đột phá cấp S, hắn muốn đào tạo con trai nhỏ thành một cơ giáp chế tạo sư cao cấp, mấy năm nay không ngừng tìm quan hệ cho hắn, chính là muốn cho hắn bái một vị cơ giáp chế tạo sư cao cấp làm thầy.
Nhưng mà cơ giáp chế tạo sư cao cấp cũng không phải dễ dàng như vậy là có thể bái sư, Herrick cũng lấy rất nhiều quan hệ, cuối cùng mới làm Thịnh Quốc Lợi nhả ra thông tin, há biết người lúc đi là thẳng lúc về là nằm.
“Bonni, ông nhất định phải làm chủ cho Leo, con trai tôi, một chuyến ra khỏi cửa còn đang tốt, trở về lại bị người đánh bị thương, lại còn bị thương ở nơi như thế này, mệnh con trai tôi cũng quá khổ.” Herrick phu nhân khóc thật sự thương tâm.
“Được rồi, đừng khóc lóc nữa.” Sắc mặt Herrick gia chủ bực bội.
Đang nói dở, bác sĩ đã đi ra.
“Bác sĩ, con trai tôi thế nào?” Phu nhân Herrick vừa thấy bác sĩ lập tức ngừng khóc thút thít hỏi.
Gia chủ Herrick cũng hỏi một câu.
Bác sĩ thở dài nói: “Thương thế của lệnh thiếu đã không còn trở ngại, dưỡng thương một đoạn thời gian sẽ không còn việc gì, nhưng cậu ấy bị thương ở nơi đó, ngày sau có khả năng sẽ lưu lại ám ảnh.”
“Người không có việc gì là tốt rồi.” Phu nhân Herrick thở dài nhẹ nhõm một hơi, ám ảnh gì đó, mang mấy đứa con gái qua, con trai nhỏ của bà chắc chắn sẽ sinh long hoạt hổ.
“Đưa bác sĩ ra ngoài.” Herrick gia chủ nói xong liền đi vào trong phòng xem con trai nhỏ, Herrick phu nhân cũng đi theo.
Nhìn thấy con trai nhỏ nằm trêи giường mặt không còn chút máu, nước mắt của Herrick phu nhân lại muốn chảy ra.
“Leo của ta.”
Nghe được âm thanh của mẫu thân Leo mở mắt ra, vừa muốn nói chuyện thì nhìn thấy phụ thân cũng ở đây, lập tức kϊƈɦ động, “Phụ thân, ngài nhất định phải thay con báo thù, là tiện nhân kia, còn có thủ hạ của hắn hại con thành bộ dáng này.”
“Leo, con đừng kϊƈɦ động, con yên tâm, phụ thân con nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ, sẽ làm bọn họ vì vết thương của con mà trả giá đắt!” Herrick phu nhân vội vàng ấn bờ vai của hắn, miễn cho chạm tới miệng vết thương.
“Dưỡng thương cho tốt, người dám làm con trai ta bị thương, một kẻ ta cũng sẽ không bỏ qua.” Herrick gia chủ thần sắc ác độc.
“Cảm ơn phụ thân.” Leo vừa lòng, có phụ thân ra tay, hắn tin tưởng Ly Lục kia tuyệt đối chết chắc rồi.
Herrick lại dịu giọng nói: “Đúng rồi, kiểm tra thế nào, vị trí có được rồi sao?”
Leo đột nhiên ngẩn ngơ, “Không xong rồi.”
“Cái gì không xong, không phải là không lấy được vị trí nào chứ?” Ngữ khí Herrick lập tức nghiêm khắc lại, chuẩn bị trước đó nhiều như vậy, cho Thịnh Quốc Lợi không ít thứ tốt, sao lại xảy ra vấn đề, ánh mắt Herrick âm u.
“Không phải, con trúng tuyển rồi.” Leo biết phụ thân hiểu lầm, vội vàng giải thích.
“Vậy thì làm sao?” Không phải thì tốt, Khẩu khí Herrick khẽ buông lỏng.
“Trước khi con bị đả thương, chú Thịnh nói sẽ mang ba người bọn con đi gặp đại sư Bùi, nhưng con bị thương, chưa đi gặp được”, Leo có chút lo lắng, “Phụ thân, ngài nói con không đi gặp Bùi đại sư, ông ấy có thể bực mình hay không?”
Herrick vừa nghe là nguyên nhân này thì không để ở trong lòng, “Đại sư Bùi hẳn không phải người keo kiệt như vậy, ta sẽ tìm Thịnh Quốc Lợi hỏi một chút xem, con dưỡng thương trước đi.”
Sau khi rời khỏi, Herrick bảo người đi điều tra thân phận Lộ Lê.
Danh sách chương