Editor: Huynhnhu142
Trong mắt Tiêu Cửu Uyên thoáng qua ánh sáng sắc bén, tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm người cách đó không xa.
Tiêu Dạ Thần bên cạnh hắn con mắt hoa đào híp lại, sau đó tiến tới bên người Tiêu Cửu Uyên, nhỏ giọng nói thầm: “Vương gia, nữ nhân này không muốn sống nữa, ta xem nàng đâm vào mấy vị trí hình như là tử huyệt trên thân thể con người a.”
Tiêu Cửu Uyên lạnh lùng mở miệng: “Đưa tử địa rồi sau đó sinh, tử huyệt dùng phải thích đáng, có lúc lại có thể đạt tới hiệu quả không tưởng được.”
Nhưng điều này cần y thuật cao siêu hơn người mới có thể làm được, đại phu bình thường, nếu là đắn đo không làm, rất có thể sẽ chết.
Tiêu Cửu Uyên như có điều suy nghĩ nhìnnữ nhân gầy yếu một trận gió cũng có thể thổi bay giữa tiểu viện, nghĩ đến nàng lúc trước lớn mật, tĩnh táo, hơn nữa bây giờ biết y thuật.
Nữ nhân này thật sự là tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ sao? Tin đồn không phải nói nàng hèn yếu vô năng sao.
Nơi này Tiêu Cửu Uyên cùng Tiêu Dạ Thần đang quan sát Vân Thiên Vũ, trước cửa tiểu viện, có một đội người trùng trùng điệp điệp đi vào.
Cầm đầu chính là Vĩnh Ninh Hậu phủ Hậu gia Vân Lôi, đi theo bên cạnh Vân Lôi là Vĩnh Ninh Hậu phu nhân Liễu thị, đi theo phía sau Liễu thị là mẫu thân Vân Thiên Nguyệt Trầm di nương, Trầm di nương ôm nữ nhi Vân Thiên Nguyệt, mẹ con hai người vừa đi vừa khóc, không nói ra được thương tâm.
Trong sân, Vân Thiên Vũ đã đứng lên, lúc trước nàng dùng ngân châm châm vào hai đại tử huyệt trên thân thể, lại phối hợp huyệt vị lưu thông máu nâng cao tinh thần, cho nên hiện tại tinh thần của nàng nhìn qua cũng không tệ lắm.
Mắt nàng tràn đầy lạnh lẽo, khóe môi tự tiếu phi tiếu, ngẩng đầu nhìn đoàn người trùng trùng điệp điệp đi tới.
Vân Lôi thấy trong sân Vân Thiên Vũ đang cười lạnh nhìn hắn, không khỏi phát cáu.
”Vân Thiên Vũ, ngươi thật là to gan, cho nên có gan đánh tam muội và hai nha hoàn của nàng thành trọng thương? Hôm nay ta nếu không trừng trị ngươi, ngươi liền vô pháp vô thiên, muốn làm gì thì làm.”
Vân Lôi nói xong không đợi Vân Thiên Vũ trả lời, hướng phía sau gọi người: “Bây đâu, lên cho ta gia pháp.”
Một người sau lưng Vân Lôi thật nhanh bê tới một vật, hẳn là trường tiên, trên trường tiên hiện đầy câu gai, chỉ cần quất trên thân người, một roi liền có thể làm cho người ta trầy da sứt thịt, bất quá đánh theo kỹ thuật trong lời nói, sẽ không cần mạng người, sẽ chỉ làm người đau đến không muốn sống, sống không bằng chết.
Vân Thiên Vũ biết Vân Lôi đánh chủ ý gì, lưu một hơi cho nàng, chuyện khác liền mặc kệ.
Nhưng là hắn tựa hồ quên, hôm nay nàng bị thương rất nặng, roi này đánh xuống, chỉ cần một roi, nàng liền mất mạng.
Vân Lôi đã đưa tay cầm trường tiên từ tay người bê ra ngoài, tính toán nhìn Vân Thiên Vũ, nghĩ đến phế vật này, nhưng lại cả gan cải lời của hắn, làm hại Tuyết Nhi không có gả cho Tuyên vương, hắn liền nổi giận không dứt.
Lúc trước bởi vì nàng là Ly thân vương phi, hắn không tiện hạ thủ, nhưng bây giờ này tiểu tiện nhân lại can đảm đả thương Nguyệt nhi và hahi nha hoàn của nàng, hắn vừa đúng có cơ hội dạy dỗ nàng.
Bên trong Vĩnh Ninh Hậu phủ, hắn phải là trời, hắn tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào cải lời của hắn.
Vân Lôi cầm trường tiên cười lạnh nhìn về Vân Thiên Vũ: “Hôm nay là phụ thân hảo hảo dạy ngươi, như thế nào làm nữ nhi của Vĩnh Ninh Hậu phủ, Vĩnh Ninh Hậu phủ ta cũng không được không vâng lời gì đó.”
Nếu không phải là bởi vì trên đầu nữ nhân này mang thanh danh Ly thân vương phi, hắn hôm nay sẽ dùng này trường tiên quất chết nàng.
Vân Lôi nói xong, liền giơ roi trong tay lên muốn đánh, đột nhiên một đạo tiếng thét chói tai vang lên.
”Không muốn a, Hậu gia người không được đánh đại tiểu thư, nàng hôm nay bị thương rất nặng, nếu như người đánh nàng như vậy, sẽ lấy mạng nàng.”
Một đạo bóng dáng vọt ra, chắn trước mặt Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ thật nhanh nhìn lại, thấy ngăn ở trước mặt nàng lại là Họa Mi, Họa Mi mặt đầy nước mắt quỳ gối trước mặt Vân Lôi, cầu khẩn Vân Lôi đừng đánh nàng.
Trong mắt Tiêu Cửu Uyên thoáng qua ánh sáng sắc bén, tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm người cách đó không xa.
Tiêu Dạ Thần bên cạnh hắn con mắt hoa đào híp lại, sau đó tiến tới bên người Tiêu Cửu Uyên, nhỏ giọng nói thầm: “Vương gia, nữ nhân này không muốn sống nữa, ta xem nàng đâm vào mấy vị trí hình như là tử huyệt trên thân thể con người a.”
Tiêu Cửu Uyên lạnh lùng mở miệng: “Đưa tử địa rồi sau đó sinh, tử huyệt dùng phải thích đáng, có lúc lại có thể đạt tới hiệu quả không tưởng được.”
Nhưng điều này cần y thuật cao siêu hơn người mới có thể làm được, đại phu bình thường, nếu là đắn đo không làm, rất có thể sẽ chết.
Tiêu Cửu Uyên như có điều suy nghĩ nhìnnữ nhân gầy yếu một trận gió cũng có thể thổi bay giữa tiểu viện, nghĩ đến nàng lúc trước lớn mật, tĩnh táo, hơn nữa bây giờ biết y thuật.
Nữ nhân này thật sự là tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ sao? Tin đồn không phải nói nàng hèn yếu vô năng sao.
Nơi này Tiêu Cửu Uyên cùng Tiêu Dạ Thần đang quan sát Vân Thiên Vũ, trước cửa tiểu viện, có một đội người trùng trùng điệp điệp đi vào.
Cầm đầu chính là Vĩnh Ninh Hậu phủ Hậu gia Vân Lôi, đi theo bên cạnh Vân Lôi là Vĩnh Ninh Hậu phu nhân Liễu thị, đi theo phía sau Liễu thị là mẫu thân Vân Thiên Nguyệt Trầm di nương, Trầm di nương ôm nữ nhi Vân Thiên Nguyệt, mẹ con hai người vừa đi vừa khóc, không nói ra được thương tâm.
Trong sân, Vân Thiên Vũ đã đứng lên, lúc trước nàng dùng ngân châm châm vào hai đại tử huyệt trên thân thể, lại phối hợp huyệt vị lưu thông máu nâng cao tinh thần, cho nên hiện tại tinh thần của nàng nhìn qua cũng không tệ lắm.
Mắt nàng tràn đầy lạnh lẽo, khóe môi tự tiếu phi tiếu, ngẩng đầu nhìn đoàn người trùng trùng điệp điệp đi tới.
Vân Lôi thấy trong sân Vân Thiên Vũ đang cười lạnh nhìn hắn, không khỏi phát cáu.
”Vân Thiên Vũ, ngươi thật là to gan, cho nên có gan đánh tam muội và hai nha hoàn của nàng thành trọng thương? Hôm nay ta nếu không trừng trị ngươi, ngươi liền vô pháp vô thiên, muốn làm gì thì làm.”
Vân Lôi nói xong không đợi Vân Thiên Vũ trả lời, hướng phía sau gọi người: “Bây đâu, lên cho ta gia pháp.”
Một người sau lưng Vân Lôi thật nhanh bê tới một vật, hẳn là trường tiên, trên trường tiên hiện đầy câu gai, chỉ cần quất trên thân người, một roi liền có thể làm cho người ta trầy da sứt thịt, bất quá đánh theo kỹ thuật trong lời nói, sẽ không cần mạng người, sẽ chỉ làm người đau đến không muốn sống, sống không bằng chết.
Vân Thiên Vũ biết Vân Lôi đánh chủ ý gì, lưu một hơi cho nàng, chuyện khác liền mặc kệ.
Nhưng là hắn tựa hồ quên, hôm nay nàng bị thương rất nặng, roi này đánh xuống, chỉ cần một roi, nàng liền mất mạng.
Vân Lôi đã đưa tay cầm trường tiên từ tay người bê ra ngoài, tính toán nhìn Vân Thiên Vũ, nghĩ đến phế vật này, nhưng lại cả gan cải lời của hắn, làm hại Tuyết Nhi không có gả cho Tuyên vương, hắn liền nổi giận không dứt.
Lúc trước bởi vì nàng là Ly thân vương phi, hắn không tiện hạ thủ, nhưng bây giờ này tiểu tiện nhân lại can đảm đả thương Nguyệt nhi và hahi nha hoàn của nàng, hắn vừa đúng có cơ hội dạy dỗ nàng.
Bên trong Vĩnh Ninh Hậu phủ, hắn phải là trời, hắn tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào cải lời của hắn.
Vân Lôi cầm trường tiên cười lạnh nhìn về Vân Thiên Vũ: “Hôm nay là phụ thân hảo hảo dạy ngươi, như thế nào làm nữ nhi của Vĩnh Ninh Hậu phủ, Vĩnh Ninh Hậu phủ ta cũng không được không vâng lời gì đó.”
Nếu không phải là bởi vì trên đầu nữ nhân này mang thanh danh Ly thân vương phi, hắn hôm nay sẽ dùng này trường tiên quất chết nàng.
Vân Lôi nói xong, liền giơ roi trong tay lên muốn đánh, đột nhiên một đạo tiếng thét chói tai vang lên.
”Không muốn a, Hậu gia người không được đánh đại tiểu thư, nàng hôm nay bị thương rất nặng, nếu như người đánh nàng như vậy, sẽ lấy mạng nàng.”
Một đạo bóng dáng vọt ra, chắn trước mặt Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ thật nhanh nhìn lại, thấy ngăn ở trước mặt nàng lại là Họa Mi, Họa Mi mặt đầy nước mắt quỳ gối trước mặt Vân Lôi, cầu khẩn Vân Lôi đừng đánh nàng.
Danh sách chương