Editor: Huynhnhu142
Tiêu Cửu Uyên lười biếng nhìn Vân Thiên Vũ một cái, cũng không nói thêm gì, nhưng trong con ngươi thâm thúy của hắn rõ ràng hiểu rõ, người này biết nàng tới làm gì.
Biết rõ nàng tới làm gì, nhưng nói chính mình không có ở trong phủ, thật là quá khinh người.
Vân Thiên Vũ hít sâu, bình phục những ấm ức trong lòng, trấn định bình tĩnh nhìn Tiêu Cửu Uyên.
Trong phòng khách, có người đã thức thời mở miệng: “Nếu Vân tiểu thư tìm cửu hoàng thúc có chuyện, vậy chúng ta liền cáo lui trước, ngày khác trở lại cùng cửu hoàng thúc ôn chuyện.”
Thái tử Tiêu Thiên Ngự cười đến gương mặt sáng tỏ, Vân Thiên Vũ lạnh lùng nhìn người này, cười đến như vậy có thâm ý khác làm cái gì, nếu không phải dính dáng tới tiền bạc, nàng cùng Tiêu Cửu Uyên chỉ là quan hệ hợp tác.
Dĩ nhiên Vân Thiên Vũ cũng không nói thêm gì, chỉ sắc mặt nhàn nhạt nhìn Tiêu Thiên Ngự, Tiêu Thiên Ngự thân là Đông cung thái tử, xuất thân từ trong bụng Tưởng hoàng hậu, sau lưng lại có một trong tứ đại gia tộc Tưởng quốc công phủ làm chỗ dựa.
Theo lý như vậy Tiêu Thiên Ngự có thể an ổn vị trí Đông cung thái tử, đáng tiếc Tiêu Thiên Ngự trên người có một nhược điểm trí mạng.
Hắn là thể chất củi mục, không cách nào tu luyện linh lực.
Hắn không thể tu luyện linh lực, hết lần này tới lần khác đệ đệ của hắn lại có thể tu luyện, làm cho bọn họ không cam lòng làm một vương gia, cho nên mọi người đem chủ ý đánh tới vị trí thái tử của Tiêu Thiên Ngự.
Về phần cuối cùng ai có thể thượng vị, liền không biết được.
Trong phòng khách, Tiêu Thiên Ngự không những tự mình rời đi, còn thuận tiện mời Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch cùng Tiêu Dạ Thần rời đi.
Bất quá Tiêu Thiên Dịch lại không chịu đi, hắn còn chưa cùng Vân Thiên Vũ nói rõ, hôm nay hắn sở dĩ tới trước Ly thân vương phủ, chính là cùng cửu hoàng thúc nói một tiếng, Vân Thiên Vũ làm chuyện quá mức, hắn không thể trơ mắt nhìn Tuyết Nhi bị nàng khi dễ.
Nhưng là hắn lời còn chưa nói hết, Vân Thiên Vũ cứ tới đây, vốn là hắn muốn dạy dỗ Vân Thiên Vũ, nhưng nơi này là Ly thân vương phủ, cửu hoàng thúc tuyệt sẽ không cho phép người tới Ly thân vương phủ gây sự.
”Vân Thiên Vũ, ngươi nói cho bổn vương biết, đến tột cùng như thế nào mới nguyện ý chịu để yên, đến tột cùng như thế nào ngươi mới bằng lòng bỏ qua cho Tuyết Nhi.”
Tiêu Thiên Dịch tức giận mở miệng hỏi tới, Vân Thiên Vũ đã chán ghét người đàn ông này, quay đầu lạnh lùng nhìn hắn, chỉ phun một chữ: “Cút.”
Tiêu Thiên Dịch sắc mặt tối, thường ngày khuôn mặt tuấn mỹ, lập tức rạn nứt, hắn đường đường Tuyên vương điện hạ, nữ nhân này vậy mà kêu hắn cút.
Tiêu Thiên Dịch giận chỉ vào Vân Thiên Vũ, ánh mắt xanh mơn mởn mạo hiểm hung quang: “Ngươi lại dám như vậy cùng.”
Hắn lời còn chưa dứt, Tiêu Cửu Uyên mở miệng nói chuyện: “Bạch Diệu, mời mấy vị vương gia ra phủ đi.”
Tiêu Thiên Dịch lời cắm ở trong cổ họng, một chữ cũng cũng không nói ra được, Bạch Diệu đứng một bên trong phòng khách, mặt mũi lạnh nhạt đi tới hướng về phía thái tử Tiêu Thiên Ngự cùng Tiêu Dạ Thần nói: “Thuộc hạ đưa mấy vị vương gia đi ra ngoài.”
Tiêu Thiên Ngự khẽ gật đầu, khi trước một bước hướng ra ngoài, khóe miệng hơi câu ra vui vẻ tới, tâm tình khó được vui vẻ, thấy cho tới nay tính khí hoàng đệ kinh ngạc, hắn thật là trong lòng sảng khoái vô cùng.
Tiêu Thiên Dịch mặc dù trong lòng phẫn hận không dứt, hận không được hảo hảo giáo huấn một chút Vân Thiên Vũ, cho nên trước mặt mọi người để cho hắn cút, nàng cho rằng nàng là người nào a, thế nhưng dám can đảm nói chuyện với hắn như vậy.
Bất quá Tiêu Cửu Uyên đã lên tiếng làm cho người ta đưa bọn họ ra phủ, hắn căn bản không có biện pháp mở miệng, cuối cùng Tiêu Thiên Dịch khuôn mặt âm trầm đi ra ngoài, Tiêu Dạ Thần cũng đi theo bọn họ đi ra ngoài.
Trong phòng khách hạ nhân hầu hạ cũng lui ra ngoài, cuối cùng chỉ còn lại Tiêu Cửu Uyên cùng Vân Thiên Vũ hai người.
Tiêu Cửu Uyên biếng nhác tùy ý đổi một tư thế, thanh âm từ tính chậm rãi vang lên: “Ngươi tìm bổn vương có chuyện gì, nói đi.”
Tiêu Cửu Uyên lười biếng nhìn Vân Thiên Vũ một cái, cũng không nói thêm gì, nhưng trong con ngươi thâm thúy của hắn rõ ràng hiểu rõ, người này biết nàng tới làm gì.
Biết rõ nàng tới làm gì, nhưng nói chính mình không có ở trong phủ, thật là quá khinh người.
Vân Thiên Vũ hít sâu, bình phục những ấm ức trong lòng, trấn định bình tĩnh nhìn Tiêu Cửu Uyên.
Trong phòng khách, có người đã thức thời mở miệng: “Nếu Vân tiểu thư tìm cửu hoàng thúc có chuyện, vậy chúng ta liền cáo lui trước, ngày khác trở lại cùng cửu hoàng thúc ôn chuyện.”
Thái tử Tiêu Thiên Ngự cười đến gương mặt sáng tỏ, Vân Thiên Vũ lạnh lùng nhìn người này, cười đến như vậy có thâm ý khác làm cái gì, nếu không phải dính dáng tới tiền bạc, nàng cùng Tiêu Cửu Uyên chỉ là quan hệ hợp tác.
Dĩ nhiên Vân Thiên Vũ cũng không nói thêm gì, chỉ sắc mặt nhàn nhạt nhìn Tiêu Thiên Ngự, Tiêu Thiên Ngự thân là Đông cung thái tử, xuất thân từ trong bụng Tưởng hoàng hậu, sau lưng lại có một trong tứ đại gia tộc Tưởng quốc công phủ làm chỗ dựa.
Theo lý như vậy Tiêu Thiên Ngự có thể an ổn vị trí Đông cung thái tử, đáng tiếc Tiêu Thiên Ngự trên người có một nhược điểm trí mạng.
Hắn là thể chất củi mục, không cách nào tu luyện linh lực.
Hắn không thể tu luyện linh lực, hết lần này tới lần khác đệ đệ của hắn lại có thể tu luyện, làm cho bọn họ không cam lòng làm một vương gia, cho nên mọi người đem chủ ý đánh tới vị trí thái tử của Tiêu Thiên Ngự.
Về phần cuối cùng ai có thể thượng vị, liền không biết được.
Trong phòng khách, Tiêu Thiên Ngự không những tự mình rời đi, còn thuận tiện mời Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch cùng Tiêu Dạ Thần rời đi.
Bất quá Tiêu Thiên Dịch lại không chịu đi, hắn còn chưa cùng Vân Thiên Vũ nói rõ, hôm nay hắn sở dĩ tới trước Ly thân vương phủ, chính là cùng cửu hoàng thúc nói một tiếng, Vân Thiên Vũ làm chuyện quá mức, hắn không thể trơ mắt nhìn Tuyết Nhi bị nàng khi dễ.
Nhưng là hắn lời còn chưa nói hết, Vân Thiên Vũ cứ tới đây, vốn là hắn muốn dạy dỗ Vân Thiên Vũ, nhưng nơi này là Ly thân vương phủ, cửu hoàng thúc tuyệt sẽ không cho phép người tới Ly thân vương phủ gây sự.
”Vân Thiên Vũ, ngươi nói cho bổn vương biết, đến tột cùng như thế nào mới nguyện ý chịu để yên, đến tột cùng như thế nào ngươi mới bằng lòng bỏ qua cho Tuyết Nhi.”
Tiêu Thiên Dịch tức giận mở miệng hỏi tới, Vân Thiên Vũ đã chán ghét người đàn ông này, quay đầu lạnh lùng nhìn hắn, chỉ phun một chữ: “Cút.”
Tiêu Thiên Dịch sắc mặt tối, thường ngày khuôn mặt tuấn mỹ, lập tức rạn nứt, hắn đường đường Tuyên vương điện hạ, nữ nhân này vậy mà kêu hắn cút.
Tiêu Thiên Dịch giận chỉ vào Vân Thiên Vũ, ánh mắt xanh mơn mởn mạo hiểm hung quang: “Ngươi lại dám như vậy cùng.”
Hắn lời còn chưa dứt, Tiêu Cửu Uyên mở miệng nói chuyện: “Bạch Diệu, mời mấy vị vương gia ra phủ đi.”
Tiêu Thiên Dịch lời cắm ở trong cổ họng, một chữ cũng cũng không nói ra được, Bạch Diệu đứng một bên trong phòng khách, mặt mũi lạnh nhạt đi tới hướng về phía thái tử Tiêu Thiên Ngự cùng Tiêu Dạ Thần nói: “Thuộc hạ đưa mấy vị vương gia đi ra ngoài.”
Tiêu Thiên Ngự khẽ gật đầu, khi trước một bước hướng ra ngoài, khóe miệng hơi câu ra vui vẻ tới, tâm tình khó được vui vẻ, thấy cho tới nay tính khí hoàng đệ kinh ngạc, hắn thật là trong lòng sảng khoái vô cùng.
Tiêu Thiên Dịch mặc dù trong lòng phẫn hận không dứt, hận không được hảo hảo giáo huấn một chút Vân Thiên Vũ, cho nên trước mặt mọi người để cho hắn cút, nàng cho rằng nàng là người nào a, thế nhưng dám can đảm nói chuyện với hắn như vậy.
Bất quá Tiêu Cửu Uyên đã lên tiếng làm cho người ta đưa bọn họ ra phủ, hắn căn bản không có biện pháp mở miệng, cuối cùng Tiêu Thiên Dịch khuôn mặt âm trầm đi ra ngoài, Tiêu Dạ Thần cũng đi theo bọn họ đi ra ngoài.
Trong phòng khách hạ nhân hầu hạ cũng lui ra ngoài, cuối cùng chỉ còn lại Tiêu Cửu Uyên cùng Vân Thiên Vũ hai người.
Tiêu Cửu Uyên biếng nhác tùy ý đổi một tư thế, thanh âm từ tính chậm rãi vang lên: “Ngươi tìm bổn vương có chuyện gì, nói đi.”
Danh sách chương