Lòng Bạch Ngọc Thuần như tro tàn, đối diện với sự bức ép của công ty cho vay, cô ấy hối hận tại sao lúc đầu không nghiêm túc đọc kỹ hợp đồng, chỉ bị giục hai câu đã ký hợp đồng lấy tiền của người ta.
Bây giờ phải trả hết khoản vay một trăm nghìn trong vòng ba ngày, nếu không phải thực hiện theo hợp đồng, chấp nhận công việc của công ty cho vay đưa ra, đến quán bar làm công chúa trong phòng.
Vậy thì có khác gì bản thân đầu?
Mặc dù Bạch Ngọc Thuần nghèo, đến từ vùng nông thôn ở vùng núi tỉnh Xuyên, tư tưởng của cô ấy vô cùng bảo thủ, cô ấy cảm thấy điều quan trọng nhất cuộc đời người phụ nữ là trinh tiết và gia đình.
Bây giờ cô ấy cảm thấy bệnh tim của mẹ đã chữa khỏi rồi, bệnh viện cũng tiến hành phỏng vấn trường hợp đặc biệt về bệnh tình nguy kịch của mẹ cô ấy, còn trợ cấp mười nghìn tệ phí dinh dưỡng, cô ấy không cần lo mẹ thiếu dinh dưỡng nữa.
Cô ấy cảm thấy mình đã cố gắng hết sức, không còn vướng bận gì nữa rồi, bây giờ cô ấy muốn liều mạng để giữ gìn trinh tiết của mình.
Cô ấy thà chết chứ không muốn đi làm công việc đó.
Người đàn ông đòi nợ phía sau Bạch Ngọc Thuần lớn giọng nói: “Ngăn cô ta lại, cô ta muốn tự tử.
Một tiếng hét lớn khiến nhiều sinh viên trên đường sợ hãi quay đầu lại nhìn, nhưng Bạch Ngọc Thuần chạy rất nhanh, nhiều người chưa kịp phản ứng đã thấy Bạch Ngọc Thuần tông vào tường rồi.
Tốc độ nhanh như vậy, bức tường lạnh lẽo, tông vào như vậy chẳng phải đi đời hay sao?
“Thôi rồi! Đi tong rồi.” Ba người đàn ông đòi nợ thấy không kịp nữa thì nghiêng đầu không đuổi theo nữa.
Chuyện liên quan đến mạng người thế này, bọn họ phải mau chóng rời đi, nếu không sẽ rước họa vào thân.
Vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này, Tần Minh đã đứng trước bức tường.
Bạch Ngọc Thuần nhướng mắt, chỉ thấy lồng ngực rắn chắc của một người đang ngăn cô ấy lại, cô ấy muốn tránh đi nhưng đã không còn kịp nữa, đâm thẳng vào ngực Tần Minh.
“Hự!” Tần Minh bị cô ấy tông vào ngực, xương sườn đau đến nỗi cả người ngã về sau, va vào bức tường.
“Hà, hà!” Tần Minh ôm ngực, cơn đau này thật sự khó chịu, nhưng dù sao thì anh cũng cứu được Bạch Ngọc Thuần rồi, không để cô ấy đập đầu chết, còn Bạch Ngọc Thuần vì đập mạnh quá nên ngất đi trong lòng Tần Minh.
Ba người đàn ông đòi nợ đó thấy Bạch Ngọc Thuần được người ta cứu rồi thì lập tức chạy lại.
Người đàn ông đòi nợ nói: “Cậu nhóc làm tốt lắm, giao người cho chúng tôi đi.”
Tần Minh ôm Bạch Ngọc Thuần đã ngất xỉu, nói: “Cô ấy là sinh viên khoa thương mại điện tử chúng tôi, các người chắc không phải người trong trường nhỉ? Tôi khuyên các người đừng gây sự, có rất nhiều người xung quanh vây lại rồi đấy.
“Chậc.” Người đàn ông đòi nợ mất kiên nhẫn uy hiếp: “Bạn này, đừng thấy người đẹp là không nhấc chân được.
Đây là củ khoai nóng bỏng tay đấy, nếu cậu muốn cứu cô ta thì trả khoản vay một trăm nghìn mà cô ta nợ trước đi, chúng tôi là công ty cho vay chính quy, có hợp đồng cả đấy.”
Hai vệ sĩ cũng cảm thấy không ổn, người thanh niên này trông bình thường không có gì lạ, còn mang dép lê, nhưng năng lượng của anh ta rất mạnh.
Mặc dù trời tối nhưng bên cạnh có đèn đường, thị lực của vệ sĩ cũng không yếu, có thể nhìn thấy nhiều vết dao, vết đạn trên tay anh ta, đặc biệt là một chiếc quần ngắn lộ ra hai đùi rắn chắc, các đường cơ và gần vô cùng rõ ràng.
Hẳn là người thường chạy bộ mới có thể có được đôi chân như vậy.
Nhất là khi người thanh niên tên A Long này đưa tay gãi đầu, ngón trỏ tay phải của anh ta đầy các vết chai dày cộm, chứng tỏ đã cầm súng lâu năm.
Trong thời đại hòa bình này, ai là người sẽ cầm súng trường kỳ chứ?
Hai vệ sĩ đến bên cạnh Tần Minh, nói: “Cậu chủ, người này không đơn giản, có lẽ từng làm lính.
Lát nữa chúng tôi đối phó với anh ta, cậu chủ đi trước đi.”
Tần Minh kinh ngạc, theo như Tổng Dĩnh nói thì hai vệ sĩ của mình thuộc hàng top trong nước, thế mà lại sợ khi đối diện với một người mang dép lê?
A Long vặn cổ, vẫy tay với hai người, nói: “Cùng lên đi, hai đòn là xử xong các người rồi, tôi còn phải về ngủ nữa.
“Nhóc con, lớn giọng đấy.”
“Để chúng tôi xem anh có bản lĩnh gì.”
Sau khi bị xem thường, hai vệ sĩ bốc lửa giận, cùng nhau xông về phía A Long, nhưng lúc họ xông lại gần A Long, còn cách khoảng một mét thì A Long ra tay.
Anh ta lấy tốc độ nhanh hơn, lùi một bước, giậm chân, tấn công hai vệ sĩ trước bằng cú đấm tay phải, chân trái xoay người tung một cú đá, trúng chính xác vào mặt hai vệ sĩ, cú đá rất mạnh khiến hai vệ sĩ lập tức ngã xuống, hơn nữa còn ngất xỉu.
Đồng tử Tần Minh co rút lại, hoảng sợ nhìn tên A Long đó đang thoải mái phủi tay.
- --------------------.
Bây giờ phải trả hết khoản vay một trăm nghìn trong vòng ba ngày, nếu không phải thực hiện theo hợp đồng, chấp nhận công việc của công ty cho vay đưa ra, đến quán bar làm công chúa trong phòng.
Vậy thì có khác gì bản thân đầu?
Mặc dù Bạch Ngọc Thuần nghèo, đến từ vùng nông thôn ở vùng núi tỉnh Xuyên, tư tưởng của cô ấy vô cùng bảo thủ, cô ấy cảm thấy điều quan trọng nhất cuộc đời người phụ nữ là trinh tiết và gia đình.
Bây giờ cô ấy cảm thấy bệnh tim của mẹ đã chữa khỏi rồi, bệnh viện cũng tiến hành phỏng vấn trường hợp đặc biệt về bệnh tình nguy kịch của mẹ cô ấy, còn trợ cấp mười nghìn tệ phí dinh dưỡng, cô ấy không cần lo mẹ thiếu dinh dưỡng nữa.
Cô ấy cảm thấy mình đã cố gắng hết sức, không còn vướng bận gì nữa rồi, bây giờ cô ấy muốn liều mạng để giữ gìn trinh tiết của mình.
Cô ấy thà chết chứ không muốn đi làm công việc đó.
Người đàn ông đòi nợ phía sau Bạch Ngọc Thuần lớn giọng nói: “Ngăn cô ta lại, cô ta muốn tự tử.
Một tiếng hét lớn khiến nhiều sinh viên trên đường sợ hãi quay đầu lại nhìn, nhưng Bạch Ngọc Thuần chạy rất nhanh, nhiều người chưa kịp phản ứng đã thấy Bạch Ngọc Thuần tông vào tường rồi.
Tốc độ nhanh như vậy, bức tường lạnh lẽo, tông vào như vậy chẳng phải đi đời hay sao?
“Thôi rồi! Đi tong rồi.” Ba người đàn ông đòi nợ thấy không kịp nữa thì nghiêng đầu không đuổi theo nữa.
Chuyện liên quan đến mạng người thế này, bọn họ phải mau chóng rời đi, nếu không sẽ rước họa vào thân.
Vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này, Tần Minh đã đứng trước bức tường.
Bạch Ngọc Thuần nhướng mắt, chỉ thấy lồng ngực rắn chắc của một người đang ngăn cô ấy lại, cô ấy muốn tránh đi nhưng đã không còn kịp nữa, đâm thẳng vào ngực Tần Minh.
“Hự!” Tần Minh bị cô ấy tông vào ngực, xương sườn đau đến nỗi cả người ngã về sau, va vào bức tường.
“Hà, hà!” Tần Minh ôm ngực, cơn đau này thật sự khó chịu, nhưng dù sao thì anh cũng cứu được Bạch Ngọc Thuần rồi, không để cô ấy đập đầu chết, còn Bạch Ngọc Thuần vì đập mạnh quá nên ngất đi trong lòng Tần Minh.
Ba người đàn ông đòi nợ đó thấy Bạch Ngọc Thuần được người ta cứu rồi thì lập tức chạy lại.
Người đàn ông đòi nợ nói: “Cậu nhóc làm tốt lắm, giao người cho chúng tôi đi.”
Tần Minh ôm Bạch Ngọc Thuần đã ngất xỉu, nói: “Cô ấy là sinh viên khoa thương mại điện tử chúng tôi, các người chắc không phải người trong trường nhỉ? Tôi khuyên các người đừng gây sự, có rất nhiều người xung quanh vây lại rồi đấy.
“Chậc.” Người đàn ông đòi nợ mất kiên nhẫn uy hiếp: “Bạn này, đừng thấy người đẹp là không nhấc chân được.
Đây là củ khoai nóng bỏng tay đấy, nếu cậu muốn cứu cô ta thì trả khoản vay một trăm nghìn mà cô ta nợ trước đi, chúng tôi là công ty cho vay chính quy, có hợp đồng cả đấy.”
Hai vệ sĩ cũng cảm thấy không ổn, người thanh niên này trông bình thường không có gì lạ, còn mang dép lê, nhưng năng lượng của anh ta rất mạnh.
Mặc dù trời tối nhưng bên cạnh có đèn đường, thị lực của vệ sĩ cũng không yếu, có thể nhìn thấy nhiều vết dao, vết đạn trên tay anh ta, đặc biệt là một chiếc quần ngắn lộ ra hai đùi rắn chắc, các đường cơ và gần vô cùng rõ ràng.
Hẳn là người thường chạy bộ mới có thể có được đôi chân như vậy.
Nhất là khi người thanh niên tên A Long này đưa tay gãi đầu, ngón trỏ tay phải của anh ta đầy các vết chai dày cộm, chứng tỏ đã cầm súng lâu năm.
Trong thời đại hòa bình này, ai là người sẽ cầm súng trường kỳ chứ?
Hai vệ sĩ đến bên cạnh Tần Minh, nói: “Cậu chủ, người này không đơn giản, có lẽ từng làm lính.
Lát nữa chúng tôi đối phó với anh ta, cậu chủ đi trước đi.”
Tần Minh kinh ngạc, theo như Tổng Dĩnh nói thì hai vệ sĩ của mình thuộc hàng top trong nước, thế mà lại sợ khi đối diện với một người mang dép lê?
A Long vặn cổ, vẫy tay với hai người, nói: “Cùng lên đi, hai đòn là xử xong các người rồi, tôi còn phải về ngủ nữa.
“Nhóc con, lớn giọng đấy.”
“Để chúng tôi xem anh có bản lĩnh gì.”
Sau khi bị xem thường, hai vệ sĩ bốc lửa giận, cùng nhau xông về phía A Long, nhưng lúc họ xông lại gần A Long, còn cách khoảng một mét thì A Long ra tay.
Anh ta lấy tốc độ nhanh hơn, lùi một bước, giậm chân, tấn công hai vệ sĩ trước bằng cú đấm tay phải, chân trái xoay người tung một cú đá, trúng chính xác vào mặt hai vệ sĩ, cú đá rất mạnh khiến hai vệ sĩ lập tức ngã xuống, hơn nữa còn ngất xỉu.
Đồng tử Tần Minh co rút lại, hoảng sợ nhìn tên A Long đó đang thoải mái phủi tay.
- --------------------.
Danh sách chương