Trận đấu tiếp theo là trận đấu của Lục Lâm và Hỏa Thi Thi, trận đấu này rất được mọi người mong chờ, có gì thú vị hơn quan sát trận chiến của hai con ngựa ô làm nên kỳ tích? Nhìn hai bóng dáng không tính là quá bé trên lôi đài các học viên ở phía dưới cảm thấy đời cứ như mơ.
Lục Lâm lạnh nhạt đứng trên lôi đài quan sát Hỏa Thi Thi, Hỏa Thi Thi là một tiểu cô nương rất đẹp (@tg: lớn tuổi hơn ngươi đó Lục Lâm), lúc này nàng ấy vận một bộ bạch y, tóc búi hai bên được cột lên bằng sợi tơ buộc chuông đồng, trông như ngọc nữ bên cạnh quan âm.
Hỏa Thi Thi cũng quan sát Lục Lâm, nam hài này nhìn lạnh lùng cứ như một khối băng, cả người một bộ bố y màu lục và thanh trọng kiếm màu tím trông cứ như u linh. Hỏa Thi Thi thầm mắng Lục Lâm ở trong lòng, xú tiểu tử ta vẫn còn ghi hận vụ ngươi làm lơ khi ta làm quen đó, chờ đi ta sẽ đánh ngươi bầm dập.
Lục Lâm hoàn toàn không biết trong lúc vô tình đã gieo trong lòng Hỏa Thi Thi một mầm móng trả đữa nho nhỏ, hắn chỉ biết trọng tài hô bắt đầu rồi. Lục Lâm nhanh nhẹn tấn công Hỏa Thi Thi, dùng một kích tám phần thực lực, không hề thương hoa tiếc ngọc.
Hỏa Thi Thi vốn là song hệ mộc – thủy, đây là hai hệ bổ trợ cho nhau nhưng khá thiên về phòng thủ, việc Hỏa Thi Thi không sợ nhất là tấn công trực diện. Nàng ta huy động thủy linh lực lập nên một màn chắn rồi lợi dụng mộc linh lực tạo nên một cái cây giữa lôi đài.
Từ trên cây nhìn xuống, Hỏa Thi Thi không công kích mà đợi chờ Lục Lâm lên đây, đúng như dự đoán Lục Lâm chuyển hướng đánh thẳng lên trên. Hỏa Thi Thi hình thành một thủy thuẫn chắn trước mặt Lục Lâm, ý đồ cho Lục Lâm xấu mặt rơi xuống lôi đài. Nhưng mà Hỏa Thi Thi đã quên mất một việc, ngoại trừ Lôi hệ chủ công ra Lục Lâm còn là một linh giả thủy hệ, nói tới chơi nước chưa chắc gì sẽ nhẹ nhàng hơn chơi sét.
Thủy thuẫn chưa kịp chạm tới Lục Lâm đã tan chảy, thậm chí khoa trương hơn biến thành một thủy mâu hướng thẳng phía Hỏa Thi Thi đâm tới, Hỏa Thi Thi cũng không ngờ tình hình chuyển biến như vậy. Nàng chỉ là một tam tinh Đại Linh Sư nhưng nhờ có sự khéo léo trong khống chế linh lực và các chiêu vặt vãnh mà bước chân tới được chỗ này.
Hỏa Thi Thi kinh ngạc nhìn Lục Lâm nhưng cũng bình tĩnh lại, từ bốn phương tám hướng của Lục Lâm, dây leo tụ tập lại. Mắt thấy một sợi sắp bắt được chân của Lục Lâm thì một đạo lôi mang đánh thẳng vào đó, dây leo liền héo rũ rút đi. Những dây leo khác cũng dần rơi vào tình cảnh đó.
Lục Lâm ác ý đem lôi linh lực truyền vào thủy mâu đẩy nhanh tốc độ tấn công Hỏa Thi Thi. Hỏa Thi Thi thầm nguyền rủa một tiếng rồi nhảy bật khỏi chỗ hiện tại, vòng ra sau Lục Lâm. Lục Lâm làm sao cho nàng như ý nguyện, nếu để nàng bọc ra sau lưng mình không bị thương bên trong cũng nát cái mặt bên ngoài.
Tịch Minh kiếm xuất ra, lẳng lặng đứng qua bên trái chặn ngay đường vòng của Hỏa Thi Thi. Nhìn thấy Tịch Minh kiếm, Hỏa Thi Thi không cam lòng lùi lại, cường ngạnh đối đầu với nó là chuyện ngu xuẩn, người thông mình như nàng khinh thường làm.
Hỏa Thi Thi cầm một nắm hạt giống rải xung quanh, vận dụng mộc linh lực làm cả lôi đài trở thành một mảng xanh rờn, thủy linh lực cũng hỗ trợ thúc đẩy hạt giống nhanh chóng trưởng thành, chỉ trong nháy mắt tầm mắt của Lục Lâm bị che khuất. Thực sự là phục Hỏa Thi Thi, linh lực dư thừa tới mức đem ra chơi.
Hỏa Thi Thi từ trong túi càn khôn lấy ra hai cái chùy lớn, phải nói hai cái chùy này có thể đè bẹp Hỏa Thi Thi a~ Nhưng mà khi Hỏa Thi Thi cầm hai cái chùy xuất hiện từ trong đầu mọi người đều xuất hiện câu này ‘Thật là manh!’
Hỏa Thi Thi hét lớn một tiếng rồi nhào lại chỗ của Lục Lâm, Hỏa Thi Thi đánh bọc sườn bên trái của Lục Lâm, muốn dùng chấn động mạnh chân Lục Lâm bay ra khỏi lôi đài. Nàng không dám khinh thường Lục Lâm, trình độ khống chế linh lực của Lục Lâm rất mạnh. Lục Lâm đương nhiên nhận ra và tránh thoát, Hỏa Thi Thi cũng theo sát tới cùng.
“Hồi Phong Loạn Chùy.”
Hai trọng chùy trong tay Hỏa Thi Thi như vật sống, huy động nhanh chóng bằng mắt thường có thể thấy vài cái bóng chùy từ bề mặt của trọng chùy còn lại. Lục Lâm nắm chặt Tịch Minh kiếm, quyết tâm dùng Tịch Minh kiếm cứng đối cứng với chùy của Hỏa Thi Thi.
Từng bước thi triển Hồi Phong Loạn Chùy để đối phó với Lục Lâm nhưng Hỏa Thi Thi không thể nào tinh được khi nhìn thấy Lục Lâm dùng một thanh kiếm để đối cứng với chùy của nàng và hắn đã thành công. Hỏa Thi Thi cảm thấy chùy như đập vào một thiết bản cứng, dùng lực cỡ nào cũng không thể nhấn tới cho được. Sắc mặt của Hỏa Thi Thi đại biến.
Kể cả những người phía dưới, sắc mặt cũng đại biến, họ không dám tinh tưởng Lục Lâm thành công cản được trọng chùy của Hỏa Thi Thi, chỉ tính tới sức nặng thôi cũng đã ăn đứt Tịch Minh kiếm của Lục Lâm, đã vậy Hỏa Thi Thi còn lấy trớn từ bên trên. Vậy mà chặn được rồi.
Một vài người trên các thâm ý nhìn Lục Lâm, vẻ mặt muốn bao nhiêu hài lòng có bấy nhiêu hài lòng.
Lục Lâm lạnh nhạt đứng trên lôi đài quan sát Hỏa Thi Thi, Hỏa Thi Thi là một tiểu cô nương rất đẹp (@tg: lớn tuổi hơn ngươi đó Lục Lâm), lúc này nàng ấy vận một bộ bạch y, tóc búi hai bên được cột lên bằng sợi tơ buộc chuông đồng, trông như ngọc nữ bên cạnh quan âm.
Hỏa Thi Thi cũng quan sát Lục Lâm, nam hài này nhìn lạnh lùng cứ như một khối băng, cả người một bộ bố y màu lục và thanh trọng kiếm màu tím trông cứ như u linh. Hỏa Thi Thi thầm mắng Lục Lâm ở trong lòng, xú tiểu tử ta vẫn còn ghi hận vụ ngươi làm lơ khi ta làm quen đó, chờ đi ta sẽ đánh ngươi bầm dập.
Lục Lâm hoàn toàn không biết trong lúc vô tình đã gieo trong lòng Hỏa Thi Thi một mầm móng trả đữa nho nhỏ, hắn chỉ biết trọng tài hô bắt đầu rồi. Lục Lâm nhanh nhẹn tấn công Hỏa Thi Thi, dùng một kích tám phần thực lực, không hề thương hoa tiếc ngọc.
Hỏa Thi Thi vốn là song hệ mộc – thủy, đây là hai hệ bổ trợ cho nhau nhưng khá thiên về phòng thủ, việc Hỏa Thi Thi không sợ nhất là tấn công trực diện. Nàng ta huy động thủy linh lực lập nên một màn chắn rồi lợi dụng mộc linh lực tạo nên một cái cây giữa lôi đài.
Từ trên cây nhìn xuống, Hỏa Thi Thi không công kích mà đợi chờ Lục Lâm lên đây, đúng như dự đoán Lục Lâm chuyển hướng đánh thẳng lên trên. Hỏa Thi Thi hình thành một thủy thuẫn chắn trước mặt Lục Lâm, ý đồ cho Lục Lâm xấu mặt rơi xuống lôi đài. Nhưng mà Hỏa Thi Thi đã quên mất một việc, ngoại trừ Lôi hệ chủ công ra Lục Lâm còn là một linh giả thủy hệ, nói tới chơi nước chưa chắc gì sẽ nhẹ nhàng hơn chơi sét.
Thủy thuẫn chưa kịp chạm tới Lục Lâm đã tan chảy, thậm chí khoa trương hơn biến thành một thủy mâu hướng thẳng phía Hỏa Thi Thi đâm tới, Hỏa Thi Thi cũng không ngờ tình hình chuyển biến như vậy. Nàng chỉ là một tam tinh Đại Linh Sư nhưng nhờ có sự khéo léo trong khống chế linh lực và các chiêu vặt vãnh mà bước chân tới được chỗ này.
Hỏa Thi Thi kinh ngạc nhìn Lục Lâm nhưng cũng bình tĩnh lại, từ bốn phương tám hướng của Lục Lâm, dây leo tụ tập lại. Mắt thấy một sợi sắp bắt được chân của Lục Lâm thì một đạo lôi mang đánh thẳng vào đó, dây leo liền héo rũ rút đi. Những dây leo khác cũng dần rơi vào tình cảnh đó.
Lục Lâm ác ý đem lôi linh lực truyền vào thủy mâu đẩy nhanh tốc độ tấn công Hỏa Thi Thi. Hỏa Thi Thi thầm nguyền rủa một tiếng rồi nhảy bật khỏi chỗ hiện tại, vòng ra sau Lục Lâm. Lục Lâm làm sao cho nàng như ý nguyện, nếu để nàng bọc ra sau lưng mình không bị thương bên trong cũng nát cái mặt bên ngoài.
Tịch Minh kiếm xuất ra, lẳng lặng đứng qua bên trái chặn ngay đường vòng của Hỏa Thi Thi. Nhìn thấy Tịch Minh kiếm, Hỏa Thi Thi không cam lòng lùi lại, cường ngạnh đối đầu với nó là chuyện ngu xuẩn, người thông mình như nàng khinh thường làm.
Hỏa Thi Thi cầm một nắm hạt giống rải xung quanh, vận dụng mộc linh lực làm cả lôi đài trở thành một mảng xanh rờn, thủy linh lực cũng hỗ trợ thúc đẩy hạt giống nhanh chóng trưởng thành, chỉ trong nháy mắt tầm mắt của Lục Lâm bị che khuất. Thực sự là phục Hỏa Thi Thi, linh lực dư thừa tới mức đem ra chơi.
Hỏa Thi Thi từ trong túi càn khôn lấy ra hai cái chùy lớn, phải nói hai cái chùy này có thể đè bẹp Hỏa Thi Thi a~ Nhưng mà khi Hỏa Thi Thi cầm hai cái chùy xuất hiện từ trong đầu mọi người đều xuất hiện câu này ‘Thật là manh!’
Hỏa Thi Thi hét lớn một tiếng rồi nhào lại chỗ của Lục Lâm, Hỏa Thi Thi đánh bọc sườn bên trái của Lục Lâm, muốn dùng chấn động mạnh chân Lục Lâm bay ra khỏi lôi đài. Nàng không dám khinh thường Lục Lâm, trình độ khống chế linh lực của Lục Lâm rất mạnh. Lục Lâm đương nhiên nhận ra và tránh thoát, Hỏa Thi Thi cũng theo sát tới cùng.
“Hồi Phong Loạn Chùy.”
Hai trọng chùy trong tay Hỏa Thi Thi như vật sống, huy động nhanh chóng bằng mắt thường có thể thấy vài cái bóng chùy từ bề mặt của trọng chùy còn lại. Lục Lâm nắm chặt Tịch Minh kiếm, quyết tâm dùng Tịch Minh kiếm cứng đối cứng với chùy của Hỏa Thi Thi.
Từng bước thi triển Hồi Phong Loạn Chùy để đối phó với Lục Lâm nhưng Hỏa Thi Thi không thể nào tinh được khi nhìn thấy Lục Lâm dùng một thanh kiếm để đối cứng với chùy của nàng và hắn đã thành công. Hỏa Thi Thi cảm thấy chùy như đập vào một thiết bản cứng, dùng lực cỡ nào cũng không thể nhấn tới cho được. Sắc mặt của Hỏa Thi Thi đại biến.
Kể cả những người phía dưới, sắc mặt cũng đại biến, họ không dám tinh tưởng Lục Lâm thành công cản được trọng chùy của Hỏa Thi Thi, chỉ tính tới sức nặng thôi cũng đã ăn đứt Tịch Minh kiếm của Lục Lâm, đã vậy Hỏa Thi Thi còn lấy trớn từ bên trên. Vậy mà chặn được rồi.
Một vài người trên các thâm ý nhìn Lục Lâm, vẻ mặt muốn bao nhiêu hài lòng có bấy nhiêu hài lòng.
Danh sách chương