Lập tức có thủ hạ xông đến, dùng gậy lớn cạy miệng con gấu ngựa ra, quả nhiên trong cổ họng nó có tết dây gai dài chừng thước, gai xương làm cổ họng sưng đỏ một mảnh.

Tiểu nhị cẩn thận chui vào miệng nó, gỡ mớ gai xương ra, lại giúp nó bôi một chút thuốc trị thương.

Nhìn nó, lão bản lại nhìn qua phía Tử Đồng như nhìn một vị thần.

“Tiểu công tử, quả nhiên như thần y vậy”

Gấu ngựa cũng cứ như vậy hai ba ngày liền, hắn còn mời thuần thú sư đến xem qua, kết quả đều không nói nên lời. Hôm nay như thường lệ cho nó ăn, nó lại điên cuồng đòi ra ngoài lồng sắt.

“Qúa khen”

Tử Đồng trên mặt không có chút gợn sóng, chuyện này với những người khác sợ rất khó phát hiện, nàng lại chỉ cần tùy tiện nhìn một cái là phát hiện ra.

Đời trước nàng nghe hai chữ thần y này đến chán rồi, bây giờ tự nhiên nghe cũng không có cảm giác gì ngạc nhiên cho lắm.

Lý chưởng quầy đối với nàng lại càng cung kính: “Tiểu công tử có ân lớn, xin hỏi danh tính công tử, ngày lành tới cửa nói lời cảm tạ!”

“Không cần.” Tử Đồng xoay người, nhìn về phía hai mẹ con kia: “Ngươi vừa nói muốn dẫn hắn đi làm khảo nghiệm, có thể dẫn ta đi cùng không?”

Hài tử ở thế giới này, đến thời điểm 5 tuổi có thể làm khảo nghiệm thiên phú, xem có chút thiên phú trở thành ma pháp sư không. Lúc 5 tuổi Tử Đồng đã làm khảo nghiệm, đương nhiên, trời cho nàng vô cùng bình thường, không thể làm ma pháp sư, lại có thể chất vô cùng kém, không thể chiến đấu, nàng cứ vậy trở nên vô hình ở Tử gia.

Chuyện này cũng đã xưa rồi,hơn nữa khi đó Tử Đồng còn nhỏ tuổi, trong trí nhớ không quá rõ ràng thế nào là ma pháp, bây giờ nghe hai mẹ con kia nói tới khảo nghiệm, nàng cũng muốn xem thử một chút cái thân thể này là phế vật đến mức nào.

“Đương nhiên có thể.”

Ân nhân cứu mạng có chút yêu cầu, bà ta tự nhiên sẽ không cự tuyệt, dắt tay tiểu hài tử, mang Tử Đồng cùng tới Ma pháp điện.

Phía cuối đường cái, Ma pháp điện hiện ra. Đó là một đại điện hoa mỹ, một viên ánh sao cao cao chục thước trụ vững trên đỉnh điện, trên mặt khảm viên tinh thạch màu trắng, dưới ánh mặt trời lóe những tia quang mang nhàn nhạt.

Hàng năm, Ma pháp điện mở ra khảo nghiệm vào đầu tháng ba và tháng chín, chính là ngày này.

Mỗi năm chỉ có hai lần, số người tự nhiên không thể thiếu, thời điểm ba người đi vào Ma pháp điện, đủ thứ loại người đã đem quảng trường phía ngoài điện ma pháp nháo hết cả lên. Đội ngũ tiếp nhận khảo nghiệm cũng đang xếp hàng tiến vào trên đường lớn.

Cũng may, nữ tử trung niên kia đã sắp xếp cho thị nữ đứng xếp hàng chờ bên trong, ba người đỡ phải chờ, bằng không Tử Đồng cũng không đủ kiên nhẫn chờ lâu như vậy.

Theo hai người đi vào cửa chính điện ma pháp, Tử Đồng ngoảnh mặt nhìn lại, chỉ thấy ngọc thạch màu trắng trải thành ánh sao trụ đài bên cạnh, người xem náo nhiệt cũng sớm đã tấp nập.

Trên đài tinh trụ, ước chừng khoảng ba, bốn người đứng vững, vẫn duy trì sáu cạnh tinh trụ cao cao, trên mặt tổng cộng xếp hàng ba mươi sáu ngọc thạch ánh sao màu bạc trắng.

Bốn phái đài khảo nghiệm, người người tấp nập.

Dưới đài khảo nghiệm, văn thư thần điện mang áo bào tro chịu trách nhiệm làm nhân viên đăng ký, thông qua khảo nghiệm.

Bên cạnh trụ khảo nghiệm, một lão giả áo bào đen, giữa ngực thêu một con ngũ mang tinh màu bạc, xung quanh xếp sáu viên sao nhỏ cùng màu.

Ngũ mang tinh, là biểu tượng của ma pháp sư, màu bạc dại biểu cho hắn là thiên giai, bốn phía sáu viên sao nhỏ là đại biểu hắn ánh sao chờ.(?)

Nam nhân này là một ma pháp sư thiên giai lục cấp, tên gọi Âu Dương Liệt, là người của thần điện. Hôm nay hắn đến chính là để chủ trì cuộc khảo nghiệm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện