“Sư phụ, vậy đồ nhi biết phải làm gì rồi, đồ nhi đi trước đây, nếu có tin gì mới, đồ nhi lại đến bẩm báo sư phụ, để sư phụ định đoạt.” Mộc Thành Phong trong lòng đã có kế hoạch, hắn không tin, hài tử của Lam Mân Côi nhất định có quan hệ với Long Thiên Tuyệt, hồn kiếm của Phệ Hồn kiếm hắn sẽ đoạt được, Hưu Linh Kim Đỉnh hắn cũng sẽ lấy được, thiên hạ đệ nhất thành này còn không thuộc về Duật Thành hắn.

“Ừm! vậy vi sư chờ tin tốt của Phong Nhi, nhưng mà Phong Nhi này, lúc Phệ Hồn kiếm trong cơ thể Long Thiên Tuyệt phát tác, cũng chính là lúc tốt nhất để thương lượng điều kiện, con nhất định phải nắm bắt tốt thời cơ, quan trọng nhất là con có thể nói dưới tình huống ngăn cản được Phệ Hồn, bằng không sẽ bị hắn đả thương.” Dù sao cũng là đồ đệ mình tự tay huấn luyện,dù trong lòng không tín nhiệm, nhưng cũng mong nó được bình an.

“Vâng sư phụ, đồ nhi hiểu rồi, đa tạ người quan tâm, sư phụ, đồ nhi cáo lui.” Mộc Thành Phong xoay người, bước ra khỏi Túc ý không gian giới, hắn nên trở về suy nghĩ kỹ một chút rồi.

Linh kính không gian chỉ hoàn giới, là không gian giới của Long Thiên Tuyệt, ở đây có ngự lực thuần khiết nhất, có thể ngăn cản phệ hồn kiếm ma trong cơ thể của Long Thiên Tuyệt phát tác, Long Thiên Tuyệt không có việc gì, thường đến đây tu luyện.

Trong Linh kính không gian giới, có đại tự nhiên thiên ý cảnh, nơi nơi kỳ hoa dị thảo, không gian tuyệt đẹp, tựa tiên cảnh, có thể khiến tâm người bình lặng như thủy.

Trong rừng cây thạch động của Linh kính không gian giới, trên tấm thạch to lớn Long Thiên Tuyệt lăn qua lăn lại trằn trọc khó ngủ, trong lòng đều chỉ nghĩ đến Lam Tử Duyệt, hắn nhẹ nhàng thở dài một hơi, lại ngồi dậy, ánh mặt trầm lặng mờ mịt, chẳng lẽ tương tư một người, cũng chính là cảm giác của thích sao? Tại sao tâm trí hắn thời thời khắc khắc đều chỉ hiện lên dung nhan của Lam Tử Duyệt, hắn nhớ cảm giác tốt đẹp khi hai người tiếp xúc thân mật, hắn luôn nhớ như in, hắn còn nhớ dưới mặt nạ chính là nhan sắc tuyệt mĩ khiến người khác động lòng ấy.

Đôi khi, nhìn thấy mẫu thân và phụ thân yêu thương nhau, nội tâm sâu thẳm của hắn cũng khao khát có một nữ nhân yêu thương hắn ngày đêm kề cận, có một người luôn quan tâm chăm sóc bên cạnh, mong muốn giống như phụ thân và mẫu thân luôn đồng cam cộng khổ cùng nhau, nhưng, hễ nghĩ đến Phệ Hồn kiếm ma trong thân thể mình, tâm tư hắn dần nguội lạnh, một khi hắn phân tâm, Phệ Hồn sẽ lợi dụng cơ hội, nuốt lấy ý chí của hắn, đến lúc đó, thiên hạ ắt sẽ đại loạn, huyết chảy thành sông.

Không nghĩ nữa, Long Thiên Tuyệt lại thở dài, ổn định tâm tình, không nghĩ đến Lam Tử Duyệt nữa, ngồi xếp bằng tập trung tu luyện.

Ngày hôm sau, mọi người đều đang chuẩn bị bữa sáng, Lam Tử Duyệt thức dậy từ sớm chuẩn bị món ăn mà Lam Thành Thành thích, Thành Nhi rất thích món đậu hũ mà nàng nấu, vừa non vừa mềm, rất là ngon, lúc đầu, khi Lam Tử Duyệt đến thời không này, người ở đây không biết làm đậu hũ, làm đầu phụ phải có thạch cao, một lần ngẫu nhiên, nàng lên vách đá hái thuốc, ngẫu nhiên phát hiện một hòn đá màu xanh lục, nhưng nàng vừa nhìn đã biết là thạch cao, ở kiếp trước, gia gia lúc làm đậu hũ, đều đặt ở ngọn lửa một hòn đá màu xanh, đốt xong, sẽ biến thành bột phấn màu trắng, đó chính là thạch cao, dùng đế chế biến đậu hũ, Lam Tử Duyệt lúc đó nhìn thấy thì vô cùng mừng rỡ, đeo đầy một sọt để vào Cửu chuyển tinh hồn không gian giới, muốn ăn đậu phụ thì lúc nào cũng làm được.

Lam Tử Duyệt làm tổng cộng tám món, đậu phụ cả một đĩa, mọi người đều bị mùi thơm món ăn của Lam Tử Duyệt làm tỉnh giấc, nhao nhao đi rửa mặt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện